Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 158 + 159 - Hồng Đào Hoàng Hậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 158 | Chào mừng người chơi Bạch Liễu vào trò chơi

Đường Nhị Đả bị viên đạn hất tung đập vào tường, gã quơ quơ đầu chống vách tường muốn đứng lên nhưng mãi mà không được, có vẻ như sử dụng kỹ năng đã làm gã kiệt lực không ít.

【 Hệ thống nhắc nhở: ( Cò quay Nga ) đang trong thời gian cool down, sau mười phút nữa mới có thể sử dụng, giá trị thể lực của người chơi Đường Nhị Đả cạn kiệt nghiêm trọng......】

Cánh tay Đường Nhị Đả nổi đầy gân xanh, cuối cùng cũng lảo đảo đứng vững, không chút do dự dùng một khẩu súng khác nhắm ngay Bạch Liễu định nổ súng.

Mộc Kha vừa nghe Lưu Giai Nghi nói lúc nãy thì nhanh chóng muốn ngăn không cho Đường Nhị Đả nổ súng, thế nhưng họng súng của cậu lại bị Lục Dịch Trạm cản lại. Lục Dịch Trạm vừa nãy ngẩn người nhưng vẫn chưa buông tay nắm súng của Mục Tứ Thành và Mộc Kha ra. Mộc Kha lại biết quan hệ của Lục Dịch Trạm và Bạch Liễu nên cậu không thể tùy tiện nổ súng  với Lục Dịch Trạm được.

Vừa nãy Mục Tứ Thành chưa kịp phản ứng, bây giờ nhìn thấy Lưu Giai Nghi cả người đầy máu nằm trong lòng ngực Bạch Liễu thì nháy mắt nổi điên, một chân đá văng Lục Dịch Trạm: "Con mẹ anh! Buông tay ra coi!"

Lục Dịch Trạm bị Mục Tứ Thành một chân đá văng ra đất, anh thuận tay lợi dụng lúc Đường Nhị Đả vừa đổi súng thì chớp luôn khẩu súng hoa hồng của gã.

Mục Tứ Thành vẫn còn tức tối lắm nhưng Mộc Kha bên cạnh cũng đã dùng súng nhắm vào đầu Đường Nhị Đả.

Bạch Liễu ôm thân thể Lưu Giai Nghi đã dần dần lạnh lẽo, ra lệnh: "Mang Lục Dịch Trạm đi nơi khác, tôi muốn vào trò chơi, nhanh lên!"

Lục Dịch Trạm nằm bò trên mặt đất ngốc nghếch: "Mấy người muốn vào gì cơ?!"

Mộc Kha và Mục Tứ Thành nhận được mệnh lệnh của Bạch Liễu thì phản xạ có điều kiện đồng ý lập tức: "Được."

Mộc Kha dùng súng đánh vào đầu Lục Dịch Trạm, mạnh mẽ lôi anh cảnh sát Lục Dịch Trạm đang mơ màng khiếp sợ lại đen đủi ra ngoài, trong lúc đó Mục Tứ Thành cầm súng giằng co với Đường Nhị Đả.

Bạch Lục bế Lưu Giai Nghi lồng ngực phập phồng hơi thở mỏng manh lên, trong chớp mắt khi Lục Dịch Trạm vừa biến mất khỏi tầm mắt, xác định không có người vây quanh nữa, hắn và Lưu Giai Nghi liền biến mất trước cửa phòng 【 dị đoan 0001】.

Ngay sau đó, Mục Tứ Thành và Đường Nhị Đả đang liếc nhau giằng co cũng lập tức biến mất.

Mộc Kha kéo Lục Dịch Trạm tiến vào trong bóng tối.

Lục Dịch Trạm còn đang không ngừng nhớ lại tình huống của Bạch Liễu lúc nãy, nhưng anh cũng biết là mình đã kéo chân sau hắn. Mộc Kha nãy giờ vẫn hung hăn chĩa  súng vào sau lưng anh, không cho anh quay đầu lại, ép buộc anh đến bên cạnh thang máy, sau đó lại bắt anh đi vào, mặt thản nhiên nhấn nút đóng mở cửa và lùi về phía sau.

