Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương V: Cưỡng hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chuyển về số 9 đường Đại Học được một tháng thì Cục điều tra đặc biệt sớm đã quen với chỗ ở mới rồi. Cuộc sống đời tư của mọi người cũng dần ổn định lại.

Hôm qua Quách Trường Thành bị cậu hai ép đi xem mắt, ngay khúc cuối lại bị Sở Thứ Chi một tay kẹp nách xách đi mất, bỏ lại con gái nhà người ta hoang mang vô bờ bến.

Chỉ vì một câu 'Dám xem mắt sau lưng tôi? Em đi quá xa rồi' của Sở Thứ Chi bị Lâm Tĩnh nghe thấy khiến cho hôm nay hai người vừa bước vào Cục đã bị một nhóm người bao vây.

Lên tiếng đầu tiên là Triệu Vân Lan: "Này, thành thật khai báo sẽ được khoan hồng, dối trá lừa lọc nghiêm trị không tha".

Ngay cả Đại Khánh cũng góp vui: "Tiểu Quách cảnh quan, cảm giác quen Thi Vương thế nào?".

Bên này Chúc Hồng cùng Lâm Tĩnh diễn lại tình huống lúc đó theo suy nghĩ của mình. 

Chúc Hồng vòng tay qua eo Lâm Tĩnh, dùng thanh âm nghiêm khắc cau mày nói: "Dám xem mắt sau lưng tôi? Tiểu Quách, em đi quá xa rồi".

Lâm Tĩnh lại õng ẹo dựa vào vai Chúc Hồng, cố ý nói lắp: "Sở...Sở ca, anh...anh nói gì vậy a".

Phụt một cái, cả khuôn mặt trắng trẻo của Quách Trường Thành ngay tức khắc đỏ lên như đít khỉ. Bên này Sở Thứ Chi giơ khúc xương trong tay, vừa đuổi theo vừa đánh vào đầu hoà thượng rởm Lâm Tĩnh: "Lâm Tĩnh, cậu chính là muốn đi tìm chết mà".

Sau một hồi bị rượt đuổi đến muốn tắt thở, Lâm Tĩnh cũng buông tay đầu hàng, đứng im chịu đánh.

Sở Thứ Chi quay đầu lại nhìn Quách Trường Thành vẫn còn đỏ mặt, vươn tay ra xoa đầu cậu: "Không có việc gì, đuà một chút thôi. Ngoan, đi viết nhật kí của cậu đi".

Tiểu Quách chế độ vâng lời mau chóng online, mang theo túi xách cúi đầu đi về bàn làm việc.

Nếu cậu có cái đuôi thì nó đã sớm ngoe ngẩy rồi.

Đồng chí Chúc Hồng, đồng chí Lâm Tĩnh, lão miêu Đại Khánh cùng vị lãnh đạo Triệu Vân Lan đồng thanh nói: "Chọc mù mắt chó tôi đi".

Thế là kể từ ngày hôm ấy, thông tin Cục điều tra đặc biệt số 9 đường Đại Học là ổ gay không ngừng truyền ra ngoài. Gay từ lãnh đạo cho đến nhân viên, gay toàn tập, đã gay còn thích phát cẩu lương.

Đáng thương cho Xà mỹ nhân cùng hoà thượng rởm, không có người yêu đành phải trừng mắt lên mà nhìn. Oán hận thì oán hận nhưng vẫn phải ăn cẩu lương ngập mặt a~.

.

.

Thời gian này là tuần đầu tiên Quách Trường Thành vào ở nhà Sở Thứ Chi. Căn nhà của Thi Vương ở thế mà lại chẳng lạnh lẽo chút nào.

Căn nhà rộng chừng bốn mươi mét vuông, gồm có hai phòng ngủ sở hữu hai nhà vệ sinh riêng cùng một phòng khách. Ngoài ra còn có thêm một phòng đọc sách và một phòng làm việc. 

Quách Trường Thành đến ở nhà Sở Thứ Chi được trao cho quyền tự ý ra vào tất cả các phòng, trừ phòng ngủ của hắn. Phòng ngủ của Quách Trường Thành ở bên phải phòng khách, đối diện với cửa ra vào, còn bên trái phòng khách chính là phòng ngủ của Sở Thứ Chi.

Phòng làm việc cùng phòng đọc sách đều được làm dạng phòng ngầm, ẩn bên trong giá sách  âm tường đối diện với phòng khách, mà kế bên cái giá sách  âm tường này chính là căn bếp sạch sẽ sáng bóng.

Cậu đến ở nhà hắn chẳng cần bỏ tiền, chỉ cần thường xuyên quét dọn nhà cửa, khi nào Sở Thứ Chi về trễ thì nấu cơm thay hắn. Nhìn chung quả thật là quá lợi cho cậu mà.

Quách Trường Thành hôm nay không có việc làm nên về sớm, quyết định đi siêu thị mua đồ về nấu ăn để báo đáp Sở Thứ Chi. Cho đến khi cậu xách túi lớn túi nhỏ về đến nhà thì trăng cũng đã lên.

Quách Trường Thành khó khăn mở đèn trong nhà lên, thình lình bị một bóng người ngồi trên ghế sofa doạ cho hết hồn.

Cậu nheo mắt: "Sở ca? Không phải anh..."

Thanh âm chưa dứt còn mắc lại nơi cuống họng, tiểu Quách đáng thương hoàn toàn ngu người trước diễn biến trước mắt.

Sở ca...Sở ca...Hắn thế mà lại hôn cậu.

Sở Thứ Chi bị men say làm cho đầu óc loạn cào cào, hoàn toàn không biết 'thương hoa tiếc ngọc' mà đẩy mạnh Quách Trường Thành sớm đã hoá ngu vào tường, điên cuồng hôn lên.

Cái lưng bị đập đau đến ứa nước mắt, tiểu Quách ngây thơ vùng vẫy tay chân muốn thoát khỏi Sở ca nhưng lại nhanh chóng bị hắn dùng một tay kìm lại.

Nụ hôn mang theo mùi rượu nồng vô cùng sộc vào mũi Quách Trường Thành, làm nước mắt sớm đã ngập trong hốc mắt chịu không nổi nữa, rốt cuộc cũng rơi xuống.

Sở Thứ Chi cảm nhận trên mặt  ẩm ướt một trận, liền ngẩng đầu lên nhìn. Trông thấy từng hàng nước mắt như chuỗi trân châu của Quách Trường Thành không ngừng rơi, Sở Thứ Chi đành phải buông vũ khí đầu hàng.

Hắn buông cậu ra, từ từ lui về sau, rồi lại ngẩng đầu nhìn cậu một lúc: "Xin lỗi cậu, tiểu Quách. Tôi..Tôi chỉ là say quá...nhất thời...".

Hắn bỏ lửng câu nói giữa chừng, vươn tay ra xoa đầu Quách Trường Thành, thành khẩn nói: "Thật xin lỗi".

Dứt lời liền xoay người đi vào phòng ngủ đóng sầm cửa lại, bỏ lại Quách Trường Thành hoang mang không hiểu mô tê gì đứng ở huyền quan.

Quách Trường Thành nhìn bóng dáng Sở ca khuất sau cánh cửa phòng, xoa xoa đôi môi vì bị chà xát đã đỏ lên, nơi trái tim không hiểu vì sao bỗng hụt hẫng quá.

Sở ca, anh làm sao thế?

~~~~~Hết chương 5~~~~~

Ký tên

Acacia Phương

Aka

Phương Briella Michael

      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top