Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một trang Web văn học

Tên sách: Năm tháng ấy giữa anh và em.

Chương hai

Đã một năm rồi tôi mới gặp lại anh ấy. Hóa ra trên đời này vạn vật đều bình đẳng, ngay cả thần minh không thoát khỏi sự đau khổ, hành hạ do nơi luyện ngục trần gian này mang lại.

Lúc đó tôi mới hiểu vì sao người ta ca tụng vị nữ thần Venus, đó là cuộc đọ sức giữa vẻ đẹp tột cùng và sự không hoàn thiện, còn vị thần của tôi cũng giống như vị nữ thần ấy, đang chờ đợi để có được một cuộc sống mới trong trắc trở.

Và là một người phàm, tôi thực sự nảy sinh lòng thương hại đối với các vị thần, tôi có ý định cứu lấy vị thần duy nhất của mình.

...

Quay về khi ấy,

"Anh đang ở đâu?" New nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ Off ngay khi cậu tan làm.

"Neon" Off rõ ràng là uống khá nhiều, giọng của hắn đã ngà ngà say rồi.

"Em không phải anh, làm sao em biết vị trí của hộp đêm, gửi địa chỉ cho em" New tràn đầy bất lực đối với người bạn này, tất cả những khoảnh khắc "lạc lối" của cậu tất cả đều có quan hệ mật thiết với người bạn này.

"Neon" nằm ở ngoại ô thành phố, nhìn bề ngoài có vẻ bình thường nhưng thực chất bên trong rất tráng lệ và xa hoa, là nơi để các ông lớn, những người giàu có vui chơi.

Buổi sáng thì hết sức yên tĩnh nhưng đến ban đêm những con phố vắng vẻ như khoác lên một chiếc mặt nạ mới vô cùng sôi động. Đâu đâu cũng có thể nhìn thấy người đi bộ trong trang phục của những brand đắt tiền. New, người đến đây bằng taxi, dường như lạc lõng.

New chống lại sự khó chịu và bước vào hộp đêm, những ánh đèn neon nhiều màu sắc không ngừng nhấp nháy phía trên trung tâm sàn nhảy, mùi trụy lạc trộn lẫn trong bầu không khí hỗn tạp tràn ngập khắp nơi, âm nhạc được vặn to đến mức khiến người ta đinh tai nhức óc.

"Off" Không giống như ở trung tâm sàn, các gian xung quanh đều có ánh sáng lờ mờ, New ngập ngừng gọi một tiếng.

Sau khi nghe tên, bóng người cách đó không xa vẫy tay với cậu "Lại đây"

New kìm nén sự bất mãn trong lòng, bước đến chỗ Off, sau đó chào cô gái bên cạnh "Xin chào"

Off đứng dậy, khéo léo vòng tay qua eo của New và giới thiệu với cô gái "Đây là bạn trai nhỏ của tôi"

Sau đó, hắn quay đầu nháy mắt với cậu "Đây là thần tài trong dự án mới của anh, Franci"

Cô gái nhìn New từ trên xuống dưới bằng đôi mắt kiêu ngạo, chào hỏi cậu một cách tùy tiện "Xin chào, Franci"

Sau đó, cô quay qua nói với Off bằng giọng điệu hơi trách móc "Em tưởng anh nói rằng anh có một người bạn trai là nói đùa với em thôi chứ"

Off vẫn ôm New trong vòng tay, nói với ngữ khí đùa giỡn, "Đối với tiểu thư Franci đây tôi rất nghiêm túc"

"Anh không sợ bạn trai nhỏ của anh ghen sao?"

Off xoa đầu New, mỗi cử chỉ đều thể hiện sự thân mật, "Em rất ngoan phải không, bảo bối?"

Đây không phải là lần đầu tiên cậu nghe Off gọi mình là "bảo bối", nhưng toàn thân cậu vẫn cảm thấy khó chịu như lần đầu tiên nghe thấy, "Tôi cảm thấy rất yên tâm về anh ấy"

Franci phớt lờ New, hỏi Off với giọng điệu đe dọa một chút "Anh không sợ em sẽ nói cho người khác sao? Đây là một tin tức lớn."

