Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TIÊN CÁ TÓC MÂY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÁC PHẨM: TIÊN CÁ TÓC MÂY

Hình tượng nhân vật là nàng tiên cá.

Design:

Đề 2: Ở cánh cửa số 2 này, đòi hỏi phải có sự hoà hợp chặt chẽ giữa hai nhân vật đến từ hai câu chuyện cổ tích khác nhau. Sẽ ra sao nếu nàng Bạch Tuyết "đi lạc" vào khung ảnh của nàng Lọ Lem? Hai nhân vật với hai màu sắc khác nhau, các nhà thiết kế tài ba sẽ làm thế nào để họ có thể hoà hợp trong chính tác phẩm của các bạn? Hãy thiết kế một bìa truyện mà trong đó bao gồm cả Bạch Tuyết và Lọ Lem, thể loại sẽ tuỳ thuộc vào nội dung của writer, text chính là tên truyện, bao gồm mặt trước và mặt sau.

Write:

Đề 3: Nếu một ngày tôi không còn đi trên con đường của mình mà lạc vào con đường của bạn thì bạn nghĩ tôi sẽ ảnh hưởng như thế nào đến bạn? Sẽ như thế nào nếu Bạch Tuyết không lạc vào rừng mà lạc vào thế giới của nàng Lọ Lem, nàng xuất hiện trước mặt hoàng tử và đúng lúc hôn lễ giữa Lọ Lem và hoàng tử đang diễn ra. Tôi không thích sự hài hước nữa, tôi thích chờ đến ngày đọc được trí tưởng tượng của các bạn! Tối đa 6000 từ.

À vâng, đây là lần thứ 19 Rapunzel có ý định trốn thoát khỏi lâu đài và cũng là lần thứ 22 bị đức vua và mẫu hậu hay bố mẹ cô bắt được . Và còn phải nghe câu : "bố mẹ chỉ lo lắng cho con thôi Rapunzel ."

Chỉ là, cô thấy cuộc sống này không hề tự do . Lúc nào bố mẹ cũng bảo lo lắng cho bản thân mình , công chúa biết rằng mình đã từng bị bắt cóc nên tất nhiên bố mẹ tất nhiên phải sợ hãi mất đứa con này lần nữa rồi . Nhưng cô đã học được nhiều điều và tất nhiên cô đâu còn là trẻ con nữa ! Ít nhất cũng phải cho nàng chơi đùa một chút chứ !

Mà nếu như cứ cấm cung như thế này thì khác gì ngày trước , lúc mà nàng còn bị nhốt trên tòa tháp cổ ? Dù đã hoàn thành ước nguyện và gặp lại gia đình mình , tìm được cả một nửa trái tim nữa nhưng đối với Rapunzel thế này vẫn chưa phải tất cả những thứ cô muốn , cô muốn được tự do .

Tất nhiên là đã có vài lần cô thử hỏi Eugene giúp mình được không và đương nhiên chàng đã bảo sẽ giúp đỡ . Nhưng công việc có rất nhiều nên anh ấy chẳng bao giờ giữ lời cả , nào thì đám cưới và những chuyện linh tinh khác . Thế nên việc trốn thoát khỏi nơi đây còn khó hơn cả !

Hôm nay lại là một ngày nhạt nhẽo khác , bố mẹ cô bảo rằng cô sẽ được dọn tới một căn phòng mới , nó có khả năng sẽ giúp cô trong việc này nên vì vậy Rapunzel rất phấn khởi . Háo hức được dọn tới căn phòng này . Lúc vào thì có vỡ mộng đôi chút , nó khá-À không rất cũ kĩ mới phải . Bụi thì bám đầy và màng nhện ở khắp nơi . Lúc đầu đã có vài người muốn dọn dẹp giúp nàng nhưng Rapunzel đã khéo léo từ chối , họ còn bận bịu chán với cả Rapunzel có thể tự dọn căn phòng này mà !

