Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, Riki-chan, người mà Uno Santa đang nghĩ đến, đang chật vật đánh nhau với cô dâu ma trên tầng hai.

Ngay cả việc chiến đấu với bản sao của cô dâu ma đã rất khó khăn với họ - Lâm Mặc bị nguyền, không thích hợp ra chiến đấu. Trong khi đó Lưu Chương thuộc nhóm tấn công tầm xa, Riki mặc dù giỏi cận chiến nhưng anh thiên về độ nhạy cảm, không trội về mặt tấn công. Cô dâu ma dù là con gái nhưng sức mạnh lại lớn đến không ngờ, tay Riki run lên khi trúng chiêu, cảm thấy sức mạnh của nàng có thể sánh ngang với Trương Gia Nguyên.

Nhân lúc anh lơ là, móng vuốt của cô dâu ma đã cào một vệt lên vai trái của anh, máu từ áo thấm ra ngoài. Riki ôm lấy vết thương, lùi lại hai bước, trong khi khẩu Gatling của Lưu Chương đã bắt đầu tỏa ra khói xanh, Cô dâu ma dường như miễn nhiễm với súng đạn, nhắm mắt làm ngơ trước dị năng của Lưu Chương.

Cả hai đều chịu đầy vết thương khắp người, Lưu Chương bị trúng đòn, đau đớn lảo đảo, làm lộ ra Lâm Mặc ở phía sau. Cô dâu ma dường như rất hứng thú với lời nguyền trên cánh tay của Lâm Mặc, lập tức vươn móng vuốt của mình về phía Lâm Mặc ---

"Mặc Mặc"

Lâm Mặc sợ hãi nhắm mắt, lời nguyền trên cánh tay dường như đang rút cạn sức lực của anh, khiến anh không thể tránh né. Một dòng máu nóng bắn tung tóe lên mặt anh, kèm theo đó là tiếng da thịt bị đâm trúng.

Lưu Chương đứng trước mặt anh, đỡ trọn cú tấn công, móng vuốt xuyên qua lồng ngực Lưu Chương, đâm xuyên qua lưng. Lâm Mặc mặt đầy máu, mở to mắt nhìn Lưu Chương chậm rãi ngã xuống trước mặt mình.

Anh chưa bao giờ trải qua bất kỳ điều gì tồi tệ như thế này. Trong các trận chiến nhóm, anh và Lưu Chương luôn là đối tượng được bảo vệ, người kia còn là xạ thủ tầm xa nên bọn họ chưa bao giờ tham gia cận chiến, cũng chưa từng bị trọng thương, nhưng hiện tại Lưu Chương đã ngã xuống, máu tràn ra khỏi lòng ngực như hoa anh túc, xinh đẹp nhưng lại đầy nguy hiểm.

Cô dâu ma dường như dừng lại một khắc, rồi nhanh chóng biến mất vào bóng đêm. Riki nắm chặt cánh tay, đi tới nhắc nhở Lâm Mặc: "Vết thương cần điều trị"

Lâm Mặc hiểu ý của Riki, nếu vết thương của Lưu Chương không được chữa trị kịp thời, anh ấy có thể phải bỏ mạng tại đây vì mất máu quá nhiều. Lâm Mặc buộc mình phải bình tĩnh, mặc dù hiện tại anh đang cảm thấy choáng váng vì lời nguyền, nhưng anh vẫn cố gắng băng bó vết thương cho Lưu Chương, dù là vô ích đi chăng nữa: "Anh ấy bị thương đến mức không thể di chuyển được - phải mau tìm Paipai, Paipai đến là sẽ ổn thôi"

"Để anh liên lạc", thiết bị định vị vẫn ở trên tay của Riki, anh cố gắng kết nối với Duẫn Hạo Vũ, may mắn là kết nối đã nhanh chóng nhận được: "Thầy Riki"

"Bọn anh đang ở tầng hai, AK bị thương rất nặng", Riki giải thích ngắn gọn tình hình hiện tại, "Patrick, em đến đây được không, bọn anh không thể di chuyển được"

"Tầng hai?", Duẫn Hạo Vũ xác nhận lại lần nữa và giọng nói của Santa từ đầu dây bên kia truyền đến, "Em cũng đi"

"Vậy em và Santa sẽ đến", Duẫn Hạo Vũ gật đầu, sau khi ngắt kết nối mới chợt nhận ra vấn đề, "Mặc dù đã nhận được vị trí nhưng AK không có ở đây...chúng ta không thể xác định được vị trí cụ thể của họ"

"Cẩn thận, nó ở tầng hai nên có thể phải tìm một lúc mới thấy", Bá Viễn an ủi, "Santa bảo vệ Paipai, nhất định phải nhanh lên, có vẻ như AK đang bị thương rất nặng"

"Vâng", Santa đáp, hai người từ lối trái đi lên tầng trên.

"Còn chúng ta thì sao?", Cao Khanh Trần hỏi, "Chúng ta cứ vậy mà ngồi đây chờ thôi sao?"

"Không cần đợi", Lưu Vũ chỉ vào cánh cửa bên kia, "Có chuyện sắp tới rồi"

Đó là cô dâu ma với bộ hồng y, trên tay thậm chí còn có máu chảy ra từ đầu ngón tay. Mùi máu tanh nồng lập tức tràn khắp lăng mộ, Mika bịt mũi, từ bên hông rút ra một khẩu súng lục.

"AK không có ở đây - không thể cung cấp vũ khí nóng kịp thời". Lưu Vũ thở dài, sau khi mò mẫm một lúc lâu mới tìm thấy được một con dao găm trong ủng của mình.

"Chúng ta chỉ có thể dùng vũ khí lạnh, lần này đi có hơi vội, hơn nữa nhiều người còn không có súng, là do em sơ suất, quên nhắc nhở", Bá Viễn vỗ vai Lưu Vũ, "Tiểu Vũ, đừng lo, chúng ta sẽ ổn thôi"

Lưu Vũ ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt đầy dịu dàng của Bá Viễn.

"Trời ơi, hai đội trưởng đừng có đa cảm vào lúc này. Nó động rồi! Di chuyển rồi", Trương Gia Nguyên ném một quả cầu lửa ra, nhưng cô dâu ma đã tránh được, "Mẹ nó, em không biết có được tấn công con gái không nữa, a~"

"Em ra tay với Daniel không chút do dự mà", Mika nói.

Trương Gia Nguyên: ...........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top