Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4. Vết sẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất may, vết thương trên mặt của Cố Trì Quân không có gì nghiêm trọng. Sau khi nghe bác sĩ trưởng khoa của bệnh viện lớn nhất thành phố khẳng định đến lần thứ 11, lúc vết thương lành tuyệt đối không để lại sẹo y mới nhẹ nhõm yên tâm. Thế nhưng cái quay lưng của Từ Tư thật sự đã tạo thành một thứ khúc mắc như mũi dao sắc nhọn cứa vào lòng y, Cố Trì Quân với sự lạnh nhạt trong giây lát ấy liền không tài nào quên được. Vậy nên, lúc Cố Trì Quân từ viện trở về hắn có tới đón nhưng y nhất quyết chẳng muốn nhìn.

Tính cách của Từ Tư vốn dĩ đã nóng nảy nên không biết rốt cuộc Cố Trì Quân đã ăn phải cái thứ gì, thấy y cứ thế bước qua mình trên mặt hắn xám xịt một bầu trời giông bão. Cố Trì Quân vậy là bỏ qua cả kế hoạch quảng cáo, cứ thế đem người nhốt ở trong phòng. Khi vết thương trên mặt y chưa lành, Cố Trì Quân nhất quyết cự tuyệt không gặp một người nào. Đến việc cơm nước cũng là người làm trong nhà phải dâng lên tận cửa. Chỉ là Từ Bối Hy phát hiện ra việc y ở nhà thì liên tục khóc nháo. Cố Trì Quân đành cho duy nhất thằng quỷ con đó vào phòng.

Từ Bối Hy mấy ngày được ở cùng Cố Trì Quân vui vẻ cười hì hì. Nó đưa đôi tay mũm mĩm sờ lên gò má của y, cất giọng ngọt ngào, nũng nịu:

"Ba Cố của Bối Bối là đẹp nhất."

Cố Trì Quân thật ra không biết tại sao Từ Bối Hy lại đột nhiên nói thế, chắc hẳn là ai đó muốn an ủi y. Thế nhưng như thế thì đã sao? Nếu y thật sự bị hủy dung thì hình như đã khác?

"Vậy sao?" Cố Trì Quân đưa đôi mắt phảng phất u sầu nhìn bé con.

Nó hiển nhiên ngây ngô không thể nhận ra đó là một ánh nhìn chua xót. Từ Bối Hy hôn nhẹ lên má y một cái.

"Chính ba Từ cũng nói vậy mà."

Đúng là Từ Tư đã dạy nhóc con rồi. Cố Trì Quân cũng hôn lên má nó.

"Bối Bối của ba cũng là đẹp nhất."

Từ Bối Hy nghe được lời này phấn khích nắm tay y.

"Vậy là ba Cố yêu Bối Bối nhất trên đời đúng không?"

Cố Trì Quân đến cùng cũng chẳng hiểu nổi những suy luận non nớt của nó nhưng vẫn ôm chặt lấy bé con, khẳng định với Từ Bối Hy một câu đúng vậy.

"Cô giáo nói, nếu yêu ai thì trong mắt mình người đó là đẹp nhất."

Nói đến đây nó xụ mặt không vui:

"Nhưng ba Từ nói Bối Bối mặt mũi nhìn chẳng ra sao, ba Từ còn nói trên đời chỉ có duy nhất ba Cố là đẹp nhất."

Cố Trì Quân ở nhà trọn vẹn hai tuần thì vết thương trên mặt đã không còn dấu vết. Khi y soi gương đến cả chục lượt không phát hiện chút khác biệt mới mở cửa rời phòng. Từ Tư khi ấy đang ăn sáng nhìn thấy y bước xuống lầu cũng không nửa tiếng nhắc đến chuyện mấy ngày này:

"Em muốn ăn gì để Hàn Anh gọi người làm chuẩn bị."

Cố Trì Quân đơn giản muốn vài lát bánh mì cùng một ly sữa. Trong lúc chờ người làm đem lên, Tư Từ đã cố ý nán lại đợi y. Hai người cứ thế ngồi ăn sáng bên nhau, một chút cũng không đả động gì chuyện cũ. Từ Tư trong bữa ăn cũng không phải người hay nói chuyện nhưng hắn hiếm khi thông báo với Cố Trì Quân lịch trình của bản thân sẽ đi công tác vài ngày. Cố Trì Quân nghe xong cũng không có ý kiến gì, y còn tự nhiên mà nói:

"Bao giờ anh đi, em giúp anh xếp va ly đồ đạc."

Từ Tư chỉ dừng lại động tác nhìn lại y khe khẽ gật đầu. Không phải từ trước đến giờ bọn họ vẫn thế à? Hai người đến nay đã sống chung với nhau năm năm, chuyện giận dỗi, cãi lộn thì làm sao tránh được. Chỉ là ngược lại với Từ Tư luôn nóng nảy bộc phát thì Cố Trì Quân lại cắn răng không chịu mở miệng. Bọn họ thi thoảng sẽ chiến tranh lạnh với nhau. Có lần người chịu hoà giải là Cố Trì Quân và cũng có lần là Từ Tư xuống nước, lúc một người chịu lùi bước làm hoà thì mọi thứ người kia cũng không truy cứu, bọn họ đều hiểu ý bỏ qua. Như câu chuyện lần này cũng cứ thế mà lắng xuống, rốt cuộc không ai đả động nhưng đã tạo thành mũi gai nhọn ở trong lòng.