"Chúng ta là đôi bên cùng có lợi, tôi tin cô Franci đây"

Franci nhận lấy rượu do Off mời, uống một cách tao nhã rồi đứng dậy "Em sẽ không quấy rầy cuộc hẹn hò của hai người, hẹn gặp lại ở phim trường"

Sau khi Franci rời đi, Off buông New ra, sau đó dựa vào trên ghế sô pha, cả người hắn trạng thái rất tệ, giọng nói có chút mệt mỏi hỏi, "Có muốn uống một ly không?"

"Không, chúng ta đi thôi"

Off cũng không có ép buộc cậu, mà là cầm ly rượu trước mặt uống một hơi cạn sạch, sau đó mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Đi thôi"

Ngay khi cậu đứng dậy, cậu đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi thẳng lên sân khấu trước mặt mình.

Ánh đèn neon chói lọi trên trung tâm sàn nhảy biến thành ánh sáng dịu nhẹ mờ ảo, nguồn sáng chói lọi duy nhất tập trung vào người của Tay, dưới con mắt của mọi người, Tay mặt không chút biểu cảm điều chỉnh cây đàn.

New đột nhiên thay đổi chủ ý, "Uống một ly đi!"

Off cũng chú ý đến nhân vật trên sân khấu, vì vậy hắn cũng không ngạc nhiên gì khi người một giọt rượu cũng không chạm có thể nói ra lời này, "Tất cả đều nghe theo em"

Một giọng nói không mấy dễ chịu từ dàn âm thanh trong đại sảnh vang lên, "Sau đây là tiết mục mà mọi người mong chờ nhất. Tay sẽ mang đến một bài hát, Neon"

New bị thu hút sâu sắc bởi người đàn ông trên sân khấu, Tay thực sự rất khác so với trước đây, lúc trước anh luôn tràn đầy sức sống và sự mạnh mẽ của một chàng thiếu niên, nhưng bây giờ cử chỉ của anh đầy sự chán nản và thất vọng, nhưng nó cũng khiến Tay có một kiểu quyến rũ khác, càng hấp dẫn hơn.

Off rót cho New một ly rượu, thăm dò hỏi “Em rất thích cậu ấy có phải không?”

New cầm ly rượu đặt lên bàn, trầm giọng nói, “Em không phải gay"

Off bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó cầm ly rượu trước mặt New uống cạn, khiến Off thoáng nhăn mặt mặt,

"Không phải tốt nhất...ý là trước đây thì có thể căn nhắc, nhưng bây giờ hãy quên đi"

Dưới ánh mắt khó hiểu của cậu, Off tiếp tục "Trước đây, cậu ta có tương lai lại có ngoại hình đẹp quả thực chính là đối tượng cho một mối tình đầu đẹp! Nhưng bây giờ....chỉ là câu kéo cho ca hát cho hộp đêm, em không được chạm vào"

"Anh ấy làm thế nào có thể?" Sau một năm, New vẫn quan tâm đến Tay.

"Lúc đó GMM định ký hợp đồng điện ảnh và truyền hình với cậu ta nhưng cậu ta từ chối, một khoảng thời gian sau cậu ta ký hợp đồng với FMU để phát hành album nhưng bị người ta lừa một khoản tiền, số tiền mới được hoàn lại cách đây không lâu"

Giọng hát của Tay hơi khàn, rõ ràng là đã lạm dụng quá mức, nhưng giọng hát này lại rất hợp với lời bài hát "Neon", thể hiện một cách vừa vặn sự thất vọng, tuyệt vọng của anh vào lúc này cho đến khi bản nhạc kết thúc, mọi người vẫn đang đắm chìm trong thế giới do Tay dệt nên.

