Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14 : Drama

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hoan nghênh mọi người quay lại với chương trình Không Gian Tình Yêu hiện tại chúng ta đã đi được gần 1 nửa show xin hỏi cảm nghĩ của các bạn thế nào ? - Lisa hỏi mọi người

- Rất phấn khích ! vì không biết tiếp theo sẽ như thế nào ? - Yuri nói

- Nếu có thể thì tôi muốn đá Tiền Bội Đình với Dư Chấn vào trong ngôi nhà đó để xem họ sẽ xoay sở thế nào trong tình huống đó - Lạc Lạc buộc miệng nói ra câu đó và vị 2 người ném giày không trượt phát nào vào người

- Được rồi được rồi , chúng ta cùng xem xem bọn họ sẽ bắt đầu 1 ngày mới như thế nào ? - Lisa nói

------- Ngôi Nhà Tâm Động ------

Sáng 8 h A.M

Trần Tư từ bếp đi ra đụng phải Đới Manh đang vội vã.

- Cậu đi đâu mà gấp gáp vậy ? Không ăn sáng sao ? - Trần Tư hỏi

- Mình đích thật là rất gấp, sắp trễ giờ rồi, cái đồng hồ chết tiệt lại hết pin đúng hôm nay thế nào cũng sẽ bị Mã lão sư mắng cho một trận, đi trước đây bye cậu Tư Tư - Đới Manh vừa nói vừa hướng phía của đi ra

( Nhìn Đới Manh có vẻ rất gấp gáp như kiểu sắp có tai hoạ lớn ập xuống vậy - Lạc Lạc nói )

- Khoan đã mình chuẩn bị phần ăn sáng chi cậu rồi này A Manh - Trần Quan Tuệ chạy từ bếp ra đưa cho Đới Manh phần ăn sáng

- Cậu chuẩn bị từ khi nào thế , sao biết hôm nay mình đi trễ mà chuẩn bị cho mình vậy ? Đới Manh tò mò hỏi

- Mình thấy 8h30 rồi mà cậu còn chưa xuống nên đoán là hôm nay cậu bị trễ - Trần Quan Tuệ tỏ ra nhìn thấu mà trả lời

- Sao cậu biết hôm nay mình có lịch làm việc ? - Đới Manh khá ngạc nhiên

- Hôm qua khi kết thúc công diễn, lúc ở hậu đài mình vô tình nhìn thấy lịch làm việc của cậu - Trần Quan Tuệ nói

- Không phải cậu nói trễ rồi sao , lắm lời vậy đi nhanh đi kìa - Trần Tư đẩy Đới Manh ra cửa ( ai yo mùi giấm nồng nặc )

( Bình dấm Trần Tư mùi chua nồng nặc quá - Yuri nói )

Đới Manh quay lại ôm Trần Quan Tuệ một cái

- Yêu chết cậu rồi, cảm ơn cậu bye - Đới Manh  ( khúc này Manh giỡn )
Xa xa trên cầu thang Mạc Hàn chứng kiến hết toàn bộ tràn cảnh,  lặng lẽ đi về phòng.

Sau khi Đới Manh lên xe rời đi hai người Trần Tư cùng trở lại bếp ăn sáng đụng phải một người đang pha cà phê là Lục Đình

- Sao cậu không đi cùng Đới Manh ? Hôm nay cậu xin nghỉ à - Trần Tư kinh ngạc hỏi 

-  Mình và Đới Manh tuy cùng công ty nhưng khác đội nên rất ít khi trùng lịch, nên là hôm nay mình rảnh, muốn ra ngoài đi chơi , các cậu muốn không ? - Lục Đình hỏi

- Hôm nay mình có hẹn với giáo sư có buổi nghiên cứu mới rồi - Trần Tư nói

- À mình buổi chiều có việc phải ra ngoài rồi - Trần Quan Tuệ lên tiếng

- Thôi vậy, hôm nay sao không thấy Đoá Đoá với Mạc Hàn vậy ? - Lục Đình thắc mắc hỏi

( Cuối cùng cũng hỏi đúng trọng tâm rồi - Tiền Bội Đình nói )

- Đoá Đoá ra ngoài từ sớm rồi, còn Mạc Hàn trên phòng - Trần Quan Tuệ nói

- Sao hôm nay cậu ấy không xuống ăn sáng, không phải bình thường cậu ấy là người rất kỉ luật sao ? - Lục Đình hỏi

- Có khi nào cậu ấy bệnh không ? Tiểu Ngải cậu lên xem thử đi - Trần Tư giục Tiểu Ngải lên lầu tự

- Mình đi nấu chút cháo cho Mo Mo vậy - Trần Tư Xoay người nói với Lục Đình.

