Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Hôm đó sau khi Lam Hi Thần rời khỏi Tiên Dao điện, trở lại ngự thư phòng, không ai biết hắn cùng thái y đã nói thứ gì. Lúc ấy toàn bộ cung nhân đều bị Lam Hi Thần đuổi ra ngoài, người biết được nội dung của cuộc nói chuyện cũng chỉ có Lam Hi Thần và thái y, đến hữu của hắn- Mạc Huyền Vũ cũng không biết.

Sau đó Tiên Dao điện của Kim Quang Dao không ngừng được Lam Hi Thần cho người mang thuốc bổ tới. Sợ Kim Quang Dao sẽ tức giận, Lam Hi Thần cũng bớt xuất hiện ở Tiên Dao điện. Từ sau lần nói chuyện với thái y, cho dù mỗi ngày đều uống thuốc, nhưng cho dù là thứ gì thì Kim Quang Dao ăn vào cũng sẽ nôn, mỗi ngày có thể ăn được một bát cháo đã là không tệ rồi. Chẳng những không ăn được thứ gì mà Kim Quang Dao càng lúc càng thích ngủ.

Kim Quang Dao mặc áo mỏng nằm nghiêng trên ghế mây, ánh mắt đờ đẫn nhìn lá cây úa vàng đang chậm rãi rơi xuống trong vườn, không biết y đang nghĩ gì, tiếng chim hót trong vườn hấp dẫn ánh mắt Kim Quang Dao, mùa thu dần đến, chim chóc trong vườn cũng bắt đầu dần giảm đi. Ánh mắt y chứa khát vọng nhìn mấy con chim sẻ, nhỏ tưởng tượng đến một ngày mình cũng sẽ mọc một đôi cánh, giống như chúng nó mà bay ra khỏi bức tường cao kia, rời đi cái lồng son này.

Sau khi Lam Hi Thần xử lý xong tấu chương, hắn tới tìm Kim Quang Dao. Nhìn thấy Kim Quang Dao đang say ngủ duối tán cây, trên thân chỉ đắp một tấm chăn mỏng, hai chân trần trụi, hắn có chút không vui mà cau mày, đám cung nhân thấy đế vương giận dữ vội vàng quỳ xuống đất, không dám làm tức giận long nhan.

Kim Quang Dao gầy gò nho nhỏ ngủ trên ghế mây, thân thể co ro thoạt nhìn như không có cảm giác an toàn. Đến mức lúc y ngủ mi tâm vẫn hơi nhíu lại, dường như trong giấc mơ có chuyện gì đó khiến y không vui.

Mơ tới ai vậy, là do cô khiến ngươi thấy bất an như vậy sao?

Lam Hi Thần đi đến bên cạnh ghế mây của Kim Quang Dao, chống một gối xuống mặt đất. Vì sợ khiến Kim Quang Dao tỉnh mà nhẹ nhàng duỗi một ngón tay cẩn thận vuốt lên mi tâm thanh tú của y.

Trong lúc ngủ, Kim Quang Dao mơ mơ màng màng cảm nhận được có người ở bên mình, có chút không thích giật giật, thế nhưng y cũng không tỉnh lại.

Lam Hi Thần vuốt ve gương mặt y, cũng không trách y sao lại ngủ như thế, mắt hắn chứa đầy ôn nhu nhìn tiểu nhân nhi đang nằm co ro, hôm một cái lên phiến môi mỏng màu hồng nhạt, vừa chạm đến Kim Quang Dao, Lam Hi Thần hệt như một đứa trẻ vừa được cho bánh kẹo ,nụ cười trên mặt càng thêm rực rỡ, có thể thấy được hắn rất thỏa mãn cho dù chỉ là một chút tiếp xúc như vậy.

Có chút gió thổi đến khiến Lam Hi Thần thấy lạnh, để không làm Kim Quang Dao tỉnh giấc, hắn nhẹ nhàng ôm lấy y, cảm nhận được người trong ngực rất nhẹ, Lam Hi Thần không khỏi dấy lên từng  trận lo lắng. Quét mắt nhìn đến bụng dưới có chút nhô lên của Kim Quang Dao, Lam Hi Thần hơi giãn cơ mặt, mỉm cười ôm Kim Quang Dao về tẩm điện.

Sau khi cởi áo ngoài, đặt y lên trên giường, Lam Hi Thần cũng tự cởi y phục của mình, vén chăn nằm bên cạnh Kim Quang Dao. Cẩn thận ôm Kim Quang Dao vào trong ngực, Lam Hi Thần mới buông lỏng thân thể, rất nhanh ngủ thiếp đi.

.

Ngươi có phát hiện được gì không, Ôn Các chủ.

Sau khi Lam Hi Thần ôm Kim Quang Dao về tẩm điện, cung nhân trong cung cũng bị phái đi làm chuyện  khác, mấy người canh giữ ở ngoài điện cũng vậy. Thế nên đám cung nhân bận rộn cũng không chú ý tới Mạc Huyền Vũ và Ôn Ninh đi ra từ góc tối.

Không biết hai người bọn họ đã đạt được thỏa thuận gì, mặc dù giữa bọn họ vẫn là sóng ngầm mãnh liệt, nhưng cũng không động thủ với nhau nữa. Hòa thuận đến mức khiến người ta khó tin, nếu như nhìn kỹ sẽ thấy trong mắt bọn họ đều tràn đầy sự khinh thường đối với người kia.