Làm sao một người có nhiều ngôi sao vây quanh như vậy lại có thể rơi vào vũng lầy? Thất bại, thất vọng, đau khổ, cô đơn những từ này không nên bôi nhọ đi sự kiêu ngạo của anh.

Off không quan tâm đến sự lơ đãng của New, tiếp tục nói,

"Nhưng cũng rất bình thường, ngành giải trí là một sân khấu danh lợi, ai có thể bò lăn trong đó mà không dính bùn? ! Ai có thể vào đó mà không ăn khổ?!"

Suy cho cùng, khung trời nào chẳng có giông bão. Chỉ là người có chỗ trú, người thì không.

New không muốn nghe Off thảo luận về Tay nữa, cậu không thể chấp nhận người khác nói về "thần" của mình với giọng điệu như vậy, vì vậy New đã chuyển chủ đề,

"Rốt cuộc cuối cùng là anh ăn khổ hay là em ăn khổ vậy?"

Off bị New chọc cười,  "Em cho rằng anh rất sẵn lòng sao, cô Franci lúc nãy ngày nào cũng rủ anh đi chơi, ý tứ như vậy không phải rất rõ ràng à?"

"Cho nên anh tìm em?"

"Cô ấy ghét nhất là gay, cho nên anh chỉ có thể tìm bạn trai." Off đột nhiên đến gần cậu giỡ một giọng điệu giễu cợt "Hơn nữa, bên cạnh anh chỉ có em..."

Tay biểu diễn xong liền biến mất, New cũng không có tâm tình ở lại nữa, liền ngắt lời Off "Trở về thôi"

"Được~"

...

New đi làm vào ngày hôm sau nhưng cả người đều như ở trên mây, rất khó khăn mới đến giờ tan làm, kết quả không biết chuyện gì đã xảy ra, đợi cậu phản ứng lại thì cậu đã đến trước cửa của "Neon".

Lần nữa bước đến, New vẫn cảm thấy khó chịu, một mình ngồi trên quầy bar gọi một ly "tùy ý", cậu cứ lấy tay nghịch trên vành ly mãi mà không uống.

Sau khoảng ba giờ chờ đợi, New phải thừa nhận rằng mình có thể không đợi được Tay, thực ra cậu cũng không biết mình tìm anh để làm gì?  Cậu không biết mình phải nói gì với Tay?  Quan trọng hơn, Tay có thể đã quên cậu là ai!

Vì vậy New đứng dậy chuẩn bị rời đi, lúc này, một bàn tay nhẹ nhàng đem New đẩy trở về vị trí ban đầu, "Chào~, anh đã để ý tới em từ nãy đến giờ, em đi một mình sao?"

"Tôi..."

Cậu còn chưa nói xong đã bị một giọng nói trầm thấp cắt ngang "Đợi lâu rồi đúng không!"

Người bắt chuyện đưa mắt nhìn bóng người đang đi tới cách đó không xa, nghi ngờ hỏi, "Đây là?"

Anh đặt tay lên vai cậu, sau đó chuyển xuống cánh tay kéo New vào lòng, "Đây là người yêu của tôi"

Anh chàng bắt chuyện đứng dậy ra về với vẻ mặt tiếc nuối, nói với người bạn ngồi đợi mình ở gian phía sau, "Sao lại có người yêu rồi hả!"

Sau khi anh chàng bắt chuyện rời đi, Tay tự nhiên ngồi xuống bên cạnh New, New vẫn còn đắm chìm trong từ "người yêu", anh giải thích, "Đừng suy nghĩ nhiều, người đó nổi tiếng là lăng nhăng, thứ duy nhất để cho gã không dính líu đến cậu nữa chính là cậu có đối tượng rồi"

"Ừm", có lẽ vì cảm thấy câu trả lời của mình quá đơn giản, New tiếp tục nói "Cảm ơn anh"

"Tại sao cậu lại ở đây?"

