Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

-〔𝔓𝔞𝔯𝔱 02〕-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

04.03.2024

5.

Khi nghe đến ba chữ "khu vui chơi", tôi cảm nhận rõ ràng sự phấn khích của Đường Vân Xà Phu.

Cô ta mỉm cười ngọt ngào, bước tới nắm lấy tay tôi: "Nếu là chị họ nói thì làm sao có chuyện không giữ lời được? Anh đừng lo, chị họ chắc chắn sẽ đi."

Tất nhiên tôi biết tại sao cô ta lại vui vẻ như vậy sau khi nghe thấy ba chữ "khu vui chơi".

Bởi vì hệ thống đã nói cho Đường Vân Xà Phu biết "khu vui chơi" chính là bước ngoặt mà Thẩm Thiệu Thiên Yết thật sự được cứu rỗi.

Chỉ có ở nơi đó cô ta mới có thể thực sự thay thế tôi, sau đó khiến Thẩm Thiệu Thiên Yết yêu cô ta.

Tôi còn chưa kịp nói gì thì đã thấy Đường Vân Xà Phu đồng ý thay tôi.

Tôi muốn từ chối, tầm mắt va phải đôi đồng tử nhìn chăm chăm mình của Thẩm Thiệu Thiên Yết, bỗng chốc không nói nên lời.

Nhưng tôi vẫn chưa quên điều tôi muốn hỏi ban đầu: "Thế tại sao anh lại đánh nhau?"

Người bên cạnh dường như không thể chịu đựng được nữa, im lặng giơ tay lên: "Bởi vì Trình Lâm Thiên Bình nói một câu là Đường Nguyệt Xử Nữ dáng đẹp, thế là Thẩm Thiệu Thiên Yết phát điên luôn."

Trình Lâm Thiên Bình cười hì hì, cũng không cảm thấy là mình có lỗi gì: "Đúng vậy, tôi chỉ vừa mới khen cậu có dáng người đẹp, Thẩm Thiệu Thiên Yết đã bắt đầu đánh ông đây. Sao, còn không cho người ta khen nữa à?"

Đồng phục của trường cấp 2 số 1 là váy, chỉ hơi qua đầu gối nhưng vì chân tôi hơi dài nên phần đùi có hơi lộ ra ngoài.

Ánh mắt Trình Lâm Thiên Bình không giấu diếm quét qua phần đùi tôi, rõ ràng là có ý xấu.

Chỉ trong khoảnh khắc đó, có lẽ tôi đã biết tại sao Thẩm Thiệu Thiên Yết lại đánh Trình Lâm Thiên Bình.

Vẻ mặt tôi lập tức trở nên lạnh xuống.

Cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của tôi, phản ứng đầu tiên của Thẩm Thiệu Thiên Yết là anh lại chọc giận tôi rồi, lúc này mới có chút hoảng loạn: "Tôi có thể xin lỗi."

Anh cúi đầu, khóe miệng vẫn còn vết máu, máu đã khô, Thẩm Thiệu Thiên Yết vô thức liếm môi.

Trình Lâm Thiên Bình thấy tâm tình chán nản của Thẩm Thiệu Thiên Yết, lập tức đắc ý: "Đúng, quỳ xuống xin lỗi tôi đi, nếu không tôi sẽ báo cáo với giáo viên, ghi tên cậu vào sổ!"

Mọi người đều biết tôi luôn cực kỳ nghiêm khắc với Thẩm Thiệu Thiên Yết mỗi khi anh gây ra rắc rối.

Mà Thẩm Thiệu Thiên Yết lần nào bị tôi mắng anh đều rất ngoan ngoãn, và cũng rất buồn.

Trước ánh mắt của tất cả mọi người, tôi nói: "Trình Lâm Thiên Bình, nếu cậu dám báo cáo với giáo viên, hôm nay tôi sẽ báo về cho phụ huynh nhà cậu, nói cậu trêu ghẹo mang ý xấu với tôi, để xem cậu ăn nói thế nào!"