Khoảnh khắc thang máy vừa đóng cửa lại, Mộc Kha và khẩu súng hoa hồng cắm trên eo bị Lục Dịch Trạm chộp lấy từ Đường Nhị Đả lúc nãy đều biến mất.

Trong lúc đó, các đội viên đang quan sát màn hình theo dõi trước cửa phòng dị đoan 【0001】chỉ thấy trong màn hình toàn là bông tuyết nhập nhòe nhiễu loạn, đợi đến khi khôi phục xong thì tất cả mọi người đều biến mất không dấu vết, trước cửa phòng dị đoan 【0001】 chỉ có 1 vũng máu không biết của ai và Lục Dịch Trạm đang khập khễnh bước ra từ thang máy, mặt đầy vết thương.

Nhớ lại lần dặn của Đường Nhị Đả trước khi đi, đội viên nghiêm túc cầm máy truyền tin lên: "Chú ý! Chú ý! Dị đoan 0006, 0601, 0004, và một kẻ dị đoan đột nhập hình người chưa đánh số đã biến mất ở tầng cuối căn cứ, yêu cầu thông báo đến các đội viên bên ngoài, chuẩn bị vây bắt các địa điểm mà Đường đội đã lưu lại, bao gồm các  địa điểm sau ——"

"Dị đoan hình người 0006 có thể xuất hiện ở căn hộ cho thuê gần đường  .."

"Dị đoan hình người 0601 có thể xuất hiện ở Viện mồ côi Ái Tâm trong thành phố hoặc Tào gia mương ở Bỉnh Châu.."

"Dị đoan hình người 0004 có thể xuất hiện ở ký túc xá Kính đại trong thành phố .."

"Dị đoan hình người chưa đánh số có thể xuất hiện tại khu biệt thự Hương Phong Sơn.."

"Còn nữa, mấy người bọn họ cùng biến mất ở tầng cuối cùng của căn cứ, trước cửa phòng dị đoan 【0001】, chờ sau khi thu dụng tất cả dị đoan xong, chúng ta sẽ cho đội viên cầm súng đến canh giữ vùng cấm này."

"Tất cả các đội tham gia truy bắt dị đoan tại các địa điểm trên cầm súng đợi lệnh, nếu thấy dị đoan xuất hiện thì phải hạ gục ngay lập tức. Tôi tin là các đội viên trong căn cứ vừa nãy cũng đã tận mắt chứng kiến dị đoan nguy hiểm như thế nào rồi phải không! Đường đội không nói sai, bọn họ là những dị đoan hình người cực kỳ nguy hiểm!"

Các đội viên trong căn cứ trầm mặc nhìn căn cứ đã bị các dị đoan tháo chạy phá hư thành một đống đổ nát hoang tàn, còn có rất nhiều đội viên đã bị thương nặng trong quá trình thu dụng dị đoan đang hôn mê ở các phòng y tế ..

Đội viên phòng điều khiển nhìn vũng máu trong màn hình theo dõi, anh ta nắm chặt tay, giọng thông báo càng thêm nghiêm túc: " ——trong quá trình truy bắt nếu có xảy ra bất cứ tổn thất nào, chúng ta sẽ cùng chịu trách nhiệm với đội trưởng chi đội 3"

"Tuyệt đối không để bọn dị đoan hình người đó sử dụng quái vật để gây hại cho dân lành!"

———————————————

【 Hệ thống nhắc nhở: Chào mừng người chơi Bạch Liễu trở lại trò chơi 】

Bạch Liễu ôm Lưu Giai Nghi máu me đầy người vừa xuất hiện ở đại sảnh trò chơi liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người khác, hiện tại hắn và Lưu Giai Nghi đều là những nhân vật trong trò chơi được bàn tán nhiều nhất, huống chi là cả hai dùng cách xuất hiện ấn tượng bạo liệt như vậy.

