Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 22: Chỉ mới bắt đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong tòa nhà tối om, không có một tiếng động. Trầm Uyển Đình quăng một quả pháo sáng về phía trước soi sáng. An tĩnh. Vân Dung chỉ thấy lần đánh giá này mức độ quá hạ xuống rồi, hai lần trước cô thi có hơi biến thái nha.

Y nhìn một màn quen thuộc này thân thể lập tức tiến vào trạng thái phòng bị cao độ. Bốn phía đột ngột vang lên tiếng xào xạc nho nhỏ, tiếng ma sát vào nền đất lạnh lẽo dồn dập dồn dập hướng về phía bọn họ. Trầm Uyển Đình thầm mắng một tiếng, không phải chứ? Quả nhiên linh cảm của y trước giờ chưa bao giờ sai.

"Thi Biệt?" Vân Dung kinh ngạc kêu lên, cô là một GH- cấp B nên chưa bao giờ tiếp xúc với Thi Biệt. Cả hai lần trước sát hạch nhiệm vụ cũng không biến thái đến mức quăng ra Thi Biệt ở vòng đầu tiên. Chuyện quái quỉ gì đang xảy ra vậy?

Vân Dung nén lại kinh ngạc, lập tức phản ứng tung người nhảy lên cái bục cao bên cạnh. Cung tên giương lên, đồng loạt ba đạo mũi tên cắm xuống đất mang theo tinh quang thuần khiết lan tỏa, đẩy lùi một nhóm Thi Biệt.

"Pháp sư thanh tẩy à?"

Pháp sư thanh tẩy là thiên địch của ác linh, quỷ hồn cùng dạ xoa bởi năng lực thanh tẩy của họ đối với loại này có thể tăng sát thương lên gấp đôi so với một GH tấn công cận chiến. Vân Dung cũng có thể coi là tinh anh trong lớp cấp B, cho nên lần khảo sát này cô rất tự tin vào năng lực của mình. Nhưng sau khi xuất chiêu, Trầm Uyển Đình thấy nó chỉ phù hợp cho nhiệm vụ cấp B thôi, cấp A là một đẳng cấp hoàn toàn khác. Tình thế hiện giờ cũng thấy rõ.

Y nhìn một đám Thi Biệt từng lớp từng lớp ập đến, trong lòng nhất thời phiền não, số cô dạo này gắn liền với Thi Biệt và hũ nút kia nhỉ? Trầm Uyển Đình lùi lại vài bước, tinh quang xuất hiện bao trùm lấy y và Muộn Du Bình. Cả hai đứng bên ngoài vòng chiến, yên lặng quan sát.

Vân Dung chật vật ném bùa chế ngự xung quanh tạo ra vòng phòng ngự cơ bản ngăn Thi Biệt tiến lại gần. Cung tên trong tay không ngừng vung lên hạ xuống, nhưng sức mạnh tạo ra không đủ để tiêu diệt bọn chúng. Thi Biệt bắt đầu bâu vào gặm nhấm, cắn xé từng chút một bùa chế ngự, chỉ vài phút nữa sẽ trụ không nổi.

"Còn 25 phút nữa."

Muộn Du Bình đột nhiên lên tiếng. Trầm Uyển Đình chợt nhận ra ải đầu tiên y phải cùng Vân Dung vượt qua, nếu cứ duy trì tốc độ thế này chắc chắn lỡ giờ. Y không nghĩ nhiều liền nói với cô: "Qua đây, tôi sẽ phá vòng vây."

Vân Dung từ đầu đã ngứa mắt Trầm Uyển Đình, không trợ chiến còn núp sau Muộn Du Bình bây giờ lại lên giọng chỉ đạo. Nhưng nếu không qua đó, cô cũng không kéo dài được bao lâu nữa, dù sao qua đó cũng có Muộn Du Bình. Vân Dung nghĩ vậy liền thu chiêu định một cước nhảy qua nào ngờ vừa động chân đã đông cứng tại chỗ, làm sao cũng không nhúc nhích được.

Muộn Du Bình chỉ liếc mắt một cái, vẫn đứng yên bất động, giữ nguyên tư thế cũ quan sát. Trầm Uyển Đình trong lòng khẽ mắng một tiếng.

"Chết tiệt! Thi Biệt chưa đủ còn thiết lập cả Phong ấn trận. Đây là sát hạch sao? Quá máu tró rồi!"

"Này, tôi bị kẹt rồi. Mau lấy Rìu phá ấn đến cứu tôi!"

Có phải hoảng sợ quá hóa điên rồi không? Danh sách trang bị cơ bản đâu có cấp món cao cấp đó? Y không chịu được nữa đành ra tay.

Trầm Uyển Đình nhắm mắt tập trung năng lượng khi mở mắt ra thì tinh quang tỏa sáng. Xung quanh bỗng nổi lên những làn gió mơn man dịu nhẹ, bước chân chậm rãi di chuyển nhẹ nhàng phiêu lãng xa xôi, tựa như thân thể của y sắp sửa tan biến vào không trung. Một luồng sáng trắng xuất hiện bao trùm Trầm Uyển Đình khiến hình ảnh của y hiện lên như một vị thần. Bước chân y đặt đến đâu, Thi Biệt rẽ hướng đến đó, chốc lát một thông lộ đã được mở ra trải sẳn chờ y.

