Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đa Hân To Gan👏😎/EP3

Khuya hôm ấy' Đa Hân cùng Tử Du rình rập vào Nhà tối của cô Nô tì bị đánh oan

-Chị đi nhẹ thôi' bị phát hiện là chết toi đấy_Tử Du

-Biết rồi mà_Đa Hân

Đi đến chỗ cô nô tì đang năm sấp vị mông bị đánh đến đỏ' 2 cô lại xù xì

-Cô nè' cô không sao chứ? Tôi xin lỗi cô nha' tôi tôi không cố ý_Đa Hân

-Cô vào đây làm gì?_Nô tì

-Đến cứu cô_Đa Hân

-Tại sao?_Nô tì

-Cô sắp chết thì tôi cứu chứ tại sao gì?_Đa Hân

-Nhưng đâu liên quan tới cô' mà cô phải cứu tôi?_Nô tì

-Thật ra là do tôi hại cô ra nông nỗi này' thuốc sổ đó là do tôi để vào _Đa Hân

Đột nhiên tiếng vỗ tay vang lên

" 👏👏👏👏👏👏"

Đa Hân Tử Du giật mình nhìn ra

-Quả thật là cô_Chí Mẫn

Chí Mẫn không nghĩ là nô tì đó làm' vì đã hỏi cô ta rằng lúc đó pha trà có ai đi vào hay có làm gì kì lạ không' cô ta ám chỉ vào Đa Hân ' kế của Tử Du là cướp người chạy đến Chỗ Quận Chúa để Sa Hạ bao che cứu giúp

-H-hoàng T-tử_Đa Hân

-Cô cà lâm cái gì?_Chí Mẫn

-Đ-đâu có_Đa Hân

-Bắt cô ta lại_Chí Mẫn

Thục hạ của hắn theo sau chạy lại tóm cô và Tử Du

-Nè nè sao lại bắt tôi?_Đa Hân

-Cô ăn gan trời à? Dám bỏ thuốc sổ để tôi phải đau bụng suốt đêm à?_Chí Mẫn

-Ai biểu anh khó ưa chi?_Đa Hân

-Nữ nhân đầu tiên dám trả treo với Ta đấy mà' được' tôi xem ai sẽ cứu được cô nữa' đưa cô ta đi_Chí Mẫn

-Nè nè thả tôi ra anh không có quyền bắt tôi đâuuuu_Đa Hân

-Chị'_Tử Du

-Thì ra đây là kế của Chí Mẫn đấy sao_Tại Hưởng

Chính quốc cười nhếp môi

-Nhị Hoàng Tử ' còn cô ta_Thục hạ

Tên thục hạ nói Tử Du

-Đưa đến Thư Phòng của Ta_Chính Quốc

-Vâng_Thục hạ

-Mau thả ra coi_Tử Du

Chính quốc cùng Tại Hưởng bỏ đi' Tử Du sau 1 hồi bị đưa đến Thư Phòng của chính quốc

_____________Chỗ Chí Mẫn

-Ây ya_Đa Hân

Đa Hân bị tên thục hạ ném cái mạnh xuống

-Nè nha' tôi không phải là đồ vật muốn cầm thì cầm muốn ném thì ném đâu nha_Đa Hân

-Ra ngoài đi_Chí Mẫn

-Dạ_Thục hạ

Thục hạ của Chí Mẫn lùi đi' Chí Mẫn tiến sát lại Đa Hân phà nói

-Vào tay chí mẫn thì như đồ bỏ mà thôi_Chí Mẫn

-Nói gì cơ?_Đa Hân

-Cô gan lắm_Chí Mẫn

-Không có gan nhắm anh sống nổi không mà nói_Đa Hân

-Cô không biết sợ chết là gì à?_Chí Mẫn

-Người chứ phải ma quỷ đâu không biết sợ?_Đa Hân

Chí Mẫn đứng dậy đi lại gương lấy thanh kiếm bằng sắt kim tinh đi lại chỗ Đa Hân

-Nè anh đừng làm bậy nha' tôi la lên đó_Đa Hân

-Tôi sàm sỡ cô đâu mà la?_Chí Mẫn

-Anh giết người thì thì tôi la đó_Đa Hân

-Vậy cô la đi_Chí Mẫn

Chí Mẫn cầm thanh kiếm đưa lên cao và hạ 1 cái xẹt xuống

-Má ơi cứu con' Aaaaaaaaaaa?_Đa Hân

Dây thần của Đa Hân được cởi ra nhờ thanh kiếm

-Nè' anh muốn thả tôi thì cởi hộ tôi đi' chứ mắc gì anh lấy kiếm múa lụa làm ghê vậy hả?_Đa Hân

-Cô có thôi nói nhiều đi được không? _Chí Mẫn

-Không_Đa Hân

-Cô nghĩ tôi cắt dây trói là tha cho cô à? Cô đã quên tôi từng nói gì à?_Chí Mẫn

-Nói gì ai mà nhớ _Đa Hân

-Gặp cô ở đâu thì tôi giết cô ở đó' cô tưởng cô đủ tư cách cãi lại tôi à? Tốt nhất cô nên câm miệng lại' bằng không tôi cho thanh kiếm này vào miệng cô'_Chí Mẫn

Đa Hân lấy tay bụm miệng lại' Chí Mẫn nhếp môi cất thanh kiềm' hắn đi lại bàn ngồi xuống cầm quyển sách chăm chú xem' không nhìn không nói' không quan tâm đến Đa Hân