Sau đó New mới nhận ra rằng cậu đã đến đây trong bộ vest và đôi giày da, nếu nói rằng cậu đến đây để vui chơi có vẻ không thuyết phục lắm nên cậu chọn cách im lặng.

"Đây không phải là nơi cậu nên đến"

"Vậy tại sao anh lại ở đây?", New trong tiềm thức hỏi câu hỏi không nên hỏi này.

Tay trả lời với một nụ cười bình tĩnh, "Ở đây tôi có thể hát" Sau đó, anh nhìn New và hỏi "Còn cậu thì sao? Cậu bây giờ đang làm gì?"

"Nhân viên ngân hàng"

"Như vậy rất tốt, rất thích hợp với cậu"

New không biết phải trả lời thế nào, cậu chỉ gật gật đầu và bầu không khí lại rơi vào bối rối.

Tay liếc nhìn điện thoại một cái, rồi nói với New, "Đã đến giờ tôi làm rồi"

"Ừm"

....

Trong một tháng liên tục, New mỗi ngày sau khi tan sở đều đến "Neon" để gọi một cốc "tùy ý", và ở lại quán bar cả đêm.

Còn Tay thì sao? Anh cũng đến sớm hơn thường lệ, hai người cùng nhau ngồi nói chuyện rôm rả, có lúc nói vài câu chuyện phiếm ở trường đại học, có lúc nói vài chuyện vặt vãnh trong công việc và cuộc sống, thậm chí còn bắt đầu tâm sự những phiền não của nhau.

...

Thứ sáu luôn tan làm muộn hơn bình thường, cậu vội vội vàng vàng đi trên đường, New vẫn cố gắng đến đúng giờ như thường lệ, nhưng cậu không thấy Tay đâu.

"Xin chào, hôm nay Tay không đến làm sao?"

"Cậu là bạn trai nhỏ của Tay đúng không?"

"Anh ấy đâu rồi?"

Người phục vụ kéo New đến một góc, nhỏ giọng nói "P'Tay bình thường rất tốt với tôi, cho nên tôi mới nói đó, anh ấy đắc tội với ông chủ, tôi vừa nhìn thấy anh ấy ở cửa sau."

"Sau đó thì sao?" Ngữ khí của cậu trở nên nôn nóng, hai từ "đắc tội" nghe có vẻ quá nghiêm trọng, đặt biệt là ở nơi như thế này.

Người phục vụ hiển nhiên không muốn lửa sẽ cháy đến mình, gã hất cánh tay New ra, vội vàng rời đi, "Tôi chỉ biết đến đó"

New điên cuồng tìm kiếm trên các con phố, các con hẻm xung quanh, đồng thời gọi đi gọi lại điện thoại của Tay nhưng không có ai trả lời.

Thời gian trôi qua, tâm trí của New càng trở nên rối bời, cậu không biết phải làm gì, thậm chí không nghĩ đến việc gọi cảnh sát, chỉ bằng cách liên tục chạy trong những con hẻm, cậu mới có thể làm dịu cảm xúc bồn chồn của mình.

Chỉ một giây trước khi New kiệt sức, liền nhìn thấy cách đó không xa trên bậc thang có một bóng người ngồi, bởi vì ánh sáng quá mờ, cậu chỉ có thể ngập ngừng kêu lên, "Tay?"

Nghe thấy người gọi tên, người kia theo bản năng nhìn về phía cậu, New bây giờ trong lòng mới buông lỏng, "Anh có sao không?"

Mãi cho đến khi đến gần Tay hơn, New mới phát hiện ra những gì mình hỏi là vô nghĩa, tình trạng của anh rõ ràng là tệ, không, phải là rất tệ.

Trán anh đổ mồ hôi vì đau, môi trắng bệch đến đáng sợ, quần áo tả tơi, chân và khuỷu tay có vết thương rõ ràng, đặc biệt là vết thương dài bằng ngón tay ở chân trái, nhìn thấy mà đau lòng, "Tôi đưa anh đến bệnh viện"

Tay không có ý định tiếp nhận lòng tốt của cậu, anh gần như dùng sức lực cuối cùng của mình trên New, và tất nhiên những vết thương lại bị xé toạc bởi những động tác ấy.