Chưa đến mười giây, diễn đàn trò chơi lại lần nữa bùng nổ với chủ đề Bạch Liễu lần đầu tiên xuất hiện sau khi lọt top Quốc Vương và Phù Thủy Nhỏ bị thương.

Lần trước Bạch Liễu im hơi lặng tiếng biến mất không tung tích khiến đa số người ở hiệp hội lớn và Hiệp Hội Thực Hủ đều tìm hắn, bây giờ lên sân khấu lại hoành tráng như thế, tuy rằng trước mắt không ai dám đi lên hỏi han gì hắn, nhưng phía sau vẫn có một đám quần chúng vây quanh chuẩn bị buôn dưa lê bê dưa hấu.

Nhưng Bạch Liễu không thèm quan tâm đến mấy chuyện đó, hắn ôm chặt Lưu Giai Nghi đang yếu ớt dần dần đi thẳng đến cửa đăng nhập trò chơi.

Kỹ năng cá nhân của Lưu Giai Nghi là 【 thuốc độc hoặc thuốc giải】có chứa tính công kích, không thể sử dụng ở đại sảnh trò chơi, nói cách khác, muốn trị liệu cho vết thương của Lưu Giai Nghi thì bọn họ chỉ có thể vào game.

Bạch Liễu vừa đi vừa nói chuyện với Lưu Giai Nghi: "Phụ bản cấp 1 và 2 đều dùng giá trị sinh mệnh để cân bằng tỉ lệ tử vong, mức độ hạn chế kỹ năng của em quá lớn, nếu vào thì kỹ năng của em sẽ bị CD ( cool down ) đến 6 tiếng đồng hồ giống như phụ bản trước, không tốt cho vết thương của em, em đã từng vào phụ bản cấp 3 rồi, có bị hạn chế kỹ năng nhiều hay không?"

Lưu Giai Nghi che bụng đang đổ máu, khó khăn trả lời một câu: "Không có .. hạn chế.."

Bạch Liễu bình tĩnh ngầm ra quyết định: "Vậy chúng ta sẽ tiến vào phụ bản cấp ba."

"Nhưng phụ bản cấp 3 có giới hạn người qua cửa." Lưu Giai Nghi cố gắng nói thêm, máu chảy quá nhiều làm sắc mặt cô bé tái nhợt, cô bé nắm chặt cổ tay áo Bạch Liễu nhắc nhở: "Quy định chỉ có một số người chơi mới có thể qua cửa .. anh đừng tùy tiện vào, sẽ chết .."

"Chuyện đó nói sau đi, trước mắt trị vết thương cho em đã, còn lại cứ giao cho anh." Bạch Liễu nói ngắn gọn, sau đó nhanh chóng ngẩng đầu lên —— hắn đã chạy đến cửa đăng nhập trò chơi.

Hắn lướt mắt qua giao diện trò chơi chọn lựa, cuối cùng ngừng lại ở một phụ bản chưa có ai đăng nhập.

Giao diện của trò chơi này là một đóa hồng lóe sáng đang héo tàn, đặt trong bình thủy tinh dài hình bán nguyệt.
Bạch Liễu click mở nội dung giới thiệu:

【 Tên phó bản trò chơi: 《 Nhà máy hoa hồng 》】

【 Cấp bậc: Cấp 3 ( Trò chơi có tỉ lệ người chơi tử vong lớn hơn 80% nhỏ hơn 90% thuộc cấp bậc 3 ) 】

【 Hình thức: Hình thức nhiều người ( 0/6 ) 】

【 Miêu tả tổng hợp: Đây là trò chơi nhiều người chơi theo định hướng thăng cấp. Hương hoa hồng tháng 5 thoang thoảng khắp mọi nơi. Chỉ một ngày đắm chìm trong mùi hương đó người lao động cũng sẽ héo tàn. Đời người ngắn ngủi tựa như hoa hồng tháng năm hiếm hoi. Chỉ có nhà pha chế nước hoa thực sự mới có thể khám phá ra những bí mật ẩn sâu trong nhụy hoa, và biết cách hút thêm hương thơm từ người héo tàn.

