Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4. Tình nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ Tư chỉ lướt qua tin nhắn rồi trực tiếp bỏ qua. Thanh niên thấy hắn trầm mặt nhìn điện thoại hơi ngẩng đầu nghi hoặc. Từ Tư khi ấy vươn tay hướng mái tóc dài của cậu cười dịu dàng.

"Mau vào nhà tắm, anh giúp em gội đầu."

Mái tóc mềm mại của thanh niên thật sự do khi nãy mải mê vẽ tranh mà lem chút bột màu, cậu cũng nhận ra mà không hề từ chối. Phòng tắm ở biệt thự rộng rãi nhưng lại thiết kế vô cùng đơn giản, dĩ nhiên cũng chẳng có nhiều gương. Từ Tư đem người nọ nhẹ nhàng đặt vào bồn tắm lớn đã chuẩn bị sẵn nước ấm và tinh dầu thơm, hắn chậm rãi đem dầu gội đổ ra tay rồi xoa xoa tạo bọt. Thanh niên cong cong khoé mắt ngồi yên cho hắn giúp mình tắm gội. Lúc Từ Tư xả sạch mái tóc của người nọ còn hướng cần cổ trắng mịn hôn lên.

Thanh niên với sự thân mật đột ngột của hắn hơi tránh đi. Từ Tư bị từ chối trong một giây liền dừng lại. Mãi sau đó cho đến khi thanh niên tắm gội xong hắn cũng vô cùng thành thật. Đợi thanh niên ra khỏi nhà tắm, hắn mới cởi bỏ quần áo thanh tẩy một lần.

Khi Từ Tư giải quyết xong chút bức bách quay ra thì thanh niên đang cầm một cuốn sách ngồi tựa trên giường. Mái tóc lười sấy khô mà nước còn nhỏ giọt.

"Bảo bối, em để tóc ướt sẽ cảm lạnh."

Nói xong, hắn lấy ra từ hộc tủ một chiếc máy sấy giúp người kia. Thanh niên này rốt cuộc không hiểu gặp phải vấn đề gì chỉ lặng thinh, đến khi tóc đã khô liền chậm rì nằm xuống. Từ Tư thu dọn căn phòng một chút cũng nhẹ nhàng ngả người bên cậu. Ánh đèn sáng rực vừa vụt tắt thanh niên đã bị một dáng người cao lớn đè lên. Cậu dường như theo một loại phản xạ muốn né đi, lại nghe tiếng Từ Tư khàn khàn khảm vào trí óc.

"Bảo bối, anh muốn... Anh thật sự muốn em."

Như đã nói Từ Tư có một loại mị hoặc tạo thành mê cung không lối ra, khi hắn đã đem lưới đi săn thì không ai trốn thoát. Có lẽ bất cứ ai gặp phải hắn cũng đều rơi vào tình huống như vậy, chút kháng cự còn xót lại của thanh niên cũng chậm rãi tan đi.

Từ Tư tận lực dịu dàng mà hôn lên đôi môi ngọt ngào của người kia, cậu thanh niên cũng để lại ở cổ hắn một dấu hôn chói lọi. Nhịp thở của hai người ngày một gấp gáp mà dồn dập, Từ Tư từng bước muốn xâm chiếm người kia. Khi làm tình với người này hắn còn cẩn thận nghĩ đến việc dùng bao, động tác khuyếch trương cũng bởi yêu thương mà từ tốn.

Chỉ là hình như sức khoẻ của người thanh niên này không quá tốt. Hai người chỉ làm tình ở tư thế truyền thống có một lần mà cậu đã muốn lịm đi. Cậu thanh niên dùng đôi mắt mơ màng đem cái thứ dịch nhớp nháp phóng thích ra, người rệu rã đổ ập xuống giường mà Từ Tư vẫn chưa hề thoả mãn. Thế nhưng hắn không biết đã nghĩ đến cái gì liền không chút đòi hỏi mà ngừng lại. Hắn rũ mắt ôm người đã bị hắn dằn vặt đến mệt lả vào lòng. Từ Tư khẽ khàng trao cậu một nụ hôn lên mái tóc.