New vốn dĩ đã kiệt sức, cú đẩy bất ngờ của Tay đã khiến New ngã xuống đất, nhưng cậu không quan tâm, cậu chỉ thấy chân trái của Tay bắt đầu rỉ máu.

"Để tôi đưa anh đến bệnh viện" New lại đến gần Tay và lặp lại những gì cậu vừa nói.

Tay suýt chút nữa hét lên, "Đừng quản tôi! Cậu đến xem trò cười sao!"

Phản ứng quyết liệt của Tay buộc New phải xoa dịu cảm xúc mất kiểm soát của anh trước, cậu lùi lại vị trí mà Tay cảm thấy thoải mái, sau đó kiên nhẫn giải thích, "Tôi chỉ muốn giúp bạn bè thôi"

Tay giọng điệu tuyệt vọng nói, "Cậu có thể giúp tôi như thế nào? Giúp tôi không bị người khác lừa? Hay là giúp tôi lấy lại bản quyền bài hát mới?"

New biết rằng Tay chỉ cần một lối thoát, anh không cần một câu trả lời rõ ràng, vì vậy New đã chọn lắng nghe những lời kể khổ của Tay trong yên lặng.

"Để đi con đường này, tôi đã không ngần ngại rời bỏ cha mẹ mình và từ bỏ một tương lai tốt đẹp, nhưng bây giờ thì sao? Giống như một kẻ ngốc bị bọn họ lừa khắp nơi, nói là giúp tôi ra album, nhưng một người lừa tôi tiền, người kia lừa bài hát của tôi...Tôi thậm chí còn cảm thấy may mắn...Ít nhất thì lần này tôi không bị lừa tiền...Nhưng tôi nghĩ nó đáng...Tôi vẫn nghĩ con đường này rất đáng giá."

Sau khi Tay giải phóng hết thảy tâm tình, New chỉ nhàn nhạt hỏi, "Còn có thể kiên trì không?"

"Có thể"

New xoa dịu cảm xúc mất kiểm soát của Tay bằng một câu hỏi, và để bản thân đắm chìm trong sự quyến rũ của anh. Đặt niềm tin, dốc toàn lực vào một cái gì đó và cả dũng khí đứng lên khi những thất bại cứ lặp đi lặp lại, đây là những điều mà cậu mong muốn nhưng không thể làm được.

New một lần nữa đến gần Tay, quàng tay anh qua cổ mình, "Nhưng đầu tiên hãy cứu mạng mình trước, tôi tin anh có thể làm được, bài hát của anh rất hay!"

New đỡ Tay chậm rãi bước ra khỏi con hẻm tối tăm đó, Tay nhìn New đang đổ mồ hôi từ khóe mắt mình, những vết thương trong trái tim anh dường như được chữa lành nhờ người này. Hai chữ "New Thitipoom" kể từ ngày hôm đó, đối với Tay chẳng khác nào là nơi để cho anh nương tựa.

Tiếp theo, Tay nghe thấy những lời cuối cùng của New vào đêm đó, "Đừng sợ, tôi sẽ chăm sóc anh"

...

Về sau, New đã dùng 8.000 baht để mua chuộc người phục vụ trong buổi biểu diễn ban đêm, bí mật mang hành lý của anh ra ngoài, nhưng thật đáng tiếc là cây đàn guitar mà anh đã sử dụng vài năm đã biến mất.

Khi Tay hỏi New về vấn đề này, New không đề cập đến tiền, cậu chỉ đơn giản nói rằng có một người phục vụ đã giúp đỡ, cậu không muốn Tay cảm thấy rằng anh đang nợ tiền mình nhiều hơn.

Những ngày sau đó, cả hai đều ngầm hiểu ý không nhắc đến những ký ức khó chịu của đêm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top