【 Trái tim con người nặng 250g, vậy bạn có biết hoa hồng nặng bao nhiêu không? 】

Đôi mắt Bạch Liễu nheo lại —— hắn vừa mới gặp loại sự tình này thì trong trò chơi đã tạo ra phụ bản tương ứng. 

Có vẻ như màn chơi này hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên xuất hiện, mà tuân theo một loại quy tắc nào đó mà Bạch Liễu vẫn chưa nghĩ ra.

Cảm giác rất quen thuộc, cứ như phụ bản này đang lẳng lặng nằm trong hệ thống chờ Bạch Liễu tới, mà Bạch Liễu ở ngoài trò chơi thì tình cờ lại bị cảm giác dẫn dắt tới đây ..

Giống như Bạch Liễu đã được định sẵn để bước vào các trò chơi liên quan đến hắn trong các dòng thời gian khác, giống như vòng trước của 《 Viện mồ côi Ái Tâm 》vậy.

Cảm giác khó chịu khi bị điều khiển, thao túng này đã ám ảnh Bạch Liễu kể từ khi hắn tiến game, hoặc thậm chí cả trước khi hắn vào game, đến nỗi Bạch Liễu có thể cảm thấy nó luôn quanh quẩn bên người hắn, lúc có lúc không, nhưng lại không biết chính xác nó đến từ đâu, và làm sao bắt giữ nó.

Hơn nữa, cứ theo 【 Lời tiên tri 】mà Tawil nói cho hắn lúc trước, Tawil chắc hẳn cũng biết sự tồn tại của nó đang thao túng cuộc sống và số phận của Bạch Liễu, hay nói cách khác, Tawil cũng bị thao túng.

Nhưng trốn tránh không phải là phong cách của Bạch Liễu, thay vào đó, hắn thích trực tiếp giải quyết rõ ràng những thứ mà hắn ta không hiểu, vì vậy, Bạch Liễu không hề do dự, hắn nhanh chóng đăng nhập vào trò chơi với Lưu Giai Nghi đang hấp hối.

【 Phụ bản 《 Nhà máy hoa hồng 》 đã có hai người chơi đăng nhập, còn cần bốn người chơi nữa mới có thể bắt đầu 】

Cùng lúc đó, Mục Tứ Thành và Mộc Kha đuổi theo Bạch Liễu tới nơi nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống:

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu bạn theo dõi đã đăng nhập trò chơi ~ hãy tới xem đi nào ~】

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Lưu Giai Nghi bạn theo dõi đã đăng nhập trò chơi ~ hãy tới xem đi nào ~ ......】

Mục Tứ Thành và Mộc Kha sắc mặt khó coi nhìn nhau liếc mắt một cái, Mục Tứ Thành mở miệng trước: "Bạch Liễu vào trò chơi rồi, mẹ nó, anh ta mang theo Lưu Giai Nghi đang bị thương vào game gì chứ?!"

"Gấp gáp gì không biết! Không thể chờ ông đây thêm chút nữa à!" Mục Tứ Thành nghiến răng, cậu nhìn về một đống màn hình trò chơi, "Bây giờ phải tìm anh ta kiểu gì đây cơ chứ!"

Mộc Kha miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, cậu nhanh chóng gạt bỏ lời nói Mục Tứ Thành: "Anh ta không đợi chúng ta rất có khả năng là không cần dùng đến chúng ta, nếu anh ta muốn chúng ta đi theo thì hẳn đã đợi rồi, tôi nghĩ Bạch Liễu có lý do gì đó."

Nói tới đây, Mộc Kha cũng không cam lòng mà cắn chặt khớp hàm, hốc mắt đỏ lên: "Điều này có thể chứng minh, Bạch Liễu cho rằng chúng ta không thể giúp được gì cho anh ta trong trò chơi lần này, cho nên anh ấy mới không chờ chúng ta."

