Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 70: Chu Dã mang thai?

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

“Chu Dã, em nói lại một lần nữa?”

Trình Mục Dương cúi đầu duỗi tay bóp chặt cằm Chu Dã. Lực tay mạnh mẽ dường như làm Chu Dã không thở nổi.

“Tôi nói tôi không muốn cùng chú tiếp tục ở bên nhau nữa. Tôi muốn chia tay!”

Khóe mắt Chu Dã đã rưng rưng nước mắt nhìn Trình Mục Dương. Cô thật sự tức giận. Trình Mục Dương sao lại có thể đối xử với cô như thế.

Trong ánh mắt của Trình Mục Dương hiện lên thần sắc buồn bã như ẩn như hiện. Chu Dã chưa từng thấy qua biểu hiện như vậy của anh.

Nhìn thấy biểu hiện của Trình Mục Dương, Chu Dã lần đầu tiên cảm giác được sợ hãi. Cô cho rằng cô đã hiểu rõ về anh, khi nhìn thấy, Chu Dã mới phát hiện cô hình như chưa từng nghiêm túc hiểu Trình Mục Dương.

“Chu Dã, chú tôn trọng lựa chọn của em.”

Trình Mục Dương nói xong liền xoay người từ trong phòng đi ra ngoài. Phòng ký túc xá to chỉ còn lại có một mình Chu Dã. Cô lặng lẽ đến phòng tắm mặt rửa sạch tinh dịch sền sệt trên người.

“Chẳng qua em chỉ nói do tức giận mà thôi. Tại sao chú không dỗ em?”

Chu Dã cầm vòi phun nhắm ngay hoa huyệt súc rửa tinh dịch. Làm tinh dịch bên trong chảy ra hết.

Cô mất mát nằm trên giường, lấy điện thoại muốn gọi cho Trình Mục Dương. Nhưng khi cô chuẩn bị ấn xuống thì lại bắt đầu hối hận.

“Dựa vào cái gì mình phải gọi điện thoại a? Chuyện này không phải do mình làm sai. Muốn gọi thì cũng phải là Trình Mục Dương gọi trước!”

Trong lòng Chu Dã nghĩ như vậy liền tắt điện thoại tiếp tục nằm ở trên giường ngủ.

Một tháng huấn luyện viên rất nhanh đã kết thúc.

Chu Dã cho rằng Trình Mục Dương sẽ tìm mình sớm thôi. Kết quả đợi gần một tháng chỉ gặp Trình Mục Dương ở buổi huấn luyện, chứ bên ngoài giữa hai người không còn liên lạc gì.

“Chu Dã, tin lớn tin lớn! Cậu không được nói với người khác đâu đấy. Mới nãy tôi nhìn thấy huấn luyện viên Tô đi tiệm thuốc mua que thử thai. Trời mẹ ơi, hai người bọn thế nhưng đã sắp có con rồi.”

Từ Ngọc vẻ mặt âm hiểm nói chuyện với Chu Dã.

“Cậu nói cái gì?”

Chu Dã nghe được Từ Ngọc nói, tức khắc cảm giác được trái tim đau đớn như bị xé rách .

“Huấn luyện viên Trình và huấn luyện viên Tô ở bên nhau a. Không nghĩ tới thầy Trình thoạt nhìn bộ dạng *chính nghĩa lẫm nhiên như vậy, vậy mà lại khiến cho cô Tô bụng lớn.”

*chính nghĩa lẫm nhiên: chính trực và phong thái trang nghiêm, uy nghiêm.

Từ Ngọc nhìn thoáng qua Trình Mục Dương ở nơi xa có chút tiếc nuối mà nói.

“Bọn họ xảy ra chuyện gì thì liên quan gì đến tôi chứ.”

Chu Dã bĩu môi, sau đó làm bộ một chút cũng không thèm để ý mà nói.

Nhưng mà sau khi huấn luyện chấm dứt, Chu Dã vẫn luôn trộm đi theo phía sau Trình Mục Dương. Quả nhiên nhìn thấy Trình Mục Dương cùng Tô Tình đi quán ăn bên ngoài trường ăn cơm. Trình Mục Dương chủ động chọn món thanh đạm, rất hiển nhiên là đang chăm sóc cho thai phụ Tô Tình.

Chu Dã tức giận mà nắm chặt điện thoại. Hơn nửa tháng mỗi ngày cô đều suy nghĩ có phải ngày đó mình quá đáng hay không. Nhưng mà bây giờ xem ra hết thảy đều chỉ có một mình cô nghĩ vậy mà thôi. Trình Mục Dương người ta đã sớm đã thân mật với cô gái khác rồi.

Nghĩ đến cũng đúng, Trình Mục Dương đã quen Tô Tình ba năm. Mà cô chỉ mới quen Trình Mục Dương không bao lâu. Chuyện Trình Mục Dương thích Tô Tình quả thực một chút cũng không bất ngờ.

Nhưng ông chú đó ban đầu không nên lừa cô! Thời điểm cùng cô ở bên nhau đến cả Tô Tình cũng không biết tình cảm mà ông chú đó dành cho cô ấy!

Chu Dã không quan tâm trong lòng có bao nhiêu khó chịu. Cô cầm lấy ly nước trên bàn đi đến trước mặt Trình Mục Dương trực tiếp hất nước vào mặt anh.

“Tra nam chết tiệt, chú cút đi!”

Cô ném xuống một câu rồi lấy túi bước ra ngoài.

Tô Tình nhìn bộ dáng Chu Dã sốt ruột đi ra ngoài, cô ta lập tức nói với Trình Mục Dương: “Đội trưởng, Chu tiểu thư khẳng định là hiểu lầm.”