Bình thường Trình Lâm Thiên Bình vẫn luôn là một học sinh giỏi, ngoan ngoãn, lễ phép ở trường, chỉ có ít người biết đằng sau đó cậu ta lại bẩn thỉu xấu xa, nhưng cậu ta hoàn toàn không dám để ba mình biết bản thân là cái thứ như vậy.

Nếu biết được chắc chắn sẽ chịu trận đòn nhừ tử.

Đường Vân Xà Phu cau mày: "Chị họ, chị thay đổi trắng đen trợ Trụ vi ngược như vậy không tốt lắm nhỉ. Tuy em biết chị muốn bảo vệ người thân cận với mình, nhưng đây cũng không phải là cách."

"Vừa rồi chính cô là người nói lúc Thẩm Thiệu Thiên Yết đánh nhau rất đẹp trai, bây giờ cũng chính cô là người muốn cậu ấy bị phạt, Đường Vân Xà Phu, rốt cuộc cô muốn cái gì?"

Tôi lườm Đường Vân Xà Phu, mặc kệ tiếp theo cô ta sẽ nghĩ gì, chỉ nhìn chằm chằm Trình Lâm Thiên Bình: "Nếu cậu không muốn ba cậu biết thì ngoan ngoãn nghe lời đi, hơn nữa tại sao bị ăn đòn thì chắc bản thân cậu rõ nhất."

Thẩm Thiệu Thiên Yết không ngờ, đột nhiên cảm thấy hốt hoảng:

"Em không tức giận à?"

"Tôi giận cái gì?" - Tôi mỉm cười.

Trình Lâm Thiên Bình bị đánh cũng chẳng hề oan.

Tôi có lẽ đã đoán được các chàng trai sẽ sử dụng những từ ngữ tục tĩu như thế nào khi bàn luận về một cô gái ở sau lưng.

Chắc chắn không đơn giản chỉ khen ngợi đôi chân của tôi như thế đâu.

Hơn nữa trước đây Trình Lâm Thiên Bình cũng từng nói tôi, có phải tôi chưa nghe thấy bao giờ đâu.

"Con gái nhà họ Đường là cái thá gì chứ? Mai sau thể nào chả thành thứ đồ liên hôn phải dạng hai chân ra hầu người ta."

Thế nên, không lấy việc công báo thù riêng ở đây, đã coi như tôi tốt lắm rồi.

Nói xong tôi kéo Thẩm Thiệu Thiên Yết đi.

Tôi cũng biết ánh mắt Đường Vân Xà Phu nhìn bóng lưng tôi lúc này chắc đã đầy sự cay độc rồi.

Cô ta không muốn tôi đối xử tốt với Thẩm Thiệu Thiên Yết, bởi vì không muốn vì sự bảo vệ này mà Thẩm Thiệu Thiên Yết trở nên càng dựa dẫm hơn vào tôi.

Nhưng tôi không quan tâm.

Tôi cũng không muốn nuốt cục tức kia.

6.

Đường Vân Xà Phu đúng là tức muốn chết.

Tôi nghe thấy cô ta nói chuyện với hệ thống:

〖 Có thể nào cho Đường Nguyệt Xử Nữ kia đi chết luôn được không? Chị ta vướng chân quá, có chị ta ở đó Thẩm Thiệu Thiên Yết vốn chẳng thèm để ý tới tôi, nói chuyện với anh ta như cái cục gỗ ý. 〗

Tôi nghe thấy "Hệ thống" lạnh lùng trả lời Đường Vân Xà Phu:

【 Không được làm bất cứ điều gì tổn hại đến nhân vật phụ, nếu không ký chủ cũng sẽ bị trừng phạt, nhẹ thì điện giật, nặng thì bị tiêu diệt. 】