Cậu hít sâu một hơi, tiếp tục bình tĩnh mà phân tích: "Ở phụ bản trước trò chơi dùng giá trị sinh mệnh để cân bằng tỉ lệ tử vong cho nên kỹ năng của Lưu Giai Nghi bị hạn chế khá nhiều, nếu Bạch Liễu muốn dùng kỹ năng trị liệu của Lưu Giai Nghi để cứu cô bé thì nhất định sẽ chọn phụ bản không hạn chế kỹ năng đó, cậu có biết loại phụ bản đó không?"

Mục Tứ Thành trầm mặc trong chốc lát, cậu nắm chặt nắm tay, thở ra một hơi nặng nề: "Có, phụ bản cấp 3."

Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 159 | Hồng Đào Hoàng Hậu

"Mẹ nó!" Mục Tứ Thành chán nản đến mức muốn đấm vào không khí, "Ông đây còn không có cách nào đảm bảo có thể sống sót trong phụ bản cấp 3! Bạch Liễu chỉ là một người chơi cấp cmn thấp, làm sao anh ta có thể có gan vào đó chứ ?! "

Mộc Kha điều chỉnh hơi thở của mình vài lần, sau đó quay sang nhìn Mục Tứ Thành kinh nghiệm đầy mình: "Vậy thì sao, bây giờ chúng ta có thể làm gì cho Bạch Liễu đây?"

"Chúng ta có thể không vào trò chơi, bảo đảm an toàn ở bên ngoài để Bạch Liễu có thể thoải mái sử dụng kỹ năng của chúng ta." Mộc Kha im lặng một lúc mới quay lại lời của Mục Tứ Thành, "Trước mắt mà nói thì giá trị của chúng ta với anh ấy chỉ có như thế. "

"Tôi nói với anh ta là mua linh hồn của tôi với giá 100 điểm là quá rẻ, tôi bị lỗ nặng rồi, ngờ đâu chỉ mới chơi 1 ván mà tôi đã vô dụng như vậy." Mục Tứ Thành hạ giọng nói, cúi đầu nhìn lòng bàn tay nắm chặt của mình, "Quả nhiên, một trăm điểm này của anh ta hơi phí rồi."

Cảm giác bất lực khi nhìn Lưu Hoài bị người khác thao túng, khống chế, cuối cùng phải chết ngay trước mắt lại dâng lên trong lòng Mục Tứ Thành – một lần nữa cậu vẫn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn người mà mình mới trao đi tình cảm và sự tin tưởng bước đi về con đường tử vong và nguy hiểm.

Con người lúc đầu là thế này, Lưu Hoài thế này, Bạch Liễu bây giờ là như thế này, cứ nghĩ rằng mình sẽ làm được rất nhiều nhưng cuối cùng mọi thứ đã muộn màng.

Cảm giác mất kiểm soát này nhanh chóng bị áp chế bởi bàn tay siết chặt của Mục Tứ Thành.

Nhưng Mộc Kha rất nhanh đã tìm ra cách giải quyết, cậu nhìn vào diễn đàn đang xôn xao bàn tán, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mục Tứ Thành, "Chúng ta có thể làm thêm một việc."

Mục Tứ Thành nhìn sang: "Việc gì?"

Mộc Kha hai mắt sáng ngời một cách kinh ngạc: "Công hội, công hội của Bạch Liễu! Công hội Thực Hủ mà anh ấy có được ở trò chơi lần trước!"

"Anh ấy có nói với tôi một số ý tưởng quản lý." Mộc Kha tìm ra cách giúp đỡ Bạch Liễu vì vậy nhanh chóng bình tĩnh trở lại, luồng suy nghĩ trở nên trật tự rõ ràng và lý trí.

"Trước đó có rất nhiều người chơi thực lực rời khỏi công hội Thực Hủ, những người còn lại đều là tàn binh bại tướng muốn phụ thuộc vào anh ấy, nhưng những người này không hẳn là không có giá trị. Tôi sẽ yêu cầu thông tin của tất cả bọn họ, sau đó phân loại ra có ai hữu dụng với Bạch Liễu hay không .."

