Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

-〔𝔓𝔞𝔯𝔱 03〕-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

04.03.2024

8.

Khi Trình Lâm Thiên Bình gọi tới, tôi vừa mới học xong hai trang.

Nhưng mà lần này Trình Lâm Thiên Bình không tìm tôi để gây phiền phức, mà là không chút tình nguyện tới tìm tôi cứu viện: "Thẩm Thiệu Thiên Yết xảy ra chuyện rồi."

Cậu ta dừng lại rồi nói thêm: "Không đúng, là Đường Vân Xà Phu xảy ra chuyện rồi mới đúng."

Tóm lại, dù ai xảy ra chuyện thì đó cũng không phải là chuyện tốt.

Khi tôi chạy đến khu vui chơi, thì trông thấy Thẩm Thiệu Thiên Yết đang dí thẳng cây kem lên mặt Đường Vân Xà Phu, xung quanh Đường Vân Xà Phu còn có mười mấy tên côn đồ nhuộm tóc vàng.

Trình Lâm Thiên Bình nói, vốn dĩ cậu ta theo Thẩm Thiệu Thiên Yết đến khu vui chơi chỉ vì muốn chụp được bằng chứng tôi với Thẩm Thiệu Thiên Yết yêu sớm, lại phát hiện ra Đường Vân Xà Phu đã lén lút tìm hơn mười tên côn đồ tới đóng kịch.

Làm sao cậu ta biết Đường Vân Xà Phu đang diễn kịch á?

Bởi vì mấy phút trước cậu ta nhìn thấy Đường Vân Xà Phu còn đang ôm vai bá cổ mấy tên đó, rồi từ trong túi móc ra một xấp tiền cho bọn họ chia nhau, sau đó lúc nhìn thấy Thẩm Thiệu Thiên Yết đi ngang qua, đã trở thành hơn mười mấy người có ý đồ động tay động chân với cô ta.

Nhưng không ngờ, Thẩm Thiệu Thiên Yết lại không có ý định giúp đỡ Đường Vân Xà Phu.

Không ngờ Đường Vân Xà Phu lại chỉ vào Thẩm Thiệu Thiên Yết nói anh là bạn trai của cô ta, thế là mười mấy tên đó được đà bao vây lấy Thẩm Thiệu Thiên Yết.

Mọi thứ ở chỗ đó vẫn đang phát triển theo chiều hướng bình thường.

Thẩm Thiệu Thiên Yết chỉ chậm rãi nói: "Hôm nay tâm trạng tôi đang tốt, đừng có chọc giận tôi."

Mấy người đó đã cầm tiền, tất nhiên không nghe lời, bắt đầu chen lấn xô đẩy.

Đúng lúc này, cây kem vô tình quệt vào quần áo của Thẩm Thiệu Thiên Yết.

Trình Lâm Thiên Bình nói, từ giờ phút đó trở đi, sắc mặt Thẩm Thiệu Thiên Yết đột nhiên tối sầm.

Mọi người chỉ nghe anh nói đúng một câu: "Có biết tôi đã mất bao lâu để chọn được bộ quần áo này không?"

Tiếp theo đó, không phải mấy thanh niên kia không cho anh rời đi.

Thay vào đó mà là anh không cho mọi người rời đi.

Đây là lần đầu tiên Đường Vân Xà Phu tiếp xúc thực sự với vẻ ngoài điên cuồng của Thẩm Thiệu Thiên Yết.

Mặt, tóc, mắt của cô ta, đều bị ấn vào đống kem, chiếc Haagen-Dazs toàn bơ với sữa dính hết lên người cô ta.

Chiếc váy trắng mà cô cẩn thận lựa chọn cũng nát không thành cái gì nữa.

Không ai trong số chục người ở xung quanh dám đứng ra ngăn cản.

Bởi vì giờ khắc này mọi người mới biết thân phận của Thẩm Thiệu Thiên Yết.

Thẩm Thiệu Thiên Yết không có quy tắc là không đánh con gái đâu.