Đến bên cạnh Vân Dung, Trầm Uyển Đình trực tiếp xuyên tay vào, dùng lực đạo khá lớn kéo cô về phía mình. Vân Dung nhìn một màn xảy ra mà không tin vào mắt mình. Chuyện gì đã xảy ra? Bọn Thi Biệt tự động ngăn cách thành một đường mà không tổn hại gì đến Trầm Uyển Đình, tại sao chứ? Y đã làm gì mà có thể tay không xuyên kết giới, năng lực của y là gì chứ? Cô có chút ngưỡng mộ, có chút ganh tỵ nhưng hơn hết là khinh thường... chắc chỉ là vận may.

Trầm Uyển Đình giữ được Vân Dung trong Kết giới phòng vệ, bây giờ đi xuyên qua đám Thi Biệt này không khó. Muộn Du Bình rất phối hợp tiến đến phía sau bọn họ. Cả ba đi chuyển về phía cầu thang dưới sự dẫn đầu của Trầm Uyển Đình. Vân Dung không tình nguyện bước sát theo y, bây giờ quan trọng phải vượt qua sát hạch. Ân tình này, Vân Dung thề nhất định phải "báo".

"A!" Miên man trong suy nghĩ, Vân Dung không để ý đã đâm vào một bức tường. Thật muốn mắng Trầm Uyển Đình không có mắt, dẫn đầu đến nổi dâm vào tường sao? Nhưng vừa ngẩn lên thì lời nói đã bật thốt ra khỏi miệng: "Chết tiệt! Là kết giới!"

Y nghe thấy động tĩnh bất thường nên quay lại, nào ngờ Vân Dung cùng Muộn Du Bình đã bị một bức tường vô hình chặn lại. Trầm Uyển Đình nhíu mày, ý niệm vừa luân chuyển trên kết giới đã xuất hiện một lỗ hỏng, từ từ lan rộng ra rồi cuối cùng biến mất.

Vân Dung một lần nữa bị diễn biến trước mắt làm chấn kinh, chuyện gì đang xảy ra vậy? Trầm Uyển Đình đã làm gì mà có thể dễ dàng đi xuyên kết giới? Năng lực của y là gì? Cho dù lúc đó cô không nhìn thấy rõ nhưng cô khẳng định rằng kết giới này cũng do y phá.

"Sau khi lên cầu thang là phần thi cá nhân, ai trước?" Muộn Du Bình hỏi.

"Tôi thi sau!" Trầm Uyển Đình không chần chừ đáp, y còn chưa biết cuộc thi sẽ phải đối đầu với loại thử thách như thế nào chi bằng quan sát trước.

Muộn Du Bình gật đầu xác nhận rồi đi lên tầng hai.

Không gian tối tăm của tầng hai vẫn là một khu đổ nát, bốn bề vắng lặng, bừa bộn với vô vàn vật thể nhỏ cứ như bị thứ gì cắn xé. Mặt khác, kết cấu các trụ cột khắc lên những đường nứt dài chằng chịt như dây leo, có thể sụp đổ bất kì lúc nào. Cũng quá không an toàn rồi.

"A!"

Chưa đủ thời gian để quan sát, Vân Dung đi phía trước đã bị một vật thể không xác định một phát đá bay vào bức tường bên cạnh, sức đập quá mạnh khiến cô phản lực văng ra, ngã xuống đất đã nôn ra một búm máu. Y lập tức lùi lại, giăng lên một tầng kết giới bao phủ quanh y và Muộn Du Bình, ném một quả pháo sáng về phía trước.

Bóng tối phủ kín mọi thứ, quả pháo sáng vụt qua tựa như sao băng làm bừng sáng cả dãy ngân hà. Ánh sáng lập tức lan tỏa, Trầm Uyển Đình sau khi nhìn rõ liền hút một ngụm khí lạnh: "Chết tiệt, là Yêu Sói!" Trước mắt là một khuôn mặt lông lá, hai mắt đỏ rực, toàn thân như một quái vật bị kích thích, chúng ngoác miệng ra, để lộ hai chiếc ranh nanh nhọn dài, ánh mắt như muốn thiêu đốt hướng về con mồi nằm trên đất.

Trầm Uyển Đình có chút khâm phục trình độ biến thái của người nghĩ ra đề thi lần này. Trước đây khi làm nhiệm vụ tiếp viện y cũng đã từng đụng độ với Yêu sói một lần, người không có khả năng cận chiến như y rất chật vật. Đối phó với Yêu Sói rất là phiền phức, sức tấn công của nó rất mạnh, da thịt thô dày, đạn kiếm khó xuyên, khó mà trong một chiêu đánh gục. Hơn nữa nếu bị Yêu Sói cắn, trong vòng một giờ nếu không tiêm huyết thanh giải trừ sẽ trực tiếp bị biến thành người sói.

"Muốn hạ Yêu Sói thì..."

... Muộn Du Bình may ra mới có cửa thắng. Những lời này Trầm Uyển Đình chỉ dám nói thầm trong lòng. Muốn hắn ra tay chẳng khác nào bỏ cuộc trong đợt sát hạch này? Hơn nữa y không thể quản nhiều chuyện như vậy, dù sao bài thi còn đang chờ y ở phía trước, phải nhanh chóng nắm bắt thời gian mới được: "Tôi lên tầng hai giải quyết!"

"Ừ."

Trầm Uyển Đình sau khi lấy được xác nhận, liền đivề hướng cầu thang. Muộn Du Bình nhìn theo hướng ấy, tinh quang xung quanh hắnkhông hề biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top