Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Q1] Chương 46 + 47 + 48 + 49 + 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 46: Đằng Tử Văn uống quá nhiều

Edit: Ngộ

Ngày hôm sau Ngôn Yến đến công ty kí hiệp ước.

Xét thấy 《 Đại hán khí khái 》 còn một đoạn thời gian mới bắt đầu quay, cho nên thương gia yêu cầu xuống, Ngôn Yến đi quay quảng cáo dầu gội đầu kia trước.

Thời điểm vừa mới bắt đầu, đối mặt màn ảnh, Ngôn Yến còn có chút khẩn trương, bất quá sau khi chân chính đầu nhập quay chụp, có vẻ tự nhiên nhiều.

Quay xong quảng cáo này, tiền trong tài khoản lại có thể nhiều chút, Ngôn Yến tìm thời gian đi bạc tạp, đem tiền tiết kiệm lúc trước được một phần lớn đều xoay trướng.

Thời gian vừa chuyển, rất mau liền đến họp báo phim truyền hình 《 Đại hán khí khái 》.

Chế tác lớn như vậy, tự nhiên hấp dẫn không ít minh tinh.

Vai chính vai phụ, đều lộ mặt tại họp báo.

Đại chế tác phim truyền hình, diễn viên bộ kịch đương nhiên cũng đến nhiều, một đám người xô xô đẩy đẩy, Ngôn Yến đã bị tễ đến bên cạnh.

Hàn Yên tuy rằng là một người phi thường trọng yếu trong lịch sử Hán Vũ Đế, nhưng đối với một bộ phim truyền hình 60 tập, hắn diễn tuy rằng là vai phụ quan trọng, hình ảnh lại chỉ xuất hiện trong số tập ít ỏi.

Ngôn Yến minh bạch lúc này mình cũng chỉ là đúng quy cách cho đủ số mà thôi, cũng không làm ra chuyện hướng người phỏng vấn ảnh đế ảnh hậu trước màn ảnh.

Trải qua cuộc họp báo, Ngôn Yến cũng đối với nhân viên sắp đáp diễn với mình có hiểu biết cơ bản.

Cuộc họp báo sau khi chấm dứt, Ngôn Yến trở về Sâm Hải Hào Đình.

Nếu đã được Đằng Tử Văn cho phép, Ngôn Yến quang minh chính đại tiếp tục đến thư phòng tra tìm tư liệu.

Trong thư phòng còn có máy in, Ngôn Yến có thể trực tiếp đem tư liệu in ra.

Đồ khác trong thư phòng, Ngôn Yến không cần động tuyệt đối sẽ không động.

Buổi tối, Đằng Tử Văn đi xã giao, không trở về ăn cơm, Ngôn Yến ăn cơm đơn giản, liền trở về phòng xem tư liệu.

Hắn không ngừng download rất nhiều tư liệu, còn download một ít ảnh tư liệu.

Ngôn Yến cảm thấy kỹ thuật diễn của mình còn quá thanh nộn, quan sát người khác biểu diễn nhiều một chút, có thể giúp kỹ thuật diễn của mình tăng lên.

Ngôn Yến xem đến nhập thần, Đằng Tử Văn trở lại.

Đằng Tử Văn được Thích Vũ đỡ tiến vào.

Hắn vừa vào cửa, Ngôn Yến đã nghe đến một cổ mùi rượu.

Ngôn Yến tắt video, đi tới.

Thích Vũ đỡ Đằng Tử Văn ngồi xuống giường, Đằng Tử Văn dựa vào đầu giường, nhắm mắt lại, mở nút thắt cổ áo cùng cà vạt.

Ngôn Yến vừa thấy, liền biết Đằng Tử Văn đây là uống quá nhiều.

Thấy thế, Ngôn Yến nói: "Tôi đi rót ly nước ấm tới."

"Không cần, Ngôn tiên sinh, lập tức sẽ có người đưa nước ấm đi lên." Thích Vũ nói với Ngôn Yến, "Đằng đổng buổi tối uống quá nhiều, còn phiền toái Ngôn tiên sinh chiếu cố."

Ngôn Yến chỉ lo xem Đằng Tử Văn, thuận miệng ứng: "Hẳn là."

"Tôi đây đi về trước." Thích Vũ nói với Ngôn Yến, tiếp theo quay đầu nói với Đằng Tử Văn, "Đằng đổng, tôi đi về trước."

Đằng Tử Văn nhắm mắt lại gật gật đầu.

Chương 47: Canh giải rượu

Edit: Ngộ

Thích Vũ vừa mới rời đi, liền có người hầu bưng nước ấm lên.

Ngôn Yến nhận nước ấm, để người hầu đi lấy khăn ướt lại đây, sau đó ngồi vào bên người Đằng Tử Văn: "Tử văn, muốn uống nước sao?"

Thật nhiều năm không có người gọi mình như vậy.

Đằng Tử Văn nghe thấy thanh âm, mở mắt ra.

Trước mặt chính là Ngôn Yến, tình nhân mới của hắn.

Đằng Tử Văn nói mình không cần lại đi nhớ người khác.

Hắn vươn một bàn tay, nhận cái ly, uống lên hai hụm, sau đó đem cái ly thả lại tủ đầu giường.

Người hầu cũng lấy khăn lông ướt tới.

Ngôn Yến cầm khăn lông ướt lau mặt cho Đằng Tử Văn, lau xong, lại đi giúp Đằng Tử Văn cởi áo khoác cởi giày.

Sau một phen chiếu cố, nói với Đằng Tử Văn: "Tôi đi nấu cho anh chút canh giải rượu."

Trước kia dượng trở về có đôi khi cũng sẽ uống say khướt, cho nên Ngôn Yến sẽ nấu giải rượu canh.

Đằng Tử Văn vẫn dựa vào đầu giường không nói lời nào.

Ngôn Yến tuy rằng phát hiện hôm nay Đằng Tử Văn rất kỳ quái, nhưng cũng không để ý tới, đi phòng bếp dưới lầu.

