Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Q1] Chương 10: Nhân vật thần bí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Ngộ

tulangkhuynh.wordpress.com

________

Triệu Hoa trong lòng có tính toán của mình, Ngôn Yến không đưa ra ý kiến có tính kiến thiết gì hắn hoàn toàn không thèm để ý.

Nghe Ngôn Yến an ủi, Triệu Hoa gật đầu nói: "Tôi mới sẽ không ngu xuẩn như vậy, lẫn lộn đầu đuôi."

"Chúng ta đi dạo phố đi." Triệu Hoa đột nhiên đề nghị nói.

Ngôn Yến ánh mắt trên dưới quét Triệu Hoa.

Triệu Hoa ôm lấy cánh tay "Cậu muốn làm cái gì."

Cái kẻ dở hơi này.

Ngôn Yến cười nói: "Cậu đây là cũng muốn tăng tỉ lệ lộ diện?"

Triệu Hoa cúi đầu nhìn nhìn quần áo của mình.

Đến, nếu muốn đi dạo, khẳng định phải trở về đổi một thân quần áo. Qua lại lăn lộn đích xác phiền toái.

"Vậy lần sau lại đi đi. Hôm nay liền đi về ngủ trước." Triệu Hoa nghĩ rất mau.

Hai người đi ra ngoài.

Thời điểm đi đến đại sảnh bên ngoài, Triệu Hoa lại biến trở về bộ dáng người sống chớ gần.

Triệu Hoa ngẩng đầu ưỡn ngực, hướng bốn phía nhìn một vòng, đột nhiên đối thượng một đôi mắt quen thuộc, tầm mắt tức khắc bỏ qua một bên, phảng phất dường như hắn cái gì cũng không nhìn thấy, tiếp tục đi ra ngoài.

Thời điểm hắn đang muốn cùng Ngôn Yến lập tức rời đi, sau lưng truyền đến một thanh âm.

"Triệu Hoa tên tiểu tử này, nhìn đến tôi cũng không chào hỏi một chút?"

Ngôn Yến nghe thấy thanh âm này, lôi kéo Triệu Hoa đi phía trước: "Có người đang kêu cậu."

Triệu Hoa cũng không quay đầu lại: "Cậu nghe lầm."

"Triệu Hoa, cậu nên đi bác sĩ khoa nhĩ." Thanh âm vốn đang cách một khoảng theo tiệm gần bước chân, cũng càng thêm rõ ràng.

Triệu Hoa xoay người: "Lâm Sùng, mắt anh mù sao, không thấy được tiểu gia tôi là cố ý không thích anh sao."

"Triệu Hoa đệ đệ, cậu đối với anh cậu là tôi thái độ cũng quá ác liệt đi?"

"Tôi như thế nào không biết khi nào nhiều ra thêm một người anh. Nói đi, chuyện gì?"

Lâm Sùng đáp trên bả vai Triệu Hoa, bị một cái tát của Triệu Hoa chụp bay, đành phải đứng thẳng thân mình: "Không có việc gì liền không thể kêu cậu? Người làm ca ca này, nhìn thấy đệ đệ cũng không chủ động chào hỏi, rất không lễ phép a."

Đây là ở châm chọc Triệu Hoa không biết lễ phép đây.

Triệu Hoa hừ một tiếng. Nói lễ phép, kia cũng phải nhìn đối với ai.

Lâm Sùng tầm mắt chuyển dời đến trên người Ngôn Yến: "Đây là ai? Chẳng lẽ là bạn trai mới của cậu?"

Ngôn Yến nghe vậy, không biết nên làm ra biểu tình gì, trong mắt lộ ra một phân quẫn bách, hai phân ngạc nhiên.

Hắn hoàn toàn không biết Lâm Sùng vì cái gì sẽ đột nhiên đem đề tài chuyển dời đến trên người mình, còn...... Dùng một cái lời dẫn đặc biệt như vậy.

"Anh cho rằng ai cũng giốnh anh là hành tẩu......" Triệu Hoa đột nhiên dừng lại, tóm lại là nhớ đây là nơi công cộng.

"Đây là bạn của tôi, anh đừng nói bậy." Triệu Hoa đối với Ngôn Yến nói, "Ngôn Yến, cậu không cần phải xen vào tên bệnh tâm thần này. Miệng này của hắn trước nay không nói được một lời hay."

"Ngôn Yến đúng không, chào cậu, tôi là Lâm Sùng, Triệu Hoa nhà chúng tôi nhất định gây ra cho cậu không ít phiền toái đi?" Lâm Sùng vươn một bàn tay với Ngôn Yến, đáy mắt cất giấu xem kỹ.

"Ai là nhà các anh!" Triệu Hoa thiếu chút nữa rít gào lên.

Ngôn Yến vỗ vỗ bả vai Triệu Hoa, sau đó vươn tay phải, cùng Lâm Sùng nắm tay: "Lâm tiên sinh thật biết nói giỡn. Nhưng thật ra tôi phiền toái Triệu Hoa không ít chuyện."

Lâm Sùng cười cười, vừa muốn nói chuyện, lúc này lại truyền đến một thanh âm.

"Lâm Sùng, cậu như thế nào còn không đi vào?"

Hết chương 10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top