Công việc đầu tiên cô chọn là dọn dẹp lại tủ sách , nó cực kì cực kì bám bụi . Đó là lý do cô đã không để Pascal làm việc này cùng , cô chỉ sợ người bạn này hít phải thứ gì đó như bụi chẳng hạn . Lấy chiếc chổi nhỏ để đám bụi đấy tìm nơi ở mới , thứ làm Rapunzel cảm thấy thú vị là một quyển sách màu đỏ rực đặc biệt .

Nó cũ lắm , phần gáy sách thì đã mục nát và những trang sách thì ố vàng . Một dòng chữ nổi đặc biệt trên phần bìa chỉ với một màu sắc nổi bật , "Mermaid" . Tiên cá à ? Nghe có vẻ thú vị đấy , cô liền ngấu nghiến đọc ngay , không quan tâm là mình đang dọn dẹp lại căn phòng . Sau tầm 30 phút , Rapunzel nhận ra rằng cuốn chuyện này thật nhạt nhẽo . Không hẳn , chỉ là nó cũng chỉ giống như những câu chuyện cổ tích khác , nhàm chán . Khi đang tính cất cuốn sách đi thì nàng chợt nhận ra có một bông hoa y hệt đóa hoa "nước mắt của mặt trời" mà mẹ cô từng dùng rơi ra từ cuối trang sách , chỉ là nó đã khô héo rồi .

Bản tính tò mò trỗi dậy , cô muốn xem bông hoa này có điểm khác biệt ở đâu với "nước mắt của mặt trời" không với cả sẽ chẳng bao giờ có bản sao của loài hoa này ở đây cả ! Thật kì lạ , quá mức kì lạ !

Người bạn nhỏ kia cũng thấy tò mò , liền nhảy phóc lên người cô chủ . Rapunzel khẽ chạm tay vào bông hoa ấy , chỉ sợ nó phai tàn mà biến thành những hạt bụi nhỏ lấp lánh . Một ánh sáng lung linh xuất hiện , cô chỉ nhìn thấy thứ đó trong chớp mắt trước khi bị hút vào thế giới cổ tích này .

- Đau đầu quá...

Mở to đôi mắt màu ngọc lục bảo tuyệt đẹp . Rapunzel thấy mình có vẻ như đang ở ngoài trời , phía trên là bầu trời xanh biếc với những đám mây trắng hệt như đám bông gòn nhởn nhơ bay lượn ...Khoan đã , ở ngoài trời ư ?! Cô nhớ rõ là mình đang dọn dẹp căn phòng ở lâu đài mà ! Làm thế quái nào mà đến tận đây được ? Phi lý , quá phi lý !

Cố gắng gượng dậy để đứng lên , nhưng không thể .
- Cái quái gì ? Giờ đến lượt cái chân của mình bị tê liệt rồi à ? - Cô lẩm nhẩm , bực tức . Hết chuyện quái gở này đến chuyện rắc rối khác đổ lên đầu Rapunzel .

Đôi chân của cô bây giờ là một cái đuôi cá . ...Lại một câu chuyện phi lý khác ! Vây , đuôi cá và mấy thứ vớ vẩn khác . Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Quá sức kì quặc .

Sau vài phút khó tin , cô tạm chấp nhận hiện thực này . Trong những năm bị nhốt trên tòa tháp cùng "người mẹ nuôi" của mình , Rapunzel đã nghe được một đống truyện kể về khi một phù thủy nào đó bị hút về thế giới mới hay vài thứ liên quan tới câu chuyện ấy và vẫn không tin được điều đó có thể xảy ra . Khoan đã , giờ ta không thể chắc chắn rằng đây là thế giới mới ! Chắc hẳn nó là tác hại của bông hoa ấy thôi , lỡ đây cũng là một nơi ở vương quốc của cô thì sao ? Có thể lắm chứ , vậy thì nàng sẽ lại có hi vọng rồi .

Ngước mắt ngắm nghía xung quanh , lại có chuyện bất ngờ rồi . Mái tóc vàng "thần kì" của nàng đã trở lại và vẫn rối rắm như ngày trước . Quá nhiều chuyện cần truyền tải vào trong cái não ngu ngốc này , thôi thì tạm chấp nhận đi . Đột nhiên Rapunzel nhớ ra một điều là khi bông hoa ấy phát sáng thì Pascal cũng ở bên cạnh cô , vậy nên chắc cậu nhóc chỉ ở quanh quẩn đâu đây thôi .