Đằng Tử Văn nhìn bóng dáng Ngôn Yến biến mất ngoài phòng, nhắm hai mắt lại.

Một lát sau, Ngôn Yến bưng một chén đồ trở lại.

Bất quá canh giải rượu Ngôn Yến nấu là dùng quả táo cắt nhỏ thêm nước bỏ thêm chút đường.

Suy đoán Đằng Tử Văn hẳn là không thích ăn ngọt, cho nên Ngôn Yến thả rất ít đường.

Giải rượu canh đầu bếp biệt thự không phải chưa nấu qua, nhưng hương vị không thế nào ngon.

Mà chén canh giải rượu Ngôn Yến nấu này, thật sự rất ngon, Đằng Tử Văn lần đầu tiên đem một chén canh giải rượu uống hết, sau đó đem chén không đặt một bên.

Ngôn Yến một lần nữa đổi khăn ướt, đưa cho Đằng Tử Văn.

Ngôn Yến đợi Đằng Tử Văn thật lâu, thẳng đến khi Đằng Tử Văn nằm xuống ngủ, mới thu thập đồ trên tủ đầu giường, đi xuống phòng bếp.

Trong phòng bếp đầu bếp nữ còn chưa ngủ, nhìn thấy Ngôn Yến, hỏi: "Ngôn tiên sinh, tiên sinh ngủ rồi sao?"

"Ngủ." Ngôn Yến gật gật đầu, đi đến bồn rửa chén phía trước.

Đầu bếp nữ tiến lên, nói: "Ngôn tiên sinh, để tôi rửa đi."

"Hai cái chén mà thôi, tôi rửa là được." Ngôn Yến không có để nữ đầu bếp động tay, mà kêu cô đi nghỉ ngơi trước, hiện tại cũng đã khuya.

Đầu bếp nữ thấy Ngôn Yến không cho, cũng không có ngạnh đi đoạt lấy mâm.

Nhưng Ngôn Yến còn ở nơi này rửa chén, cô sẽ không lập tức rời đi.

"Tôi bồi ngài trong chốc lát, có chỗ nào cần hỗ trợ, còn có thể giúp đỡ một phen."

Nghe đầu bếp nữ nói, Ngôn Yến cười cười.

Đầu bếp nữ cảm thấy đứa nhỏ này cười rộ lên thật là đẹp mắt.

Ngôn tiên sinh này a, tính cách cũng tốt, lại sẽ nấu đồ ăn, so với một ít người trước kia tiên sinh mang lại đây khá hơn nhiều.

Đầu bếp nữ không có việc gì, liền đi theo Ngôn Yến tán gẫu.

Nghe đầu bếp nữ nói chuyện trước kia Đằng Tử Văn cũng chưa đem canh giải rượu uống hết, Ngôn Yến hỏi: "Hắn thường xuyên uống nhiều sao?"

Ngôn Yến đây là lần đầu tiên thấy bộ dáng Đằng Tử Văn uống quá nhiều, cho rằng hắn không thế nào uống rượu. Lúc này nghe đầu bếp nữ nói, rõ ràng số lần Đằng Tử Văn say rượu còn rất nhiều, Ngôn Yến có chút đau lòng.

"Hiện tại không có." Đầu bếp nữ nói, "Trước kia có đoạn thời gian, tiên sinh mỗi ngày đều là Thích tiên sinh đỡ trở về."

Đầu bếp nữ nói là đoạn thời gian Đằng Tử Văn vừa mới tiếp quản công ty kia.

Lúc ấy, cục diện Hoa Thịnh hơn phân nửa rối rắm.

Bất quá đầu bếp nữ cũng rất rõ ràng, cái gì có thể nói, cái gì không thể nói, đối với chuyện khác của Đằng gia, đều là cười cho qua.

Nghe đầu bếp nữ nói, Ngôn Yến thư khẩu khí, sau đó lại lần nữa bắt đầu đau lòng Đằng Tử Văn.

Thu thập xong phòng bếp, Ngôn Yến cùng đầu bếp nữ cáo biệt, từng người trở về phòng.

Đằng Tử Văn ngủ rất sâu, nhưng trong lúc ngủ mơ, mày vẫn nhăn.

Ngôn Yến muốn giúp Đằng Tử Văn đem mày vuốt phẳng, lại lo lắng đánh thức Đằng Tử Văn, nhìn Đằng Tử Văn một hồi lâu, mới nằm xuống ngủ.

——

Thời điểm ngày hôm sau Ngôn Yến dậy, Đằng Tử Văn còn chưa tỉnh.

Ngôn Yến biết hôm sau say rượu, người sẽ rất khó chịu, lại đến trong phòng bếp nấu canh giải rượu, để đầu bếp nữ đặt trong bình giữ ấm, chờ Đằng Tử Văn tỉnh lại bưng cho Đằng Tử Văn uống.

Đầu bếp nữ đáp ứng.

Ngôn Yến ăn qua bữa sáng đi công ty.

Tới công ty không bao lâu, Vương Dữ Nhạc lại tới tìm Ngôn Yến.

Vương Dữ Nhạc gương mặt gần nhất nhìn thấy Ngôn Yến vẫn luôn là tươi cười.

Người trước mắt này, vận khí đã có dấu hiệu đổi thay, hắn đương nhiên quan trọng.

Vương Dữ Nhạc hỏi Ngôn Yến muốn cùng hai tân nhân khác trong công ty tham gia một tiết mục giải trí hay không.

Ngôn Yến suy xét một hồi, cự tuyệt.

Vương Dữ Nhạc nói tiết mục kia hắn biết, một tiết mục giỡn chỉnh người chơi nổi danh, thực sẽ có mánh lới, thường xuyên sẽ mời một ít minh tinh tuyến hai ba bốn tham gia.

Vì cái gì không mời minh tinh hạng nhất?

Bởi vì minh tinh hạng nhất, ai nguyện ý đi cho người ta chỉnh.

Ngôn Yến nghĩ, Vương Dữ Nhạc nếu là trưng cầu hắn ý kiến, chuyện này không phải công ty sai khiến.