Mộc Kha phân tích lần lượt những gì họ có thể làm cho Bạch Liễu tiếp theo, trong lúc đó Mục Tứ Thành cũng lắng nghe rất nghiêm túc.

Nếu Đường Nhị Đả ở đây chắc hẳn gã sẽ rất kinh ngạc phát hiện 【 Đoàn Xiếc Thú Lang Thang】mà mười phút trước gã cho rằng chưa trưởng thành, sau khi Bạch Liễu mang theo Lưu Giai Nghi đang bị thương tiến vào trò chơi cấp 3, đã chậm rãi phát triển thành một đoàn đội hùng mạnh trong tương lai.

Một tên trộm khao khát trở nên mạnh mẽ, Mộc Kha, người bắt đầu đảm đương vai trò người quản lý của hội, và cô Phù Thủy Nhỏ đã đỡ đạn cho Bạch Liễu ...

Mọi thứ dường như đã được định sẵn để hướng tới quỹ đạo đã định sẵn.

Sự thay đổi duy nhất có thể xảy ra là chính gã thợ săn đã rơi xuống vực sâu.

——————————————————————

Đường Nhị Đả bước vào trò chơi, nhanh chóng đổi một lọ thuốc tẩy tinh thần uống một ngụm lớn mới thoát khỏi trạng thái điên cuồng muốn giết người khác hoặc giết chính mình. Gã nhắm mắt nghỉ ngơi, không vội đuổi theo Bạch Liễu.

Gã đuổi theo Bạch Liễu tới tận đại sảnh trung tâm nhưng không thể giết hắn, vì vậy chỉ có thể đợi Bạch Liễu vào trò chơi.

Tuy rằng sau khi vào trò chơi thì Bạch Liễu sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn, nhưng Đường Nhị Đả tin rằng hắn sẽ sớm vào game nhanh thôi.

Bởi vì Lưu Giai Nghi đang bị thương.

Không ngoài dự kiến của Đường Nhị Đả, gã ta đã rất nhanh nhận được thông báo của hệ thống:

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu bạn theo dõi đã đăng nhập trò chơi ~ hãy tới xem đi nào ~】

Vừa nghe thấy thông báo nhắc nhở, Đường Nhị Đả lập tức đi về phía cửa đăng nhập trò chơi.

Đường Nhị Đả vừa đi về hướng cửa đăng nhập, vừa lạnh lùng gửi tin nhắn đến các công hội cấp cao muốn thuê gã để tham gia giải đấu sắp tới..

Nội dung tin nhắn rất ngắn gọn rõ ràng —— gã muốn giết Bạch Liễu, công hội nào cho gã mượn người để kiềm chế Bạch Liễu thì gã sẽ gia nhập chiến đội miễn phí.

Không thể không nói rằng đây là một mồi câu cực kỳ ấn tượng và hấp dẫn. Nghe nói gã 【 Thợ Săn Hoa Hồng】này đã sớm thăng lên cấp S nhưng vẫn luôn dấu diếm không để ai biết, bây giờ đột nhiên lại sẵn sàng tham gia chiến đội để đấu giải năm nay. Điều này tương đương như bom tấn ảnh hưởng đến hướng đi của cả giải đấu.

Đường Nhị Đả vừa gửi đi tin nhắn thì trong nháy mắt các cuộc thảo luận gay gắt đã nổ ra trong các hiệp hội có thứ hạng cao.

Trên thực tế, với thực lực của Đường Nhị Đả, gã hoàn toàn có thể tự mình săn lùng Bạch Lục.

Nhưng điều này phải dựa trên một điều kiện rất quan trọng, đó là Bạch Lục đừng chạy trốn giữa các trò chơi.