Mà nếu giờ không làm gì chỉ nằm ở phiến đá này à ? Thôi , đầu tiên là phải tìm thấy Pascal thân yêu đã rồi tính mấy chuyện khác . Cô cũng biết bơi đấy chứ , nên chắc cô vẫn sẽ biết bơi trong thân hình nhân ngư này thôi .
Không thể tin được , đúng là thế thật ! Tốt rồi , tốt rồi . Mọi chuyện đang tiến triển rất tốt đẹp . Trên đường đi Rapunzel đã gặp được rất nhiều thứ thú vị và đặc biệt , cô còn kết bạn với những chú cá xinh xinh ấy nữa . Có những chú cá hề sặc sỡ như cái tên của nó , những bạn cá ngựa thân thiện với chiếc áo màu đỏ nổi bật và cả những chú cá đuối nhanh nhẹn mang màu xanh thẫm tuyệt đẹp . Thiên nhiên thật kỳ thú !

Thôi nào , không được rong chơi nữa . Ta phải chú tâm vào nhiệm vụ của mình đó là đi tìm Pascal đang lạc lối đâu đó ( hoặc có thể cậu ta đang rong chơi đâu đó chứ không có vất vả như Rapunzel ) .

Đang trên đường thì Rapunzel có gặp một nhân ngư khác , trông cô ấy có vẻ rất vội vã nhưng có thể vẫn cho công chúa của mặt trời biết thêm được nhiều điều từ biển cả này đấy ! Được rồi , thu hết dũng khí đến bắt chuyện với cô nhân ngư xinh đẹp đó nào !

Khẽ chạm vào bờ vai ấy , Rapunzel lắp bắp .

- C-cô gì đấy ơi...

Cô ta quay lại . Có thể đây là người-à không , nhân ngư đẹp nhất Rapunzel từng gặp đấy chứ ! Làn da trắng hồng mịn màng , mái tóc đỏ rực như thể được đan từ lửa bồng bềnh , gương mặt trái xoan với chiếc mũi thanh tú và đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương , đôi môi đỏ thắm be bé và mỏng manh như cánh đào . Quá xinh đẹp !

Cô gái đó sợ hãi , lúng túng đáp .

- Hả ? ...Ôi , xin cô đừng mách với phụ vương tôi nhé ! Tôi có thể làm bất kì điều gì cho cô mà , chỉ cần cô khô-
Rapunzel biết là điều ngắt lời người khác hơn hơn bất lịch sử . À không , phải là cực kì bất lịch sử ấy chứ .

- À xin lỗi cô nhưng tôi còn không biết cô là ai và cả phụ vương cô nữa .

Cô nở một nụ cười tươi tắn , trả lời .

- Ôi , thế thì càng tốt ! Mà , trông cô như người mới vậy ...hmh , định mệnh đã đưa chúng ta gặp nhau vậy thì làm bạn nhé ?

Tất nhiên với một tính cách thân thiện và cởi mở với cả có thể cô gái này sẽ giúp ích nên Rapunzel đã đồng ý .

Cô gái đó hóa ra tên là Ariel và là công chúa của thế giới thần tiên mang tên Vương Quốc đại dương này nhưng lại hoàn toàn khác mọi người ở đây , cô muốn tìm hiểu về thế giới con người nhiều hơn . Nghe có vẻ điên rồ và kì quặc nhưng ước mơ của công chúa khác người ấy là trở thành một phần của thế giới trên kia , nơi con người sinh sống và được bước đi bằng chính đôi chân ấy . Một ước mơ khá hão huyền , bông hoa mặt trời nghĩ vậy .

- Chị biết không ? Mọi người không hay nghe em nói hoặc đơn giản là ý kiến của em , kể cả gia đình em . Họ nghĩ em còn trẻ , chả biết điều gì là đúng cả mặc dù em cũng chấp nhận điều đó . Có vài người còn chẳng muốn làm bạn với em vì họ thấy Ariel này thật kì quặc hoặc sợ cái danh tiếng công chúa của em .