Sự thật cũng như Ngôn Yến suy đoán.

Vương Dữ Nhạc vốn dĩ cũng không tính tìm Ngôn Yến đi, chỉ là nghĩ Ngôn Yến ngoại hình không tồi, tuy rằng người bổn điểm, có thể cùng đi cũng tốt, hiện tại nghe Ngôn Yến cự tuyệt, cũng không phản ứng gì.

Không quá một hồi, Triệu Hoa lại tới tìm Ngôn Yến.

Album đầu tiên của đội Triệu Hoa bán thật sự không tồi, cũng coi như là trà trộn vào tuyến hai công ty, công ty cấp cho Triệu Hoa một người đại diện.

Bất quá Triệu Hoa nhìn qua tùy tiện, một chút giá đều không có.

Triệu Hoa hỏi Ngôn Yến Vương Dữ Nhạc tới tìm hắn chuyện gì, cười đáng khinh như vậy.

Nghe thấy từ Triệu Hoa hình dung Vương Dữ Nhạc tươi cười, Ngôn Yến cười cười, nói sự tình tiết mục kia.

"Cậu không đáp ứng đi?" Triệu Hoa không chờ Ngôn Yến nói chuyện, liền vội vã hỏi.

"Không đâu." Ngôn Yến lắc đầu.

"Vậy là tốt rồi." Triệu Hoa quan sát chung quanh một chút, xác định không có người khác, hỏi, "Cậu như thế nào không bảo Đằng Tử Văn đổi cho cậu người đại diện, cho dù không thể đổi người đại diện, đổi trợ lý tốt một chút mang cậu cũng không tồi a."

Triệu Hoa đối với trạng huống trước mắt đích xác không vừa lòng lắm.

Đằng Tử Văn không phải luôn luôn hào phóng với người bên người sao, như thế nào đối Ngôn Yến lại không tốt như vậy, loại người Vương Dữ Nhạc này, cũng không đổi.

Ngôn Yến nghe Triệu Hoa nói xong, tươi cười thu lại: "Là tôi bảo hắn không cần nhúng tay chuyện của tôi."

"Cậu nha, thật là ngốc." Triệu Hoa mắng.

Lại không phải đòi tiền muốn đồ cùng Đằng Tử Văn, chỉ là đổi người mang mình mà thôi, cần cẩn thận như vậy sao.

Ngôn Yến không tiếp tục đề tài này, nói: "Nghe nói cậu lại muốn bắt đầu quay album."

"Đúng vậy."

"Sao lại nhanh như vậy đã ra album thứ hai?" Ngôn Yến kỳ quái.

"Có người nói muốn thêm một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, thừa dịp hiện tại doanh số đầu tiên tốt, nhanh ra cái thứ hai." Triệu Hoa nói mắt trợn trắng, "Người khác đều là bảo đảm chất lượng khó giữ số lượng, đến tôi này đều đổi lại."

"Thừa dịp hiện tại tốt, lại thêm ít lửa, cũng là một loại sách lược." Ngôn Yến an ủi.

"Được rồi, không cần an ủi tôi, tôi còn không rõ ràng lắm." Triệu Hoa lại nhìn trái nhìn phải, gần sát Ngôn Yến, nhỏ giọng nói: "Tôi chuẩn bị album này xong, liền solo."

Triệu Hoa thoạt nhìn đối với tương lai của mình có quy hoạch minh xác, đối lập, Ngôn Yến đối với tương lai mình vẫn tương đối mê mang.

Ngôn Yến lắc đầu, nghĩ nhiều như vậy làm gì, trước mắt quay bộ phim truyền hình này tốt đi.

Lợi dụng trong khoảng thời gian trước khi phim truyền hình bắt đầu quay này, Ngôn Yến đem kịch bản nhìn rất nhiều, cũng quan sát chút video.

Ngôn Yến hy vọng, mình biểu hiện ra chính là một Hàn Yên không giống ai khác.

Mà kịch bản Hàn Yên cũng không giống nhau.

Trên sách sử nói Hàn Yên, không phải nịnh thần, chính là "Khổ cơ hàn, trục kim hoàn" không biết khó khăn dân gian, hình tượng nhiều mặt trái.

Hàn Yên trong điện ảnh, hình tượng đều thiên hướng với sách sử. Những Hàn Yên đó, không phải yêu mị nam sủng, thì là phóng đãng ăn chơi trác táng.

Mà Hàn Yên trong bộ phim 《 Đại hán khí khái 》này, lại bất đồng với miêu tả trong chính sử.

Hàn Yên của bộ phim này, có bất đắc dĩ của mình, có kiên trì của mình.

Ngôn Yến hy vọng mình có thể biểu hiện ra vài thứ kia.

Chương 48: Kịch bản ở dưới lầu

Edit: Ngộ

Sự nghiệp bay lên, tiến triển tình cảm tựa hồ cũng không tồi.

Đằng Tử Văn gần đây cơ hồ là mỗi đêm đều đến Sâm Hải Hào Đình.

Tuy rằng có đôi khi tương đối vội, sẽ về khá trễ, nhưng Ngôn Yến mỗi đêm đều chờ đến khi thấy người.

Thời điểm buổi sáng ngày hôm sau, hai người sẽ cùng nhau ăn bữa sáng, sau đó ngồi cùng chiếc xe, trước đưa Ngôn Yến đến phụ cận Hoa Thịnh, lại đưa Đằng Tử Văn đi Âu Thịnh.

Bất quá Đằng Tử Văn không còn xuất hiện tình huống uống quá nhiều.

Ngôn Yến càng khẳng định Đằng Tử Văn đêm đó tuyệt đối đã xảy ra chuyện khác.

Bất quá Đằng Tử Văn không nói, hắn cũng không hỏi, chỉ là ghi tạc trong lòng.

Hôm nay thời điểm Ngôn Yến rời giường, bên người đã không ai.