Nếu Bạch Lục chơi xấu cứ chọn hết phụ bản cấp thấp này đến phụ bản cấp thấp khác để qua cửa, lợi dụng cơ chế qua cửa của trò chơi để gian lận và trốn thoát, lang thang giữa các phụ bản đơn giản để tránh né sự truy đuổi của Đường Nhị Đả, thì việc bắt giữ Bạch Lục không còn dễ dàng nữa.

Nếu không có ai vào game để lấp đầy các phụ bản khác ngăn Bạch Lục tiến vào, thì người truy đuổi Bạch Lục mãi mãi cũng chỉ chạy sau đuôi hắn —— đừng hỏi vì sao Đường Nhị Đả biết điều này, bởi vì gã đã bị Bạch Lục chơi như vậy trong một dòng thời gian.

Bạch Lục trời sinh để dành cho những trò chơi kinh dị này, và không ai có thể chiến thắng trong các trò chơi có hắn.

Áp chế tuyệt đối sức chiến đấu giết không được Bạch Lục, Đường Nhị Đả hiểu rõ điều này hơn ai hết, nếu không thì Bạch Lục đã trực tiếp bị gã giết hàng trăm lần lần, gã cũng không đến nỗi tuyệt vọng mà diễn sinh ra kỹ năng 【 Cò quay Nga 】mới có thể miễn cưỡng giết chết được Bạch Lục.

Đường Nhị Đả dựa vào kỹ năng này mà chiến thắng 【 Đoàn Xiếc Thú Lang Thang】 trên sân thi đấu giải —— bởi vì gã đã giết chết Bạch Lục.

Đương nhiên con hàng kia cũng không thật sự chết. Sự nổi tiếng của hắn đã giúp hắn có được kim bài miễn tử, tránh được cái chết trong giải đấu. Thế nhưng tuy rằng không chết nhưng khoảnh khắc hắn bị hạ gục trên sân thi đấu, toàn bộ các thành viên của đoàn xiếc thú đã lựa chọn kết thúc trò chơi và đầu hàng Đường Nhị Đả để đảm bảo an toàn cho Bạch Lục.

Cho dù lúc ấy trên sân thi đấu chỉ còn duy nhất một mình Đường Nhị Đả, nhưng cả đoàn xiếc từ bỏ thi đấu không do dự một giây nào.

Đối với nhóm chó điên được huấn luyện bài bản trong đoàn xiếc, ý nghĩa của sự sống và cái chết của Bạch Lục lớn hơn nhiều so với chiến thắng của giải đấu - có lẽ chỉ có Bạch Lục, một kẻ thần kinh, mới đặt chiến thắng và tiền bạc trước sinh mạng của chính mình.

Đường Nhị Đả đi tới trước cửa đăng nhập trò chơi, đồng thời cũng nhận được phản hồi tin nhắn của gã.

Phản hồi nhanh nhất cho gã là hiệp hội Quốc Vương.

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Đường Nhị Đả, bạn có tin nhắn từ Hồng Đào Hoàng Hậu ~】

Đường Nhị Đả nhấn vào biểu tượng phong thư thông báo trên bảng điều khiển hệ thống có hình trái tim trong bộ bài Poker.

【 Hồng Đào Hoàng Hậu trả lời: Ngài thợ săn kính mến, tôi cũng đang theo dõi Bạch Liễu, hắn đã bắt cóc cô Phù Thủy Nhỏ đáng yêu của hội chúng tôi. Nếu ngài không phiền thì chúng tôi rất mong được hợp tác với Ngài để giết Bạch Liễu và mang Phù Thủy Nhỏ về. 】

【 Tất nhiên, nếu sau này ngài muốn gia nhập đội của chúng tôi, Vương hội sẽ rất vinh dự, nhưng nếu Đức ngài không muốn tham gia, chúng tôi sẽ không ép buộc, nhưng đối với vấn đề của Bạch Liễu, tôi tin rằng chúng tôi có thể đạt được một sự hợp tác ngắn hạn dễ chịu cho cả hai bên ~】

Mắt Đường Nhị Đả hơi chùng xuống khi nhìn thấy thông báo.

Hồng Đào, một người phụ nữ kỳ diệu.