Cô bạn kia phá vỡ khoảnh khắc im lặng đến não nề . Giờ Rapunzel mới nhận ra , cô con gái của biển cả này có một giọng rất trong và nhẹ nhàng , như thể tiếng reo ngọt ngào . Hmh , vậy chắc hẳn lúc Ariel ngân nga giọng hát phải tuyệt lắm nhỉ ?

Nàng thơ tóc đỏ kia tiếp tục câu chuyện của mình .

- Vậy nên khi chị không biết em là ai và chấp nhận làm bạn với em thì em vui lắm . - Nàng nở một nụ cười tươi tắn như ánh nắng mùa xuân , không chói gắt quá mà lại cực kì dịu dàng và ngọt ngào .

Sau đó người em gái kết nghĩa kia liền đưa cô tới chỗ bí mật của nhỏ . Ôi đúng như lời họ nói , em ấy còn quá trẻ con và ngây thơ . Vừa mới quen nhau vài phút mà đã đưa người như cô tới một chỗ bí mật của mình . Còn ngây thơ lắm .

Mà khoan đã , chỗ bí mật ? Tiên cá và cả cô gái tóc đỏ ? Ôi trời ơi , đây có khác gì câu chuyện mà Rapunzel đã đọc ở lâu đài đâu chứ ! Vậy chẳng lẽ đây là thế giới trong câu chuyện ? Việc này thực sự không nên xảy ra và sẽ chẳng bao giờ xảy ra . Giờ Rapunzel thoát ra như thế nào , rắc rối thật . Khoan đã , nếu như câu chuyện này kết thúc thì có lẽ cô sẽ thoát ra được chăng ? Cô gái với mái tóc của nắng đoán vậy , giờ thì phải đi tìm Pascal và khiến những sự kiện của câu chuyện xảy ra theo đúng trình tự của nó là cô thoát ra được rồi ! Nhưng , kết thúc của câu chuyện là Ariel sẽ biến thành bọt biển ... Rapunzel sẽ không để chuyện này xảy ra vì một cô gái như em ấy thật thân thiện và tốt bụng , quá trẻ để chết nữa ! Thật đáng tiếc và đau buồn , cô sẽ làm mọi cách để cô gái nọ không tìm thấy tình yêu đích thực của mình , hoàng tử Eric .

Hắn thật ngu xuẩn khi không biết người mình nên yêu quý nhất và cũng là kẻ đã cứu mình ở ngay cạnh hắn .

Nơi Ariel đưa cô đến là một hang động hoặc mỏm đá gì đó chứa đựng toàn đồ cổ và cả đồ vật ở thời đại cô nữa ! Mà khoan đã , cô ấy kiếm mấy thứ này ở đâu nhỉ ? Chẳng lẽ là mấy con tàu chìm à , có thể lắm .

- Này Ariel , em kiếm mấy cái này ở đâu vậy ? - Rapunzel hỏi , cô không muốn đoán mò nữa .

Cô gái với mái tóc đỏ rực kia vẫn đang loay hoay tìm chiếc hộp nhạc cổ , đáp .

- À , chắc chị phải ngạc nhiên lắm nhỉ ? Đây có thể gọi là cả gia tài hay kho báu của em đấy . Thú vị chứ ? Em luôn thu thập nó ở nhiều nơi , nhưng nhất là ở mấy chỗ tàu của con người chìm .

Vậy là người bạn này biết nhiều thứ thật đấy ? Hmh , cô biết đây là một ý tưởng tệ hại nhưng thử nói cho cô ấy hết những bí mật xem sao . Dù sao thì cô ấy trông có vẻ , hmh thế nào nhỉ ? Tóm lại là Rapunzel không nên giấu diếm chuyện gì với cô nàng ngây thơ này dù có thể cô ấy không tin cho nữa và có thể việc này sẽ thay đổi cả câu chuyện này đây .

