Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 32.

" Quản gia, Tuyết Vy vẫn chưa xuống nhà sao? "

Mới sáng sớm, Khắc Hạo ngồi vào bàn ăn lên tiếng hỏi quản gia. Đêm qua anh ngồi ở phòng khách chừng 10 phút, quay lại không thấy cô thì anh đã biết cô về phòng rồi.

Lúc đó anh thực sự giận dữ, rất muốn trừng phạt cô nhưng nghĩ tới cảnh cô khóc lóc thê thảm đã đủ mệt rồi nên thôi vậy.

" Thưa thiếu gia, cô ấy chưa xuống ạ. "

" Được rồi, các người mau đem phần ăn sáng dọn lên bàn. Còn quản gia, lấy chìa khóa phòng của Tuyết Vy đưa cho tôi. "

Khắc Hạo biết chắc chắn cô sẽ khóa phòng nên kêu quản gia đi lấy chìa khóa, anh sẽ đích thân gọi cô dậy.

" Đây thưa thiếu gia. "

Quản gia rất nhanh đã quay lại với chiếc chìa khóa trên tay, cung kính đưa cho anh.

Cầm lấy bỏ một mạch đi lên đến phòng Tuyết Vy. Anh tra chìa khóa, vặn nắm cửa mở dễ dàng. Tuyết Vy vẫn chưa hay biết gì, cô nằm ngủ say sưa, chăn sớm đã bị đá rớt xuống giường. Áo khoác cũng cởi ra quăng nơi này nơi kia một cái. Những lọn tóc bếch dính vào mặt, che đi mất một phần góc cạnh.

Tư thế ngủ của cô cực kì thoải mái. Nằm ngửa, hai tay hai chân xải lai, không có e dè thục nữ. Áo ngủ còn bị tốc lên một nửa, nhìn thấy rõ vòng eo con kiến.

Anh trông thấy một màn này, yết hầu khẽ chuyển động. Ánh mắt nổi lên tia dục vọng.

Vén hết tóc trên mặt của Tuyết Vy, để lộ ra gương mặt xinh xắn. Ngắm khoảng một phút, anh cúi đầu hôn vào môi cô, nụ hôn dạo đầu nhẹ nhàng, dần dần anh chiếm lấy nhiều hơn.

" Ưm...ưm..."

Cô khó thở nên mở mắt tỉnh dậy, thấy gương mặt phóng đại của anh liền hoảng hồn. Hơn hết môi cô còn bị anh gặm nhắm sưng đỏ. Tuyết Vy ưm a trong miệng. Mắt mở to, hai tay chống trên ngực anh ra sức đẩy.

Khắc Hạo biết cô đã thức cũng không có dừng lại. Bàn tay không yên phận bắt đầu lần mò nơi vùng bụng phẳng lì của cô.

Tuyết Vy mới sáng mà bị anh công kích, cơ thể run rẩy từ chối những cái chạm vào người. Cô uốn éo né tránh, anh lại tham lam kìm hãm cô trong vòng tay.

" Thả ra...Khắc Hạo...không được. "

Cô giãy giụa kịch liệt, ngăn chặn hành động càng quấy của anh. Không hiểu sao sau lần đó anh cứ nổi lên dục vọng với cô khiến cô sợ hãi vô cùng.

Bỏ ngoài tai những  lời cô nói, bàn tay anh cứ lần mò tới những điểm nhạy cảm của Tuyết Vy. Và đương nhiên, cô chính thức bị anh ăn sạch sẽ lần hai.

" Tôi giúp em tắm rửa và đánh răng rửa mặt. "

Ăn cô xong, anh rất tỉnh mặc quần áo vào mà ôm cô bế lên vào phòng tắm.

" Khắc Hạo, anh biết tôi không đủ sức phản kháng nên anh thích lấn lướt làm tới. Bộ anh thật sự muốn ép tôi vào đường chết? "

Tuyết Vy ngay giờ khắc này không có mảnh vải che thân mà còn bị anh ôm ôm ấp ấp, cảm giác trong cô thật sự rất tệ chẳng cách nào để diễn tả nên cô mới buộc ra những lời hoàn toàn tiêu cực.

" Chúng ta cái gì tới cũng tới rồi, em đừng mãi suy nghĩ cách chối bỏ mà chấp nhận tôi đi có được không? "

" Anh nằm mơ đi. "

Khi Tuyết Vy vừa dứt lời trước ngực lại truyền tới cơn đau, cô đưa mắt nhìn xuống thì giật mình tá hỏa.

Khắc Hạo vậy mà dám cắn cô?

