Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 156: Học tập

    Thẩm Mặc Khanh đặt cô xuống giường, hắn duỗi vai nằm ườn ra:'' Có cần tắm không?", cô nói:" Em tự tắm được", hắn chống tay, đặt tay lên má nhìn cô:" Anh nói sẽ tắm sẽ em à?". Hảo Tiểu Vi nhăn mặt:" Đừng bắt bẻ nữa". Hắn ôm lấy eo cô:" Nhưng nghĩ đi nghĩ lại lâu rồi anh không thấy cơ thể em". Hảo Tiểu Vi nhăn mặt đẩy hắn ra:" Em về phòng", hắn cười quay ra chỗ khác:" Cửa khóa rồi", cô nhăn mặt:" Vậy em tắm rồi mặc quần áo ai chứ?", hắn liếc mắt sang cô:" Của anh". Hảo Tiểu Vi thở dài:" Không nói chuyện với anh nữa".

   Thẩm Mặc Khanh thấy cô im lặng thì quay người sang, cô nằm im đọc quyển sách hương dẫn tình yêu mà hắn mang theo. Hắn đưa tay giật lấy quyển sách:" Những sách không tốt không nên đọc", Hảo Tiểu Vi nhăn mặt:" Vậy sao anh mua?", hắn nhún vai:" Anh lớn tuổi hơn em", cô giận dỗi quay người đi:" Có 3 tuổi chứ mấy", hắn vòng tay ôm eo cô:" Anh không cho em đọc không phải là mãi mãi không cho, đến khi em gả về cho anh lập tức chiều em mọi chuyện hợp lý".

   Hảo Tiểu Vi quay lại rúc vào lồng ngực hắn như con chim non tìm thấy nơi nương tựa vững chắc, cô đưa bàn tay lên chạm nhẹ vào môi hắn, mân mê từng đường nét nam tính trên gương mặt hắn. Thẩm Mặc Khanh này thật sự đẹp trai bây giờ cũng làm cô mê mẩn mất thôi, hắn nắm lấy tay cô:" Bị anh mê hoặc rồi sao?". Hảo Tiểu Vi bĩu môi:" Không bao giờ, đừng tự luyến nữa", hắn gật đầu:" Anh đi pha nước", cô bất lực nhìn hắn oán hận không thể đá hắn một cái mà.

    Cô nằm dài trên giường êm ái chỉ muốn đánh một giấc thôi nhưng cô chưa tắm rửa gì cả. Cô nhìn ra cửa sổ, đưa mắt tìm mặt trăng, trên đảo không chăng dây điện nên thấy rất nhiều sao, chỉ là mặt trăng hình như không ở hướng này. Hảo Tiểu Vi ngẫm nghĩ, hắn là đang dạy dỗ cô rằng hắn rất quan trọng đừng để mất nhưng hắn cứ chọc tức cô hoài à, sao cô không được giận chứ?.

   Bỗng nhiên người cô bị nhấc bổng lên không trung, Thẩm Mặc Khanh đưa cô vào trong phòng tắm, đặt cô lên bệ bên cạnh bồn tắm, nở một nụ cười nham hiểm, hắn nói:" Hôm nay anh hạ mình giúp em tắm rửa". Cô nghẹn không nói nên lời liền dẫy giụa cố thoát khỏi hắn. Thẩm Mặc Khanh nhăn mặt không hài lòng nhanh tay kéo mạnh váy cô xuống chân, hắn ma mị thì thào vào tai cô:" Tiết kiệm nước luôn đúng, vậy nên em không thể tắm một mình".

   Hảo Tiểu Vi nhăn mặt:" Tiết kiệm nước là không để vòi nước khi không dùng nữa, là đừng lãng phí nước vào những vấn đề không cần nước chứ đâu có phải....ưm", Thẩm Mặc Khanh nhấn đôi môi ấm áp của hắn lên môi cô:" Đừng nói nữa, ta cần tiết kiệm thời gian". Cô bất giác mỉm cười đưa tay ôm lấy cổ hắn kéo hắn lại gần mình. Nụ hơn kéo dài gần lâu nhưng lần này hắn không khiến cô hết hơi. Cả hai nhẹ nhàng trao cho nhau nụ hơn nồng thắm. Hắn nhấc cô lên, đi đến bồn tắm. Một tay cởi bỏ chiếc áo khoác duy nhất trên người mình một tay đỡ lấy cô.

   Thẩm Mặc Khanh nhẹ nhàng đặt cô xuống bồn tắm, hắn thì thào đầy ám muội:" Lần đầu tiên của chúng ta em chủ động hơn vậy", hắn nói hai ý nghĩa. Một ý bảo lần đầu của cô chính là vào cái ngày định mệnh ấy, cô bị hắn cướp mất trinh trắng. Rồi giờ chính là nói lâu rồi mới thấy cô chủ động.

Hắn vuốt ve mái tóc cô:" Vi Vi lần này anh không thể làm, anh muốn em tự xử", cô nhăn mặt nhìn hắn,  thường hắn luôn là nguời chủ động nên cô lần này thật không biết nên làm gì. Hắn kéo cô lại gần mình, bàn tay mơn trớn nơi đã thịt: " Mau lên'',  cô đỏ mặt:" Cái này thật không thể, lỡ em làm gì đó không đúng thì sao? "

    Thẩm Mặc Khanh thở dài và ngửa đầu ra:" Chẳng nhẽ đã bao lần mà em không có chút kinh nghiệm nào?, thật khiến người ta thất vọng", cô nghe vậy có phần tức giận, dù biết hắn đang cố tình trêu chọc cô nhưng cô vẫn tức,  nghĩ rồi cô nói lại:" Không phải là anh đã được ai đó chủ động nên muốn vậy,  thì ra Thẩm Mặc Khanh cao cao tại thượng lại đi lừa dối 1 nữ nhân".

   Nói xong, vốn cô định đứng dậy đi ra ngoài thì hắn đã kịp nắm lấy tay cô kéo cô lại vào lòng mình. Hảo Tiểu Vi vùng vẫy:" Tránh ra", Thẩm Mặc Khanh đưa lưỡi liếm nhè nhẹ vành tai cô:" Không phải em là muốn anh hầu hạ em sao? ". Cô ngúng nguẩy làm nước bắn tung tóe khói bồn tắm:" Bây giờ em không muốn nữa". Cô vội bịt miệng. Chết, cô lỡ lời rồi!

   Thẩm Mặc Khanh nhếch mép:" Vậy anh sẽ làm cho em thấy muốn 1 lần nữa", cô đỏ bừng mặt:" Không... không cần". Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cô, lưỡi liếm nhè nhẹ nơi cổ trắng ngọc ngà khiến cho cô run lên. Hắn mà mị thì thào:" Vậy để anh làm mẫu, nhớ học tập thật kĩ".

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top