Thậm chí trong lúc làm những chuyện này, hai mắt anh còn lộ ra chút ý cười nhàn nhạt, gân xanh trên cánh tay nổi lên, giống như đang nhìn một con chó không có chút năng lực phản kháng.

Thấy tôi tới, Đường Vân Xà Phu như sống lại, vẫy tay cầu cứu tôi: "Chị họ, cứu em với, Thẩm Thiệu Thiên Yết đúng là một tên điên! Không những trông thấy em bị đám côn đồ chặn lại mà không cứu, lại còn đối xử với em như thế này..."

Thẩm Thiệu Thiên Yết từ từ ấn đầu cô ta vào cây kem Haagen-Dazs một lần nữa, mới buông ra.

Anh lấy khăn tay ra, lau bàn tay như đang tự ngược đãi chính mình, ánh mắt nhìn tôi vừa nghiêm túc vừa đáng thương: "Cô ta làm hỏng bộ quần áo tôi lựa chọn cẩn thận, và cả buổi hẹn mà tôi đã chuẩn bị rất lâu".

Anh cúi đầu, toàn thân toát ra vẻ tủi thân: "Tôi không thích cô ta."

Nhưng tay anh vẫn không khỏi lộ vẻ bối rỗi: "Em đừng tức giận..."

Đường Vân Xà Phu chạy đến chỗ tôi: "Chị họ, có thể là do em sai, nhưng Thẩm Thiệu Thiên Yết hoàn toàn không sai chỗ nào sao? Người bình thường sẽ vì một tí kem mà dồn người khác vào chỗ chết hả? Đây chỉ là cây kem mà thôi, nếu hôm nay bên cạnh anh ấy là một con dao, có phải anh ấy định giết người không?"

Tôi cười khẽ, hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt bẩn thỉu của Đường Vân Xà Phu vào giờ phút này.

Khi cái tát giáng thẳng vào mặt cô ta một cách gọn gàng và sạch sẽ, cô ta lập tức ngẩn người.

Nụ cười của tôi không tới đuôi mắt: "Đường Vân Xà Phu, nếu còn tái phạm thêm lần nữa, sẽ không đơn giản chỉ là một cái tát như này đâu."

Thẩm Thiệu Thiên Yết đã lâu không tái phát bệnh cũ rồi, nên tôi đồng ý đến khu vui chơi với anh.

Nhưng Đường Vân Xà Phu mới xuất hiện có mấy ngày, Thẩm Thiệu Thiên Yết đã nổi điên hai lần.

Tôi không ngu.

Tuy Trình Lâm Thiên Bình ở sau lưng không phải thứ tốt lành gì, nhưng cậu ta sẽ không trắng trợn khiêu khích Thẩm Thiệu Thiên Yết như thế.

Ví dụ như lần này Trình Lâm Thiên Bình có thể mặc kệ không cần quan tâm, nhưng cậu ta vẫn gọi điện báo cho tôi biết.

Mấy đời nhà họ Trình và nhà họ Đường đều thân nhau.

Từ việc Đường Vân Xà Phu có thể nhốt tôi trong phòng dụng cụ là có thể nhìn ra.

Mặc dù Đường Vân Xà Phu không thể xóa bỏ nhân vật phụ, nhưng cô ta có thể áp đặt một số hạn chế, hoặc là. . . .

Có thể kiểm soát hành động của một số nhân vật phụ.

Cho nên ngày hôm đó, ý đồ ban đầu của Đường Vân Xà Phu có lẽ là muốn tôi hiểu lầm Thẩm Thiệu Thiên Yết, vì thế mà tức giận, cô ta sẽ nhân cơ hội đó để chen vào.

Suy cho cùng thì ai cũng biết tôi không thích Thẩm Thiệu Thiên Yết nổi điên.

Mà lần này...

Rõ ràng.

Cũng là kế hoạch của Đường Vân Xà Phu.

Thật ra đây cũng chẳng phải là chuyện lớn gì.

Chỉ là một số chiêu trò nhỏ chẳng giải quyết được vấn đề mà thôi.

Thế nhưng...

