Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 59: Ban ngày huấn luyện, buổi tối bị chú thao.

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

"Nghỉ, nghiêm!"

Trình Mục Dương đứng ở phía trước  bắt đầu huấn luyện. Ngay từ đầu nhóm sinh viên nhìn Trình Mục Dương tuổi trẻ soái khí, còn tưởng rằng Trình Mục Dương sẽ nhẹ nhàng hơn so với huấn luyện viên lớp khác.

Nhưng lại không biết rằng Trình Mục Dương đối đãi với sinh viên học viện máy tính còn nghiêm khắc hơn người trong quân đội.

Chỗ hôm qua va phải cạnh giường sáng sớm hôm nay đã sưng phồng lên. Ban đầu Chu Dã muốn Trình Mục Dương tập trung huấn luyện. Nhưng mới vào buổi huấn luyện không lâu thì cô phát hiện chân đã sưng vù rồi.

"Báo cáo huấn luyện viên, có người lười biếng!"

Đàm Vân chỉ Chu Dã đang tập động tác một cách thong thả, trên mặt cô ta  mang theo vẻ cười xấu xa. Trình Mục Dương là người duy nhất nhìn thấy Chu Dã mà không kích động, hơn nữa diện mạo còn đẹp hơn minh tinh. Trong tâm Đàm Vân liền sinh ra ý muốn phải ngăn Chu Dã để lại ấn tượng tốt trong mắt Trình Mục Dương.

Tốt nhất làm Trình Mục Dương cảm thấy Chu Dã chính là một đứa xinh gái mà đê tiện, ỷ vào gương mặt đẹp liền muốn làm gì thì làm.

Nói như vậy không chừng cô ta sẽ có cơ hội.

"Em làm sao vậy?"

Trình Mục Dương nhìn đi đến bên Chu Dã.

"Báo cáo huấn luyện viên, đêm qua không cẩn thận bị thương ở chân, cho nên chân có chút khó chịu."

Chu Dã không nói chân mình sưng lên. Để tránh Trình Mục Dương lo lắng.

"Huấn luyện viên, em thấy Chu Dã lười biếng, nên cố ý nói như vậy. Cả đêm rồi mà chân còn không tốt lên, chỉ sợ chân của bạn học Chu đây được làm từ bùn đó thầy."

Đàm Vân châm chọc mỉa mai nói.

Chẳng qua khi những người trong lớp thấy Chu Dã tập động tác ánh mắt không còn tốt như trước. Mới đến trường mà muốn hưởng đặc quyền, mấy học sinh khác cũng nhìn Chu Dã bằng ánh mắt kì quái.

"Còn có thể tiếp tục huấn luyện sao?"

Trình Mục Dương nghe nói.

"Còn có thể."

Chân Chu Dã tuy rằng rất đau, nếu khẽ cắn môi thì vẫn có thể kiên trì. Chỉ là động tác huấn luyện so với người khác thong thả hơn rất nhiều.

Vô số lần động tác quẹo trái quẹo phải, Chu Dã cảm giác chân mình càng ngày càng đau. Đang chuyển động rốt cuộc chịu không nổi nữa ngã trên mặt đất.

Trình Mục Dương một tay đem Chu Dã bế lên, tay anh vén ống quần bên phải của cô lên, chỉ thấy mắt cá chân sưng đến giống một chiếc màn thầu.

"Huấn luyện hôm nay đến đây kết thúc. Thầy đưa bạn học này đi phòng y tế trước."

Trình Mục Dương ôm Chu Dã trước ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người đi ra ngoài. Còn lại nữ sinh nhìn Chu Dã bị Trình Mục Dương ôm vào trong ngực ghen ghét như có nổi lửa trong lòng.

Đặc biệt là Đàm Vân, cô ta nhìn bóng dáng Chu Dã tức giận dậm dậm chân. Từ ngày đầu tiên bắt đầu Chu Dã đã đoạt mất hào quang của bản thân cô ta, hôm nay Chu Dã càng đem người đàn ông cô ta coi trọng cướp đi mất.

"Tôi thấy Chu Dã chính là cố ý. Chân cô ta rõ ràng chịu không nổi, thế mà còn lừa huấn luyện viên nói có thể tập. Sau đó lại cố ý té xỉu trước mặt huấn luyện viên mặt té xỉu. Tâm cơ của cô ta chắc chắn muốn giành được hảo cảm của huấn luyện viên."

Đàm Vân tức giận mà nói.

"Cô lúc trước còn nói chân Chu Dã làm từ bùn. Xem lời nói bây giờ của cô có khớp miếng nào không vậy."

Một nam sinh lạnh lùng đáp trả.

Lúc này lớp học mặt khác nam sinh nhìn Đàm Vân ánh mắt cũng so không phải thực hữu hảo. Lúc đầu lớp học chỉ có vài nữ sinh, Đàm Vân xem như lớn lên *mi thanh mục tú. Nam sinh đối với Đàm Vân cũng coi như có chút hảo cảm. Kết quả bị chính chủ Đàm Vân làm cho hảo cảm bay mất.

*Mi thanh mục tú: Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ.

"Đừng để ý tên đó, còn không phải do  Chu Dã lớn lên xinh đẹp sao. Đúng là một đám liếm cẩu." Chờ nam nhân đó đi rồi, Lý Mẫn mới kéo tay Đàm Vân nói.

