Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Máy bắt chuột em gái nhà mày!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ hai sau khi Đường Tiến Duệ gọi điện cho Hạ Kiều, Hạ Kiều đã chuẩn bị xong thuốc lá và máy bắt chuột gửi theo địa chỉ mà hắn đưa cho. Công ty chuyên chuyển phát nhanh không nhận đơn hàng giao đến khe núi nên Hạ Kiều đành gửi bưu điện thường, mà khoảng cách thực sự quá xa nên "chuyển phát nhanh" cũng biến thành "chuyển phát chậm", mất rất nhiều ngày mới đến nơi.

Lúc đầu, ngày nào Hạ Kiều cũng thúc giục bên vận chuyển, sau đó có giục cũng chẳng có ích gì nên anh không giục nữa mà chỉ gửi tiến giao hàng cho Đường Tiến Duệ. Anh tò mò không biết Lạc Tử Hâm là ai nên gọi cho Đường Tiến Duệ mấy lần dò hỏi, bên này lại không có tín hiệu nên lần nào gọi cũng không ai nghe.

Sau đó, Hạ Kiều gửi tin nhắn hỏi Đường Tiến Duệ mấy lần, Đường Tiến Duệ thấy rồi nhưng không trả lời.

Thế là, khi loa phát thanh gọi tên Lạc Tử Hâm, Đường Tiến Duệ rất là ngạc nhiên.

Lúc đó Đường Tiến Duệ và Lạc Tử Hâm đang tưới nước trong vườn rau, nghe thấy tên Lạc Tử Hâm, Đường Tiến Duệ hỏi: "Sao bên ngoài hình như có người đang gọi em?"

Lạc Tử Hâm nghe kỹ lại, phát hiện đúng thế thật. Đây không phải lần đầu cậu nghe thấy tiếng loa phát thanh nên nhận ra không phải có người gọi mà là thông báo đến nhận đồ. Cậu nghe xong mới nói: "Hình như ông trưởng thôn nói có người gửi đồ cho em." Nói xong cậu lại thấy kỳ lạ: "Nhưng mà có ai gửi đồ cho em đâu."

"Chắc là đồ anh nhờ người gửi đấy." - Đường Tiến Duệ nói: "Anh sợ shipper giao hàng đến không ai biết anh là ai nên mới dùng tên của em, em không giận anh chứ?"

Lúc hắn gửi địa chỉ cho Hạ Kiều, để tránh trường hợp shipper không liên lạc được với hắn, hỏi thăm người ở đây cũng không biết hắn là ai nên mới dứt khoát lấy tên người nhận là Lạc Tử Hâm. Vốn dĩ hắn định nói cho Lạc Tử Hâm sớm hơn nhưng nhiều chuyện quá nên quên mất, không ngờ người ta lại gửi đồ trong nhà trưởng thôn, trưởng thôn lại phát loa gọi người đến nhận.

Lạc Tử Hâm vốn tốt tính, đương nhiên sẽ không để ý việc Đường Tiến Duệ mượn tên mình, nói: "Thế lát nữa hai chúng ta tưới cây xong rồi đi xem xem."

Hai người nhanh chóng tưới cây rồi cùng đến nhà trưởng thôn.

Đây là lần đầu tiên Lạc Tử Hâm đến nhà trưởng thôn để nhận hàng, trưởng thôn thấy cậu đi cùng thanh niên chưa từng gặp mặt, cười hỏi: "Tử Hâm à, thằng bé này là họ hàng của cháu hả?"

Lạc Tử Hâm nói: "Không phải đâu ông trưởng thôn, đây là hàng xóm mới đến, anh ấy mua nhà của bác Miêu ạ."

Trưởng thôn nghe vậy là nhận ra, khi ấy ông còn đến chứng kiến nhà bác Miêu và người lạ làm thủ tục bán nhà. Ông gật gật đầu: "Ba thùng này đều là của cháu, vừa nãy ông còn sợ một mình cháu không mang về hết được, bây giờ thì may quá, có người giúp cháu một tay rồi."

Đường Tiến Duệ chào hỏi trưởng thôn chào hỏi, chỉ nói cảm ơn suông. Hắn định biếu ít thuốc lá coi như lời cảm ơn nhưng nghĩ lại, ba thùng to như thế không biết đựng cái gì, lỡ như là đồ không tiện cho người khác nhìn thì không hay lắm. Thế là chào hỏi xong, hắn ôm hai thùng nặng, để Lạc Tử Hâm ôm thùng nhẹ, hắn cũng không nói cho Lạc Tử Hâm biết bên trong có gì vì hắn cũng không biết trong này có gì. Chắc không phải chỉ có thuốc lá và máy đọc sách đâu nhỉ?

Sau khi về nhà cũng gần đến giờ làm cơm, Lạc Tử Hâm không ở lại lâu, cậu nói với Đường Tiến Duệ rằng làm cơm xong sẽ gọi hắn, rồi về nhà.

Đường Tiến Duệ còn định cho Lạc Tử Hâm một niềm vui bất ngờ, chờ cậu đi rồi liền rút chìa khóa cắt băng dính, để xem xem bên trong có gì.

