Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vương Tuấn khải không giận ngược lại buồn cười, thập phần xem thường mà nhìn qua cậu, gia hỏa này làm rõ ràng giới tính chính mình sao. . .

Phi lễ hắn?

Xin nhờ, hắn Vương Tuấn khải lúc nào thiếu qua bạn trên giường, mặc kệ nam hay nữ vậy đều mơ tưởng cùng hắn tình một đêm, lại hắn cũng không phải nam nhân tốt được không?

Buồn cười.

Thò tay ghét bỏ mà đánh vào tay Vương nguyên,thanh âm lạnh như băng đến độ không khí sắp đông lại truyền vào trong lỗ tai Vương Nguyên:

"Cho cậu năm giây, rời khỏi đây."

Vương nguyên nhíu lại mắt: "Ta sẽ không!"

"... . . ."Vương Tuấn khải ánh mắt trở nên hung ác đứng lên, hắn cũng không có thời gian cùng một con quỷ say náo loạn.

Hắn bắt được cổ tay Vương nguyên, chân dài một bước, vài bước liền đi tới cửa ra vào.

Vương nguyên có chút bị hắn hù dọa, cổ tay bị hắn cường đại lực đạo nắm đến đau nhức, hắn nhịn không được hô lên âm thanh: "Thả ta ra! ! Ngươi là cái đồ biến thái đại thúc! Bạo! Lộ! Điên cuồng!"

"Phanh..."Vừa mới mở cửa, Vương Tuấn khải đang chuẩn bị đem hắn như đồ bỏ ném đi , ánh mắt xéo qua đột nhiên thoáng nhìn rồi vừa vặn từ chỗ góc cua ngoặt tới thân ảnh quen thuộc.

Hắn nhịn không được dưới đáy lòng yên lặng bạo một câu nói tục, người đại diện thần thông thiệt tình quảng đại, lúc này mới không đến cả buổi liền có thể tìm tới nơi này, nếu thời điểm này đem cậu ta vứt văng ra, chính mình khẳng định sẽ bại lộ.

Vương Tuấn khải1 phen kéo hắn lại, nhanh tay lẹ mắt mà đóng cửa, tốt nhất là khóa luôn.

Bị kéo trở về Vương nguyên ngồi xỗm trên mặt đất, thò tay bắt đầu lặng yên vẽ vòng tròn.

"Ta nguyền rủa ngươi... . . ."

"... ..."

Vương Tuấn khải không khách khí chút nào thưởng tiểu nguyên con một cái lườm sâu sắc , dùng sức mạnh điều ngữ khí nói qua: "Không cho ngươi đi ra ngoài."

"Đây là nhà của ta , ta tại sao phải đi ra ngoài!"

". . . ." Không cần để ý đến con ma men hắn, Vương Tuấn khải đi vào phòng tắm, giữ cửa hung hăng đóng lại sau đó tiếp tục tắm rửa.

Vương nguyên ngơ ngác ngồi dưới đất, cuối cùng lắc đầu, đứng dậy: "Ta muốn đi ngủ. . ."

Phốc trên giường, hắn tiếp tục ca xướng.

"Đứng lên. . . Không nên làm băng ghế của ta... ..."

Hát xong liền ngủ mê man rồi, thời điểm Vương Tuấn khải đi ra, hắn đã ngủ say như chết rồi. Lau khô thân thể, hắn thay xong áo tắm. Ánh mắt rơi xuống tiểu gia hỏa đang ngủ trên trên giường mình, đôi má hồng hồng, còn có cái kia tuyệt mỹ đích thực dung nhan.

Hắn không phải không thừa nhận, người này vẫn có vài phần tư sắc đấy.

Chỉ có điều, hiện tại hắn để trong lòng cũng không phải cái này, mà là khóe miệng của cậu ta óng ánh chất lỏng.

Khóe miệng co lại, bệnh thích sạch sẽ mãnh liệt bộc phát, hắn một cước đem Vương nguyên đạp xuống giường.