Tôi vừa nhìn thấy trong số chục thanh niên tóc vàng mà cô ta tìm đến đều là bọn côn đồ ở trại giam trẻ vị thành niên.

Tôi đã từng gặp hai người trong số họ.

Những con hẻm không có tên gần trường trung học cơ sở thường là khu vực có tỷ lệ tội phạm cao, có thể liên quan đến hiếp dâm, hút ma túy, bắt nạt và các vụ việc khác.

Khi cảnh sát đến thì giải tán, nhưng khi cảnh sát không đến thì tối tăm hỗn loạn.

Khi còn học cấp hai, từng nghiện thuốc lá, cũng từng lăn lộn trong đám côn đồ.

Trùng hợp thay, hai trong số những người đó, lớn hơn chúng tôi hai khóa.

Từng nghiện ma túy.

Những người như vậy thường không phải người có thể mua chuộc đơn giản bằng tiền được.

Tôi có thể cho phép Đường Vân Xà Phu coi chúng tôi như những nhân vật phụ không quan trọng, nhưng tôi không thể cho phép cô ta vừa nói việc cứu rỗi lại vừa làm những chuyện có hại tới chúng tôi.

Đường Vân Xà Phu nghiến răng nghiến lợi, che một bên mặt bị tôi tát: "Đường Nguyệt Xử Nữ, chị giỏi thật, lại tát thêm phát nữa, tôi sẽ nhớ kỹ."

Nghe xong, tôi kéo Thẩm Thiệu Thiên Yết rời đi.

Thẩm Thiệu Thiên Yết nhìn bàn tay đang được tôi nắm, vui vẻ cười: "Hì hì."

Tôi liếc nhìn anh, không nhịn được hỏi: "Anh vui đến vậy cơ à?"

Đúng là tôi và Thẩm Thiệu Thiên Yết rất ít khi tiếp xúc thân mật.

Vì trước đây tôi chỉ xem anh như gánh nặng.

Nhưng bây giờ nhìn anh, tôi lại phát hiện ra, ngoại hình của anh cực kỳ đẹp trai.

Khi anh không gây sự thì ánh mắt rất kiên định, khi nhìn tôi đôi mắt anh sáng ngời như những vì sao.

Không ngờ Thẩm Thiệu Thiên Yết chỉ vui vẻ được một lát, ánh mắt lại tối tăm: "Nhưng quần áo của tôi bẩn rồi, vất vả lắm em mới đồng ý ra ngoài với tôi..."

Tôi ngắt lời anh: "Anh thích tôi à?"

Tôi không phải kẻ ngốc, có thể nhìn ra được.

Một cậu con trai khi nghe kẻ khác nói xấu một cô gái mà phát điên, chỉ nghe lời mình cô gái đó, những hành động này có ý nghĩa gì, tôi vừa nghĩ đã biết.

Thẩm Thiệu Thiên Yết sửng sốt, hồi lâu mới gật đầu: "Thích."

Tôi nói: "Vậy thì anh học hành chăm chỉ, thi vào cùng trường với tôi đi."

Kể từ khi học sinh đứng đầu theo đuổi Thẩm Thiệu Thiên Yết chuyển sang trường khác, tôi đã trở thành người đứng đầu trong lớp.

Các giáo viên đều nói, tôi là ứng cử viên sáng giá có thể vào Đại học Thanh Hoa.

Nhưng Thẩm Thiệu Thiên Yết vẫn còn kém một chút.

Nhưng tôi nghĩ anh có thể cố gắng được.

Nhà họ Thẩm chắc chắn sẽ để anh trở về kế thừa tài sản của gia đình, nhưng tôi cũng muốn anh phải có năng lực thực sự.

Hơn nữa...

Nếu sau này có kết hôn thì nhà họ Thẩm đúng là sự lựa chọn tốt nhất của nhà họ Đường.

9.

Khi Đường Vân Xà Phu bước ra khỏi khu vui chơi, quần áo của cô ta trông xộc xệch.