Đường Vân Xà Phu mặc dù có hơi bất mãn, mồm thì vẫn luôn miệng mắng chửi, nhưng cô ta cũng không trông chờ vào việc hệ thống trực tiếp giết chết tôi: 〖 Tôi chỉ thuận mồm nói thế thôi, chỉ là cảm thấy Đường Nguyệt Xử Nữ này thật sự làm người ta căm ghét quá, yên tâm đi, tôi vẫn muốn dựa vào chính mình, dù sao thì tôi cũng là nữ chính mà. 〗

Giọng nói của hệ thống vẫn lạnh lùng: 【 Vậy ký chủ định làm gì? 】

Đường Vân Xà Phu cười khẩy: 〖 Tôi muốn Đường Nguyệt Xử Nữ nhìn tôi và Thẩm Thiệu Thiên Yết yêu nhau, nhưng lại không thể làm gì được, tôi còn muốn thay thế vị trí của chị ta trong nhà họ Đường, bất kể tình yêu, học tập hay gia đình của chị ta, tôi đều muốn cướp đi từng thứ một. 〗

Đúng vậy, tôi có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa Đường Vân Xà Phu và hệ thống, chính tôi cũng không biết tại sao.

Đây là lý do vì sao tôi biết Đường Vân Xà Phu có hệ thống.

Nhưng Đường Vân Xà Phu lại không biết chuyện này.

Tôi không biết vì sao Đường Vân Xà Phu lại có thái độ thù địch với tôi như vậy.

Trong khi cô ta đang liên lạc với hệ thống, nhưng vẫn mỉm cười ngọt ngào với tôi:

"Chị họ, nếu chị đã không thích Thẩm Thiệu Thiên Yết thì đừng bám lấy anh ấy nữa. Dù sao thì cũng đã có em thích anh ấy rồi."

Cô ta nháy mắt với tôi, nói: "Chắc chị họ sẽ không hạ mình để tranh giành một người đàn ông với em đâu đúng không?"

Cùng lúc đó, tôi nghe cô ta hỏi hệ thống: 〖 Nhưng thật sự đúng là phiền phức mà, sao không để tôi đi chinh phục một người đàn ông sạch sẽ ở xung quanh tôi? Mà lại vì một người đàn ông mà đi tranh giành với phụ nữ, như này thực sự không phù hợp với thân phận nữ chính của tôi ấy. Hơn nữa, Đường Nguyệt Xử Nữ này đúng là thảo mai trà xanh thật, rõ ràng không thích Thẩm Thiệu Thiên Yết, nhưng lại bám dính lấy anh ấy, làm người ta tụt mood quá. 〗

Đối mặt với nụ cười của Đường Vân Xà Phu, tôi hờ hững quay mặt đi.

Tôi không tức giận, tôi chỉ nhớ ra một chuyện.

Mặc dù tôi đã trông nom Thẩm Thiệu Thiên Yết suốt những năm qua nhưng chỉ có mình tôi biết, mối quan hệ giữa tôi và Thẩm Thiệu Thiên Yết ngay từ đầu hoàn toàn là do tôi.

Tôi không ngoan.

Mặc dù khi còn bé trông tôi có vẻ là một cô bé ngoan ngoãn, còn Thẩm Thiệu Thiên Yết lại là người không thể khiến mọi người phải bớt lo lắng.

Nhưng tôi đã bắt đầu hút thuốc từ khi học cấp 2, sau lưng tôi đã làm tất cả những điều mà một học sinh cấp 2 không nên làm ở độ tuổi đó.

Nhưng lúc sắp bị ba phát hiện, tôi đã nhét điếu thuốc vào tay Thẩm Thiệu Thiên Yết...

Anh thay tôi chịu một trận đòn.

Kể từ giây phút đó, mối quan hệ không thể tách rời giữa Thẩm Thiệu Thiên Yết và tôi mới bắt đầu.