"A!"

Vương Tuấn khải bỏ qua hắn kêu đau, nằm ở trên giường rồi bắt đầu đọc sách.

"A...... ..."Bất mãn cau mày, Vương nguyên bò lên, nhìn Vương Tuấn khải đang xem sách mà bộ dạng ngẩn người chính thức khởi động.

     Người này thời điểm nghiêm túc thật sự rất đẹp trai... . . .

Ân, có thể ăn được hay không... . . .

Được rồi, nhìn hắn dữ như vậy nhất định không thể ăn. . .

Vương nguyên thì thào lên tiếng: "Ngươi lớn lên cũng không tệ lắm. . ."

Vương Tuấn khải một cái nghiêng mắt cũng không có cho hắn, chuyên tâm đọc sách, nghe được câu tiếp theo của hắn về sau không khỏi yên lặng rất khinh bỉ nhìn hắn một phát.

"Nhưng mà ngươi so với ta vẫn là kém rất nhiều đấy..."

Vương Tuấn khải tiếp tục bỏ qua hắn, đứng dậy đi tới cửa, từ mắt mèo dò xét đã thấy người đại diện vẫn còn lưỡng lự không đi , âm thầm cắn răng, nghĩ thầm gia hỏa này thật sự là kiên trì không ngừng.

Đột nhiên sau lưng truyền 1 tiếng to rõ hơn.

"Tiểu ba lô ~~~ lắc lư du ~~~~ "

Trong lòng giật mình, một giây sau hắn đã chay như bay đến bên người Vương nguyên, thò tay gắt gao bịt kín miệng cậu.

"Ngươi có thể yên tĩnh một chút không?"

Vương nguyên mở to hai mắt nhìn, nhìn hắn gần trong gang tấc, thuận theo gật gật đầu.

Vương Tuấn khải trào phúng mà nhất câu khóe môi, buông lỏng tay ra, đem tắt đèn rồi lên giường: "Ngủ đi, ngày mai thả ngươi rời đi, bây giờ là thời điểm đặc biệt."

Ném cho hắn một cái gối đầu, Vương Tuấn khải sau đó nghe thấy được hắn rầu rĩ một tiếng "A" .

"Ta thật sự thật khổ, " Vương nguyên chậm rãi mở miệng, thanh âm mềm mại không có khí lực, "Mệt mỏi quá, muốn tan vỡ ra..."

"Phốc... . . ." đem gối đầu gối lên

Dùng thanh âm Vương Tuấn khải nghe không được lặng lẽ nói qua: "Một cái răng khểnh... . . . Hai cái răng khểnh... ... Ba cái răng khểnh... . . . Bốn cái... ... . . ."

~~~~~Ký ức~~~~~

"Một cái răng khểnh, hai cái răng khểnh, ba cái răng khểnh. . ."

Vương Tuấn khải thật sự nhịn không được cười lên ha hả, nhìn xem hắn đưa ngón tay vẻ mặt thành thật đếm lấy Hổ Nha, đẩy bờ vai của hắn: "Vương nguyên em sẽ không ngủ mà ngu chứ . ."

"..."Vương nguyên nhìn xem hắn cười đến vui vẻ cũng nhẹ nhàng giương lên khóe miệng, "Ngày hôm qua em chính là đếm lấy cái này ngủ đấy."

"em có tật xấu a. . ."Vương Tuấn khải tuy nói ngoài miệng nói là hắn đấy, nhưng cũng lộ ra hai cái Hổ Nha đem cậu kéo vào trong ngực.

Người ta đếm cừu, em lại đếm răng hổ. . . Thật là một cái đồ tiểu đần.

Cậu liền như vậy không có giãy giụa mà bị hắn kéo vào rồi trong ngực, dúi đầu vào lồng ngực ấm áp của hắn.

Khi đó chỉ biết cùng hắn ngủ như vậy chơi vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top