Đa Hân cảm thấy mình như không khí lên tiếng

-Nè' anh bắt tôi về đây chỉ để nhìn anh học bài à?_Đa Hân

-Tôi chán lắm rồi đó' tôi muốn về' _Đa Hân

-Tôi muốn tìm Tử Du_Đa Hân

-Cô không có điều kiện lên tiếng ' cô là người hầu' tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời ' và yên lặng ' cô còn hó hé' tôi lóc miệng cô_Chí Mẫn

Đa Hân lại 1 lần nữa bị dọa cho sợ' Chí Mẫn nhìn ra vẻ sợ đó cười như không cười

"Tên dô lại"

Chí mẫn nghĩ ra được ý gì đó nói

-Cô thấy ngoài thư phòng lá rơi không?_Chí Mẫn

-Thấy_Đa Hân

-Ra quét sạch cho tôi_Chí Mẫn

-Hả? Tôi là Nô tì bên Quận Chúa chứ có phải nô tì của anh đâu?_Đa Hân

-Cô không làm?_Chí Mẫn

-Không_Đa Hân

Tự nhiên Chí Mẫn bỏ quyển sách xuống đi lại gần Đa Hân gương mặt dâm' làm Đa Hân sợ nói

-Tôi làm' tôi làm_Đa Hân

Đa Hân nhanh như gió chạy đi 🏃

___________Thư Phòng Chính Quốc

Chính quốc bắt Tử Du cứ phải theo sau hắn đi khắp chỗ cùng Tại Hưởng ' bắt Tử Du bưng tra rót nước hầu hạ

Tại Hưởng nhìn thương cho Tử Du bèn nói với Chính Quốc

-Sao cậu cứ hành hạ em ấy quài vậy?_Tại Hưởng

-Nhiêu đó chưa là gì_Chính Quốc

-Cậu bắt người ta theo cậu' rồi bắt người ta làm đầy thứ việc' mà nói nhiêu đó chưa là gì?_Tại Hưởng

-Hyung để ý nhiều rồi_Chính Quốc

Tử Du đưa tai nghe xem 2 người họ đang nói xấu gì' Chính Quốc quay qua khiến cô thu tai về vị trí củ

Chính quốc không nói chỉ nhìn Tử Du 1 hồi lâu rồi bỏ đi' Tại Hưởng đi lại bảo

-Em mau về đi' để nó quay lại là chết_Tại Hưởng

Tử Du cúi đầu đa tạ rồi bỏ chạy

-Thật là đáng yêu?_Tại Hưởng

-Tại Hưởng _Sa Hạ

Sa hạ chạy đến

-Sa Hạ? em làm gì ở đây vậy?_Tại Hưởng

-À' em định đến tìm Hyung em xin tha cho 2 vị bằng hữu của em_Sa Hạ

-Bằng hữu?_Tại Hưởng

-Là 2 cô gái Nô tì ' em xem họ như bạn _Sa Hạ

-Có phải cái cô gái Du gì đó phải không? _Tại Hưởng

-Là Tử Du_Sa Hạ

-A đúng rồi' em ấy vừa đi_Sa Hạ

-Vậy à' mà Hyung đến đây từ khi nào' sao không đến tìm em?_Sa Hạ

-Hyung đến khi sáng' do sảy ra quá nhiều biến cố nên Hyung không đến chỗ em được' để mai nhé_Tại Hưởng

-Vậy Hyung hứa nha_Sa Hạ

-Hứa_Tại Hưởng

-Vậy giờ em về trước_Sa Hạ

A Sa Hạ đáng yêu đi về

-Ôi chết còn cô gái Đa Hân?_Tại Hưởng

______________Thư Phòng Chí Mẫn
........................................................................................................................................
Thật sự mà nói là đây là lần gặp ám ảnh nhất của Đa Hân ' Chí Mẫn ác độc' bắt Đa Hân làm đủ việc' quét lá' bưng nước' lau còn hết cái Thư Phòng cho hắn' nghĩ đi' hắn là Hoàng Tử thì phòng của hắn sao mà nhỏ hẹp tầm thường được' phòng của hắn chắc còn to hơn cái nhà của Đa Hân nữa

Hôm nay Đa Hân vất vả cho đến khuya ' mệt mỏi Đa Hân đã ngủ ngồi từ trước

-Đi lấy cho tôi tách trà mới!?_Chí Mẫn

Nói mà không ai dạ vâng' Chí Mẫn né qua nhìn chẳng thấy Đa Hân đâu' Chí Mẫn có chút tức' chưa cho phép sao Đa Hân dám bỏ về?

Chí Mẫn đứng dậy đi ra ngoài' định đóng cửa thư phòng ' để mai tính với Đa Hân ' thì quay ra sau thấy 1 cô gái nhỏ nhắn nhìn là muốn yêu' đang ngồi ngủ dựa vào cây cột thư phòng

Hắn đi lại bế Đa Hân ' ném ra ngoài' vì bị ném Đa Hân giật mình tỉnh dậy ' oan ức nói

-Anh làm gì vậy? tôi đang ngủ mà' sao anh ném tôi_Đa Hân

-Cô nghĩ đây là đâu? Nhà cô chăng mà thích là ngủ' Về đj_Chí Mẫn

"Rầm"

Chí Mẫn đóng cửa thư phòng cái mạnh' Đa Hân tức giận quát

-Cái Đồ Đáng Ghét? _Đa Hân

Cửa tự nhiên mở' Chí Mẫn đưa đầu ra nói

-Muốn lên giường cùng tôi không? _Chí Mẫn

-Đồ biến thái_Đa Hân

Đa Hân 1 mạch chạy mất dép' Chí Mẫn lại tự nhiên cười trông xinh lắm

__________________pye😱🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top