Vì vậy vô số lần muốn mặc kệ anh, Thẩm Thiệu Thiên Yết lại cúi đầu xuống nói một câu: "Trước đây là ai quỳ ở nhà thờ họ tận ba ngày? Ban đầu là ai phải chịu cái danh tuổi còn nhỏ đã không học cái gì tốt đẹp..."

Tôi chỉ có thể ngoan ngoan nghe theo lời Thẩm Thiệu Thiên Yết.

Trong mắt tôi, Thẩm Thiệu Thiên Yết là một tên xấu xa.

Anh rõ ràng có thể tự lo cho bản thân, anh không hề hư hỏng hết cứu như người ngoài thấy, nhưng anh cứ luôn mất kiểm soát rồi gây chuyện cho tôi, sau đó dính lấy tôi.

Điều khiến tôi càng không nói nên lời là Thẩm Thiệu Thiên Yết như vậy mà còn có người muốn chinh phục anh.

Nhắc mới nhớ, Thẩm Thiệu Thiên Yết từ nhỏ đã có khá nhiều người theo đuổi.

Từ khi tôi có kí ức, đã có rất nhiều cô gái vây quanh anh.

Hồi ở trường mẫu giáo đã có cô bé chủ động đưa cho anh một cây kẹo mút, nói: "Cả đồ sau này tôi sẽ chỉ cho cậu nếm trái ngọt, không phải chịu khổ nữa."

Ở trường cấp hai có một cô bé bảo vệ anh: "Chỉ cần có em ở đây, không ai có thể bắt nạt anh được".

Ở trường cấp 3 cũng có rất nhiều học sinh giỏi theo đuổi anh.

Nhưng điều đáng kinh ngạc là sau khi những người này không có được tình yêu của Thẩm Thiệu Thiên Yết, họ đều lần lượt từ bỏ, biến mất khỏi cuộc đời của Thẩm Thiệu Thiên Yết.

Đôi khi tôi tự hỏi có phải vì Thẩm Thiệu Thiên Yết khó theo đuổi quá nên mới sinh ra "người chinh phục" là Đường Vân Xà Phu không.

Nhưng khi tôi nghĩ kỹ lại, lại cảm thấy không có khả năng này.

Suy cho cùng, những cô gái theo đuổi Thẩm Thiệu Thiên Yết ngày xưa đều có chất lượng cao hơn Đường Vân Xà Phu rất nhiều.

Cô bé theo đuổi Thẩm Thiệu Thiên Yết ở trường mẫu giáo kia ba đời đều làm chính trị, gia cảnh trong sạch, lại còn là người tốt bụng, ít nhất khi đưa kẹo cho Thẩm Thiệu Thiên Yết, mục đích của cô bé là trong sáng.

Cô bé theo đuổi Thẩm Thiệu Thiên Yết hồi cấp 2 là con gái của người đàn ông giàu nhất thế giới, tuy ngang ngược và có chút điên rồ nhưng sau này còn giúp đỡ tôi trong việc kinh doanh, trừ ở trong trường ra, ở những nơi khác đều được coi như là con cưng của trời.

Học sinh giỏi theo đuổi Thẩm Thiệu Thiên Yết lúc cấp ba, tuy nhà nghèo nhưng lại thẳng thắn, luôn đứng nhất lớp nhờ nỗ lực của bản thân nên rất đáng được tôn trọng.

Mà cái cô Đường Vân Xà Phu này, là cái quần què gì vậy.

Tôi nhìn Đường Vân Xà Phu đang cười ngọt ngào, có hơi chán ghét, xoay người rời đi.

Nếu như Thẩm Thiệu Thiên Yết giữ mình không rung động nhiều năm như vậy, cuối cùng lại đổ Đường Vân Xà Phu, vậy thì tôi cũng không còn gì để nói.