Có lẽ bởi mỗi lần không giải quyết được triệt để thì mọi thứ cứ tích tụ dần, tựa như ly nước đến một ngày nào đó chỉ cần thêm một chút tác động nhỏ liền tràn ly không kiềm được. Cố Trì Quân sau đó thật sự giống như mọi ngày giúp Từ Tư soạn đồ đạc. Nhưng tại thời điểm dọn mấy bộ đồ hắn mặc giở để cho vào máy giặt bỗng thấy mông lung. Việc này bình thường thật sự là công việc của người làm công, Cố Trì Quân hiện tại chỉ tiện tay mà thu dọn. Nhưng khi phát hiện tin tức tố thuộc về một Omega khác trên áo choàng của hắn khiến ý chí của y thoáng lung lạc. Từ Tư là đang tìm người khác phải không?

Đôi bàn tay của Cố Trì Quân chạm vào vạt áo thoáng run lên. Chỉ bởi chuyện mấy ngày qua mà hắn đã có ngay người tình mới? Loại suy nghĩ này thật sự khiến cho Cố Trì Quân chới với, bởi đây là lần đầu tiên y gặp phải loại chuyện thế này. Cho dù ngày ấy, mối quan hệ khởi nguồn của Cố Trì Quân và Từ Tư cũng là bao dưỡng bình thường, nhưng ngoài Cố Trì Quân hắn tuyệt nhiên không có người nào khác. Sự tin tưởng này dĩ nhiên đã ăn sâu vào máu hiện tại lại từng chút bị rỉ ra. Mùi hương của rượu Light Rum này quả nhiên có chút quen, kết hợp với hương rượu Blue Curacao mạnh mẽ mang hương cam của Từ Tư tạo thành một thứ mùi vị nhẹ nhàng mà quyến rũ.

Cố Trì Quân chắc chắn mình đã gặp người mang tin tức tố rượu Light Rum ở đâu đó. Sau khi Từ Tư đi công tác, y đã không nhịn được điều tra. Quả nhiên như cái giác quan thứ sáu của Cố Trì Quân mách bảo, Từ Tư đã lừa y. Từ lịch trình mà thư kí gửi lại thì hắn mấy ngày này chẳng có công việc ở công ty nào cả. Cố Trì Quân nhìn lịch trình trắng phau mà hoảng hốt, y lại theo số hiệu máy bay của hắn tra qua. Vé chuyến bay của Từ Tư mà thư kí tận tay đặt rồi thanh toán còn mua thêm hai vé nữa cho hai người họ Vương, tên tuổi hiện ra là Vương Siêu và Vương Việt. Ban đầu Cố Trì Quân còn tự thôi miên chính mình là trùng hợp nhưng khi địa điểm đến là một bệnh viện lớn tại Mỹ thì những lý do siêu vẹo mà y cố đựng lên đã sụp đổ mất rồi.

Cố Trì Quân đã từng nghe Vương Việt kể về bệnh tình của người nhà, theo thông tin tra ra thì Vương Siêu chính là đang bệnh nặng. Một người như Từ Tư hà cớ gì mà đích thân đưa một người xa lạ đi chữa bệnh, đến lúc này có dùng đầu gối cũng nghĩ ra. Chỉ là loại biến chuyển này diễn ra quá nhanh, Cố Trì Quân không có cách nào hiểu được.

Cuối cùng, Cố Trì Quân đã nhờ đến quyền lực của Lục Vi Tầm mà điều tra từ thông tin bảo mật giới tính từ chính phủ. Lúc nhận được báo cáo thật sự đã ngỡ ngàng. Cố Trì Quân khi ấy còn không tin vào mắt mình. Cái sự thật khiến cho người bủn rủn rồi loạng choạng.

Cố Trì Quân lung lay sắp đổ bên cạnh được Lục Vi Tầm nhanh tay đỡ được. Để y ngồi vào ghế tựa rồi hai người họ lập tức tách ra.

"Có chuyện gì sao?"

Nhận được báo cáo thật ra Lục Vi Tầm cũng chẳng buồn ngó qua, bởi vậy Cố Trì Quân là người đầu tiên đọc được. Nhưng vẻ mặt Cố Trì Quân càng ngày càng đau khổ. Hắn tiếp tục chau mày hỏi:

"Tôi hỏi cậu là có chuyện gì?"

Cố Trì Quân sau đó ngước lên nhìn hắn bằng một đôi mắt u buồn. Lục Vi Tầm thở dài.

"Cậu như vậy sẽ khiến Tiểu Mẫn hiểu lầm là bị tôi bắt nạt."

Cố Trì Quân điều chỉnh lại cảm xúc rồi mỉm cười trong giây lát.

"Không có gì, hôm nay đặc biệt cảm ơn anh."

Y trân thành cảm ơn Lục Vi Tầm một lượt rồi bước ra cửa muốn rời đi. Không ngờ lại bị hắn vươn tay cản lại.

"Cậu tốt nhất đừng có như vậy."

"..."

"Tiểu Mẫn... nhìn thấy sẽ đau lòng."

Hắn đem bộ mặt lãnh đạm nói câu đó không biết chọc vào điểm gì mà Cố Trì Quân lần này bỗng nhiên bật cười:

"Thành thật mà nói... người đau lòng sẽ là...anh hay Trương Mẫn?"

*******************

À há 🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top