Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 61: Tao huyệt ngậm dương vật đứng nghiêm

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Ngày hôm sau

Sau khi Chu Dã tới sân thể dục, do chân bị thương nên chỉ có thể ngồi chỗ bóng cây. Khó khăn của ngày sau so với ngày đầu tiên thực hiển nhiên cao rất nhiều.

Trình Mục Dương huấn luyện nhóm sinh viên nghiêm khắc không ít. Đứng nghiêm là không được cử động, nếu lớp có một người đứng sai thì toàn bộ bị phạt đứng hơn 10 phút.

Ngày hôm qua mọi người còn tưởng rằng cảnh sát tới làm huấn luyện viên nhất định sẽ nhẹ nhàng một chút, không hề biết rằng Trình Mục Dương so với những quân nhân khác còn lạnh lùng vô cảm hơn.

Lúc này thời tiết vô cùng nóng bức, đoàn người ở chỗ này huấn luyện cả một buổi sáng, tất cả ai cũng mệt chết đi sống lại.

Thật vất vả lắm mới có thời gian nghỉ ngơi, Chu Dã phụ trách việc đưa nước cho mọi người. Trình Mục Dương cùng mấy nam sinh trong lớp cũng lại phụ một tay. Cuối cùng trên tay Chu Dã chỉ còn hai cái túi.

Chu Dã đi về phía hàng ngũ, cô lấy chai nước trong túi chia cho các bạn học trong lớp. Lúc cô chuẩn bị đưa đến đám người Đàm Vân thì...

Đàm Vân lại châm chọc nói: “Chúng tôi không giống người nào đó cố ý làm cho bị thương ở chân để trốn huấn luyện. Chờ đến lúc duyệt binh thì chỉ có lôi điểm của cả lớp xuống theo.”

Chai nước đang sắp đưa đến tay Đàm Vân, Chu Dã lập tức xoay chuyển cánh tay đem bình nước đưa cho những người khác.

“Chu Dã, cô có ý gì?”

Đàm Vân lập tức từ trên đất đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ trừng mắt Chu Dã.

“Đưa nước cho người chửi tôi, cô nghĩ tôi là đồ ngu à. Muốn uống thì tìm người khác mà lấy.”

Chu Dã nói xong lại tiếp tục công việc đưa nước.

“Các người không công bằng, ngày đầu chân Chu Dã rõ ràng còn rất tốt. Kết quả ngày hôm sau khi chuẩn bị huấn luyện thì bị thương. Cô ta không phải cố ý thì là cái quái gì? Thời buổi này vì muốn trốn huấn luyện mà tự làm thương chân của mình thật đúng là đồ ranh ma.”

Cô ta vừa nói xong, căn bản không có một ai để ý tới mấy lời ganh ghét này. Ngay cả nam sinh chuẩn bị đưa nước cho cô ta cũng đi sang một bên.

Thú vị hơn là hai nữ sinh chung ký túc xá lúc trước còn tỏ ra thân thiết chị chị em em, bây giờ cách Đàm Vân vài mét,  sợ sự chán ghét mà những người khác trong lớp học dành cho Đàm Vân sẽ chuyển đến trên người bọn họ.

Một nữ sinh trong lớp hỏi Lý Mẫn, “Các cậu không phải chung phòng với Đàm Vân sao? Vì sao không giúp Đàm Vân nói chuyện a?”

Lý Mẫn lập tức nhỏ giọng nói: “Chung phòng nên quen thôi, một chút cũng không thân. Tôi nói cậu nghe mỗi lần đến giờ ăn cô ta mặt dày mày dạn một hai phải rủ chúng tôi đi ăn chung với cô ta. Chúng tôi có khi nào để ý tới cô ta chứ.”

Bất quá những lời này Chu Dã không hiểu lắm. Có hiểu hay không thì cô hoàn toàn không có hứng thú với sự lục đục nội bộ này đâu.

Buổi huấn luyện kết thúc vào lúc tối, Chu Dã lại đi phòng y tế thoa thuốc thêm một lần. Mắt cá chân so với lúc trước đã đỡ hơn ít rồi nhưng vẫn không thể vận động mạnh.

Chu Dã nằm trên sô pha bưng mì gói chuẩn bị nhâm nhi, cửa phòng đột nhiên mở ra từ bên ngoài. Là Trình Mục Dương, trên tay anh còn mang theo một túi đồ ăn cùng một túi trái cây.

“Chú cảnh sát, sao người lại tới đây a?”

Chu Dã nói xong lấy ra quyển sách đặt trên tô mì gói. Bây giờ cô không phải lo lắng Trình Mục Dương trèo tường sẽ xảy ra chuyện, bởi vì cô đã cầm chìa khóa đưa luôn cho anh rồi. Cơ mà chuyện cô lén ăn mì cũng vừa vặn bị Trình Mục Dương bắt quả tang.

“Nếu chú mà không đến, thì em định ăn món này à?”

Trình Mục Dương cởi giày đi vào, thấy được Chu Dã cùng tô mì ăn liền.

“Em bất đắc dĩ lắm mới ăn cái này thôi.” Chân Chu Dã đang bị thương, đi đến nhà ăn phải tốn thêm đoạn đường. Hơn nữa cô lại không thích ăn cơm hộp, cho nên sau khi từ phòng y tế trở về đành phải bưng mì gói ăn.

“Không được ăn. Ăn trước chút trái cây lót bụng, chút nữa chú nấu cơm cho em.”

Trình Mục Dương gọt một quả táo đưa cho Chu Dã.