Trình Mục Dương cầm lấy khăn giấy lau khô nước trên mặt, đạm mạc mà nói: “Bây giờ có thể khiến em ấy hiểu lầm có lẽ là một việc tốt.”

Tô Tình nghe được lời Trình Mục Dương nói, ánh mắt khẽ biến, “Anh lo lắng rắn chín đầu sẽ tìm anh trả thù? Năm đó tuy anh giết em trai hắn. Nhưng hắn đã lui về Mexico, không dám quay lại đây.”

“Chuyện này, em không cần nhúng tay vào vì nó không liên quan gì đến em.”

Sau đó Trình Mục Dương cũng đi ra ngoài tới một hướng khác.

Tô Tình nhìn bóng hình rời đi của Trình Mục Dương, trong lòng rất rõ ràng cô ta và Trình Mục Dương căn bản không có khả năng. Ánh mắt của Trình Mục Dương nhìn Chu Dã nóng rực như vậy. Có lẽ bản thân Trình Mục Dương không phát hiện anh ấy thích Chu Dã đến nhường nào, thích đến mức không muốn Chu Dã phải gặp một chút nguy hiểm.

Buổi tối Chu Dã mua một đống rượu đem đến trong ký túc xá uống cho giải tỏa. Một mình cô ở nên không ai có thể quản cô.

Chu Dã uống cả một đêm, kết quả sáng sớm hôm sau ở trong WC nôn rất lâu mà bụng còn rất khó chịu.

Cô đành phải xin nghỉ đến bệnh viện gần đó kiểm tra. Đừng là viêm dạ dày cấp tính vì nếu bị thì cần phải truyền dịch. Sau khi kiểm tra thì không xảy ra chuyện gì nữa, chẳng qua là uống rượu nhiều quá nên dạ dày bị kích thích.

Chu Dã sợ bóng sợ gió một hồi, khi chuẩn bị trở về ký túc xá không nghĩ tới thế nhưng gặp Tô Tình.

Mà Tô Tình ở khoa phẫu thuật sinh non xếp hàng, Chu Dã nhìn thấy lập tức tức giận đi qua.

“Chị Tô, ông chú đó sao lại có thể đối xử với chị như vậy? Làm chị mang thai rồi còn muốn một mình chị tới làm phẫu thuật sinh non!”

Chu Dã tức giận lấy điện thoại ra, chuẩn bị tinh thần quyết đấu với Trình Mục Dương.

“Chu Dã, em hiểu lầm rồi. Đứa nhỏ này không phải của Trình Mục Dương.”

Tô Tình nói xong muốn lấy điện thoại Chu Dã nhưng thủ đoạn này đã bị Chu Dã phát hiện, cô nhanh chóng né ra.

“Chị Tô, chị không cần che chở cho ông chú kia nữa đâu.”

Chu Dã biết Tô Tình có quan hệ rất tốt với Trình Mục Dương. Cho nên ngay tại thời điểm này Tô Tình vẫn lựa chọn che chở cho Trình Mục Dương.

“Chu Dã, thật sự không phải của anh ấy.”

Đáy mắt Tô Tình chảy xuống liên tiếp nước mắt.

Sau đó Tô Tình liền kéo Chu Dã tới không gian khuất. Nơi này tuy không có người khác nhưng lại có chỗ nói chuyện.

“Chu Dã, chuyện này chị hy vọng em sẽ không nói cho bất kì ai. Mong em có thể vì chị mà giữ bí mật.”

Tô Tình gắt gao mà bắt lấy Chu Dã tay.

Chu Dã nhìn Tô Tình như vậy, cô lập tức gật đầu.

“Ba của đứa nhỏ này chị cũng không biết. Có một lần chấp hành nhiệm vụ, bởi vì chị lỗ mãng mà hại chết rất nhiều đồng đội trongcục cảnh sát. Mà bản thân chị cũng bị những kẻ bắt cóc cưỡng hiếp. Tất cả bọn họ đều phát tiết dục vọng trên người chị, cho nên đứa nhỏ này chị cũng không rõ nó là của ai.”

Tô Tình vẻ mặt bình tĩnh kể lại chuyện ngày đó. Nhưng đầu ngón tay của cô ta run rẩy đã nói lên tâm tình hiện giờ.

Chu Dã ngốc lăng tại chỗ. Cô căn bản không biết Tô Tình xảy ra chuyện khủng khiếp thế này.

“Chị Tô, để em đưa chị đi.”

Lời an ủi Chu Dã nói không ra, bởi vì trên thế giới này căn bản không có loại đồng cảm như bản thân mình cũng bị những chuyện này. Cái gọi là an ủi chẳng qua là khiến đối phương đỡ hơn chút mà thôi, đối với người bị hại mà nói căn bản không đáng giá để nhắc tới.

Tô Tình gật đầu, liền để Chu Dã ở ngoài phòng phẫu thuật chờ cô ta.

Lúc này Đàm Vân vừa vặn đi ngang qua, cô ta nhìn thấy Chu Dã thế nhưng lại ở bên ngoài phòng phẫu thuật sinh non hơn nữa trên tay còn cầm nhiều như vậy giấy khám nghiệm, lập tức mở điện thoại chụp lại hết.

Lần này xem như cô ta đã bắt được nhược điểm của Chu Dã rồi. Tiếp theo Đàm Vân liền đem ảnh chụp đăng lên diễn đàn của trường.

===
Chia tay luôn rồi ༎ຶ‿༎ຶ
Tương tác nhiều lên mới có chương mới sớm nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top