Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 58: Vả mặt kỹ nữ chanh chua

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Buổi tối Chu Dã nằm trên giường nghĩ đến chuyện hôm nay trong lòng vẫn cảm thấy ủy khuất. Cô từ nhỏ đến lớn ở trong trường chưa từng chịu qua chuyện như này bao giờ.

Chu Dã ngủ không yên. Bởi vì giường ở ký túc xá thật sự quá nhỏ. Khi Chu Dã xoay người chân không cẩn thận đá tới cạnh giường.

Nháy mắt khung giường phát ra một tiếng lớn vang dội.

Chân Chu Dã đau tê rần một khoảng lâu, nỗi đau kịch liệt làm khóe mắt cô nổi lên nước mắt sinh lý.

"Chu Dã, cô có tật xấu đúng không. Không quen nhìn mặt tụi này nên mới cố ý làm ra tiếng động lớn như vậy, có phải không muốn cho tụi này ngủ không hả?."

"Thật là xui xẻo. Vất vả lắm mới vào được đại học Tây Bắc, thoát khỏi đám cấp 3 ngu dốt kia, kết quả vào đây gặp phải một đứa bụng dạ hẹp hòi."

"Nếu không muốn ngủ thì cút giùm đi a! Không thích tụi này thì nói với ban giám hiệu trường đổi riêng cho cô một phòng. Ở trong ký túc xá mà hống hách làm cái gì."

Ba nữ sinh đó lại bắt đầu châm chọc mỉa mai mà nói.

Vừa dứt lời cửa ký túc xá từ bên ngoài mở ra, cô quản lý trên người còn mặc đồ ngủ bước vào bật công tắc đèn

Ba người kia định tiếp tục chửi rủa thấy cô quản lý lập tức trở nên ngoan ngoãn giống như con ngoan trò giỏi không dám nói tiếng nào.

"Cô đến ký túc xá của bọn con có việc gì không ạ?" Giọng Đàm Vân bây giờ áp xuống vài độ quả thực giống như hai người khác nhau.

"Vừa rồi mấy cô nói cái gì, tôi ở bên ngoài hành lang đều nghe thấy hết."

Cô quản lý liếc thẳng Đàm Vân một cái. Ám chỉ nói rằng không cần giả làm người tốt trước mặt bà. Vừa rồi bà ở ngoài nghe rõ từng li từng tí.

Không chỉ Đàm Vân mà hai cô gái chanh chua trong ký túc xá đều có nét mặt rất khó coi. Thì ra bọn họ đã thương lượng ở bên ngoài trước mặt người khác nhất định phải tỏ ra là người ngoan ngoãn, chỉ có ở trong ký túc xá mới có thể nói những lời này.

Ai biết được lời của bọn họ toàn bộ bị cô quản lý nghe được. Cũng không biết cái bà cô này có đi kể cho người khác không nữa.

"Chu Dã có ở phòng 405 không?"

Cô quản lý đột nhiên hỏi.

"Có."

Chu Dã từ trên giường bò xuống, cô xoa xoa đôi mắt có chút tiều tụy của mình. Vừa rồi lúc đi ra đùi phải đụng vào cạnh giường không thoải mái.

"Con chuẩn bị hành lý dọn qua ở một ký túc xá khác. Lầu 5 có một học tỷ vừa tốt nghiệp, mới dọn xong giường đệm."

Cô quản lý nhìn thấy gương mặt của Chu Dã lập tức liền hiểu rõ lí do mấy nữ sinh này ganh ghét Chu Dã. Nhan sắc của cô bé này quả thực tới rồi không thể bắt bẻ nông nỗi. Bất quá những cô bé này không hiểu tầm quan trọng khi có một cô bạn xinh xắn. Chờ lúc sau hiểu được thì cũng đã trễ.

"Dạ, con lập tức dọn qua đó!"

Chu Dã biết Trình Mục Dương là người giúp cô đổi ký túc xá, nhưng không nghĩ tới nhanh vậy.

Cô mở ra vali đem đồ của mình gói gém lại bỏ vào.

Ba nữ sinh còn lại tức khắc mắt to đối đôi mắt nhỏ. Bọn họ được chế giễu thoải mái vì biết rõ Chu Dã sẽ không dọn đi. Đại học Tây Bắc có rất nhiều học sinh, nhưng nữ sinh của học viên máy tính lại ít. Căn bản không cách nào đổi. Hơn nữa yêu cầu đổi ký túc xá phải trải qua rất nhiều xét duyệt.

Nào biết rằng vận khí của Chu Dã tốt như vậy mới đây mà gặp được một học tỷ dọn ra ngoài.

Cô quản lý nhìn ba nữ sinh thế nhưng vẫn không nhúc nhích mà ở trên giường ngồi như không có việc gì. Cũng không xuống dưới phụ giúp Chu Dã một chút sửa sang lại, bà càng thêm thất vọng với mấy nữ sinh này rồi.

