Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9. Ly hôn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tháng sau đó quả nhiên Từ Tư nghiêm túc phụng bồi bên vợ hắn, chỉ có cuối tuần tranh thủ ra ngoài đi ăn một bữa với Cố Trì Quân. Cả tháng này hắn một tối cũng không lưu lại cùng y, tuy thế bọn họ vẫn làm tình mỗi lần gặp mặt. Bởi là sau khi gặp mặt nên địa điểm ái ân đều ở khách sạn. Chẳng rõ bởi lý do gì mà đều có cẩu tử đi theo. Rất nhiều lần khi họ cùng bước chân vào khách sạn hay lúc rời đi đều có ánh đèn flash loé lên, với sự mẫn cảm của Cố Trì Quân thực ra đều cảm nhận. Chỉ là y chỉ im lặng không nói cho Từ Tư biết, hắn không phải người trong giới nên dĩ nhiên không thể có những cảm nhận với ống kính này.

Vợ của Từ Tư lần này ở bên hắn trọn vẹn hai mươi ngày. Đến ngày hai mươi mốt khi hai người chuẩn bị rời giường, cậu làm động tác nói cho hắn biết, muốn cùng Từ Tư đi du lịch. Tư Tư mặc dù công việc ở công ty bận bịu thế nhưng với đề nghị của cậu chẳng phải nghĩ nhiều. Hắn sắp xếp công việc rồi đặt một chuyến bay ngay trong buổi chiều. Chập tối, hai người đã xách hành lý đặt chân tại một hòn đảo nhỏ. Có điều hiện tại là mùa du lịch nên hòn đảo rất đông khách khứa. Cậu thanh niên nhận ra có đông người lại đổi ý chẳng muốn ra ngoài.

Từ Tư với sự thay đổi của cậu dĩ nhiên như cũ không nói gì. Hắn dẫu sao cũng có nhiều công việc chờ xử lý. Ngồi ở một căn phòng có hướng nhìn ra biển để giải quyết đống hợp đồng tồn đọng cũng là một trải nghiệm mới. Nếp sống của cậu thanh niên tựa như không khác quá nhiều so với lúc ở trong biệt thự, hay nhốt mình vẽ tranh ở trong phòng. Ánh nắng chói lọi của mùa hè lúc ra ngoài làm thanh niên không tình nguyện muốn ra ngoài. Thế nhưng Từ Tư cũng không thể cùng cậu ngày ngày nhốt mình trong phòng mà tự kỉ, hắn buổi sáng sớm khi thức dậy liền mặc một bộ đồ thể thao ra ngoài chạy bộ.

Từ Tư để giữ gìn sức khỏe và vóc dáng mà đều dành thời gian luyện tập mỗi ngày. Hắn chạy hết một vòng quay bãi biển mà thể lực cũng chẳng giảm nhiều. Ngay khi hắn bước chân về đại sảnh thì bắt gặp hai người đang đi về phía hắn. Hàn Anh và Cố Trì Quân đang hướng lại chỗ Từ Tư đang đứng mà tiến đến.

Hàn Anh gặp Từ Tư hơi kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng  cất tiếng chào. Cố Trì Quân nói: "Từ tiên sinh, chào buổi sáng." bằng giọng điệu ngọt ngào. Có điều Từ Tư dường như không quá vui vẻ vì gặp mặt hai người bọn họ lúc này như vậy.

Hàn Anh cũng không để ý mà vội vàng nhắc nhở Cố Trì Quân về công việc.

"Trì Quân cậu lên phòng nghỉ ngơi và chuẩn bị đồ đạc, chúng ta sẽ bắt đầu quay lúc buổi chiều."

Cố Trì Quân nghe Hàn Anh dặn dò một lượt nhàn nhạt gật đầu. Y cũng lướt qua Từ Tư mà lên phòng đã được Hàn Anh đưa cho thẻ. Cố Trì Quân lần này đến đây là để quay quảng cáo. Hợp đồng này y đã kí trước khi việc rời lịch của Tham Ái được thông qua. Thực ra việc quay quảng cáo này cũng không mất quá nhiều thời gian. Nếu không có vấn đề gì thì chỉ cần một đến hai ngày là đủ. Dẫu sao, Cố Trì Quân cũng chỉ còn duy nhất một hoạt động này cần phải hoàn thiện trước ngày Tham Ái khai máy. Y sắp xếp xong xuôi sẽ phải tập trung cao độ vào nó một thời gian. Phim điện ảnh so với phim truyền hình có đặc trưng riêng. Chỉ có vài tiếng đồng hồ công chiếu nhưng thời gian quay lại là vài tháng. Màn ảnh rộng yêu cầu cả diễn viên lẫn ekip cần tỉ mẩn trong từng khung cảnh. Bởi thế, Cố Trì Quân lúc nhập đoàn có thể mấy tháng chẳng về nhà.