Cô đã kể hết về việc mình là con người và do một vài sai sót mới lạc đến đây , việc Rapunzel là một cô công chúa ở thế giới kia nhưng dù vậy cô vẫn không muốn thú thật với Ariel rằng ở chỗ cô tất cả mấy thứ này chỉ là một câu chuyện cổ tích nhạt nhẽo như bao câu chuyện khác .
Việc biểu cảm của Ariel thay đổi từ bất ngờ sang vui vẻ là điều mà Rapunzel không thể đoán trước được , cứ nghĩ cô ấy sẽ cười một tràng lớn vào mặt cô bởi cái thuyết vớ vẩn kì lạ đó chứ . Dù sao thì cô vẫn thích nhận được phản ứng thú vị này hơn . Đôi lúc nàng tự hỏi cô nhóc kia nghĩ gì chứ ?

Nàng thơ tóc lửa kia cười , vẫn nụ cười tươi tắn ấy . Nàng bảo rằng nàng tin vào câu chuyện ấy , dù sao thì đối với nàng cô gái tóc mây cũng là bạn . Bạn bè mà ? Sẽ chẳng bao giờ dối trá cả , nếu như có sự gian dối thì Ariel sẽ chẳng bao giờ tin tưởng nữa . Nhưng không , Rapunzel tất nhiên sẽ chẳng bao giờ làm vậy đối với nàng - Ariel nghĩ vậy .

Rapunzel đành mỉm cười tạm chấp nhận . Đột nhiên nàng nhớ ra điều gì đó cần phải làm ... Chết cha , Pascal thân yêu ! Cô quên béng mất , chắc hẳn cô tiên cá kia cũng thấy qua chú kì nhông màu xanh lá cây này rồi nhỉ hoặc vẫn thấy , nhưng trong màu sắc khác .

Cô hỏi Ariel về phía chú kì nhông nhỏ bé ấy , nàng chỉ cười và nói rằng nó vẫn đang vui đùa cũng mấy chú cá bạn của cô thôi , không phải lo lắng . Thế thì quá tốt rồi , vì nếu như là bạn của Ariel thì sẽ ổn thôi . Cô ấy tốt , đương nhiên cô ấy cũng phải kết bạn với những người tốt phải không ?

Nàng thơ ấy nói rằng có rất nhiều điều cô muốn hỏi về con người nhưng đương nhiên trước khi hỏi đủ thứ như vậy thì cô sẽ cho Rapunzel một chỗ ở trước khi trở về với ngôi nhà thân yêu của cô .

Dù Rapunzel đã biết được rằng Ariel là một nàng công chúa và tất nhiên một cô công chúa kiêu sa sẽ sống ở lâu đài nhưng thật không thể tin nổi !

Đây là thứ đẹp nhất Rapunzel từng biết ! Cả lâu đài lấp lánh một màu vàng kim rực rỡ , những vỏ sò với màu sắc đẹp nhất thì được làm mái ngói và cả những bông hoa , những rạn san hô tô điểm cho lâu đài nữa chứ ! Tuyệt vời , cô không thể tin vào mắt mình nữa . Thú thật là không một lời văn cánh bướm nào có thể tả được khung cảnh tuyệt đẹp này và cô vẫn không thể tin dưới đáy đại dương sâu thẳm lại có công trình kiến trúc như trong mơ !

Phụ vương của Ariel là một nhân hậu , phóng khoáng nhưng cũng rất nghiêm khắc với con gái mình , đó là điều Rapunzel thấy được qua cuộc đối thoại xen lẫn một chút cãi cọ của cô con gái cứng đầu và cha của mình . Và tất nhiên cô hứa lần sau sẽ chẳng bao giờ nhắc đến mẹ của Ariel nữa , đúng là thật ngu xuẩn khi cô gợi nhớ cho cả gia đình về quá khứ đau thương ấy .
Chị em của Ariel cũng rất tốt và thân thiện , chỉ trong vài phút mà cô và họ đã dễ dàng kết thân rồi ! Để xem nào , chị gái của Ariel gồm có : Attina là chị cả mẫu mực , Alana nhanh nhẹn , Adella hào phóng , Aquata hiền hậu , Andrina hài hước , Arista vui vẻ và đương nhiên họ đều rất hiếu khách . Sáu người chị gái cùng Rapunzel kể chuyện , kết tóc , họ cũng cho cô biết nhiều hơn về nơi bí ẩn này nữa . Khi cô hỏi xin một cái bản đồ , họ đã vẽ cả một cái bản đồ cực kì chi tiết và không biết vì sao họ cho cô thêm những nơi mà các anh chàng người cá cuốn hút hay tới để nói chuyện với mấy cô nàng quyến rũ .