Tối hôm qua quá kịch liệt, hắn biết mình thức dậy có chút muộn

Lúc Ngôn Yến xuống dưới lầu, phát hiện Đằng Tử Văn đã ngồi ở trên sô pha xem báo.

Ngôn Yến vốn dĩ cho rằng báo Đằng Tử Văn xem là thương nghiệp, cũng không để trong lòng.

Chờ đến ăn xong phòng bếp để lại cho hắn bữa sáng, ngồi xuống bên cạnh Đằng Tử Văn, Ngôn Yến mới phát hiện, hai tờ báo Đằng Tử Văn đặt ở bên người kia đã xem qua đều là báo giải trí.

Mà trùng hợp tin tức trên hai tờ báo này đều có liên quan đến mình.

Ngôn Yến tức khắc mặt đỏ tới cổ.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, Đằng Tử Văn sáng sớm nghiêm trang ngồi ở trên sô pha xem, là tin có liên quan đến mình.

Nhưng Ngôn Yến hiện tại thật sự ngay cả minh tinh tuyến ba đều không phải, cho nên thật sự cảm thấy hổ thẹn cùng xấu hổ buồn bực.

Ngôn Yến không nói một lời ngồi bên cạnh Đằng Tử Văn, hận không thể đem mặt vùi vào sô pha.

Đằng Tử Văn từ trên tờ báo kinh tế tài chính ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Ngôn Yến, cười: "Làm sao vậy?"

"Không." Ngôn Yến nhỏ giọng nói.

Hắn kỳ thật muốn hỏi Đằng Tử Văn, sao lại xem những tờ báo đó a.

"Tôi lát nữa đi công ty, em hôm nay đến công ty không?" Đằng Tử Văn hỏi.

"Muốn đi." Ngôn Yến trả lời.

"Được." Đằng Tử Văn cúi đầu.

Một lát sau, đột nhiên nói: "Ảnh chụp trên tờ báo kia không tồi."

Độ ấm trên mặt Ngôn Yến mới tiêu đi xuống lại "Xuy lạp" một tiếng đi lên, quả thực có thể chiên trứng.

Ngôn Yến đứng lên: "Tôi, tôi lên lầu xem kịch bản." Nói bước nhanh lên lầu.

Đằng Tử Văn tầm mắt chuyển qua kịch bản trên bàn trà, cười khẽ ra tiếng.

Tối hôm qua thời điểm hắn trở về, Ngôn Yến đang ngồi ở trên sô pha xem kịch bản, sau đó hai người dây dưa bên nhau, kịch bản rơi trên mặt đất cũng không quản, sau lại phỏng chừng là người hầu nhặt lên.

Biệt thự chỉ có một phần kịch bản như vậy, cho nên Ngôn Yến đến trên lầu nhìn kịch bản gì đâu?

Đằng Tử Văn quyết định, chờ một lát để người hầu đem kịch bản đưa lên.

Ngôn Yến sau đó nhận được kịch bản người hầu đưa lên, càng là muốn đâm tường, đặc biệt là khi nghe người hầu nói đây là tiên sinh bảo mang lên.

Trách không được hắn ở trên lầu tìm không thấy kịch bản, thì ra là ở dưới lầu.

Đều do mình, cũng không biết tìm cái cớ tốt một chút.

Ngôn Yến dùng kịch bản che khuất mặt.

——

Tác giả: Cầu đề cử...... Cầu nhắn lại QAQ

Editor: Cầu bình chọn ...... Cầu bình luận

Chương 49: Phấn* có thể mua

Edit: Ngộ

*Phấn: Fans

《 Đại hán khí khái 》 tuy rằng còn chưa bắt đầu quay, nhưng giai đoạn tuyên truyền đã bắt đầu trước rồi.

Đoàn phim đã thả ra ảnh tạo hình trên mạng.

Ảnh tạo hình Ngôn Yến đóng vai Hàn Yên tung ra, Ngôn Yến mặc chỉ có hai màu xanh trắng, vấn tóc mang quan, chỉ lộ ra mặt bên, rất là ngạo nghễ phiêu dật, nhưng tố sắc xiêm y lại làm hắn có vẻ có vài phần thon gầy yếu ớt.

Này ảnh Hàn Yên thả ra, trên mạng liền có người bắt đầu hỏi diễn viên này là ai.

Triệu Hoa đem máy tính bảng giơ lên trước mặt Ngôn Yến, để Ngôn Yến xem bình luận phía dưới liên tiếp, nói: "Xem ra mị lực của cậu không tồi nha."

Ngôn Yến nhìn bình luận, nói không vui là giả.

Không nghĩ tới tấm ảnh này hiệu quả tốt như vậy, có nhiều người thích như vậy.

"Đây là trang web gì?" Ngón tay Ngôn Yến lướt không ngừng trên màn hình, một bên hỏi.

"Cái này là trang web của công ty vì nghệ sĩ tạo ra." Nghe Ngôn Yến hỏi chuyện, Triệu Hoa đầu tiên là có chút kỳ quái Ngôn Yến như thế nào không biết, nhưng lập tức liền phản ứng lại, Ngôn Yến không biết cũng là bình thường.

Triệu Hoa cùng Ngôn Yến giảng giải: "Không ít nghệ sĩ trong công ty đều có trang của mình trên đây, dùng để cùng fans giao lưu. Bất quá giống nhau những trang đó đều là do người đại diện xử lý. Hiện tại trang báo này, sẽ thường thường đăng một ít tin tức cùng giải trí có quan hệ với nghệ sĩ của công ty."

Trải qua Triệu Hoa một phen giải thích, Ngôn Yến hiểu được.

Hắn thật là không biết cái trang web này. Nghĩ đến hẳn là hắn còn chưa đủ tư cách có trang của chính mình trên trang web này.

Ngôn Yến hỏi Triệu Hoa: "Vậy cậu có trang rồi sao?"

Triệu Hoa ngượng ngùng sờ sờ sau đầu: "Có rồi."

Ngôn Yến cơ bản đã sờ soạng rõ ràng cách thức trang web, nghe Triệu Hoa trả lời, liền bắt đầu tìm tòi trang của Triệu Hoa.