Ngoài Phù Thủy Nhỏ, cô là người phụ nữ duy nhất mà Đường Nhị Đả biết qua các dòng thời gian có liên quan trực tiếp đến Bạch Liễu.

Đường Nhị Đả đọc dòng tin nhắn của Hồng Đào yêu cầu hợp tác với gã để đuổi giết Bạch Lục có cảm giác rất vi diệu —— bởi lẽ đa số các dòng thời gian khác Hồng Đào Hoàng Hậu đều không mấy thân thiện với gã.

Trong các dòng thời gian khác nhau, thân phận và hoàn cảnh của mỗi người khác nhau, mỗi sự kiện có những lựa chọn khác nhau, và cùng một người sẽ có tương lai khác nhau - đây là lý thuyết về thời gian và không gian song song.

Giống như trên đời này sẽ không tồn tại hai chiếc lá giống hệt nhau, cho dù là cùng một người ở mỗi dòng thời gian thì cũng sẽ không có tương lai giống nhau, bởi vì mỗi người trong mỗi dòng thời gian ở một khoảnh khắc nào đó, dù ít hay nhiều thì họ cũng sẽ tạo nên những sự lựa chọn khác biệt, dẫn đến một cuộc sống hoàn toàn khác.

Ngoại trừ Bạch Lục, hắn giống như bug game vậy, hoàn toàn không đúng với bất cứ lý thuyết lý luận nào trước giờ.

Bạch Lục ổn định đến mức không giống như người thường, đối mặt với biến cố lớn ở mỗi dòng thời gian có thể quyết định phương hướng cuộc sống sau này của mình, Bạch Lục nhất định sẽ không chút do dự vẫn luôn tiến về con đường khiến hắn kiếm được tiền nhiều nhất.

Về điều này, Bạch Lục ở thời gian và không gian khác đã từng cười nói với gã: đa số các cách kiếm tiền nhanh chóng trên thế giới này đều là gợi lên dục vọng của con người để rồi kích thích ham muốn tiêu dùng. .

Còn gì thú vị hơn là kinh doanh cái ác chứ?

Thật vậy, không hề có, Bạch Lục đã chứng minh điều này với Đường Nhị Đả bằng một nụ cười trong vô số dòng thời gian.

Mong muốn theo đuổi tiền bạc của Bạch Lục, trong các dòng thời gian khác nhau, ổn định như một tọa độ đã định sẵn, và sẽ không thay đổi chút nào, điều này khiến hắn đi đến cùng một tương lai trong mỗi dòng thời gian - điều này tự nó đã không bình thường.

Con người không thể ổn định như vậy.

Giống như Hồng Đào trong các dòng thời gian khác, có lúc người phụ nữ này là tình nhân tin đồn của Bạch Lục, có lúc lại là đối tác buôn lậu của Bạch Lục, cũng có lúc hợp tác với Cục Xử lý Dị đoan nguy hiểm để giết hắn, cũng có lúc ngẫu nhiên chẳng có liên quan gì với Bạch Lục - đây là 【 đường cong dao động trong tương lai 】của một người bình thường.

Trong trường hợp không có những thay đổi đáng kể trong môi trường phát triển của con người, nhiều tình huống cơ bản có thể được xác định, nghĩa là không có thời gian và không gian song song vô hạn có thể có đối với một người, và tương lai bắt nguồn từ một người là xoay quanh 【 tiêu chuẩn tương lai giá trị 】, dao động trong một giới hạn trên và dưới được xác định gần đúng – ví dụ như Hồng Đào chính là như vậy.

Cô ấy sẽ tiếp xúc với Bạch Lục trong hầu hết các dòng thời gian, nhưng thái độ của cô ấy đối với hắn là hoàn toàn khác nhau vì vị trí của cô ấy là khác nhau.

#ta_phong_thần_trong_trò_chơi_kinh_dị
#tôi_phong_thần_trong_trò_chơi_vô_hạn
#hồ_ngư_lạt_tiêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top