Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 55: Con điếm này!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thải Vi đang ỡm ờ thân thiết với Cố Lâm bỗng nghe con khóc nháo, tiểu phụ nhân giật mình hoảng sợ vội đẩy hắn ra định xuống giường, nam nhân lại đè nàng lại. "Cha nói nàng không thể tùy tiện xuống giường, cẩn thận bị phong, để ta xem."

Nhìn trượng phu vụng về bế tiểu bảo lên dỗ, trong lòng Thải Vi có chút ấm áp lại càng áy náy. Nhưng tiểu bảo dường như lại không thích Cố Lâm lắm, hài tử được hắn ôm càng khóc lợi hại, làm hai vợ chồng son đều sốt ruột.

Mà Cố Dã đang ở ngoài cửa nghe lén còn sốt ruột hơn, sợ Thải Vi bị con mình đụng chạm, nam nhân dứt khoát đi thẳng vào phòng, vẻ mặt không vui nhìn con dâu đang ngồi trên giường sửa sang xiêm y, lại nhìn về phía Cố Lâm đang hoảng loạn ôm tiểu bảo. Cố Dã không nhiều lời, chỉ nói với Cố Lâm một câu, "Đưa đứa nhỏ cho ta, ngươi đi cùng ta!"

"Ai..." Thấy sắc mặt cha xanh mét, Cố Lâm nhớ tới vừa rồi mình sốt ruột được thân mật cùng thê tử, mặt lập tức đỏ lên, lưu luyến liếc nhìn thê tử một cái liền theo Cố Dã sang phòng bên.

Có lẽ là phụ tử liên tâm, Cố Dã mới dỗ một lát tiểu bảo liền ngoan ngoãn ngủ, nam nhân không vội ôm hài tử về phòng mà trừng mắt nhìn Cố Lâm, nghiêm túc nói, "Tiểu tử ngươi đem lời cha nói vào tai này ra tai kia phải không? Thân thể Thải Vi yếu ớt không dễ thụ thai, sinh con cũng đã không dễ dàng, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?"

"Con, con..." Cố Lâm biết không giấu được tâm tư với cha, mặt càng đỏ lợi hại, xấu hổ cúi đầu.

"Ngươi chỉ biết sung sướng cho mình mà không màng tính mạng của vợ, cũng không quan tâm đứa nhỏ? Muốn cha ngươi tức chết phải không? Ta thu dọn phòng cho ngủ mà ngươi còn muốn chen chúc, ồn ào khiến Thải Vi cùng tiểu bảo đều không ngủ được!" Cố Dã không ngừng quở trách Cố Lâm, câu nào nói ra cũng có lý khiến hắn không phản bác nổi, nghe cha mắng xong cũng không dám về phòng với Thải Vi mà cúi mặt đi đến phòng nhỏ cạnh vườn rau ngủ.

Thấy Cố Lâm đi xa, Cố Dã nhìn tiểu bảo ngủ say, lại nhìn bóng dáng con dâu lả lướt in trên cửa sổ, trong lòng tức giận nóng nảy vô cùng, không chút chần chừ ôm hài tử đi vào phòng, nhân tiện đóng cửa lại.

Mới thắp ngọn đèn dầu thì nghe tiếng đóng cửa, Thải Vi còn tưởng Cố Lâm đã quay lại, chỉ khoác áo ngoài của chồng, xuống giường xỏ giày thêu, "Cố Lâm, có phải tiểu bảo... A, cha..." Vừa xuống giường kéo rèm chắn gió thì thấy cha chồng đang vén chăn bông cho tiểu bảo, nàng nhất thời sợ tới mức lùi lại.

Cố Dã sầm mặt đi tới bên nàng, ánh mắt đập thẳng vào đôi môi ướt át! Dâm phụ này, một khắc cũng không rời được nam nhân, nửa ngày không được cắm đã dâng mình cho Cố Lâm! Càng nghĩ càng giận, nếu không phải đang lúc đêm khuya gió lạnh, hắn đã sớm lột sạch quần áo của dâm phụ này!

"Cha, cha chồng." Tiểu phụ nhân chột dạ nhìn cha chồng, lại theo bản năng lau miệng, không biết rằng động tác này đã trực tiếp chọc giận hắn.

"Đồ điếm nhà ngươi! Một khắc không được nam nhân cắm sẽ chết phải không?!"

Bị cha chồng chỉ trích như vậy, tiểu phụ nhân ủy khuất vô cùng, rõ ràng Cố Lâm là trượng phu của nàng, hắn muốn chẳng lẽ nàng có thể từ chối sao? Nhưng cha chồng quá hung dữ, luôn nghĩ đủ biện pháp tra tấn mình, nàng không dám nói ra, ủy khuất nhìn Cố Dã, che miệng cúi đầu không dám nói nửa lời.

Nàng như vậy càng khiến Cố Dã cho rằng nàng chột dạ, hắn bước nhanh đến tóm lấy hai tay nàng, buộc nàng đối diện với mình, sắc mặt trầm trọng nói, "Để nó hôn rồi phải không?"

"Ta, ta..." Thải Vi run rẩy không biết nói gì mới ổn. Cố Dã nhìn dáng vẻ này của nàng càng chua xót trong lòng, dứt khoát ôm lấy mặt nàng mà mút mạnh nộn môi đỏ.