Triệu Hoa nhìn trái nhìn phải xem.

Điện thoại trong tay Ngôn Yến đã nhảy ra trang Triệu Hoa, chân dung là một tấm ảnh Triệu Hoa bộ dáng mặt phồng lên bán manh.

Mặt trên còn dùng biểu tình vẽ mặt đỏ.

Ngôn Yến "Phốc" một tiếng bật cười.

Triệu Hoa vội vàng muốn che đi cứng nhắc: "Cái này không phải tôi muốn chụp, đều là chủ ý của người đại diện."

Ngôn Yến hướng bên cạnh tránh thoát động tác Triệu Hoa: "Như vậy rất đáng yêu, thật sự. Lại để tôi nhìn xem, nhiều fans như vậy, mị lực của cậu mới là lớn a!"

Ngôn Yến chỉ vào số fans trên trang của Triệu Hoa, nói.

"Cậu không biết phấn là có thể mua sao." Triệu Hoa nhướng mày.

"Cậu là nói phấn này đều là cậu mua sao?" Ngôn Yến bật cười.

Triệu Hoa khụ một tiếng: "Sao có thể! Đương nhiên không phải." Tuy rằng trong đó, là có một bộ phận là có người giúp hắn tạo thế, bất quá lại không phải chính hắn làm, người khác cũng không hỏi qua hắn, vậy không liên quan đến hắn.

Vì thế Triệu Hoa đúng lý hợp tình nói: "Tôi là người chính trực như vậy, sao có thể làm chuyện nhàm chán như vậy!"

Ngôn Yến lại là "Phốc" một tiếng bật cười.

Hai người cười đùa một hồi, thấy thời gian nghỉ trưa kết thúc, liền trở về chuẩn bị lên khóa huấn luyện.

Lúc sau 《 Đại hán khí khái 》 lại công bố tin tức một ít về trang phục đạo cụ cùng địa điểm quay chụp, liền chính thức khởi động máy.

Mấy ngày bắt đầu quay trước là quay một ít cốt truyện khi Lưu Triệt tuổi nhỏ, bao gồm đoạn tình tiết dã sử nổi danh "Kim ốc tàng kiều" kia.

Ngôn Yến trừ bỏ ngày đầu tiên đi đưa tin, lúc sau đều ở nhà nghiên cứu kịch bản hoặc là đi công ty tham gia khóa biểu diễn.

Bất quá có một chuyện Ngôn Yến thực phiền não.

Hàn Yên có vài đoạn cốt truyện cần ở trên lưng ngựa, chính là Ngôn Yến không biết cưỡi ngựa.

Tuy rằng người của đoàn phim nói với hắn, đến lúc đó chỉ cần ở trên lưng ngựa là mấy động tác, nói chút lời kịch, rất đơn giản.

Đằng Tử Văn thấy Ngôn Yến mấy ngày qua đều là bộ dáng có phiền não, thời điểm cơm chiều, liền hỏi Ngôn Yến đã xảy ra chuyện gì.

Ngôn Yến nghĩ nghĩ, đem chuyện mình không biết cưỡi ngựa, mà nhân vật đóng vai când cưỡi ngựa nói ra.

Đằng Tử Văn nghe xong cười: "Chuyện này? Việc nhỏ."

Ngôn Yến lúc ấy còn không hiểu hàm nghĩa việc nhỏ này, đến ngày hôm sau, thời điểm Đằng Tử Văn giữa trưa gọi điện thoại cho hắn kêu đã bảo tài xế tới đón hắn, hắn còn không rõ nguyên do.

Ngôn Yến lên xe, xe chạy đến Âu Thịnh, Đằng Tử Văn cũng lên đây.

Tài xế đổi thành Thích Vũ.

"Chúng ta đi nơi nào?" Ngôn Yến hỏi Đằng Tử Văn.

"Em không phải nói không biết cưỡi ngựa sao?" Đằng Tử Văn cười nói, "Buổi chiều có rảnh, tôi dạy em cưỡi ngựa."

Ngôn Yến: "......"

Xe chạy đến vùng ngoại ô.

Ngôn Yến lúc trước vẫn luôn không biết, thì ra vùng ngoại thành thật là có trại nuôi ngựa.

Đây là một nhà hội viên chế câu lạc bộ, trong vòng thập phần nổi danh, Ngôn Yến không biết cũng không hiếm lạ.

Đằng Tử Văn xe một đường đi vào.

Xuống xe, Đằng Tử Văn mang Ngôn Yến đi thay quần áo.

Sau đó đi vào chuồng ngựa.

Đằng Tử Văn chỉ mấy thớt ngựa, nói đều không tồi, để Ngôn Yến chọn một con.

Ngôn Yến chọn con ngựa màu nâu đậm.

Nhân viên công tác của hội sở giới thiệu con ngựa này với Ngôn Yến gọi là "Lôi âm".

Tiếp theo Đằng Tử Văn cũng chọn một con ngựa, sau đó để nhân viên công tác đem hai con ngựa dắt ra bên ngoài.

Ngôn Yến trừ bỏ nhìn thấy một mảnh rộng lớn xanh bên ngoài, còn thấy được một mảnh rừng cây nhỏ cùng một bãi bùn cát.

Trại nuôi ngựa có huấn luyện viên chuyên môn về cưỡi ngựa, nhưng Đằng Tử Văn không tính dùng.

Hắn để nhân viên công tác dắt con ngựa mình chọn kia, sau đó bắt đầu dạy Ngôn Yến lên ngựa như thế nào.

Ngôn Yến cẩn thận nhớ kỹ yếu điểm.

Ở trong tầm mắt ngựa tiếp cận ngựa, bằng không ngữa dễ dàng chấn kinh.

Trước bắt lấy dây cương, lại nắm yên ngựa, tiếp theo dẫm lên trụ chân.

Đằng Tử Văn nói một lần, sau đó làm mẫu cho Ngôn Yến một lần, để Ngôn Yến tự mình lên ngựa.