Trần Quan Tuệ bước vào phòng thấy Mạc Hàn vẫn còn nằm trên giường nên lại gần sờ trán thử nhiệt độ xem sao.

- Cậu làm gì vậy Trần Quan Tuệ ? - MoMo gạt tay cô ấy ra lên tiếng

- Xem thử cậu có bị bệnh không, sao hôm nay không thấy xuống ăn sáng, khó chịu ở đâu sao ? - Trần Quan Tuệ quan tâm

- Không có chỉ vì hôm qua mình thức hơi khuya nên giờ muốn ngủ bù, cậu xuống nhà trước đi lát nữa mình xuống - Mạc Hàn từ chối sự quan tâm của Trần Quan Tuệ lên tiếng.

Trần Quan Tuệ cũng chỉ biết đi xuống nhà cùng mọi người ngồi trước so pha phát ngốc.

Cửa nhà đột nhiên mở ra, một cái đầu với mái tóc đen dài ló vào trong trên chiếc mũi cao là cặp kính râm che đi đôi mắt to tròn trong đó.

Mọi người nhìn ra cửa bỡ ngỡ, Lục Đình là người đầu tiên ra đón

- Xin chào ! Đây có phải là ngôi nhà tâm động không ? - vị mới đến hỏi

- Ah.... Đúng rồi, bạn tìm ai sao? Hay bạn là người của ban tổ chức ? - Lục_ Thân_Thiện_Đình lên tiếng hỏi

- Theo được biết thì mình là khách mời thứ bảy của chương trình - người vừa đến trả lời

- Mời cậu vào nhà

- Vào nhà đi

- Mau tiến vào

Trên lầu Mạc Hàn sâu khi vệ sinh cá nhân xong thì quyết định cởi bỏ chiếc vòng ra và đi xuống nhà

Khi mọi người đã yên vị trên sô pha thì vị Hàn nữ sĩ của chúng ta lại bước từ trên lầu xuống.

Mọi người (・o・) nhìn chằm chằm Mạc Hàn vì cô đang mặc trên người bộ đồ ngủ vô cùng gợi cảm

Nhận ra ánh mắt mọi người đang dồn về phía mình có chút không đúng MoMo nhìn lại cũng giật mình chết quên thay đồ rồi.

( Thế này cũng quá mất máu rồi đó - Sunmi )

- Đợi một chút - chỉ để lại ba từ vị Mạc nào đó phi như bay về phòng bỏ lại bốn người ngơ ngác ngỡ ngàng và bật ngửa.

- Cậu ấy đáng yêu ghê - Vị mới tới hề hề cười khen

- Cậu ấy là người nghiêm chỉnh nhất trong chúng tôi đó, nhưng đôi lúc ngốc ngốc như vậy đáng yêu lắm - Trần Tư nói.

- Hay là đợi cậu ấy xuống rồi tôi giới thiệu luôn thể ! - Vị mới tới đưa ra ý kiến

- Cũng được, vậy chờ một chút - Lục Đình đáp

Thế là tổ hợp bốn người mạc danh kì diệu rơi vào trầm mặc. Khoảng năm phút sau Mạc Hàn lại lần nữa đi xuống.

- Xin lỗi khi nãy mình quên, mình có điểm thất lễ rồi - Mạc Hàn cúi đầu xin lỗi

- Không sao, rất đáng yêu, bộ đó rất phù hợp với cậu đó biết không tiểu Thố Tử - Vị mới đến gang to bằng trời nhéo chóp mũi của Mạc Hàn trêu ghẹo.

Chỉ trong chốc lát tỉ số thiện cảm của cả bốn người Lục Đình, Trần Tư, Mạc Hàn, Trần Quan Tuệ bị kéo xuống đến thê thảm

- Mình nghĩ chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách chứ nhỉ - Mạc Hàn không tiện nói

- Cậu thật sự không nhớ ra mình sao? - Vị mới đến bất ngờ

- Xin lỗi mình bị mù mặt, chỉ là thấy cậu trông quen quen nhưng nhất thời không nhớ ra - Mạc Hàn nhăn mày nói