Hắn mở thùng nhẹ nhất trước tiên, bên trong có ba hộp thuốc lá, đều là nhãn hiệu hắn hay dùng, cũng có không ít đồ ăn như là xúc xích, cá hộp, trái cây khô, mứt, socola các loại. Bình thường hắn không hay ăn những thứ này, nhưng bây giờ, tại nơi này, những thứ này cũng coi như đắt như vàng, chắc chắn không tìm đâu ra được.

Ngoài thuốc lá và đồ ăn, Đường Tiến Duệ còn thấy một hộp giấy xinh đẹp, bên trong có áo mưa, thuốc bôi trơn, nhưng không có sách điện tử.

Chẳng lẽ ở trong hai thùng kia?

Đường Tiến Duệ mở hai thùng kia ra, vừa mở vừa nghĩ xem lúc đưa máy đọc sách cho Lạc Tử Hâm thì nói là cho hay cho mượn. Nếu cho hẳn thì dễ thôi, còn cho mượn, hắn sẽ có nhiều cơ hội nói chuyện với Lạc Tử Hâm hơn...

Khoan đã, đây là cái gì?

Đường Tiến Duệ vừa cầm đồ trong thùng lên, không cần nghĩ đã vội đứng lên tìm tín hiệu gọi cho Hạ Kiều, mở mồm mắng luôn: "Tao nói này, Hạ Kiều, đầu thằng ranh mày bị úng à! Tao bảo mày gửi sách điện tử, mày gửi cho tao máy bắt chuột với thuốc chuột làm gì?!"

Tín hiệu căng đét, lần này Hạ Kiều nghe không sót một chữ. Anh hơi ngơ ngẩn: "Không phải, đại ca, không phải anh nói là máy bắt chuột à? Chỗ hoang vu nghèo nàn đấy chắc chắn có nhiều chuột, với lại anh không đọc sách..."

"Tao không đọc thì có người khác đọc!" – Đường Tiến Duệ bực bội đá valy: "Gửi lại! Tao cần máy, đọc, sách! Mày đừng có nghe nhầm thành 'máy bắt chuột' nữa!"

"Vâng vâng vâng, em biết rồi! Em gửi lại ngay!"

"Đừng đi gửi! Chú tìm thằng nào lanh lợi mang đến cho anh. Nhớ là đi ban đêm, đừng để người khác phát hiện."

"Vầng, em tự gửi được chưa? Đúng rồi đại xa, trong thùng còn mấy thứ nữa, anh có hài lòng không?" – Hạ Kiều cười bỉ ổi: "Em mua theo ý anh Trác đấy."

"Chuẩn bị rồi đi luôn đi, chú cũng không phải không biết anh không ăn mấy thứ này."

"Đương nhiên là em biết rồi, nhưng mà anh Trác nói là mua cho người tình bé bỏng của anh, không phải cho anh ăn."

"Anh cảm ơn nó đã ghi nhớ. Cúp máy đây. Ê khoan đã!" – Đường Tiến Duệ nói tiếp: "Chú nhớ tải nhiều sách một chút, đừng đưa cho anh máy trống không, chỗ này không có mạng."

"Chủ yếu là sách gì?"

"Nội dung khỏe mạnh, tích cực hướng đến tương lai, hoặc là kiệt tác thế giới trong nước vân vân mây mây gì đó đều được. Đúng rồi, quan trọng nhất là sách liên quan đến y học, nhớ tải nhiều vào."

"...Đại ca, không phải là anh thả câu bác sĩ trong làng đấy chứ?"

"Cút mẹ đi!"

Đường Tiến Duệ cúp máy xong xoa bóp thái dương thật mạnh, nhìn một thùng toàn máy bắt chuột với thuốc chuột mà sốt cả ruột! Vậy là hắn nhắm mắt làm ngơ vứt chúng nó vào kho, cầm hai hộp thịt nguội, một hộp socola và một hộp bánh quy nguyên vị đi tìm Lạc Tử Hâm.

Lạc Tử Hâm đang xào rau, món này là đậu đũa xào, Đường Tiến Duệ thích món này nên cứ hai ngày cậu lại làm một lần.

Trước mắt thì đậu đũa xào và rễ cần tây trộn là hai món mà Đường Tiến Duệ thích ăn nhất.

Lạc Tử Hâm cầm đĩa sạch, vừa gắp đồ ăn vừa hỏi Đường Tiến Duệ: "Đường đại ca, anh đói bụng à?"

Đường Tiến Duệ tìm chỗ đặt đồ xuống: "Cũng được, mấy cái này cho em."

Lạc Tử Hâm quay đầu, tò mò liếc mắt nhìn: "Cái gì thế ạ?"

Đường Tiến Duệ bóc hộp socola, lấy một miếng đưa lên miệng Lạc Tử Hâm: "Socola, em ăn thử đi."

Lạc Tử Hâm nhìn Đường Tiến Duệ, không hiểu sao trong lòng hơi hoảng loạn. Cậu chần chờ một chút rồi cẩn thận cắn một miếng, tiếng nhỏ như muỗi kêu: "Cảm ơn anh."