Tôi nghe thấy ở phía sau, Đường Vân Xà Phu có chút bất mãn hỏi: 〖 Tại sao trước khi Thẩm Thiệu Thiên Yết quen biết Đường Nguyệt Xử Nữ lại không cho tôi xuất hiện? 〗

Hệ thống lạnh lùng nói: 【 Không phải là tôi không nghĩ tới, nhưng từ lúc Thẩm Thiệu Thiên Yết có kí ức, trong thế giới của anh ấy đã chỉ có mình Đường Nguyệt Xử Nữ, hệ thống đây không thể can thiệp vào quỹ đạo vận hành của nhân vật phụ được. 】

Bước chân của tôi khựng lại, nhưng không dừng lại.

7.

Tôi biết "hệ thống" của Đường Vân Xà Phu có chút bản lĩnh, tôi cũng biết Đường Vân Xà Phu nhất định sẽ không trơ mắt nhìn tôi và Thẩm Thiệu Thiên Yết đi khu vui chơi.

Nhưng không ngờ Đường Vân Xà Phu lại chọn cách ngu ngốc như vậy, cô ta bảo hệ thống nhốt tôi trong phòng thiết bị, không cho tôi rời đi.

Tôi cau mày, hỏi cô ta: "Cô muốn làm gì?"

Vẻ mặt Đường Vân Xà Phu đắc ý: "Ở yên đó đi, yên tâm, em đã nói với Thẩm Thiệu Thiên Yết rồi, chị đã tới khu vui chơi trước, bây giờ chắc anh ấy đã tự đi tới đó rồi, dù sao thì đến lúc đó người tới hẹn hò cùng anh ấy là ai cũng như nhau cả."

Tôi thở dài.

Đường Vân Xà Phu vốn tưởng tôi sẽ làm ầm ĩ lên, bây giờ nhìn thấy tôi bình tĩnh như này cô ta lại không vui: "Phản ứng của chị như này là sao?"

Tôi mỉm cười, nói: "Chúc cô thành công."

Không phải tất cả phụ nữ sẽ tranh giành với nhau vì một người đàn ông.

Nói xong, tôi bình tĩnh ngồi xuống chiếc ghế trong phòng thiết bị, mở cuốn từ vựng mang theo bên mình ra: "Tôi đợi cô về."

Nói xong tôi còn vẫy tay "Bái bai ~"

Đường Vân Xà Phu: ... .

Cô ta hừ lạnh: "Giả vờ giả vịt, ai mà không biết nhà họ Đường có nhiều tiền, sao chị có thể bình tĩnh ngồi học từ mới chứ? Đừng giả vờ như vậy nữa."

Nói xong cô ta quay người rời đi.

Tôi: ...

Tôi lắc đầu, nghiêm túc học thuộc từ mới.

Đường Vân Xà Phu thân là người chinh phục, nhưng lại không ra dáng chút nào.

Tôi khác với mấy cô gái trẻ trong tiểu thuyết chỉ biết dựa vào gia cảnh giàu có của gia đình.

Nhà họ Đường là do tôi tự tay phát triển.

Chưa kể đến...

Chỉ cần Đường Vân Xà Phu nhìn kỹ cô ta sẽ biết thứ tôi đang ghi nhớ không phải là một từ vựng bình thường.

Mà là từ điển Oxford.

Thứ sau này tôi hướng tới không chỉ đơn giản là trường học, xã giao, công ty, mà là hướng tới quốc tế, phải lăn lộn thật thuận lợi trong vòng tròn các sếp lớn, cho dù là trong hay ngoài nước.

Nhà họ Đường là gia đình quyền quý, sẽ không tồn tại đứa con gái kém cỏi.

Không phải vì nhà họ Đường muốn có tương lai huy hoàng chói lọi, mà là vì tôi không cho phép mình sa ngã.

Nhưng Đường Vân Xà Phu lại không hiểu được sự thật này.

—————⇥⌁⌁⇤—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Haizzz... Quá chời mệt mỏi òi!!! ( ˘˘ )

-𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 02-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top