Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 87: Xử lý sao?

Hắn đưa cô về lại nhà, đặt laptop lên bàn phòng khách rồi nắt đầu làm việc.

Hảo Tiểu Vi bê cafe ra ngoài hắn đưa tay nhận lấy ly cafe từ cô và uống. Mày kiếm khẽ nheo lại, sao có thể giống vị hắn thích đến thế?.

Cô tủm tỉm cười:" Hợp khẩu vị ko?", hắn liếc sang cô:" Em bỏ gì vào?", cô nhún vai:" Anh thích uống đắng rồi lát sau lại ngọt nên chỉ cần dùng đường khuấy đều và đỏ thêm một lớp cafe ở trên".

Hắn cười:" Khẩu vị của anh em nắm rõ thật", cô cười:" Đường nhiên, vậy anh có biết em thích uống gì ko?", hắn đọc vanh vách:" Thích matcha nhiều kem, ghét nước ép bưởi, môn học giỏi nhất là thể dục, môn học tệ nhất là ngữ vắn, size áo lót là cỡ C, size quần lót là M,...".

Cô vội bịt miệng hắn lại:" Sao anh biết nhiề vậy?", hắn cười:" Tất cả các hồ sơ của em anh đều đọc rồi".

" Nhưng trong đó đâu liệt kê size nội y", hắn búng nhẹ vào trán cô:" Ngốc nghếch, anh với em tính xem đã làm tình bao nhiêu lần em làm như anh ko nhìn được vậy".

Hảo Tiểu Vi đỏ mặt chưa kịp phản ứng đã bị anh ôm vào lòng đặtnleen đùi ngồi:" Đằng nào em chẳng là vợ anh", cô vênh mặt hứ một cái:" Em có giá chứ, đâu phải muốn cưới là cưới".

Thẩm Mặc Khanh cắn nhẹ một cái vào cổ cô:" Có lẽ em cũng cần được dạy bảo lại", cô đẩy hắn ra:" Đừng làm vậy ko vui gì đâu".

Hắn vuốt ve khuôn miệng cô:" Hôm qua anh bắn vào trong em và em ko uống thuốc tránh thai, giờ lại nói chưa muốn cưới thể em là kiểu người gì vậy?".

Cô nhăn mặt phồng má, quẫy người:" Anh xấu xa a, lôi chuyện này ra mà nói", cô đâu biết trong lúc cô cựa quậy đã cọ xát vào nơi nào đó hiện giờ đang cương cứng.

Hắn khẽ nhăn mặt rồi nói:" Vi Vi ngồi im", cô chợt cảm thấy cái gì đó chạm vào cửa huyệt liền nhận ra vấn đề ngoan ngoãn ngồi im.

Cô với ly cafe của mình uống nhưng bất cẩn làm đổ cafe ra người.

Hắn nhìn cảnh cô như đang khêu gợi mình thì khó lòng mà chịu được:" Em muốn tôi nổ tung luôn sao?".

Thẩm Mặc Khanh đè mạnh cô xuống chiếc ghế, trao cho cô một nụ hôn nồng cháy.

Hảo Tiểu Vi đẩy hắn ra:" Làm... ưm đừng mà... aaaa em... ưm .... xin anh". Hắn bóp mạnh vào một bên ngực của cô nói:'' Anh phải thưởng thức giá trị của em".

Cô xấu hổ:" Em chỉ đùa chút thôi", hắn nói:" Đằng nào cũng ướt áo cởi ra luôn đi.", cô nói ngậm ngừng:" Anh biết sao hôm qua em làm với anh ko?"

Thẩm Mặc Khanh nhăn mặt:" Ko phải vì tặng quà sao?", má cô ửng đỏ lên:" Một phần là em muốn...".

Chưa nói hết cô đã bị hắn kéo nhanh quầm xuống:" Muốn sao? Vậy bây giờ anh cũng muốn", cô nói to:" Vì hôm nay là ngày đến kinh của em".

Nghe vậy hắn liền chú ý đến việc khởi động khứu giác, hắn ngồi thẳng dậy:" Đến thật sao?".

Cô cúi mắt xuống tay kéo chiếc quần ở đầu gối lên:" Vâng", hắn nhẹ nhàng nói:" Mau lên tầng thay quần áo đi

Hảo Tiểu Vi chạy nhanh lên tầng, với tình huống này thật khó xử.

Hắn nhìn xuống cự long của mình thở dài, nó vẫn đang cương lên:" Xử lý sao giờ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top