"Đúng vậy, tên đó còn không biết chuyện Chu Dã cố ý lấy áo ngực câu dẫn nam nhân. Tôi sẽ vạch trần bộ mặt thật của Chu Dã cho xem." Đàm Vân phẫn nộ mà nói.

Phòng y tế.

Trình Mục Dương đặt Chu Dã trên giường, cho giáo y thoa thuốc giảm sưng vào chân Chu Dã.

"Huấn luyện viên đại nhân, thầy không cần đặc cách với em đâu. Em không muốn được nhận đặc cách." Chu Dã thanh âm ê ẩm mà nói.

Chiều nay lúc huấn luyện có một nữ sinh tư thế không đúng, Trình Mục Dương đi lên đỡ lấy cơ thể nữ sinh kia. Chu Dã nhìn cảnh đó nguyên buổi trưa tâm tình không tốt tí nào.

"Im lặng cho giáo y thoa thuốc đi." Trình Mục Dương lạnh lùng nói.

Ánh mắt lạnh băng của Trình Mục Dương khiến Chu Dã sợ tới mức rụt rụt đầu. Cô chưa từng thấy ánh mắt khủng bố như này của anh.

"Cái kia, cảnh sát Trình, tôi đã thoa thuốc rồi."

Giáo y cũng bị hoảng sợ, một cái run bần bật mà nói.

"Cảm ơn, tôi dẫn em này về trước."

Trình Mục Dương nói xong ôm Chu Dã đi ra ngoài.

"Chú cảnh sát, để em một mình về ký túc xá cho. Chú về ký túc xá của chú trước đi. Nếu để cho người khác thấy được thì sẽ bị đồn thổi. Em không muốn mới nhập học đã bị người khác nghị luận sôi nổi đâu."

Chu Dã rốt cuộc mới chỉ là một cô gái 18 tuổi. Cô đến trường mới cũng là muốn kết thêm bạn mới. Nếu truyền ra ngoài học sinh năm nhất cùng huấn luyện viên có mối quan hệ mờ ám chắc trường học sẽ loạn lên mất.

Trình Mục Dương nghĩ đến nữ sinh kia hôm nay ở trước mặt mọi người cố tình dìm Chu Dã xuống, ánh mắt trầm hẳn lại. Sau đó gật đầu đáp ứng cô.

Chu Dã trở lại ký túc xá, cô cởi áo huấn luyện cùng áo ngực chuẩn bị đi phòng tắm, kết quả ngay sau đó ban công bên kia truyền đến động tĩnh. Chu Dã vội vàng nhặt lên áo chuẩn bị mặc vào, nhưng cô không cẩn thận để chân bị vấp té lăn trên đất.

"Sao lại té thế này?"

Trình Mục Dương một tay đem Chu Dã ôm vào trong ngực. Anh nâng lên hai vú Chu Dã, nháy mắt cả gương mặt cô dần đỏ lên.

"Chú cảnh sát, thì ra là chú. Em còn tưởng rằng là người xấu." Thì ra Trình Mục Dương sợ người khác nhìn thấy nên từ cách vách trèo tường qua.

Chu Dã đẩy đẩy Trình Mục Dương sang một bên, "Em phải đi tắm, hôm nay trên người đều là mùi mồ hôi thôi."

"Cùng nhau tắm đi."

Trình Mục Dương nói xong đi trước cầm một cái bao nilon tròng lên chân Chu Dã kín bít mới ôm cô vào phòng tắm.

Hơn mười phút sau.

Trình Mục Dương ngồi ở trên ghế, Chu Dã ngồi trọn trong lòng ngực anh. Trên cơ thế hai người đều là bọt xà phòng.

"Trên tóc đã xong rồi hiện tại đến tắm phần thân cho em."

Trình Mục Dương đổ một chút sữa tắm ra xoa vào ngực với bụng nhỏ Chu Dã.

"Rửa chỗ này trước đi chú."

Chu Dã mở ra hai chân, đem đùi phải treo ở cánh tay Trình Mục Dương, môi âm hộ bại lộ trong không khí.

"Chú giúp cháu rửa sạch tao huyệt trước đi. Đây chính là nơi riêng tư non mịn nhất nên chú phải rửa thật sạch nha."

Đêm qua không có hưởng thụ dương vật của Trình Mục Dương, hôm nay đương nhiên phải hưởng thụ một chút sự hầu hạ của Trình Mục Dương rồi.

"Được."

Ánh mắt Trình Mục Dương tối một chút. Sau đó đổ ra một đống sữa tắm bôi trên cửa huyệt. Rồi dùng ngón tay xoa nắn âm đế nổi lên.

"A... Thật thoải mái... Âm đế được chú rửa thật thoải mái."

Chu Dã sướng đến độ quên mất mắt cá chân đang đau đớn của mình.

Nhìn Chu Dã thoải mái, kết quả ngay sau đó một cái dương vật thô to liền nhét vào trong tao bức.

"Hôm nay cố ý dùng vú quyến rũ mấy tên nhóc kia, có phải em thiếu thao không?"

Trình Mục Dương cố ý nhắc tới rồi kéo hai chân Chu Dã. Nháy mắt dương vật thọc vào chỗ sâu nhất, quy đầu đỏ tươi đỉnh phải điểm G.

====

Tuần này 3 chương rùi,  mấy bà ráng đợi tuần sau nhe (◍•ᴗ•◍)❤

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top