Cố Trì Quân theo chỉ dẫn của Hàn Anh lên đến lầu tám thì tìm được phòng, y quẹt thẻ rồi thả người lên giường nằm nghỉ. Chiều nay y sẽ có cảnh quay ngoài biển, thế nhưng trong đầu lại trống rỗng chẳng có ý tưởng gì. Lúc này trong tâm trí của Cố Trì Quân chỉ còn vương lại hình ảnh Từ Tư sáng nay chạy bộ mà mồ hôi đầm đìa. Chiếc áo phông bởi đẫm nước mà dán vào da thịt. Qua bao năm Cố Trì Quân cùng hắn trên giường lăn lộn, y biết rõ từng thớ cơ bắp đẹp đẽ, hoàn mĩ trên cơ thể người này.  Cố Trì Quân bởi nghĩ đến người trong lòng liền ngẩn người.

Y nằm nhìn trần nhà một lát liền lôi từ túi áo ra một vật nhỏ màu bàng bạc. Chiếc nhẫn này với Cố Trì Quân mà nói đặc biệt quen thuộc, nó hiển nhiên đã xuất hiện cùng y mấy năm trời. Cố Trì Quân giơ lên trước mặt mà ngắm nghía một hồi, đôi mắt bỗng lướt qua một vài tia ảm đạm. Chiếc nhẫn này so với chiếc luôn đeo ở ngón tay áp út của Từ Tư không có quá nhiều khác biệt. Y nhìn đến mỏi mắt rồi thật khẽ đeo lên. Cố Trì Quân hướng vào chiếc nhẫn trên tay dịu dàng đặt một nụ hôn, một mạt không vui khiến y tháo nó ra rồi cất lại. Thế nhưng ngay khi Cố Trì Quân còn chưa kịp đem nó cất vào vị trí cũ thì nghe tiếng mở cửa. Từ Tư đã thay bộ quần áo đẫm mồ hôi khi nãy tiến vào. Bấy giờ Cố Trì Quân mới nhớ mình không đóng cửa phòng. Lúc giật mình không biết làm chiếc nhẫn kia tuột khỏi tay mà lăn đi đâu mất.

Chỉ là Cố Trì Quân cũng không kịp đứng lên tìm kiếm thì một thân thể cao lớn đượm mùi sữa tắm tiến đến giam giữ. Y trong nháy mắt chìm vào cái ôm ấm áp của người kia. Rất nhanh hai người từ ôm ấp biến thành cuồng nhiệt hôn môi, rồi cái gì cần đến thì sẽ đến. Bởi là khách sạn nên dù là phòng đơn cũng để sẵn khá nhiều đồ tình thú. Từ Tư ấn Cố Trì Quân muốn trốn tránh xuống làm tình. Vẫn giống như mọi lần, Cố Trì Quân luôn cầu xin nhưng Từ Tư đều không muốn y nhìn thấy vẻ mặt của mình. Hắn bảo y nâng cao phần hông rồi mãnh liệt từ sau mà xiên xỏ. Lần này chiếc áo sơ mi của y không bị hắn cởi bỏ, nó trở nên xộc xệch bởi bị hắn dùng tay kéo mạnh về sau. Từ Tư một tay nắm lấy cái eo mảnh khảnh, một tay dùng để niết cằm y. Hắn cho hai ngón tay thon dài vào miệng Cố Trì Quân mà khuấy động.

Cố Trì Quân bị tốc độ điên cuồng của hắn từ phía sau thúc lại mà khó thở, đôi chân dài nửa quỳ của y trong chốc lát muốn nhũn ra. Thế mà Cố Trì Quân vẫn phải cố gắng đem cái lưỡi đinh hương nóng bỏng ẩm ướt mút mát lấy lòng hai ngón tay đang muốn làm loạn trong miệng mình kia. Chỉ là qua hồi lâu, y phát hiện ra mình không chịu được. Từ Tư thấy y lung lay muốn đổ ập xuống cuối cùng cũng chịu đổi tư thế. Hắn để y nằm xuống chiếc giường êm ái, đem gương mặt bởi quá phấn kích mà đầm đìa nước mắt mà đối diện mình. Hắn nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt người nằm dưới thân mình, có lẽ cũng biết nặng nhẹ nghĩ đến chiều nay Cố Trì Quân phải ghi hình mà không để lại dấu hôn nào cả.

Từ Tư sau một hồi liên tục vận động, mãi đến khi Cố Trì Quân năn nỉ khàn giọng mới chịu phóng thích ra. Lần này hắn không biết tức giận bởi cái gì mà làm tình xong cũng chẳng ôm y. Hắn mặc lại quần áo rồi không nói một lời nào đi khỏi.

