Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13:Đó là khi người yêu ai đó.

Cuối cùng mình cũng trở lại rồi đây. Haizz... Máy cũ say goodbye luôn rồi. Xin lỗi các bạn rất nhiều vì giờ mới đăng chap được. Dành tặng bạn adinamina chap này nhé!

===

   Thư viện hoàng gia.

  Tại căn phòng rộng lớn chứa đầy sách vở này, có hai con người đang ngồi học bài. Một người giảng, một người nghe. Hôm nay, Nhân Mã bắt đầu giảng về Thiên văn học.

Cô cất giọng dịu dàng giảng giải:

- Uhm... Nơi chúng ta, loài người, và tất cả các loại sinh vật khác đang sinh sống được gọi là Trái Đất. Trái Đất, cũng như tất cả các hành tinh khác trong hệ Mặt trời đều chuyển động theo một quỹ đạo nhất định xung quanh trung tâm của chúng là Mặt trời. Bệ hạ, Người có hiểu không?

- À... Ờ... Ta....ta..._ Scorpio lắp bắp.

- Bệ hạ, Người không thể tập trung một chút được sao? Bệ hạ từ nãy đến giờ cứ nhìn đi đâu vậy chứ?_ Thấy học trò lơ đễnh, tất nhiên là giáo viên như cô phải nghiêm khắc nhắc nhở rồi.

- Xin lỗi... Ta không chú ý lắm. Ngươi nói lại đi._ Thấy cô cau mày trách, Scorpio vội xin lỗi.

Haizz... Hắn cũng đâu có cố ý không nghe giảng chứ. Chỉ là hắn đang muốn tạo ra chữ viết riêng cho người dân Horoscope mà thôi. Từ nãy đến giờ, hắn nhìn khẩu hình miệng của người đối diện để viết chữ đấy chứ.

  Mà nhắc mới nhớ, dạo gần đây hắn thấy mình là lạ. Ngày nào hai người cũng gặp mặt nhau mà đến đêm, hắn lại trằn trọc không ngủ được, đầu óc chỉ toàn hình ảnh của người đối diện. Rốt cuộc là hắn bị bệnh gì không biết?

- Này! _ Scorpio cất tiếng ngắt lời Nhân Mã đang thao thao bất tuyệt giảng giải về hệ Mặt trời._ Ta... ý ta là... Nếu ta có một người mà ngày nào ta cũng gặp mặt rất lâu nhưng đến đêm lại nhớ đến người đó. Nhớ từng chi tiết, hình ảnh về người đó. Ngươi nói xem, ta bị bệnh gì?

- Bệ hạ, Người mắc bệnh tương tư rồi._ Mã Mã cười gian xảo, đáp.

- Tương tư?_ Scorpio hỏi lại.

- Bệ hạ, Người đã yêu người đó rồi.Bệ hạ, mau đặt tay lên đây đi._ Tiểu Mã đưa tay đặt lên ngực trái._ Ở đây, bên trong là trái tim của Người. Khi ở cạnh người đó, bệ hạ sẽ thấy tim mình dường như đập nhanh hơn bình thường, đôi khi còn lệch mất một nhịp. Đêm xuống, Người nhớ người đó, trằn trọc đến nỗi không ngủ được. Tất cả dấu hiệu đó, tất cả đều cho thấy rằng, bệ hạ đã yêu người đó mất rồi.

- Thật vậy sao?_ Scorpio dường như vẫn chưa tin lắm, liền hỏi lại.

- Chắc chắn, bệ hạ cứ tin thần đi._ Mã Mã đáp chắc nịch.

  Vậy là ta đúng là đã mắc bệnh tương tư sao? Ta.. ta đã yêu rồi sao? Tim ta, đúng là nó đang đập rất nhanh: "Thình thịch... Thình thịch.... Thình thịch...". Bây giờ còn chệch một nhịp nữa chứ: "Thình thịch... Thình thịch.... Thịch... Thình thịch...." Lẽ nào ta thật sự đã yêu rồi?

  Không, không thể nào đâu! Hai chữ "tình yêu" đối với ta đã quá xa vời rồi. Đúng vậy, làm sao ta có thể yêu cơ chứ? Thật vớ vẩn. Mấy lời nói nhăng cuội của người trước mặt làm sao mà tin được chứ? Nhỡ ta bị lừa thì sao, làm sao mà có thể yêu một người dễ dàng như vậy được chứ?

  Nhưng khi ở bên người này, ta cảm thấy rất vui vẻ. À không, phải nói là hạnh phúc mới đúng. Giống như một sắc màu mới tươi sáng rọi vào cuộc đời đầy màu xám xịt, tối tăm của ta vậy. Trời ơi, ta đang nghĩ cái gì không biết! Dẹp, dẹp hết đi!

  Có khi là ta bị... À, có khi nào trái tim của ta chỉ hơi "không khỏe" mà thôi. Đúng vậy, chắc là như vậy đó. Hừ, đúng là gạt người mà! Con người đến từ tương lai mà cũng nhầm lẫn thế đấy.

- Bệ hạ, Người sao thế?_ Thấy mãi mà người đối diện cứ ngơ ngơ ngác ngác, không biết là đang nghĩ gì nữa, Nhân Mã liền đưa tay huơ huơ trước mặt, hỏi.

- À, không có gì.... Ta... _ Đang nói, Scorpio chợt dừng lại bởi hắn vừa nhận ra khoảng cách giữa Tiểu Mã và hắn đã thu hẹp lại một khoảng.

  Chắc là vừa nhích lên xem hắn có khỏe không. Nhưng... từ khoảng cách này, hắn có thể ngửi thấy mùi hương trên người đối diện. Là hương hoa tử đằng dịu ngọt. Trời ơi, hắn lại nghĩ lung tung cái gì thế này? Đầu với chả óc! Không được, hắn phải về điện của mình ngay mới được. Ở đây quá lâu làm hắn cũng không bình thường được.

- Ờ, hôm nay học đến đây thôi nhé. Ta còn mấy bản tấu chương chưa xem. Ta đi trước đây, ngươi cũng về nhà sớm đi._ Nghĩ là làm, Scorpio nói xong liền nhanh chóng rời đi.

- Vâng, thưa bệ hạ._ Mã Mã nhìn theo bóng lưng người vừa rời đi mà không khỏi thắc mắc: "Hôm nay hắn ta bị làm sao thế nhỉ? Hành động thật lạ lùng."

Dù tò mò nhưng nếu không nghĩ ra thì Mã Mã nhà ta sẽ vứt nó qua sau đầu ngay lập tức. Bởi vậy mà chỉ sau một lúc, cô nàng đã hoàn toàn quên điều mình thắc mắc mà vui vẻ trở về nhà anh thị vệ đẹp trai.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top