Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 170: Đám cưới

   Hảo Tiểu Vi ngồi trong bàn trang điểm ở nhà, Thẩm Mặc Khanh đã rời đi từ sáng sớm nhưng không quen gửi Ngục Hinh mang đén cho cô 1 hộp cơm vô cùng ngon miệng kèm dòng tin trên tờ giấy dán cạnh rìa hộp :" Anh đợi em, Thẩm Phu Nhân".

    Hiện giờ cô đã mặc váy cưới, làm tóc và trang điểm xong hết rồi, giờ chỉ đợi họ chọn được giày cho mình nữa là xong, Hảo Tiểu Vi quấn quấn lọn tóc xoăn nhẹ của mình tự ngắm mình trong gương, hôm nay cô sẽ trở thành vợ của Thẩm Mặc Khanh đấy. Nhưng sao lòng cô bỗng cảm thấy thật hồi hộp, hôm qua cô đâu như vậy.

  Vừa háo hức không biết chồng tương lai của cô như thế nào, lại không biết sẽ nên ứng xử sao cho hợp lý. Lát sau một người thợ trang điểm tiến đến:" Hảo Tiểu Thư, giày được để bên ngoài rồi giờ chúng ta có thể di chuyển đên nơi tổ chức tiệc".

    Hảo Tiểu Vi đứng dậy cầm vạt váy phía trước lên cho đỡ vướng sau đó đến cạnh chiếc giày, bỗng thấy ở giá có đôi giày mà hồi đó Vương Tử tặng cô, món quà đầu tiên. Hôm qua cô vừa bỏ giày ra lau chùi vẫn để đôi này ở cạnh nơi ra vào. Không đắn đo cô vỏ qua đôi giày được mọi người lựa chọn mà xỏ chân vào đôi mà Vương Tử tặng cô.

    Xe dừng trước một tòa nhà rất lớn. Tòa nhà thiết kế hình tròn, rộng và có mái hình vòng cung trong suốt, chỉ có hai tầng nhưng nhìn tổng thể hô cùng nguy nga tráng lệ. Hảo Tiểu Vi đượ đưa vào một căn phòng nhỏ từ phía sau, đi qua cánh cửa đó là đường lên bục cưới.

    Hảo Tiểu Vi ngồi xuống một chiếc ghế cạnh cửa, ánh mắt len lén nhìn qua khe cửa, và cô thấy hắn. Hôm nay hắn khác mọi hôm lắm. Vẫn là một bộ vét lịch lãm, sang trọng nhưng hắn không ẩu đoảng đểu mái tóc rũ xuống lòa xòa trước mắt nữa mà chải lại gọn gàng.

    Thẩm Mặc Khanh đang trao đổi vào mục sư sẽ chủ trì buổi lễ thì bỗng dưng ánh mắt hắn hướng về phía cánh cửa cô đang theo dõi. Khóe môi hắn bất chợt nở 1 nụ cười nhẹ với cô rồi bước đến cánh cửa. Thẩm Mặc Khanh mở cửa phòng bước vào.

   Hắn ngắm nhìn cô một lượt cúi xuống:" Đáng lý anh không thể gaqpj em bay giờ nhưng anh nhớ em quá", Hảo Tiểu Vi đứng dậy ôm lấy hắn:" Em cũng vậy".

   Thẩm Mặc Khanh nâng cằm cô lên, ánh mắt hắn trìu mến nhìn cô:" Em đẹp lắm", cô nhẹ cười:" Em mong phút giây này lắm rồi", hắn tỏ vẻ suy nghĩ:" Anh mong phút giây khác". Cô khẽ nhăn mặt, còn gì đáng mong hơn nữa chứ?. Hắn thấy gương mặt khó ưa của cô thì đưa tay lên véo má cô:" Anh chờ cho tối nay, anh đã phải nhìn hơn 1 tuần rồi".

   Hảo Tiểu Vi bất giác đỏ mặt:" Sắp làm chồng rồi mà tonhs tình anh vẫn vậy", hắn nhếch môi hôn nhẹ lên má cô:" Anh đi ra ngoài trước nhé".

   Cô nhón chân hôn nhẹ vào má hắn:" Lát gặp lại anh".


   Đồng hồ điểm đúng 6 giờ thì cô được giao cho một đóa hoa baby ở giữa là những bông hồng đỏ nhỏ nhắn và xinh xắn. Hảo Tiểu Vi đưa tay mở cửa phòng ra rồi bước ra bên ngoài, cô bước những bước đi chậm rãi, theo sau là phù dâu tung những cánh hoa lên, đến một đoạn nối với hai đường thẳng cô gắp hắn đi đến gần mình, cô choàng lấy tay hắn rồi cùng bước lên bục.

    Ngài mục sư nói:" Hôm nay tất cả chúng ta ở tại nơi đây để cùng nhau chứng kiến cho việc tác hành hôn lễ của chú rể Thẩm Mặc Khanh và cô dâu Hảo Tiểu Vi, chú rể hãy trả lời câu hỏi của tôi". Thẩm Mặc Khanh nhìn thẳng vào mắt cô sẵn sàng, câu hỏi đầu tiên vang lên:

- Con có nguyện sẽ yêu cô dâu tới suốt cuốc đời?

- Con nguyên ý.

Câu hỏi tiếp theo:

- Dù cho ốm đau hay khỏe mạnh vẫn cùng nhau vượt qua?

- Vâng.

   Ngài mục sư quay sang phía Hảo Tiểu Vi, ngài đặt câu hỏi tương tự câu đầu tiên:" Con có nguyện sẽ yêu cô dâu tới suốt cuốc đời?", cô cất tiếng:" Con xin nguyện". Ngài tiếp túc:" Dù cho phú quý hay cơ hàn vẫn luôn bên nhau hạnh phúc?", cô mỉm cười nhẹ nhìn hắn:" Vâng ạ".

    Mục sư lên tiếng chúc mừng:" Chúc hai con sống với nhau đến đầu bạc răng long, chúc hai con sẽ mãi hạnh phúc như giây phút này, giờ chú rể có thể hôn cô dâu". Thẩm Mặc Khanh tiến lại gần cô 1 bước, tay trái vòng ra sau ôm lấy lưng cô kéo cô lại gần, tay phải nâng cằm cô lên, cúi đầu từ từ xuống dưới.

    Hắn ấn môi mình lên môi cô nhẹ nhàng, nụ hôn thật ngọt ngào làm sao. Cô cũng đáp lại hắn, giường như lầm này cả hai vô cùng hợp ý.

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top