- Ai ya ! trời ơi cậu làm mình thương tâm quá đi, vậy mình giới thiệu lại từ đầu. One, two, three, chào mọi người mình là Tôn Nhuế, mọi người có thể gọi mình là Nhuế Ca hoặc Tam Ca - Tôn Nhuế lên tiếng giới thiệu (có vẻ đội dưa điều có tên là hai chử nhỉ)

- Ah ! mình nhớ ra rồi cậu là bạn hàn xóm lúc nhỏ của mình Tiểu Tam* - Mạc Hàn ôm chầm lấy Tôn Nhuế mà vui mừng

(* cho ai không biết: Tiểu tam là người chuyên đi giành hạnh phúc của người khác)

- Gì mà Tiểu Tam cậu gọi như thế người khác lại tưởng mình là người chuyên đi làm loại chuyện đó thì toi - Tôn Nhuế đẩy Mạc Hàn ra

( 2 người này hoá ra có quen biết nhau - Dư Chấn nói )

- Cậu bớt thẳng nam đi được không, cứ như vậy thì cậu truy được ai cơ chứ - Mạc Hàn đánh nhẹ vào cánh tay Tôn Nhuế

- Cậu thôi đi vì cái tính này của tớ mà người xếp hàng trước cửa 351 đông thì thôi nhé - Tôn Nhuế tỏ ra tự hào -  hahahaha nói giỡn thôi , nói giỡn.

- Errrrrr ! ai có thể cho tôi biết đây là tình huống gì không ? - Trần Tư lên tiếng

- Tôi là ai và đây là đâu ? - Trần Quan Tuệ chen vào

- À các cậu làm quen với nhau đi - Mạc Hàn nói

- Chào hai cậu mình là Tôn Nhuế, có thể gọi mình là Tam Ca, là hàng xóm lúc nhỏ của Mạc Hàn - Tôn Nhuế lần lượt bắt tay ba người họ

- Trùng hợp rồi, mình tên Lục Đình, mọi người gọi mình Đại Ca hahaha.

- Đại Ca hảo, Đại Ca hảo - Tôn Nhuế cúi người bắt tay Lục Đình.

- Mình là Trần Tư có thể gọi mình là Tư Tư - Trần Tư giới thiệu

- Mình là Tiểu Ngải_ Trần Quan Tuệ, hoan nghênh cậu gia nhập ngôi nhà tâm động - Trần Quan Tuệ bắt tay Tôn Nhuế

Mọi người ngồi xuống sô pha tiếp tục trò chuyện.

- Vậy là các cậu quen nhau từ trước rồi nên cậu theo chân đến đây sao Tôn Nhuế ? - Lục Đình hỏi

- Cậu ấy là hàng xóm của mình, sau đó đi nước ngoài du học mà không cho mình hay biết, đi một cái là suốt mười mấy năm trời, ây da sau đó nhà mình chuyển đi nên bị mất liên lạc từ đó - Tôn Nhuế kể

- Lúc đi quả thật có vội vàng qua bên đó mình mới biết ba mẹ cho mình qua du học chứ không phải du lịch, mình buồn một thời gian dài đó. - Mạc Hàn giải thích có chút trách móc.

- Được rồi, chuyện cũ thì cho qua đi bây giờ mình bắt đầu lại từ đầu vậy, dù sao cũng trưởng thành hết rồi ha, cậu càng ngày càng đẹp ra đó MoMo - Tôn Nhuế lại trêu ghẹo Mạc Hàn

- Nghiêm túc nào tại sao cậu lại đến trương trình ? - Mạc Hàn hỏi

- Không phải là muốn nối lại mối duyên xưa vớ MoMo đấy chứ ? trời a ̣! - Lục Đình đùa

- Ahhh ! Như vậy không phải quá kích thích sao ? - Trần Tư lên Tiến

- wa saii!!! Sao drama đột nhiên tăng biến thế này ? - Trần Quan Tuệ cũng góp vui trêu ghẹo hai người họ.

Mạc Hàn ngượng ngùng đến cả mặt điều muốn chôn xuống đùi luôn rồi.

- Các cậu thôi đi , mình đến đây là bởi vì mình thích chương trình này từ trước rồi, nên nhờ bạn đăng kí dùm, vì bận một vài công việc nên bây giờ mới có thể tới, còn việc gặp MoMo là việc ngoài ý muốn thôi - Tôn Nhuế đáp lời.