Có thể ở trong một đêm được chuyển ký túc xá, gia cảnh của Chu Dã khẳng định không phải đơn giản. Mấy nữ sinh vừa rồi đắc tội với Chu Dã, bây giờ tới giúp có lẽ còn có thể cứu vớt được một chút gì đó trong lòng Chu Dã.

Mấy nữ sinh kia trưng ra thái độ đạm mạc đúng là không biết bên cạnh đang có một quý nhân.

Nơi mà Chu Dã được cô quản lý dẫn đi không phải là lầu 5, mà là một nơi khác. Chỗ này có phong cách hoàn toàn khác với ký túc xá. Bề ngoài là kiểu Châu Âu, gạch đỏ mái ngói cùng cửa sổ trắng.

"Cô à, hình như chỗ này không giống ký túc xá của học sinh."

Buổi sáng Chu Dã có lúc đi ngang qua đây đều nhìn thấy một ít người mặc chỉnh trang hơn.

"Nơi này là chung cư của giáo viên, chẳng qua vừa rồi cô không nói trước mặt ba người kia. Việc đổi ký túc xá là do ý từ trường. Khẳng định sẽ không còn chuyện con ở ký túc xá dành cho học sinh nữa. Lầu 5 chung cư này có một phòng chuẩn bị cho con. Về sau mỗi lần con về đến thì gửi ảnh qua Wechat cho cô thì sẽ được công nhận."

Cô quản lí cười nói.

Sau khi Chu Dã mở cửa phòng chỉ thấy bên trong có đầy đủ nội thất. Có phòng khách phòng ngủ ban công và thư phòng. Tuy rằng không bằng so với nhà cô, nhưng vẫn thoải mái nhiều với phòng bốn người. Quan trọng nhất chính là không còn ở chung với ba con yêu quái kia, thanh tịnh đến tuyệt vời.

Ngày hôm sau.

Chu Dã đặt đồng hồ báo thức, sáng sớm 7 giờ rưỡi mặc áo tập huấn vội vã mà chạy đến sân thể dục của trường. Lúc này trên sân thể dục tất cả đều là một màu xanh lá.

Sau khi tìm được vị trí lớp, lập tức Chu Dã thu hút ánh mắt của nam sinh bốn phía lại đây.

"Tập huấn mà còn trang điểm, quả thực là đồ yêu tinh." Đàm Vân nhìn đến Chu Dã mặt lạnh lãnh mà châm chọc nói.

Lúc này Chu Dã cố ý dùng mu bàn tay lau mặt một chút, chỉ thấy trên mu bàn tay sạch sẽ một chút dấu vết cũng không có, đánh bật câu nói của người nào đó nói cô trang điểm.

"Thời đại này còn có người tròng mắt nhỏ như vậy sao. Chu Dã lớn lên đẹp lại không phải do dùng đồ trang điểm. Đúng là mở miệng ra sặc mùi ganh tị." Mấy nam sinh nhỏ giọng nói, nhưng vẫn truyền tới tai đám người.

Tức khắc sắc mặt Đàm Vân không thể nào khó coi hơn nữa.

Tới lúc huấn luyện viên đội ngũ đến, đám người mới chịu an tĩnh.

"Xin chào, tôi là Trình Mục Dương người sẽ phụ trách việc tập huấn. Một tháng kế tiếp, tôi sẽ cùng các cô các cậu sớm chiều ở chung..."

Giọng nói vừa mới cất lên, Chu Dã nháy mắt mở to hai mắt.

Trình Mục Dương không phải là cảnh sát sao? Sao lại vào đây làm huấn luyện viên!

Hơn nữa Trình Mục Dương mặc đồ huấn luyện tràn ngập soái khí, trên người còn mang theo hơi thở mê người, trong lòng Chu Dã muốn cất lên tiếng la thỏa mãn, một điều nữa là toàn bộ nữ sinh ở sân huấn luyện cũng sôi trào không kém.

Lúc này Trình Mục Dương đi đến bên người Chu Dã, anh lạnh lẽo nói: "Ngẩng đầu ưỡn ngực! Sinh viên thì phải có tinh thần phấn chấn."

Chu Dã nhìn bộ dáng nghiêm trang của Trình Mục Dương hoa huyệt lại bắt đầu có dấu hiệu ướt át. Thời điểm cô cố ý ở ưỡn ngực, hai viên vú run rẩy lay động một chút.

Nháy mắt Trình Mục Dương cảm giác được một cổ nhiệt khí sôi trào. Anh ho nhẹ một tiếng sau đó phát hiện vô số nam sinh ở bốn phía vô số nhìn về phía ngực Chu Dã.

Xem ra lần này đến đây huấn luyện anh phải đích thân cho đám tiểu tử này ăn chút đau khổ rồi.

====

P/s của tác giả: Mải mê viết cốt truyện nên bỏ qua thịt. Chương sau nhất định sẽ có. Khụ khụ.

Mọi người có hóng thịt hok ạaaaaaaa. Đăng thêm chương nữa nhé (≧▽≦)
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top