Cố Trì Quân bò dậy thu lại bộ dạng nhếch nhác, cũng may khi nãy hắn dùng bao. Y tắm rửa một lượt rồi mới nhớ ra cái nhẫn lúc trước không biết đã lạc đi đâu. Vừa nhớ tới đã cuống cuồng mà tìm kiếm. Thế nhưng tìm một hồi, Cố Trì Quân bỗng thấy bất lực, chiếc nhẫn tựa như chẳng cánh mà bay. Chiếc nhẫn ấy không biết quan trọng đến cỡ nào mà làm y thấy hoang mang, thậm chí Cố Trì Quân biết mình đang phát hoảng.

Thế nhưng bỏ mặc Cố Trì Quân đang hoảng loạn, bên ngoài cũng dậy lên bê bối lùm xùm. Lần này chỉ một phút sau khi blogger lên bài, hotsearch Cố Tiểu Tam đã leo lên đỏ sẫm. Blogger lần này dường như đã chuẩn bị sẵn, từng chứng cớ được thể hiện rõ ràng. Những bức ảnh của y và Từ Tư từ khách sạn đi ra bị chụp lại vô cùng nhiều, thậm chí lần này không biết có thế lực nào chống lưng mà dám gọi thẳng tên kim chủ.

Việc Từ Tư đã kết hôn trong giới không có gì là mới mẻ, giờ qua lại với Cố Trì Quân ắt hẳn phải ngoại tình. Trong có mấy chục phút đồng hồ mà từng lời mắng chửi y vô cùng nhiều. Nhiều đến mức việc quay quảng cáo chiều nay bèn lùi lại.

Từ Tư sau khi xuống sảnh uống vài ly rượu quay về phòng thì thanh niên đang chăm chú ngồi xem điện thoại. Thế nhưng lúc hắn bước vào liền phát giác, cậu đem đôi mắt hoe đỏ thống khổ nhìn lên. Trên màn hình điện thoại rõ ràng là tin tức về Từ Tư và Cố Trì Quân. Hắn chỉ thở dài mà ngồi bên cạnh.

Có điều thanh niên tựa như bài xích cùng hắn tiếp xúc. Cậu cho hắn một ánh nhìn như muốn hỏi tại sao. Từ Tư vậy mà chẳng nói năng gì với thanh niên, hắn vươn tay muốn ôm cậu vào lồng ngực. Bởi Từ Tư khi nãy sau khi cùng Cố Trì Quân làm tình xong cũng không tắm rửa, cả người toát lên vẻ ái muội phong tình. Thanh niên bị hắn chạm vào như phải bỏng, vùng vẫy một hồi. Lúc đã mệt cậu cũng chẳng buồn dùng thủ ngữ mà lấy tay ôm gối, từ khóe mắt u ám trong khoảnh khắc tý tách đổ mưa.

Cậu thanh niên đột nhiên náo loạn rồi bật khóc khiến Từ Tư hơi luống cuống chân tay. Hắn muốn vỗ về cậu nhưng tuyệt nhiên không được. Cậu thanh niên viết lên tờ giấy trước mặt, câu là muốn cùng hắn ly hôn.

Hai chữ ly hôn vừa hiện lên khiến Từ Tư hơi ngẩn ra. Thế nhưng thanh niên còn viết thêm một hàng dài những chữ tương tự nhau bên cạnh.

Không biết những chữ ấy có sức nặng đến cỡ nào mà Từ Tư sa sầm mặt mũi, hắn gắt một câu.

"Em nháo thế đủ chưa?"

Thanh niên bởi hắn bất ngờ to tiếng mà nước mắt ngừng rơi. Hắn tức giận mà nhìn thanh niên cười nhạt.

"Em nói xem giờ anh còn phải thế nào  cho em vừa lòng nữa? Từ ngày quen em, biết em, em làm gì anh chưa từng ngăn cản, em muốn gì anh cũng bồi em, em ngang ngược nhưng anh một câu cũng chưa từng nói. Thế nhưng sau tất cả em lại nói em muốn ly hôn?"

Thanh niên thấy hắn tức giận bừng bừng vội vã đứng lên. Nhưng lần này đến lượt Từ Tư tránh khỏi đôi tay đang vươn ra của cậu.

"Ngày yêu, lúc mất hứng năm lần bảy lượt em muốn chia tay. Lúc kết hôn rồi thì em vô cớ muốn ly hôn. Anh đến cùng cũng chẳng hiểu nổi, với em anh là cái thá gì đi nữa. Anh với cuộc hôn nhân này với em một chút cũng chưa từng muốn giấu diếm, em xem lại xem em đã làm gì? Đến cái nhẫn kết hôn em cũng chẳng buồn đeo nữa."

Từ Tư nhìn những ngón tay trống trải của thanh niên đầy thất vọng.

"Em suy nghĩ kĩ rồi viết đơn đi. Anh kí cho em là được chứ gì?"

Từ Tư nói xong liền một mạch bỏ ra ngoài. Khi hắn ngồi bên bờ biển giải sầu thì màn hình với cái tên "Quân Quân" đột nhiên nhấp nháy.

******************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top