Cậu thanh niên ngoan ngoãn và tĩnh lặng tựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, chẳng mấy chốc bên tai Từ Tư đã truyền đến tiếng thở đều đều. Ngay khi xác định thanh niên đã say giấc, Từ Tư mới rời giường. Hắn cầm điện thoại đi đến thư phòng làm việc.

Chỉ là Từ Tư nhìn mớ văn kiện chất đống càng thêm chán ghét. Hắn nghĩ nghĩ một chút liền mở một cuộc gọi video. Rất nhanh màn hình đã truyền đến hình ảnh của người bên kia, Cố Trì Quân đang vùi mình trong chăn nệm.

Dĩ nhiên, Cố Trì Quân với cuộc gọi này không hề lường trước được, y cũng không nghĩ hắn liên lạc với mình.

"Ngài sao lại gọi giờ này?"

Giọng điệu kinh ngạc của y bị người kia hung hăng chặn lại.

"Em mệt?"

"Công việc của em hôm nay hơi nhiều."

Cố Trì Quân cúi đầu nên biểu cảm của y không vào được màn hình, chỉ thấy đôi tay bấu vào vạt áo vô cùng xoắn xuýt.

"Tôi đã nói khi người ấy ở nhà đừng liên lạc."

Gương mặt Từ Tư vô cùng lạnh nhạt, Cố Trì Quân ủy khuất nhận sai.

"Em xin lỗi, em chỉ là cảm thấy nhớ ngài."

"Hửm?"

"À không có gì đâu. Ngài còn chưa ngủ sao?"

"Tôi xem qua hợp đồng rồi ngủ."

Từ Tư nhìn Cố Trì Quân trên giường áo sống sộc sệch trong họng không nhìn được một trận khô nóng. Hắn cương quyết bắt y cởi áo ra.

Cố Trì Quân vậy mà qua điện thoại làm những động tác vô cùng xấu hổ để Từ Tư quan sát như thủ dâm. Hắn ra lệnh sao thì y liền nghe thế. Hai người họ thật sự chỉ qua màn hình điện thoại mà phát tiết một trận, Từ Tư sau khi giải quyết được chút uất nghẹn không chút nương tình cúp máy ngắt đi.

Từ Tư bây giờ thật sự nghiêm túc xử lý công việc thêm một tiếng đồng hồ mới trở về phòng của người kia. Cậu thanh niên không hề biết hắn đi đâu mà ngủ say an giấc.

Từ Tư không muốn đánh động đến người nọ nên chỉ thả người nằm vào khoảng giường trống. Chiếc giường không quá lớn nhưng chứa hai người trưởng thành chẳng rõ sao lại có chút trống trải mơ hồ.

Sáng hôm sau, Từ Tư vẫn là người đầu tiên rời giường, hắn dặn dì Hoa chuẩn bị bữa sáng cho người kia rồi đến công ty làm việc. Hôm nay Từ Tư bận đến tối mặt mũi, cũng chẳng có thời gian rảnh rỗi để ngó điện thoại mấy lần. Mãi đến khi sắp về nhà hắn mới để ý tới vài tin nhắn có sẵn trên màn hình.

Bảo bối nhắn hắn muốn cùng bạn ra ngoài ăn tối.

Bởi tin nhắn ấy mà Từ Tư trở về căn biệt thự chỉ nhận lại sự im lìm, trống vắng. Hắn bước vào phòng vẽ cũng chẳng có ai. Từ Tư chau mày quan sát bức tranh tự hoạ hồi lâu cũng không nhịn được cầm cọ vẽ lên vài đường cơ bản. Thật ra rất ít người biết Từ Tư trước đây có học qua một lớp về hội hoạ, bởi ông trời ưu ái cho hắn thiên phú nên dù học trong thời gian ngắn nhưng kĩ thuật cũng không tồi. Tuy nhiên bởi đây là tranh của người kia nên hắn không can thiệp nhiều. Từ Tư chỉ dùng chút mánh khoé mà làm đôi mắt của người trong tranh thêm lấp lánh. Bao lâu rồi cậu thanh niên đó không nhìn hắn như thế? Từ Tư nghĩ đến đó thoáng thở dài.