Hmh ... Dù sao cô cũng thấy khá muộn và cũng đã thấm mệt vì những chuyện rắc rối ngày hôm nay rồi ! Thôi thì ngả lưng nghỉ ngơi thôi !

Vài tiếng sau , Rapunzel đã thức giấc vì vài tiếng động kì lạ . Cô ngó nghiêng xung quanh tìm tác giả của tiếng ồn đã phá giấc mộng của cô thì thấy giường Ariel trống không và có vẻ như cô em gái tinh nghịch ấy đang đi đâu đó . Rapunzel muốn đuổi theo lắm nhưng tất nhiên Ariel vẫn khoảng không gian riêng nên lại chợp mắt tiếp .
Sáng hôm sau , lại là một ngày đẹp trời và Ariel vẫn chưa trở về . Nàng muốn đi tìm lắm nhưng Attina bảo rằng Ariel luôn vậy , đôi lúc em ấy lại đi chơi đâu đó và tìm không gian riêng nhưng không sao hết vì luôn có cận vệ hay còn gọi là ông già Sebantia khó tính luôn đi theo rồi .

Cho đến lúc sắp tối rồi mà cô ấy vẫn chưa trở về , Rapunzel đã lo lắng đi tìm Ariel khắp mọi nơi trên bản đồ . Và rồi cô đã quyết định tới nơi bí mật của nàng thơ nọ , một kho báu lớn của em ấy . Cô nhìn thấy đứa em gái yêu quý luôn mỉm cười ấy đang đau buồn ngồi trên mỏm đá , những giọt nước mắt chứa đựng nỗi buồn không tên tựa viên ngọc trai trong suốt chảy dài trên gò má của em .

Pascal và những người bạn kia đều cố gắng an ủi cô gái đang vô vọng kia . Rapunzel cất lời :

- Em đang buồn chuyện gì à ?

- Em đã yêu , đã gặp được tình yêu đích thực của đời mình . Nhưng bố không thích anh ấy , thực sự thì bố cũng chả thích ai cả , chả thích thứ gì cả mới đúng chứ . - Ariel đáp .

- Em cần

- Không , em muốn ở một mình . - Công chúa tóc lửa ngắt lời .

Cô thực sự rất rất hiểu cảm xúc này chứ , dù gì cô cũng đã từng trải qua rồi mà , cô muốn an ủi Ariel rất nhiều nhưng cô cũng biết rằng bây giờ cô gái tóc đỏ này rất cần một không gian riêng tư cho bản thân mình . Vậy Rapunzel liền chào tạm biệt Ariel và về lâu đài .

Nàng đã tìm thấy Pascal và có lẽ bây giờ nàng phải thật vui mới đúng nhưng trái lại công chúa tóc mây lại cảm thấy thật mệt mỏi . Cô chợp mắt một lúc khá lâu , Rapunzel đoán vậy . Cô chìm đắm hoàn toàn vào những giấc mộng , một giấc mơ rất đẹp và nhẹ nhàng nhưng kết thúc của nó thì lại không như vậy .

Cô tỉnh giấc chỉ khi Pascal đang í ới gọi mình .

Cậu nhóc nhỏ đấy chỉ tay về phía nhóm Ariel , họ đang đi đến nơi nào đó và có vẻ trông cô công chúa nhỏ ấy khá nghiêm túc và đôi mắt như kiên định tìm đến ...chỗ chết ấy ? Mà giờ Rapunzel mới để ý , Pascal có một chiếc đuôi cá nhỏ cá dễ thương . Khoan đã, giờ đâu phải lúc nghĩ mấy chuyện lung tung như vậy !

Rapunzel nghĩ ra một ý tưởng không tồi nhất đó là bám theo hội đó , đỡ tồi tệ nhất .