" Em từ chối một lần thì tôi cắn lên người em một cái. "

" Anh...anh... anh mới sáng đã tự ý vào phòng tôi, còn ngang nhiên đem tôi ăn sạch sẽ. Giờ tới quyền từ chối tôi cũng không có. Phải chăng anh cho rằng tôi là loại con gái dễ dãi? Ăn được lần đầu thì sẽ có lần thứ hai? Hay là cho rằng tôi ngoài mặt không chịu nhưng trong lòng sướng đến phát điên? "

Tuyết Vy mắng được vài câu đã tức đến nỗi thở không ra hơi, Khắc Hạo thấy thế liền lên tiếng giải hòa.

" Tôi không có ý cho rằng em dễ dãi. Tại tôi yêu em nên mới có phản ứng của một người đàn ông khi cạnh em. "

Tuyết Vy nghe xong cứng họng chẳng biết cãi lí thế nào nhưng trong lòng đã ngầm khẳng định yêu theo kiểu của anh chẳng ai mà chịu nổi.

Thấy người trong lòng có vẻ im lặng, Khắc Hạo nén tiếng thở dài rồi đem cô thả vào bồn tắm đã được pha nước sẵn. Anh ngồi bên cạnh lấy sửa tắm đổ vào tạo bọt che kín thân thể cô rồi mở lời.

" Tuyết Vy, em thật sự không có cảm giác với tôi chút nào sao? "

Tuyết Vy im lặng không đáp vì cô chẳng biết hiện tại mình muốn gì và cần gì.

Bởi từ hôm qua tới sáng hôm nay ngoài miệng là mắng anh nhưng trong lòng lại không có tia hận ý nào đối với anh. Đôi lúc suy nghĩ anh chà đạp mình, hủy hoại mình nên cô mới khóc và ấm ức như kiểu dỗi người yêu.

Chả nhẽ đầu cô bị úng nước mới có kiểu suy nghĩ điên khùng đó?

" Này, sao em không trả lời. "

" Đang tắm không thấy sao mà hỏi hoài  vậy? "

Tuyết Vy gắt lên làm Khắc Hạo có chút ngại ngùng nhưng sau đó anh lại mặt dày mày dạn tiếp tục hỏi.

" Nhưng em có cảm giác gì với tôi không, mau nói cho tôi biết đi. "

Lời vừa dứt cô đã giơ tay nắm lấy cổ áo anh ghị mạnh xuống, ánh mắt đầy tia giận dữ nhìn thẳng vào mắt anh như thể muốn giết người tới nơi.

Khoảng cách gần như vậy, Khắc Hạo không thể khống chế nổi tâm tình mà
áp môi mình lên môi cô. Ngoài ra anh không có ý định hôn sâu hơn.

Nhưng Tuyết Vy lại tự mình vụng về quấn lấy môi anh.

Vì cô cũng muốn biết bản thân có thật sự chán ghét anh hay đã bắt đầu rung động.

Khắc Hạo thấy cô chủ động thì rất bất ngờ nên mặc cho cô muốn hôn sao thì hôn. Nhưng qua một lúc cô vẫn không thể thỏa mãn chính anh, anh đành chuyển thế bị động sang chủ động, giữ chặt gáy cô hôn sâu xuống đến khi hết dưỡng khí, anh mới nhả môi cô ra.

" Em cảm thấy thế nào? "

" Tim đập nhanh như muốn nổ tung. "

" Vậy là em cũng có cảm giác với tôi đấy đồ ngốc. "

Ánh mắt nuông chiều của anh dành cho cô khiến cô đỏ mặt lúng túng.

" Tôi cảm thấy không chân thật cho lắm. Vì trước đây tôi xem tình yêu là kẻ thù, tôi luôn sợ nó sẽ tổn thương tôi nên tôi thà tôi cô độc chứ không muốn để tình yêu làm mình chết dần chết mòn. Giờ lí nào lại đi yêu cái tên đáng ghét như anh? "

" Yêu chính là yêu không có lí do nào cả và tôi dám đảm bảo với em, em yêu tôi chỉ có thể hạnh phúc chứ chẳng chịu đau khổ nào đâu. "

Nghe lời khẳng định chắc nịch đến từ Khắc Hạo, Tuyết Vy chỉ biết lắc đầu cười trừ rồi như nhớ ra gì đó cô la làng lên.

" Tôi ngâm người sắp lạnh chết rồi, anh mau ra ngoài cho tôi thay quần áo. "

Nhìn dáng vẻ run lẩy bẩy vì ngâm trong nước quá lâu của Tuyết Vy. Khắc Hạo vội vàng bế cô lên đem lại vòi sen để làm sạch bọt sữa tắm còn bám trên người cô.

" Tôi đã bảo tự làm được mà cứ lì lợm không chịu đi. Anh đúng là không biết xấu hổ. "

" Người xấu hổ nên là em mới đúng. "

" Tôi có xấu hổ anh cũng đâu có buông tha. "

" Em bắt đầu hiểu tôi rồi đó, đồ ngốc. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #ngontinh