Ngày hôm sau, tin tức Đường Nguyệt Xử Nữ ghen tị với việc Đường Vân Xà Phu có thể hẹn hò với Thẩm Thiệu Thiên Yết, vì vậy đã tìm mười bảy tên côn đồ đến bắt nạt Đường Vân Xà Phu được lan truyền khắp trường.

Lúc Đường Vân Xà Phu đi học, trên cổ cô ta vẫn còn dấu vết mờ nhạt.

Cô ta nằm gục trên bàn khóc lóc: "Ba mẹ tôi đã chết rồi, cậu tôi có lòng nên mới cho tôi sống ở nhà họ Đường, nhưng chị họ lại đối xử với tôi như vậy, là do cảm thấy những người như tôi không xứng đáng có được hạnh phúc sao?"

Chuyện mười mấy tên xã hội đen đó do Đường Vân Xà Phu tìm đến, Trình Lâm Thiên Bình chỉ nói cho mình tôi biết chuyện này, ngay cả Thẩm Thiệu Thiên Yết cũng không biết.

Tôi nghĩ chuyện tối qua là cô ta tự tìm tới, nên lúc rời đi tôi cũng không quan tâm đến cô ta.

Theo lý mà nói những người đó nếu đã nhận tiền thì chắc chắn không làm chuyện như vậy với Đường Vân Xà Phu.

Tôi khẽ cau mày, không thể hiểu nổi.

Nhưng chẳng bao lâu sau tôi đã hiểu.

Những thanh thiếu niên đó hầu hết đều là những người không có điểm mấu chốt, cũng chẳng phải người có tam quan, nên việc họ tạm thời trở mặt cũng là chuyện không có gì lạ.

Đột nhiên có xung quanh đều rộ lên những tin đồn về tôi:

"Bình thường cô ta trông lạnh lùng, xa cách, cứ luôn cắm đầu vào học hành, hóa ra sau lưng cũng chẳng phải là đứa tốt đẹp gì."

"Chơi với tên điên như Thẩm Thiệu Thiên Yết thì cũng là kẻ điên thôi."

"Giới nhà giàu hỗn loạn thật."

Tuy nhiên cũng có một số người vẫn nghi ngờ về tin đồn này:

"Tôi thấy Đường Nguyệt Xử Nữ nói sao là Thẩm Thiệu Thiên Yết làm vậy, Đường Nguyệt Xử Nữ còn cần đi ghen tị với Đường Vân Xà Phu á?"

"Có phải Đường Vân Xà Phu xem phim nhiều quá rồi không?"

Nhưng phần lớn mọi người vẫn tin tưởng Đường Vân Xà Phu.

Bởi vì Đường Vân Xà Phu khóc lóc đến mức kinh thiên động địa trời đất quỷ thần đều biết.

Tôi cau mày, không phải vì bản thân bị chửi mắng khó nghe tới mức nào.

Những tin đồn này thực sự không có ảnh hưởng gì đến tôi.

Chiều hôm đó khi trở lại nhà họ Đường, việc đầu tiên tôi làm là hỏi Đường Vân Xà Phu: "Vì để hãm hại tôi, cô có nhất thiết phải kéo cả bản thân mình vào trong không?"

Tuy nói trinh tiết của phụ nữ không nằm dưới tà váy, nhưng hành động của Đường Vân Xà Phu chẳng khác nào không có trách nhiệm với bản thân cả.

Đường Vân Xà Phu chỉ kiêu căng mỉm cười: "Chị sốt ruột cái gì? Sợ Thẩm Thiệu Thiên Yết cảm thấy chị độc ác à? Hay là sợ hình tượng quý cô chị gìn giữ nhiều năm sẽ bị hủy hoại? Bây giờ mới biết sợ á, quá muộn rồi. Ai bảo chị cứ liên tục cản đường tôi?" - Cô ta giơ tay đập vỡ chiếc bình hoa tôi mới cắm xong: "Bông hoa này cũng dung tục như chị vậy, nhìn có vẻ cao quý nhưng định sẵn là sẽ bị người khác giẫm đạp dưới chân rồi."