Họ cứ bám theo Ariel cho đến khi nàng đến một nơi kì lạ và đáng sợ nữa chứ , sao em ấy lại tới đây ? Trốn ở ngoài Rapunzel chỉ nghe được vài câu nói rằng người với giọng nói ngọt ngào nọ muốn trở thành một con người . Khoan đã , để cho cô nhớ lại chút nào ... Đây là lúc tiên cá hỏi mụ phù thủy cho mình phép thuật để biến thành loài người ! Đúng rồi , vậy thì cô phải ngăn lại thôi nhưng nếu vậy sẽ thay đổi cả cốt truyện mất . Nhưng kệ , cô không thể ngồi im ở đây mà nhìn bạn mình như vậy được .

Hai con lươn hay gì đó đột nhiên giữ chặt lấy tay và đuôi của Rapunzel , chết cha ... Thế này thì sao di chuyển được ! Thôi thì đành tạm chấp nhận câu chuyện diễn ra theo cái vòng quay của nó , nhưng cô sẽ không bao giờ khiến cái kết đó xảy ra đâu !

Đúng như cô nhớ thì sau đó Ariel sẽ được các bạn giúp đưa lên bờ và gặp được hoàng tử như định mệnh đã xếp sẵn nhưng cô gái bé nhỏ kia không thể nói được và rồi hai người sẽ tạo nên những kỷ niệm đẹp , gặp vài biến cố khiến cho cô con gái si tình đó biến thành bọt biển bởi vì người cá không có linh hồn . Vì điều đó nên Ariel sẽ mãi mãi là bọt biển , không thể thoát ra được và cũng chẳng bao giờ có thể luân hồi sang kiếp khác . Ôi thật bi kịch , một chuyện tình thật đau đớn nhưng chẳng hiểu sao Rapunzel vẫn thấy nó quá đơn giản hệt vài câu chuyện cổ tích khác dù ở đây không tồn tại một kết thúc hạnh phúc .

Ariel cũng đã bất ngờ lắm ( và cũng khá sợ ) khi Rapunzel biết được bí mật của mình , nhưng trong ánh mắt của cô gái kia cô cũng biết được rằng sự tin tưởng mà Ariel dành cho mình rất lớn , rất rất lớn và khiến cho người ta không nỡ phụ lòng , vì vậy cô sẽ cố gắng hết sức mình giúp người bạn này .
Mỗi tối , Ariel sẽ gặp cô để tâm sự ở mỏm đá hay còn gọi là chỗ mà không ai chú ý hết . Thực sự , cũng không hẳn là tâm sự vì nó giống như việc cô bàn kế hoạch với cô gái kia hơn nhưng tâm sự cũng đúng một phần vì cô muốn Ariel thoải mái đôi chút trước khi mấy chuyện lặt vặt kia xảy ra .

Đúng như cô dự đoán , câu chuyện vẫn đang theo con đường của chính nó như bình thường . Vậy chỉ cần cô ra tay sửa lại một chút ở đoạn cuối là xong !

Cô mỉm cười nhạt nhòa rồi lại chìm vào giấc ngủ .

Thực sự thì ... Mọi chuyện không còn đơn giản như thế nữa đâu . Hoàng tử Eric có biết vài thứ mới mẻ , hahaha và cả kế hoạch đổ bể hết . Cậu ta phát hiện cô và Ariel lúc nào cũng gặp mặt nhau mỗi tối và đúng lúc cô đang ngân nga bài hát của mái tóc thần kì thì cả những kị sĩ từ đầu đó ập đến và tên đó đã quyết định đưa cô về bằng mọi giá kể cả việc cô đã dùng răng , móng , đuôi , vây và cả đầu nhưng cậu ta vẫn quyết định như thế . Sau cửa kính hôm đó , cô thấy ánh mắt của Ariel chứa đựng một nỗi buồn không tên .

Dù cô đã thương lượng và kể cả chửi bới nhưng tên hoàng tử đó vẫn để cô trong một tủ kính đầy nước . Thật chật chội , cô luôn luôn ghét bị giam cầm với cả tại sao cả cuộc đời cô chưa bao giờ được tự do nhỉ ? Lạ thật đấy . Cô biết rằng Ariel đã biết cô ở đâu nhưng nàng chưa bao giờ xuống hỏi thăm cô , Ariel chỉ ngồi ngoài cửa cho đến khi nàng cảm thấy tốt hơn . Dù vậy , Rapunzel vẫn cảm thấy thế cũng ổn rồi .