Từ Tư không buồn ăn tối mà lái xe đến một căn nhà ở khu chung cư cao cấp có bảo vệ nghiêm ngặt ở nội thành. Hắn thành thục nhấn mật mã vào một căn nhà ở tầng 11.

Cố Trì Quân với sự xuất hiện của hắn vẻ mặt viết rõ sự kinh ngạc. Thế nhưng chưa kịp hỏi lại bị một bàn tay mạnh mẽ ấn lên tường.

"Tôi đã nói khi em ấy ở nhà không được liên lạc cơ mà?"

Cố Trì Quân ngay tại phòng bếp nằm úp sấp lên bàn, còn Từ Tư ở phía sau mà luận động. Cố Trì Quân bộ dạng vô cùng thê thảm, toàn bộ quần áo bị xé bay. Ngược lại Từ Tư vẫn giữ nguyên hình tượng đoan trang. Vật cứng rắn đang đưa đẩy kia chỉ là qua lớp khoá.

Cố Trì Quân nằm im chịu cho người đàn ông kia từng tấc chiếm đoạt, lúc không chịu nổi mới mở miệng cầu xin. Y cầu xin hắn dừng lại bởi có hoạt động vào ngày mai, nói với hắn mình còn cùng Nghê Hồng đến buổi thử vai của Tham Ái. Bộ phim Tham Ái dàn diễn viên chính đã được xác định, có điều vai phụ lại chưa. Chuyện casting này bình thường không đến lượt Cố Trì Quân tham gia nhưng Nghê Hồng ưa hoàn hảo nên vai phụ cũng muốn để y dành chút thời gian đối diễn. Cố Trì Quân đợt này cũng có nhiều hoạt động tuyên truyền cho phim hiện tại nhưng bởi nể mặt ông vẫn cứ đi.

Từ Tư nghe y cầu xin dĩ nhiên không vui. Thế nhưng hắn trước nay với loại chuyện này chưa từng ép buộc. Cố Trì Quân không muốn hắn chỉ đợi phát tiết xong liền dừng lại, không quá vừa ý muốn rời đi.

"Ngày mai bên phim Tham Ái ngài có thể đến cùng em hay không?"

Với đề nghị của y, hắn nhíu mày:

"Chưa biết."

Từ Tư thật ra cũng hiểu rõ chút tiểu xảo của người nọ. Mỗi lúc hắn muốn yên ổn trở về biệt thự là y sẽ kiếm cớ bám theo. Từ Tư không muốn trong quãng thời gian ở cùng vợ hắn mà lại nhận được những tin nhắn từ y. Có điều Cố Trì Quân dường như chẳng hiểu mà cứ nhắn.  Từ Tư đôi lúc sẽ dùng vài biện pháp mạnh bạo để trừng phạt, thế nhưng đa số sẽ bỏ qua.   Hắn thừa nhận bản thân khó vượt qua sự mị hoặc của Cố Trì Quân. Nhìn thấy y là liền không chịu được.

Hắn cũng không để ý đến y nữa mà quay về biệt thự. Hiện tại đã sắp nửa đêm mà chẳng gấp gáp gì. Bình thường Từ Tư đi quãng đường này chỉ mấy chưa đến nửa giờ, thế mà hiện tại không biết rong ruổi kiểu gì mà gấp đôi thời gian ấy.

Hắn vòng xe qua cổng thì đã thấy chiếc xe quen thuộc. Thanh niên nọ chắc hẳn đã trở về. Thanh niên chưa lập tức đi ngủ mà đợi hắn ở bộ sô pha ở giữa phòng. Lúc Từ Tư ôm lấy cậu thì bị đẩy ra rồi nhận lại ánh mắt vô cùng nghi hoặc.

Cậu thanh niên này dường như không có khả năng nói chuyện, nhưng ngôn ngữ tay lại rất rõ ràng. Từ Tư hiển nhiên hiểu được cậu muốn nói gì.

"Tại sao trên áo anh lại có mùi nước hoa từ người lạ?"

**************

Tôi rất vui vì còn ai đó điên cùng tôi 🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top