Bông hoa xinh đẹp bị cô ta giẫm nát.

Cô ta chắc chắn lúc này ba tôi không có ở nhà.

Người hầu cũng giống như đã bị che mắt, không nhìn thấy cô ta đang làm gì, cũng không có phản ứng gì.

Nhưng có lẽ tôi biết tại sao bây giờ cô ta lại được đà lấn tới như vậy.

Bởi vì tôi nghe thấy hệ thống nói:

【 Ký chủ, tiến độ chinh phục Thẩm Thiệu Thiên Yết đang chậm trễ không có tiến triển, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không bao lâu nữa cô sẽ bị xóa sổ. 】

Thời điểm đặc biệt thì bắt buộc phải sử dụng thủ đoạn đặc biệt.

Cho nên Đường Vân Xà Phu không thể chờ đợi được nữa.

10.

Vì vậy lần này cô ta chấp nhận hình phạt điện giật để đổi lấy việc không ai nói cho Thẩm Thiệu Thiên Yết biết sự thật về việc hôm đó chính cô ta mới là người tìm bọn côn đồ đến.

Trí nhớ của Trình Lâm Thiên Bình cũng bị xóa sạch.

Và tất cả những chuyện này đều được đẩy lên người tôi.

Mục đích của Đường Vân Xà Phu cũng rất đơn giản: "Chị họ à, chị cũng không thể trách tôi được, chỉ là tôi muốn Thẩm Thiệu Thiên Yết hết hi vọng với chị thôi."

Cùng lúc đó, trong kỳ thi tháng, tôi gục xuống bàn vì không chịu nổi cơn đau dạ dày.

Tôi đã out thẳng ra ngoài top 10 trong kỳ thi hàng tháng.

Mà Đường Vân Xà Phu nhờ lợi dụng hệ thống, nhảy thẳng lên vị trí top 1.

Đường Vân Xà Phu rất vui vẻ: "Chị họ, cam chịu số phận đi, tôi luôn mạnh hơn chị."

Đường Vân Xà Phu có ý thù địch với tôi.

Trong quá trình chinh phục của mình, cô ta nhắm mục tiêu vào tôi nhiều hơn.

Vì cái gì vậy?

Tôi nghe thấy giọng nói của Đường Vân Xà Phu đang trao đổi với hệ thống:

〖 Điều khiến tôi khó chịu nhất là loại nhân vật phụ đã được sắp đặt này, rõ ràng cô ta không xứng đáng với bất cứ thứ gì, nhưng vẫn có thể có một cuộc sống mà tôi không thể đạt được ở thế giới thực. 〗

À.

Hóa ra Đường Vân Xà Phu ghen tị vì tôi dễ dàng có được mọi thứ cô ta mong muốn.

Tôi mỉm cười, gửi tin nhắn cho Thẩm Thiệu Thiên Yết:

[Tối nay có thời gian rảnh không?]

Tôi rủ anh đi xem phim.

Dù cho Đường Vân Xà Phu có cố gắng nhiều như nào, có chứng minh cho Thẩm Thiệu Thiên Yết thấy cô ta giỏi hơn tôi nhưng khi tôi rủ anh đi xem phim, Thẩm Thiệu Thiên Yết vẫn đồng ý mà không cần suy nghĩ.

Căn bản là anh không hề quan tâm đến chuyện những côn đồ đó có phải do tôi tìm đến hay không.

Đường Vân Xà Phu, không phải cô muốn chinh phục Thẩm Thiệu Thiên Yết sao?

Chinh phục không được là sẽ bị xóa bỏ à?

Vậy để chính tôi tiễn cô về nhà.

Dù sao cô cố gắng lâu như vậy nhưng vẫn không có kết quả gì mà.

—————⇥⌁⌁⇤—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Haizzz... Thích cướp đoạt? Thích đổ thừa cho người khác đến vậy cơ à? Vậy thì để tỷ tỷ của tôi tiễn chị đi vậy ha!!! (●ˇ∀ˇ●)

-𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 03-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top