"Ưm~" bị cha chồng bất ngờ hôn, tiểu mỹ nhân kinh hãi không dám nhúc nhích chọc giận hắn, để mặc nam nhân không ngừng mút môi mình. Vào lúc nàng còn mải nghĩ hắn định làm gì thì Cố Dã đột nhiên buông môi nàng ra, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh môi bị hôn đến ướt át kia, hé miệng, lại hôn sâu, đầu lưỡi vói vào trong miệng nàng tiết ra nước bọt.

"Cha, cha chồng." Thải Vi kinh hãi nhìn cha chồng nhà mình, sợ bị khi dễ đành hé miệng muốt hết nước miếng của nam nhân. Tuy nàng cảm thấy mình như vậy thật vô liêm sỉ, nhưng không rõ vì sao đối với việc ăn nước miếng cha chồng này nàng lại không hề bài xích, vô cùng ngoan ngoãn vừa ngậm mút lưỡi nam nhân vừa nuốt nước miếng hắn.

Nam nhân được con dâu liếm láp như vậy thoải mái vô cùng, không khỏi thích ý thở dài, ôm chặt tiểu phụ nhân ra sức xoa vú.

"A!" tiểu phụ nhân đột nghiên bị xoa vú không khỏi run lên, chợt nhớ vừa rồi Cố Lâm cũng sờ soạng vú mình, sắc mặt lập tức thay đổi. Mà thái độ này của nàng đã lọt vào mắt Cố Dã, trong nháy mắt nam nhân vội vàng xé toạc xiêm y của nàng.

"A, không, không được, cha chồng." sợ cha chồng nhìn thấy dấu vết ái muội, Thải Vi vội ôm lại vạt áo, nhưng nam nhân đã giật xiêm y ra, ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm vú nàng!

"Con điếm này! Nếu ta không vào kịp, vú này hẳn đã cho Cố Lâm ăn sạch rồi!" Giận giữ nhìn con dâu, Cố Dã tức đến độ vung tay tát vào bầu vú nàng!

"A! cha, cha chồng, con, con không cố ý ô ô~"

Bất ngờ bị cha chồng đánh vú, tiểu phụ nhân kinh hãi, bất lực lui về sau tránh, nam nhân nóng nảy gấp gáp ôm nàng lên đi về phía giường. "Ta phải kiểm tra xem nó đã ăn bao nhiêu!"

Cố Dã cảm thấy mình sắp phát điên, hắn mới lơ là một lát nàng đã để con trai hắn chạm vào, lại còn hôn môi, lại còn cho bú, nếu không phải vì nàng ở cữ, dương vật của hắn đã sớm hung hăng cắm chết nàng! Càng nghĩ càng giận, nam nhân không khỏi bóp lấy hai vú nàng, đem người đè lên giường.

"A a, không, không có, không ăn sữa ô ô..." tuy ban nãy Cố Lâm luôn muốn bú sữa nhưng Thải Vi vì sợ nửa đêm tiểu bảo đói nên nhất quyết không cho, nhưng hiện tại nói những lời này liệu cha chồng có tin?

Trong mắt Cố Dã, Thải Vi là nữ nhân của mình chứ không phải của con trai, hắn chỉ muốn giấu nàng đi để con hắn không thể đụng vào. Nghĩ đến việc nàng để Cố Lâm ăn sữa hắn liền giận không chịu nổi.

"Làm gì có chuyện nó không ăn sữa của ngươi? Các ngươi làm gì ta đều nghe thấy, đồ điếm dâm tiện này!" Cố Dã hận không thể chà đạp nát đứa con dâu vô tâm đểu cán này, nhưng khi hắn nhìn thấy nàng khóc, nước mắt lã chã vô cùng thương tâm thì không khỏi dịu xuống một chút, bỗng luống cuống, ngượng ngùng nhìn nàng.

"Muốn đánh cứ đánh, muốn mắng cứ mắng ô ô~ sao lại hạ nhục ta như vậy~" không chịu nổi sự mắng mỏ của cha chồng, tiểu mỹ nhân thương tâm khóc, càng khóc càng dữ, nam nhân thấy nàng như vậy có chút mềm lòng.

"Thải Vi, Thải Vi, ngươi đừng khóc, ta, ta không phải chỉ hù dọa, hù dọa ngươi thôi sao, đừng khóc, đừng khóc!" Cẩn thận lau nước mắt cho con dâu, nam nhân căng da đầu vụng về dỗ nàng, trong lòng thật hụt hẫng. Hắn thật sự rất ghen tị với Cố Lâm, nhưng hiện giờ nổi nóng doạ nàng cũng không phải cách hay, chính hắn cũng bị làm cho rối loạn. Bất lực, nam nhân đành kiên nhẫn dỗ dành nàng, cuối cùng không dám bực tức nữa, ôm con dâu dỗ đi ngủ.

Nhìn vẻ mặt tội lỗi của cha chồng trước khi ngủ, Thải Vi tuy còn buồn nhưng cũng không biết nên nói gì, đành phải nuốt ấm ức vào trong mà an tĩnh ngủ.

~~~

Những ngày kế tiếp xem như bình lặng, không có sóng gió gì lớn, Cố Lâm bị Cố Dã chỉnh đốn cũng không tìm Thải Vi nữa. Thải Vi ngóng trông sau khi ở cữ có thể cùng Cố Lâm vào thành, thế nhưng vài ngày trước khi Cố Lâm đi, chưởng quầy của hắn lại phái người tới giục hắn về sớm trông coi công việc. Cố Lâm thấy Thải Vi chưa ở cữ xong đành đi trước, làm cho Thải Vi chua xót, cuộc sống này khi nào mới kết thúc đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top