Rapunzel nghe ngóng được rằng đám cưới sẽ được tổ chức vào một tuần nữa với cô dâu là cô và chú rể là hoàng tử Eric .

Cái quái gì vậy ?! Thế làm sao Rapunzel về được ? Cô còn cả cuộc đời phía trước , agr không thể để mọi thứ kết thúc như thế này được ! Bố mẹ cô thì sao ? Cả Vương Quốc của cô nữa .

Ariel vẫn ngồi ngoài cửa và cô có một kế hoạch , thế nên cô có thể- Nhưng khoan đã , theo lời của bà Phù thủy thì ngày hôm nay là ngày cuối cùng của Ariel ! Sao cô có thể quên được chứ ? Thật quá ngu ngốc , giờ thì mọi chuyện sẽ ra sao đây ? Cả cuộc hành trình này cô đã muốn cái kết của "Mermaid" thay đổi ... Vậy thì chẳng phải tất cả công sức của cô đều là công cốc sao ?... Dù vậy , cô vẫn không muốn bỏ cuộc .

- Ariel này , chị biết em vẫn ở đó mà .

-...

- Giúp chị một tay ra khỏi đây nhé ? Chị chỉ cần em giúp một chút thôi cũng được , chỉ là đẩy cái tủ kính này xuống và đưa chị ra khỏi đây .

Cô ấy vẫn không bước vào .

- Chị muốn trở về với gia đình mình Ariel à , em biết cảm xúc mà mình dành cho gia đình và cả sự yêu thương mà mọi người cùng huyết thống dành cho mình mà phải không ? Chị biết em đã phải đấu tranh tất cả để có thể bước đi trên con đường của mình và làm những gì mình muốn kể cả việc bỏ lại gia đình phía sau . Chị còn biết được rằng em vẫn còn yêu quý họ và họ vẫn còn yêu quý em như thủa đầu , đó là định luật cho tất cả mọi thứ rồi . Vậy nên em phải hiểu cái cảm giác khi mà chị muốn trở về phải không ?

"Ruỳnh" một tiếng , nàng tiên của lửa bước vào . Cô ấy đã khóc , Rapunzel đoán vậy . Ariel đã làm đúng như lời cô nói . Cả hai đều đã ra ngoài . ặt trời như hòn than rực đỏ đang từ từ chuyển động chìm dần xuống đại dương sâu thẳm , thật đẹp nhưng đối với hai người bây giờ thì đây chính là địa ngục , cuối ngày rồi ... Đôi chân của Ariel biến thành chiếc đuôi cá màu xanh lá như lúc đầu , Rapunzel và cả em đều cảm thấy sợ hãi .

Những đám mây đen ùn ùn kéo đến , sấm chớp đánh vang như thể muốn làm rách toạc cả bầu trời , từ phía đại dương mênh mông cứ lục bục lục bục như thể đang được đun trên bếp lửa . Bà Phù thủy bây giờ to lớn hơn cả , bà ta cầm một chiếc đinh ba màu vàng chói lóa . Ariel nhận ra đấy chính là chiếc đinh ba của bố mình và giờ cũng là sức mạnh của ả . Nàng đột nhiên bị hút vào cơn lốc mà ả độc địa kia vừa tạo ra , Eric cũng nhanh trí tự mình chèo mũi thuyền đến cứu người mà cậu ta nên yêu . Rapunzel cũng muốn giúp nhưng lại bị hai kẻ phục vụ cho mụ Ursula kéo xuống mà không ngoi lên được .
Pascal bơi đến giúp nàng , cậu ta cố gắng vật lộn với hai kẻ tệ hại kia . Nàng đột nhiên thấy khung cảnh sáng dần lên , mọi thứ lại yên bình như lúc đầu , những ánh nắng đã xuất hiện mập mờ phía sau những đám mây đen .

Nàng đã trở về .

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top