Ngôn Yến theo Đằng Tử Văn nói, bắt lấy dây cương, nắm lấy yên ngựa, sau đó dẫm trụ chân đặng, mượn lực ngồi trên lưng ngựa.

Vừa mới ngồi lên, con ngựa hắn cưỡi này liền dậm vài cái chân.

Ngôn Yến lay động một chút, lòng còn sợ hãi ổn định thân thể.

Lưng ngựa rất cao, Ngôn Yến bản năng cảm thấy bất an.

"Làm không tồi." Đằng Tử Văn khích lệ nói.

Đằng Tử Văn lên ngựa của mình, đuổi ngựa đi vào bên người Ngôn Yến, lại bắt đầu giảng giải cho Ngôn Yến làm ngựa đi như thế nào.

Ngôn Yến làm theo.

Con ngựa thong thả đi lên phía trước.

Ngôn Yến không có làm tốt chuẩn bị, kêu nhỏ một tiếng, thân thể bị một trận đông diêu tây hoảng.

Cũng may Ngôn Yến rất mau phản ứng lại.

Đằng Tử Văn nhìn bộ dáng Ngôn Yến luống cuống tay chân, nở nụ cười.

Ngôn Yến tuy rằng quẫn bách, nhưng vẫn không ngại học hỏi kẻ dưới: "Kế tiếp nên làm thế nào?"

Đằng Tử Văn nếu đã dạy nói sẽ dạy Ngôn Yến cưỡi ngựa, đương nhiên cũng sẽ làm tốt cái chức lão sư này.

Hắn thu liễm ý cười, tiếp tục bắt đầu giảng giải.

Nửa ngày trôi qua, Ngôn Yến rốt cuộc học xong làm sao để ngựa chở mình chậm rãi đi.

Đằng Tử Văn lại bắt đầu dạy Ngôn Yến xuống ngựa.

Ngôn Yến nhìn động tác Đằng Tử Văn xuống ngựa, thật là tiêu sái soái khí.

Chờ tới mình, lại cảm thấy tay không phải tay, chân không phải chân, cuối cùng cơ hồ là khép nửa con mắt từ trên lưng ngựa lăn xuống.

Đằng Tử Văn khẽ cười một tiếng bắt được người, hỏi: "Có đau hay không?"

Ngôn Yến cảm thấy kỳ quái, mình lại không bị ném xuống, vì thế lắc lắc đầu.

"Trở về đi." Đằng Tử Văn nói với Ngôn Yến.

Ngôn Yến vượt hai bước, mới hậu tri hậu giác minh bạch, nguyên do Đằng Tử Văn hỏi hắn "Có đau hay không".

Đùi nhúc nhích cọ xát, liền có chút đau.

Loại này đau đớn thực mỏng manh, nhưng thật sự làm người không dễ chịu.

Đằng Tử Văn nhận thấy Ngôn Yến đi đường khác thường, thả chậm bước chân.

Vừa đi, một bên nói với Ngôn Yến: "Về sau nếu là muốn tới cưỡi ngựa, nói một tiếng với tôi hoặc là Thích Vũ, để tài xế đưa em lại đây."

Ngôn Yến gật đầu.

Trở lại biệt thự, Ngôn Yến về phòng rửa mặt, thời điểm ra ngoài, có người hầu đưa tới một ống thuốc mỡ, nói là tiên sinh bảo đưa tới.

Ngôn Yến lau thuốc mỡ xuống lầu, lại phát hiện Đằng Tử Văn đã không còn nữa.

Người hầu tiến lên, nói với Ngôn Yến: "Tiên sinh có việc đi ra ngoài trước, bảo Ngôn tiên sinh không cần chờ hắn ăn cơm."

Ngôn Yến tức khắc có chút thất vọng.

Hắn còn muốn cảm ơn Đằng Tử Văn.

Người hầu nói bữa tối đã chuẩn bị xong.

Ngôn Yến gật đầu, đến nhà ăn, một người ăn cơm chiều.

Hai ngày sau, Ngôn Yến mỗi ngày đều dùng nửa ngày đến trại nuôi ngựa luyện tập.

Đằng Tử Văn không bồi Ngôn Yến.

Bất quá Đằng Tử Văn để huấn luyện viên luyện tập cho Ngôn Yến.

Trải qua hai ngày luyện tập, Ngôn Yến đã có thể cưỡi ngựa tương đối thong thả, tư thế xuống ngựa tuy rằng không đủ soái khí, nhưng ít nhất cũng sạch sẽ lưu loát có thể nhìn.

——

Ngày mai chính là 11 hào, các vị thân nhóm cầu đề cử cầu chi chi ~

Lão quy củ, đổi mới 3000 tự đại chương, nếu chi chi tăng trưởng vượt qua một ngàn 12 hào trừ bỏ 3000 tự đại chương ngoại lại thêm càng một chương ngàn tự chương, vượt qua hai ngàn liền thêm càng 3000 tự đại chương.

Chương 50: Suất diễn kết thúc

Edit: Ngộ

Ngày Ngôn Yến suất diễn bắt đầu quay, hắn đã sớm chạy tới phim trường.

Đạo diễn cũng tới tương đối sớm, nhìn thấy Ngôn Yến tới trước tiên, có chút ngoài ý muốn, phất tay bảo Ngôn Yến đi hoá trang.

Ngôn Yến không phải đại bài gì, tự nhiên là phòng hóa trang tập thể.

Nhưng bởi vì thời gian sớm, lúc này phòng hóa trang tập thể vẫn là tương đối trống không, chuyên viên trang điểm cũng kháthanh nhàn, hơn nữa Ngôn Yến thập phần có lễ phép, Ngôn Yến được đãi ngộ không tồi.

Chuyên viên trang điểm một bên hoá trang cho Ngôn Yến, một bên nói chuyện phiếm vài câu, khen làn da của Ngôn Yến tốt.

Trong quá trình Ngôn Yến hoá trang tạo hình, những người khác lục tục tới, phim trường bắt đầu náo nhiệt lên.