Mọi người đưa ánh mắt à thì ra là vậy mà nhìn bọn họ làm không khí càng trở nên ngượng ngùng. Đúng lúc nghe "Cạch" tiếng mở cửa, là Phùng Tân Đoá trở về

- Hi Đoá Đoá - Lục Đình đầu tiên lên tiếng chào hỏi

- Sao hôm nay cậu về sớm thế ? - Trần Tư hỏi

- Lịch làm việc buổi chiều của mình bị hủy rồi nên hết việc đi về - Phùng Tân Đoá nhún vai trả lời.

- Ahhhh! Phùng Tân Đoá cậu được lắm,  cậu nói sẽ đăng kí cho mình thì ra cậu cũng có tư tâm à ? Lại còn đến sớm hơn cả mình nữa - Tôn Nhuế đứng lên vạch mặt Phùng Tân Đoá giữa nhà

- Cậu thôi đi tớ vốn dĩ đăng ký trước cậu nhờ mà, với lại chương trình này là tớ giới thiệu cho cậu biết mà - Phùng Tân Đoá cãi lại

- Ờ đúng ha, hahaha mình nhớ sai rồi xin lỗi cậu nhé hờhờhờ - Tôn Nhuế cười xoà cho qua chuyện

- Các cậu lại quen biết nữa ha ̉? - Lục Đình lớn tiếng hỏi.

- Ngại quá cậu ấy và mình là bạn cùng khoa - Tôn Nhuế nói

- Sao cậu quan hệ rộng vậy Tôn Nhuế ? - Mạc Hàn

- Làm sao vậy ?- Phùng Tân Đoá ngơ ngác hỏi

- Cậu vừa nãy không ở đây đó thôi, mình nói cậu nghe y như phim ngôn tình vậy, một là ngạo kiều vạn niên thụ, tình cờ gặp lại đồng bạn ngày thơ xa cách bao năm cương thiết công, trong buổi trưa hè gió lay động xào xạ...| Stop | - Trần Quan Tuệ bị Lục Đình cắt ngang

- Nói tóm lại Mạc Hàn là cô bé hàng xóm thuở nhỏ mà mình thường kể cho cậu nghe đó - Tôn Nhuế mở lời

- Thật hay giả vậy ? Có chuyện trùng hợp vậy sao ? Trời ạ không thể tin được - Phùng Tân Đoá ngạc nhiên

- Các cậu đã ăn gì chưa hay mình ra ngoài ăn đi sẵn tiện mua gì đó cho buổi tối, chào đón thành viên mới của chúng ta - Mạc Hàn nói

- Được ! - Mọi người cùng đồng ý

- Mình có thể đi ăn cùng mọi người nhưng đi mua đồ thì không được rồi vì có việc ở bảo tàng nữa - Trần Tư nói

- Mình cũng vậy - Trần Quan Tuệ cũng lên tiếng

- Các cậu cứ yên tâm làm việc đi còn nấu ăn cứ để bọn mình rồi chờ tối về thưởng thức thôi - Lục Đình mạnh miệng

- Có cần gọi cho Đới Manh không ? - Phùng Tân Đoá hỏi

- Để mình họ̉i cho - Trần Quan Tuệ nói

Mạc Hàn nhìn qua trong mắt có một tia buồn bã, cũng không nói gì. Cùng lúc đó có một người lặng lẽ nhìn cái điện thoại với ánh mắt hình viên đạn, đó là ai đây ?

- Alo ? - đầu dây bên kia trả lời

- Alo, Manh Manh a ̀? Trưa nay bọn mình muốn đến quán cũ ăn trưa cậu đến chư ́? - Trần Quan Tuệ hỏi

- Ảh ! Bảo bối mình còn buổi tập nữa chắc không đi được đâu nhưng hôm nay có lẽ về sớm, nói với mọi người cho mình xin lỗi nha - Đới Manh nói

- Được rồi bye bye cậu !

- Bye cậu moamoada.

Ngắt cuộc điện thoại Trần Quan Tuệ ngại ngùng nhìn mọi người nói là do cậu ấy giỡn mọi người đừng tin.

- Ây ya giỡn gì ngọt ngào quá vậy ? - Tôn Nhuế chọc ghẹo mà không biết mặt của hai người nào đó đã đen muốn gần như đít nồi rồi.

- Tớ về Phòng thay đồ trước - Mạc Hàn bỏ lại câu nói đó rồi bước nhanh lên phòng

- Vậy mọi người chuẩn bị đi rồi mình xuất phát - Lục Đình nói

Ba mươi phút sau khi chuẩn bị đầy đủ mọi người cùng xuất phát, cười cười nói nói rất vui vẻ. Mà có hai vị nào đó cười cho qua chuyện.

End chap 14

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top