Đường Tiến Duệ cười gõ nhẹ cái hộp: "Ăn ngon không?"

Lạc Tử Hâm nặng nề gật gật đầu.

Đường Tiến Duệ đóng hộp cẩn thận: "Anh để ở đây, bao giờ em muốn ăn thì ăn. Bạn anh gửi cho anh nhưng mà anh không thích đồ ngọt. Đúng rồ, còn thịt nguội, buổi trưa ăn thêm cái này đi." – Hắn mở đồ hộp ra, đưa cho Lạc Tử Hâm: "Cắt thành miếng."

Lạc Tử Hâm gật gật đầu, nghĩ thầm, quả nhiên là thức ăn nhà mình quá kém...

Kết quả là Đường Tiến Duệ không hề đụng đũa vào đĩa thịt nguột, bà Lạc lại thấy món này dễ ăn, ăn mấy miếng liền, vừa thơm vừa không bị cứng.

Lạc Tử Hâm thấy bà nội thích ăn liền gắp cho bà, cậu cũng chỉ ăn một miếng nhỏ.

Đường Tiến Duệ thấy thế, vừa về nhà đã gọi điện cho Hạ Kiều: "Cái thịt nguội chú gửi cho anh ấy, bao giờ đến thì mang nhiều một chút."

Hạ Kiều nói không thành vấn đề, phóng khoáng vác thêm cả thùng rồi lái xe đến đây ngay trong ngày. Đến nơi đã là gần mười một rưỡi đêm.

Đường Tiến Duệ không ngủ, hắn biết Hạ Kiều sắp đến nên vẫn thức chơi game. Nghe thấy tiếng xe truyền đến từ xa hắn mới khoác áo ra ngoài, dẫn đường cho chiếc Land Cruiser lái vào gần nhà.

Đường Tiến Duệ mở cửa xe, nhìn thằng nhóc tóc húi cua không cao nhưng rất rắn chắc đang ngồi trên ghế lái: "Cũng được, đi nhanh đấy."

Hạ Kiều nhìn xung quanh một chút: "Ôi trời ơi, đại ca, anh ở cái chỗ quỷ gì thế này, đi một chuyến thôi mà mông em sắp thành bông hoa bốn cánh rồi!"

Đường Tiến Duệ nhìn anh mở cốp xe đã biết đồ nằm trong này, hai người vác từng thùng xuống rồi khóa xe, vào nhà.

Hạ Kiều bước vào nhà, nhìn thấy bóng đèn kiểu cũ chói lọi trên đầu, thực sự không nói nên lời.

"Em cũng biết ông nội anh có tài, nhưng đến tận hôm nay em mới biết ông có tài thế này. Người thế mà cũng tìm được cho anh một chỗ chim không thèm ị để trải nghiệm cuộc sống. Đúng là bái phục."

"Phục là được rồi. Chú ngồi tạm đâu cũng được."

"Đừng mà, em lái xe gần chín tiếng mới đến đây đấy. Dù gì cũng phải cho em nghỉ ngơi đêm nay chứ." – Chủ yếu là anh muốn nhìn xem người được dùng máy đọc sách là ai, nếu không thì chuyến này đi mất công à?

"Anh chỉ có một chăn một đệm thôi, chú dùng đệm đi." – Đường Tiên Duệ cũng không đuổi người, ném đệm cho Hạ Kiều nằm, còn hắn trải chăn rồi nói chuyện với Hạ Kiều. Lúc đầu là nói chuyện làm ăn, đầu năm nay hắn có một kế hoạch, trước khi tới đây đã xong phần kế hoạch sơ bộ, bây giờ hẳn là Trác Nhiên đang tiếp tục lo toan việc này.

"Yên tâm đi, anh Trác đáng tin lắm, không có vấn đề gì đâu." - Hạ Kiều nói.

"Quan trọng là phải tránh ông nhà anh, càng không được để bác cả biết. Mấy năm nay bác cả đang đề phòng anh, sức khỏe của ông nội cũng không tốt, mấy đứa làm việc phải cẩn thận vào."

"Ừm. Đại ca, anh định bao giờ thì về?"

"Anh? Xem tình huống đã. Ít nhất phải ở đây một tháng, bao giờ ông già thả ra rồi tính. Với lại anh ở đây cũng có thể cho bác cả thời gian thư giãn, cũng không phải là hỏng việc."

"Cũng đúng." - Hạ Kiều đứng đắn trả lời xong, đột nhiên cười bỉ ổi vô cùng: "Nói thật đi, có phải anh tìm thấy em nào hay đang yêu đương gì đó không? Người ta thường bảo người chốn non xanh nước biếc cũng đẹp như cảnh, anh còn bảo em mang máy đọc sách đến nữa, chắc chắn có vấn đề."

"Vấn đề cái rắm? Lo mà ngủ đi!" - Đường Tiến Duệ nói xong dập thuốc, chui vào trong chăn, trong bóng tối, khóe miệng hắn lại vô thức cong lên.

Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa, chắc món rễ cần tây trộn cũng từa tựa như này

Sò rí vì tui lỡ edit thành "Rễ rau cần ướp" ở chương 5 ((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top