Lúc Ngôn Yến chuẩn bị tạo hình tốt ra ngoài, Đường Triết đã tới.

Hắn nhìn hình tượng của Ngôn Yến, mắt sáng ngời.

Ngôn Yến mặc một bộ bào phục chu sắc, tóc dài đen như mực lấy ngọc trâm thúc khởi, mày xéo thẳng lên tóc mai, mặt ngọc như quan.

Đường Triết gật đầu chào hỏi Ngôn Yến.

Lập tức, không ít ánh mắt trong phim trường tụ tập tới trên người Ngôn Yến.

Cảm xúc trong mắt mọi người không đồng nhất.

Đạo diễn đối với Ngôn Yến từ trên xuống dưới đánh giá một hồi, gật gật đầu.

Chờ đến thiếu niên Lưu Triệt trang điểm xong, hôm nay chính thức bắt đầu quay.

Lúc này, đúng là lúc Lưu Triệt vừa mới đăng cơ vi đế.

Phần cốt truyện này, cùng trên sách sử ghi lại phần lớn giống nhau.

Hàn Yên bởi vì quen biết từ nhỏ cùng Lưu Triệt, đối với dã tâm Lưu Triệt nhìn thập phần rõ ràng.

Biết Lưu Triệt vẫn luôn muốn chinh phạt Hung nô, Hàn Yên liền giúp đỡ Lưu Triệt thao luyện binh lính.

Ngôn Yến diễn một màn này, chính là Hàn Yên tiến cung hướng Lưu Triệt hội báo thành quả.

Lưu Triệt đối với việc Hàn Yên làm thập phần vừa lòng, giữ Hàn Yên dạ đàm.

Bởi vì vấn đề chừng mực phim truyền hình, cho nên 《 Đại hán khí khái 》 vẫn tỏ vẻ chưa rõ ra, chi tiết Hàn Yên là nam sủng của Lưu Triệt, là thông qua một ít Hàn Yên cùng Lưu Triệt cư cùng thực, biểu hiện túc cùng tẩm.

Một màn này diễn không có gì khó, tuy rằng ăn vài lần NG, nhưng thực thuận lợi qua đi.

Kế tiếp mấy phần diễn đều thập phần đơn giản.

Giữa trưa đoàn phim có thời gian nghỉ trưa, Ngôn Yến lãnh cơm hộp ăn xong, sau đó đi đổi tạo hình, chuẩn bị cốt truyện buổi chiều.

Buổi chiều cốt truyện so buổi sáng nhiều khó khăn hơn.

Cõi lòng đầy chí khí thiếu niên đã phát hiện, đại hán nhìn như tường hòa trên bầu trời, cất giấu nhiều khói mù.

Hàn Yên đã phát hiện, chí khí của hắn, cùng cảm tình của hắn đối với Lưu Triệt, không thể cùng thể hiện.

Giữa Lưu Triệt cùng Hàn Yên đã xảy ra vài lần tranh chấp.

Buổi chiều quay xem như vẫn thuận lợi như cũ.

Kết thúc công việc, Vương Khải Uy bắt chuyện cùng Ngôn Yến, sau đó trao đổi cho nhau phương thức liên hệ.

Ngôn Yến bận về việc quay chụp phim truyền hình, thời điểm trạng thái tốt, có thể một tuồng kịch không NG một lần, thời điểm trạng thái không tốt, sẽ khiến đạo diễn mắng to.

Vất vả, cuối cùng đem phần của Hàn Yên quay xong hơn phân nửa.

Ngày này, Ngôn Yến diễn là đoạn Giang Đô vương vào triều nổi danh trong lịch sử

kia.

Ngôn Yến trước đó tốn rất nhiều thời gian luyện tập cưỡi ngựa, lúc này cuối cùng thu được thành quả.

Động tác Ngôn Yến trên lưng ngựa đều thập phần lưu sướng, tư thế giá ngựa chạy cũng thập phần tự nhiên, không giống diễn, sẽ vì ở trên lưng ngựa mà sợ hãi, đến nỗi động tác cứng đờ.

Hàn Yên lãnh mấy chục trăm kỵ, giục ngựa bay nhanh hồi cung.

Một đoạn đường như vậy, Đường Triết để Ngôn Yến diễn qua vài lần, quay rất nhiều góc độ, mới cảm thấy mỹ mãn quay cảnh tiếp theo.

Buổi tối về Sâm Hải Hào Đình, Ngôn Yến nói cảm tạ với Đằng Tử Văn.

Đằng Tử Văn tự nhiên muốn Ngôn Yến tạ lễ.

Ngôn Yến xin Đằng Tử Văn chờ hắn quay chụp xong lại trả lễ.

Đằng Tử Văn muốn chút lợi tức, buông tha Ngôn Yến.

Sáng sớm ngày hôm sau, Ngôn Yến như cũ đúng giờ đến phim trường.

Vương Khải Uy là song tê minh tinh, tham diễn 《 Đại hán khí khái 》buổi biểu diễn lưu động, bớt chút thời gian tới.

Cho nên vì phối hợp Vương Khải Uy, đoàn phim muốn trong vòng một đêm, đem suất diễn của Vương Khải Uy quay xong.

Vì vậy, Ngôn Yến cũng muốn phối hợp đuổi kịp tiến độ.

Liên tục quay chụp cường độ cao, làm Ngôn Yến gầy một vòng.

Bất quá đạo diễn đối với việc này phi thường vừa lòng.

Bởi vì lập tức liền phải chụp đến đoạn Hàn Yên chi tử kia.

Một phần cốt truyện này, yêu cầu bộ dáng Ngôn Yến càng tiều tụy càng tốt.

Hàn Yên bị người hãm hại, khấu thượng tội danh "Dâm loạn" cung đình, Vương thái hậu bức Hán Vũ Đế xử tử Hàn Yên.

Hán Vũ Đế kiên quyết phản đối, phát sinh tranh chấp kịch liệt cùng Vương thái hậu.

Theo sau, Hàn Yên trong một đêm tối, đi tới Vị Ương Cung, tự thỉnh Lưu Triệt xử tử mình.

