Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

30

Duy mạnh chạy đến bệnh viện méo dừng đà kịp là ủi luôn chậu kiểng đặt trước phòng, mạnh hồi hộp đi vào nghe tiếng hon hót của hải tiếng chậm chạp của xuân trường

- em ăn cam đi có chất này

- anh hứa đi, anh hứa thì em mới ăn

Hải nì nèo tay xuân trường như một đứa trẻ làm nũng,rồi nhìn lên duy mạnh đang nhìn nó, hải run lên một cái bám lấy tay trường nép người vài phía sau

- sao thế

- người xấu

Xuân trường nhìn mạnh, rồi quay qua an ủi hải

- đây là bạn cấp ba của em không phải người xấu, em nói như thế bạn buồn thì sao

- bạn cấp ba, kệ, em chạ thích không chơi, em chơi với anh thôi

- nào, em không ngoan anh không thương đâu, bạn em tới thăm em em phải tiếp bạn chứ

- anh ở cùng em

- không sao đâu, anh ra ngoài một tí

Xuân trường đứng dậy nhường ghế cho duy mạnh, hải vẫn nắm chặt tay lắc đầu, đến khi trường an ủi thì mới bỏ tay ra nhìn mạnh

Ánh mắt như mất đi một phần hồn nào đó không như nhiều năm trước

- .....

- quang hải ....

Mạnh đưa tay lên chạm lấy nó thì nó run lên co người sát vào tường, em bị anh ám ảnh sao ....

- nào, em xem anh mua gì đến cho em, nghe bảo em cần tẩm bổ, anh mua cho em rất nhiều món ngon em xem

Mạnh đưa nho đến thì hải vung tay hất ra, người xấu đừng có chạm vào nó, nó không thích ....

Duy mạnh đành cầm nho bỏ lại chỗ cũ, cầm cuốn tạp chí áo cưới lên nhìn vào bộ lễ phục. Quang hải đưa đầu nhìn vào tấm ảnh

- đẹp đúng không, anh nói kiểu này và kiểu này, kiểu nào đẹp hơn

- em muốn kết hôn sao

- muốn, anh phượng bảo hải bệnh mới tỉnh chưa làm lễ cưới, nên giờ tỉnh rồi nên muốn cưới

- hải cưới ai, xuân trường sao

- đúng nè, mà bố bảo anh phượng chưa cưới phải để anh phượng cưới trước, sang năm hải hợp tuổi mới cưới

- .....

- sao không coi nữa, không coi nữa thì trả đây

Hải giật cuốn tạp chí về háo hức nhìn những tấm ảnh, đôi lúc cái miệng lại chu lên giận dỗi, nó quen anh trường lâu như thế mà lại để nó cưới sau à

Mạnh đưa bàn tay kéo mặt hải lại hôn một cái ngược dòng nước mắt, trong tim em vẫn chỉ hình bóng anh ta thôi sao ....

- ơ ....

- anh về đây, em nghỉ bệnh cho tốt

Hải chưa kịp phản ứng nhìn bóng lưng mạnh rời khỏi, cái cảm giác cô đơn ấy hình như nó đã quên mất điều gì đấy ....

.

Công phượng nổi sát khí nhìn người đối diện, nếu không có tuấn anh thì chắc nó đã ném cho một cốc nước vào ứng viên trước mặt rồi

- nào, đây là thái quý, nhà cậu ta chỉ đủ ăn, nhưng mà bố cậu lại thích cậu ta tính thật thà ...

- mèo già giả nai ngơ, đời này bố đ* tin thằng này không có chút nhòm ngó tài sản nhà bố

- ....

- 💢

Ứng viên một out ...

Tuấn anh lại lật hồ sơ thứ hai, hơi trẻ, tên ngọc quang, đang làm trong viettel, cũng công việc ổn định

- sao mặt mụn thế, nhìn gái quá chứ gì

- ....

- 💢

Ứng viên hai out ...

Tuấn anh khổ sở đem người thứ ba ra, tiến dũng, gương mặt chuẩn men, cao ráo đẹp trai, mũi thẳng à à à ...

- tôi đánh sập mũi cậu được không

- .....