Chu Dã hết sức vui mừng mà cắn một ngụm, cũng không biết có là do ảo giác hay không mà cô thấy quả táo này so với những trái trước ngọt hơn nhiều. Cô vô cùng cao hứng cắn thêm vài ngụm.

“Đừng ăn nhanh, lát nữa coi chừng mắc nghẹn giống heo con đấy.”

Trình Mục Dương duỗi tay sờ sờ Chu Dã.

Chu Dã: “…”

Sau đó Trình Mục Dương đi vào trong phòng bếp tiếp tục nấu ăn. Ăn xong, Chu Dã bắt đầu đứng trong phòng khách.

“Em đang làm gì vậy?”

Trình Mục Dương quấn khăn ngang hông từ trong phòng tắm bước ra.

Chu Dã nhìn tám khối cơ bụng kia tức khắc đầu phát ngốc, trong lòng khẩn trương nôn nóng.

“Ôi mẹ ơi, chú..chú che cơ bụng tám múi của chú lại mauu. Cứ như vậy chắc em đứng mãi cũng không xong. Bác sĩ nói em không thể vận động mạnh, đứng nghiêm được coi là chuyện duy nhất mà em có thể làm. Em không muốn tới lúc duyệt binh khiến chú mất thể diện đâu.”

Chu Dã vừa thấy cơ bụng tám múi sicula của Trình Mục Dương, ánh mắt giống như là nam châm sắt hút chặt lấy.

Trình Mục Dương ngó bộ dáng đứng nghiêm cực kỳ không có tiêu chuẩn của Chu Dã, khóe miệng anh cong lên một đạo cung.

“Vậy em đứng ở chỗ này đi. Chú đứng phía sau đảm bảo em sẽ không thấy.”

Trình Mục Dương nói xong đứng sau lưng Chu Dã.

Tuy Chu Dã nhìn không tới Trình Mục Dương, nhưng tưởng tượng đến Trình Mục Dương đang ngoài sau, tao huyệt vẫn ngứa đến lợi hại.

Đêm qua được Trình Mục Dương phục vụ quá mức, nhưng qua một ngày thì tao huyệt Chu Dã tốt lên rồi vết thương cũng đã đỡ hơn. Thế mà vẫn cơ khát muốn dương vật tiến vào ngăn ngứa.

Bất quá hiện tại cô nói muốn nghiêm đứng, nếu lại quyến rũ Trình Mục Dương chẳng phải sẽ khiến ông chú xem thường mình sao?

Nhưng mà ngay sau đó, một đôi tay cực nóng liền chạm nhẹ eo Chu Dã, “Điều đầu tiên khi đứng nghiêm là eo phải thẳng. Nửa người trên của em bây giờ không nghiêng trái thì cũng nghiêng phải, có thấy giống lời nói không?”

“Vâng vâng.”

Nghe Trình Mục Dương nói, Chu Dã vội vàng chỉnh lại thân thể. Ở phía sau lại chính là đống cơ bắp rắn chắc của Trình Mục Dương, Chu Dã nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

Tiếp đó tay Trình Mục Dương dời từ eo Chu Dã xuống động, bất ngờ khi quần cô bị Trình Mục Dương lột xuống.

“Nè nè chú định làm cái gì vậy?”

Chu Dã chỉ mới vừa phản ứng thì đã  phát hiện một cái dương vật thô to cứng rắn nhét vào giữa hai chân cô.

“Kẹp chặt cho tốt, hai chân phải thẳng tắp hiểu không?”

Vài phút trước Chu Dã tưởng rằng Trình Mục Dương muốn thao cô, thì ra là chỉ giúp cô đứng nghiêm sao cho đúng thôi, hại con tym thiếu nữ của cô rộn ràng.

Chính là tại cái vật lớn này kẹp giữa hai chân, Chu Dã kích động sao có thể đứng nghiêm. Cô mới đứng không đến hai phút thân thể đã ươn ướt, dâm thủy chảy ướt hết mặt trên dương vật. Thân thể của cô cũng nhịn không được ngã trái ngã phải.

“A…”

Dương vật lớn trong nháy mắt cắm vào bên trong, tao huyệt còn chưa ướt hoàn toàn đã bị vật lớn lấp đầy. Chu Dã nơi nào chịu được.

“Chú phải hoàn thành ý muốn của em đã! Nếu đứng tốt chú sẽ động một chút. Chỉ động khi mà em đứng thẳng nghiêm.”

Do dương vật lớn chỉ động khi cô đứng nghiêm. Thế nên cô chỉ có thể nỗ lực căng chặt thân thể tưởng tượng mình là một cái cây.

“Hai chân kẹp chặt.”

Trình Mục Dương ở sau người lạnh lùng ra mệnh lệnh.

Chu Dã lập tức kẹp chặt hai chân đồng thời cũng kẹp chặt dương vật bên trong.

Tao huyệt vô cùng khó chịu, rất hy vọng anh có thể sử dụng lực cắm vài cái. Thế mà Trình Mục Dương cố tình một hai phải bắt cô đứng nghiêm đủ một phút mới có thể cắm một lần.

Thật vất vả lắm mói qua một phút Trình Mục Dương giữ lời bóp eo cô dùng lực vươn lên cắm một chút.

“Kế tiếp là 2 phút! Đứng đủ hai phút mới có thể có tiếp tục chịu thao.”

Trình Mục Dương khàn khàn mà nói.
_______
Bão chương nhưng phải nhấn sao đầy đủ đó nha (♡ω♡ ) ~♪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top