Hàn Yên giống một người ngoài cuộc, trần thuật lợi hại.

Hán Vũ Đế quyền lợi còn chưa đủ lớn, tranh chấp cùng Vương thái hậu, có tính nguy hiểm nhất định, lúc này cách làm chính xác nhất, chính là thỏa hiệp với Vương thái hậu.

Nghe lời nói bạn chơi cùng khi còn nhỏ hôm nay là sủng thần tâm phúc, Võ Đế cố nén nước mắt xúc động, đáp ứng Hàn Yên.

Hai người cáo biệt.

Hàn Yên một người đi ra Vị Ương Cung, quay đầu nhìn cung điện trong màn đêm khổng lồ, đứng hồi lâu.

Một màn này quay xong, Ngôn Yến như cũ đứng ở tại chỗ không có động.

Đường Triết đi lên kêu hắn.

Ngôn Yến lúc này mới mê mang quay đầu: "Quay xong rồi?"

Đường Triết gật đầu.

"Nga." Ngôn Yến quay lại đầu, tiếp tục nhìn cung điện kia.

Đường Triết nhíu nhíu mày, chụp bả vai Ngôn Yến.

Ngôn Yến lại lần nữa quay đầu.

"Đã quay xong rồi, Ngôn Yến, nhập diễn quá sâu, không phải chuyện tốt."

Hắn không nhìn lầm, thiếu niên trước mắt này rất có thiên phú diễn kịch, nguyên nhân chính là như thế, càng cần phân rõ khác biệt trong phim ngoài đời. Bằng không, thiên phú của hắn, sẽ huỷ hoại hắn.

Ngôn Yến hai mắt dần dần khôi phục thanh minh.

"Cảm ơn Đường đạo nhắc nhở, tôi nhớ kỹ."

Ngôn Yến nói, lại ở trong lòng nghĩ đến chuyện Đường Triết nói "Nhập diễn quá sâu".

Mới vừa rồi một khắc kia, hắn cơ hồ chỉ nhớ rõ mình là Hàn Yên. Là Hàn đồi đương thứ tôn, Hàn vương tôn.

Lúc này đã khuya, đạo diễn phất tay để mọi người kết thúc công việc.

Cách một ngày, Ngôn Yến bắt đầu chụp một tuồng kịch cuối cùng của mình trong 《 Đại hán khí khái 》.

Lưu Triệt thỏa hiệp cùng Vương thái hậu, hạ chỉ đưa tới cho Hàn Yên một ly rượu độc, Hàn Yên mỉm cười uống trấm.

Hắn biết, đế vương của hắn sẽ là một minh quân khoáng cổ tuyệt kim thịnh thế.

Diễn xong, Ngôn Yến trong lòng vắng vẻ, đi đến một bên.

Phim trường, suất diễn của Lưu Triệt còn vẫn tiếp tục.

Nghe hoạn quan hồi bẩm tin tức, Lưu Triệt tay lật xem một thẻ tre, sau đó đem thẻ tre đặt tới một bên, nhắm mắt lại, nhẹ giọng gọi một câu "Vương tôn".

Vị Ương Cung trống rỗng, không người tương ứng.

——

——

Suất diễn trong《 Đại hán khí khái 》quay xong, Ngôn Yến có một đoạn thời gian nghỉ ngơi.

Vừa vặn Triệu Hoa lúc này cũng rảnh rỗi.

Triệu Hoa kêu Ngôn Yến bồi mình đến KTV ca hát.

Ngôn Yến quay xong, vẫn luôn hãm trong phiền muộn, cũng muốn điều tiết một chút tâm tình, liền đáp ứng.

Sau khi tới KTV, Triệu Hoa lại lôi kéo Ngôn Yến ca hát.

Chơi một hồi, Triệu Hoa hỏi Ngôn Yến: "Tôi quay bài hát, cậu chuẩn bị làm nam chủ trong MV của tôi đi."

"Các cậu lại muốn ra bài mới?" Ngôn Yến hỏi.

"Không phải chúng tôi, là tôi." Triệu Hoa dựng lên một ngón tay, dơ qua dơ lại, nói.

Ngôn Yến ngẩn người.

Triệu Hoa rót ly bia, vì giữ giọng, trong ly là nước khoáng.

"Họp báo giải tán nhóm cử hành vào ngày mai. Ngày mai nếu nhìn thấy tin tức, cũng không nên kỳ quái."

Ngôn Yến không biết Triệu Hoa rất sớm trước kia đã có quyết định này, nghĩ đến trước đó vài ngày mới vừa nghe Triệu Hoa nói muốn solo, họp báo ngày mai này đều đã sắp ra, chỉ cảm thấy Triệu Hoa cũng thật sấm rền gió cuốn.

"Cho nên album sau, là album cá nhân của tôi. Thế nào, tới giúp tôi một cái chứ?" Triệu Hoa câu lấy bả vai Ngôn Yến, "Tôi còn có thể tiết kiệm được một bút phí mời nam chủ."

Mặt sau câu nói kia của Triệu Hoa, làm Ngôn Yến lắc đầu: "Thì ra cậu tính toán lấy tôi làm lao động miễn phí a."

Ngôn Yến lại tiếp tục nói: "Cậu đại khái khi nào muốn quay?"

"Còn chưa quyết định đâu." Triệu Hoa nói, có chút ngượng ngùng.

"Được, kia chờ cậu quyết định, lại nói cho tôi." Ngôn Yến nói với Triệu Hoa.

Triệu Hoa vỗ vai Ngôn Yến: "Quả nhiên là anh em tốt."

Nói xong chính sự, Triệu Hoa lại ôm microphone hát lên, đem hình tượng mạch bá của mình diễn vô cùng nhuần nhuyễn.

Triệu Hoa xướng xong, lại đưa Ngôn Yến ca hát bài của mình, vẫn luôn ở KTV hát tới nửa đêm, mới ngừng nghỉ xuống dưới.

——

3000 tự đại chương nga ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top