Ứng viên ba, tiến dụng ngồi vào bàn háo hức gõ mấy đầu ngón tay xuống mặt bàn đặt câu hỏi cho công phượng

- nghe bảo cưới anh sẽ nắng không đến đầu, mưa chẳng đến chân, ăn ngon mặt đẹp phải không

- rất thẳng thắng ...

- tôi biết mà, anh trai tôi với tôi cá nhau, ai mà nói chuyện với anh lâu hơn sẽ thắng 100k, nên giờ tôi ngồi lâu tí nữa là thắng rồi

- 💢

Phượng chỉ đáng giá 100k thôi sao, phượng chưa kịp nổi điên thì bên ngoài bảo vệ đã bị tên nhóc nào đó đánh gục la lên

- bùi tiến dụng anh trốn đâu rồi ra đây cho tôi

Dụng mới nghe thấy tiếng đã run như cầy sấy, ơ cái thằng kia nó đi coi mắt chút xíu đã tới đòi người rồi cơ à.

Hậu liếc nhìn phượng và tuấn anh một lượt, không cần biết ai là người mở hội coi mắt bình thản buông một câu

- đồ già mà mất nết, thằng dụng mới 20 tuổi thôi, kiếm hạng vừa lứa mà chơi cho bằng í chứ

Lần này không phải phượng mà tuấn anh đứng dậy đập bàn

- này, cậu nhỏ mà sao hỗn với người lớn thế cậu là ai ai cho cậu vào đây, bảo vệ

- khỏi đuổi, đi ngay đây

Hậu đưa tay túm cổ áo dụng đang trốn gầm bàn đi ra, may mà thằng anh nó phím cho trước chứ không thằng này đi học thói xấu người ta rồi ....

Phượng đau đầu nhìn tuấn anh, hắn cười hề hề cho người tiếp theo vào

Văn lợi ngồi xuống nhe răng ra cười, hỏi di dỉ dì di cũng cười, bố đi quảng cáo kem đánh răng à. Out ...

Ứng viên số 6 bước vào rất nhanh chóng bắt tay xã giao với tuấn anh

- nhìn anh đẹp vầy chắc anh là anh phượng

- không phải, là người bên này

- .....

- ồ, anh này xem ra nhìn tổng thể cũng coi là đẹp, nhưng mà có phải nhà anh có kem dưỡng da cho trắng ra không

- cái đó liên quan gì buổi gặp mặt hôm nay

- liên quan chứ, anh nhà em đen lắm, nên ...

- trần đình trọng, còn không mau về uống thuốc

- ơ, em ra ngay anh xã ... bữa khác chúng ta nói chuyện tiếp nhé. Vui vì quen hai người, à anh phượng này, đầu tóc anh ngố sẵn hay mới cắt mà ngố thế

- 💢 bảo vệ ...

- đi ngay đi ngay đây

Trọng phăng chưa đầy ba nốt nhạc sau khi khoắn gần hết bánh trên bàn nhét vào bụng ...

- nguyễn tuấn anh

- gì .... :))))))

- bố còn thằng nào cô hồn hơn không

- cứ coi tiếp đi

Công phượng nhìn lên, người tiếp theo là một anh chàng cao ráo gương mặt mang nét phong cách nữa á nửa âu bước vào phòng

- chào em, anh là văn lâm, hai em là phượng và tuấn anh

Tuấn anh nhìn văn lâm cũng muốn ngất theo luôn, đẹp trai hơn trong ảnh bố ơi, nó mà không có đức huy thì nó đã dẹp công phượng sang một bên rồi tán luôn cho rồi

- anh có thể nói chuyện riêng với em không

Văn lâm nhìn tuấn anh và công phượng hồn đang theo mây gió bị giọng nói êm dịu của anh kéo xuống, được được, dĩ nhiên là được, tuấn anh đá lông nheo phượng một cái rồi đứng dậy, văn lâm cười hì hì kéo tay tuấn anh lại, sai rồi là anh muốn nói chuyện với em cơ. 

£££

¤ Duy mạnh off

¤ "người cứu hộ" on

¤ Từ rày quỹ thời gian tui rất eo hẹp, sẽ cố gắng ra chap mỗi ngày một chap, nếu ngày nào không có chap thì các ty thông cảm nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top