Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 70

- Nhìn bộ dáng em...tôi đoán em có uống thuốc tránh thai?

- Không có mà, thực sự. Dịch, anh phải tin em a!

Tôi đương tính để chân xuống giường, đã bị anh ghì chặt lại.

- Em chỉ cần sinh hạ bảo bối cho tôi, tôi liền tính em không có uống.

Tôi lùng bùng lổ tai, vẻ mặt ngu ra.

- Bảo bối? Em có a?

Tự chỉ tay vào dung nhan mình mà hỏi ngược lại. Tôi chỉ thấy khoé môi anh nhuếch lên một vòng cung đẹp mắt. Ánh mắt tôi liền quang lệ, liền rơi vào lồng ngực ấm áp.

- Có bảo bối, không vui?

- Không phải, Liệt gia không chấp nhận em...

- Em mang bảo thai của tôi, ai dám bảo tôi không được cưới!

- Thật không?

Tôi ngước mặt, đôi mắt to chớp nháy, mím môi hỏi anh.

- Em đúng là, tôi cưng chiều em đến nỗi, em hạ thấp tôi đến mức thế này.

Giọng điệu yêu chiều hết mức có thể, làm lòng tôi ngọt ngào mà ôm chặt anh. Tôi được mang con của Duẫn Dịch, ha ha không đùa đâu. Tôi được mang con của Duẫn Dịch.

Tôi còn muốn nhảy lên vì vui sướng nữa, nhưng hiện tại không tiện đâu!

___________________________

Tôi đang ngồi coi phim bộ trên TV.

Anh ngồi gọt táo cạnh bên, nhìn anh vụng về làm mà tôi cười không ngớt vì bộ dáng chắc chắn chưa làm qua bao giờ rồi. Anh luôn bên cạnh chăm sóc làm tôi vui vẻ không thôi, ngày nào cũng cao hứng.

Mẹ tôi mới thăm đến nhưng đã về rồi!

Đến giờ tôi vẫn không tin mà hỏi lại anh lần nữa.

- Dịch, em có bảo thai của anh thật a?

- Thật.

Anh hiểu được, tôi hạnh phúc đến nhường nào cho nên tôi có hỏi bao nhiêu lần anh đều nhiệt tình trả lời và cả đút miếng táo vào miệng tôi.

____________________________

Anh đang ngồi đó xử lý văn kiện, vì để tiện chăm sóc tôi nên anh chuyển luôn không gian làm việc vào đây.

- Dịch, em có....

- Em mà còn hỏi nữa, tôi liền cắt lưỡi em! Đừng tưởng tôi nói suông!

Tôi hoảng sợ mà đắp chăn kín mền, biểu cảm của anh trừng mắt quả là đáng sợ mà ~~

Không phải tôi đang mang bảo bối a? Phải chiều tôi chứ? Tôi chu môi giận dỗi nhưng không dám thể hiện ra ngoài.

Ad: hỏi từ sáng tối, ngày này qua ngày khác, ai mà chịu nổi hả thím ơi -.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top