Ôn mỗ bất tài nhìn không ra, không lợi hại được như Mạc đại nhân - một kẻ lang tâm cẩu phế.

Nghe Ôn Ninh nói như thế, thoáng chốc đôi mắt Mạc Huyền Vũ trầm xuống, nếu không phải bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn, Mạc Huyền Vũ cũng sẽ không để hắn có cơ hội đứng ở đây nhạo báng mình. Hắn sẽ có nhiều biện pháp để tên kia chết nhanh hơn.

Bí dược của Lam gia xem ra không phải chỉ là hư danh, ta nghiên cứu sáu năm cuối cùng cũng thành công. Nhưng lúc dùng thì lại khiến ta không thích chút nào.

Bí dược của Lam gia? Ngươi dám cho Dao ca ăn nó, đầu óc của ngươi bị lừa gặm phải không. Nếu Dao ca biết ngươi chính là người khiến y rơi vào hoàn cảnh này, y sẽ cho ngươi chết đẹp mắt lắm.

Về bí dược của Lam gia, Ôn Ninh cũng biết một chút, dù sao đối với loại người chuyên liếm máu trên lưỡi đao như bọn họ mà nói thì hiểu biết về thuốc chắc chắn không thể thiếu. Đôi khi trong lúc tra thư tịch, nếu may mắn thì sẽ biết được mấy loại thuốc như thế này.

Thuốc này được Lam gia gọi là Dục Linh Đan, tên gọi tắt là thuốc sinh con. Trước kia hắn vẫn nghĩ đó chỉ là truyền thuyết, nào ngờ tên điên Mạc Huyền Vũ này lại tạo ra. Qủa thực hắn đã phát hiện Kim Quang Dao không bình thường, thế nhưng dù có cho hắn mười cái đầu, hắn cũng không nghĩ đến nguyên nhân mà thân thể của Kim Quang Dao dần yếu ớt là bởi vì bị Mạc Huyền Vũ góp một tay.

Theo cổ tập của Lam gia có ghi chép, thuốc này được nghiên cứu từ thời Thái tổ của Lam gia. Năm đó người yêu của Thái tổ cũng là một nam tử, hình như là em trai của Thái tổ Kim gia, không biết là do thuốc hay do thể chất của Kim gia, thuốc này dùng trên người của nam nhân khác thì không có phản ứng gì nhưng khi dùng trên huyết mạch Kim gia thì lại thành công mang thai.

Kim gia có thể có được cơ nghiệp như ngày hôm nay, năm đó em trai của Thái tổ đã giúp đỡ không ít, Thái tổ Lam gia từng lập di chiếu vĩnh viễn sẽ không động đến Kim gia. Bảo vệ Kim gia thiên thu vạn đại, đáng tiếc phần che chở này cuối cùng lại trở thành bùa đòi mạng của Kim gia, khiến Kim gia lâm vào hoàn cảnh như bây giờ, Hoàng tộc Lam gia rốt cục không tha cho bọn họ.

Từ khi Kim Quang Dao bắt đầu ngoan ngoãn sống ở trong cung, không còn đòi xuất cung về Kim gia thì Ngự Lâm quân canh giữ ở Kim gia cũng không còn chặt chẽ nữa.  Nếu ai có thủ dụ từ hoàng  cung thì sẽ có thể đi vào thăm Kim Tử Hiên, nhưng KIm Tử Hiên thì lại không thể rời khỏi Kim gia.


.

Sau cả một đường bôn ba, vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng Kim Quang Thiện vẫn bị Lam Khải Nhân mang theo truy binh vây chật như nêm cối. Sau khi Ôn Nhược Hàn trấn an Kim Quang Thiện xong thì hắn trực tiếp ra đối mặt liều chết với Lam Khải Nhân.

Nhân Thân Vương, bây giờ ngài muốn đuổi tận giết tuyệt sao, người trong thiên hạ còn nói ngài trạch tâm nhân hậu, thật là một trò cười!

Ôn Nhược Hàn vừa xuất hiện liền bị người của Lam Khải Nhân rút ra kiếm chỉ thẳng vào, đệ tử Ôn gia cũng không để yên, liền rút phối kiếm đối đầu với Ngự Lâm quân.

Giao Kim Quang Thiện cho bản vương, hắn vốn phải ở bên cạnh bản vương, còn ngươi, ngươi chỉ có thể hại hắn.

Nằm mơ! Lam Khải Nhân, ngươi thật sự quá ngây thơ. Ngươi cho rằng Ôn gia chỉ có những thứ này sao, buồn cười, thật buồn cười. Nếu như ta muốn làm Hoàng đế, làm gì đến phiên Lam Hi Thần ngồi. Ngươi cho rằng Lam gia được an ổn nhiều năm như vậy là do ai. Đến cùng ai mới là người tổn thương hắn nhất.

Nghe thấy mấy câu của Lam Khải Nhân, Ôn Nhược Hàn không khỏi cười lạnh. Hệt như đang nghe một câu chuyện cười.

Bản vương có thể nhượng bộ.

Đáng tiếc ta không cần. Ôn gia đệ tử nghe lệnh, giết ra khỏi trùng vây!

Ôn Nhược Hàn ra lệnh một tiếng, đệ tử Ôn gia toàn bộ xuất hiện, tấn công về phía Ngự Lâm quân của Lam Khải Nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top