Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cái chết là gì ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là ai ...chính là echizen ryoma hihi

Còn đây là biệt thự của ryoma :

Trong một căn biệt thự lớn có tiếng khóc của một trai trẻ cao khoảng 1m 65 tầm 24_ 25 tuổi có mái tóc màu xanh pha lẫn màu đen,  mặc một bộ đồ thể thao . đây không ai khác chính là Echizen Ryoma người được toàn thế giới đưa tin trên tạp chí , TV,  nói chung :  mọi phương tiện truyền thông đi .  ( lời dẫn của tác giả).

Ryoma đưa tay lên giá để  ảnh gia đình,  sờ lần lượt  những người trong bức ảnh, một lúc sau đó , miệng nhếch lên  cười , nước từ trong khéo mắt chảy từ khi nào không hay , nó chảy hoài không dứt, giọng khàn khàn cất lên :
" Oyaji , con đã lấy được giải tennis toàn quốc gia nhưng sao không vui vậy , ơ nói cũng phải , h chỉ có con không có mun, ông già ,onichan ,(mất rồi Ryoma mới kêu là onichan chứ thường kêu là Ryoga  không à ) , Onee_chan không còn rồi , không có ai quan tâm trêu chọc con cả , con thấy buồn lắm , hồi trước còn có Oyaji và Onii_chan trêu thì vui nhưng giờ thì chả một ai , mọi người bỏ con đi hết  , khoang , nếu nói không có người quan tâm thì cũng ko phải , mình còn đứa bạn thân là Kevin.

Mà mình mất  , nếu có mk thằng Kevin thì cũng lo liệu được hết thôi , con có thể gặp lại gia đình  , con không thể thực hiện lời hứa của mọi người rồi , con nghĩ là con muốn tới tìm muốn người chơi nha .

Nói xong.
Ryoma cầm lấy bức ảnh gia đình đi tới phòng ngủ , tới đầu giường lấy một lọ thuốc ngủ , lấy hết thuốc trong lọ bỏ vào miệng   nuốt vào , nằm lên giường :     " Chết có phải sợ hãi gì chứ , chỉ sợ cô đơn , chỉ sợ không có gia đình bên cạnh , chỉ sợ không thể vui đùa cùng bọn họ ".

Nhắc đến họ cậu nở nụ cười chua sót , họ ghét mình chỉ vì nghe sakuno nói mình làm hại nó trong lúc mình đang học năm hai  , thật nực cười  : " Tạm biệt thế giới này" .

Cậu khép dần dần đôi mắt lại cảm giác có ai tới gần. Có một  thân ảnh xuất hiện : " Nếu chủ nhân thấy cô đơn thì ta sẽ đưa người trở về thế giới mà ngài thuộc về rồi để ngài chọn lựa những thứ mà ngài thích "  , thân ảnh không ai khác chính là Karupin con mèo mà khi Ryoma sinh ra thì nó cũng xuất hiện trước nhà của Echizen .

" Ê Ryoma tôi tới chúc mừng cậu đoạt được giải này, không thấy cậu ở phòng khách nên lên đây , sao h còn ngủ , đúng là heo " Kevin từ từ cầu thang đi lên , vào phòng ngủ .

Thấy ryoma tới lây lây người Ryoma , vẫn không thấy tin , tức quá Kevin đánh vào mặt Ryoma " Pát ~~~ Pát ..." một tiếng rất lớn .

(Tác giả : Cái này gọi là chết rồi mà chả được yên này, cái  tát hơn bị đâu )  .

Xong không có  gì xảy ra , Kevin bất an đưa tay lên mũi Ryoma không có hơi thở :  " Mày giỡn đủ rồi đấy " .

Nhìn  trên đầu giường có một lọ thuốc ngủ bị mở ra bên trong không có viên nào Kevin nhanh chóng gọi 110 : " Alo làm ơn cho một xe cứu thương tới biệt thự xxx. "

Trong bệnh viện .

 

Kevin đang đợi trong phòng cấp cứu . Thấy có người ra ngoài Kevin vội vàng chạy qua  : " Xin hỏi bệnh nhân sao rồi" .

Cô y tế thấy có người xuất hiện trước mặt hỏi bệnh nhân trong phòng , cô chỉ lắc đầu : " Bệnh nhân uống gần hết một lọ thuốc ngủ và đến quá trễ nên không cứu kịp xin chia buồn với anh ".

Kevin nghe vậy ngồi xuống nền ôm đất
khóc  : " Sao cậu ngốc vậy còn có mk mà dù cô đơn đến mấy thì cũng ko nên làm như vậy , họ chỉ hiểu lầm cậu nhất thời thôi mà ."

Y tá đỡ Kevin lên : " Lúc mới đến bệnh viện thấy anh ấy ôm mấy cái linh tinh , tôi cảm thấy nên đưa cho anh , hình như bên trong có một lá thư ."

Kevin mở bức thư ra : " Kevin , xin lỗi vì mình đã làm vậy , mặc dù có cậu nhưng mk thấy cô đơn , mình buồn lắm , mình thấy nhớ họ, nhưng họ lại ghét mình , mình chỉ đành tìm gia đình mình thôi , mình đã thực hiện được ước mơ của mình rồi nhưng cậu còn chưa thực hiện được . Đừng vì chuyện mình mà làm chậm việc chơi tennis , mình chỉ muốn cậu giúp người bạn như mình chôn gần mộ gia đình nha , đó việc cuối cùng mà ryoma này  nhờ cậu
kí tên : Echizen Ryoma.

Kevin đứng lên lau đi nước mắt :  " Thực hiện điều cậu muốn " .

Khắp thế giới đưa tin về thần đồng tennis vừa lấy được cup quán quân tennis toàn thế giới thì tự tử không biết một lí do . Mọi người đều thương tiếc cho một người giỏi giang như thế phải rời xa trần thế .

Có một số nhà đưa tin bình luận về cái chết của cậu , có người nói cậu chán chường về thế giới vì không có kẻ mạnh , hay đại loại là một số tin thất thiệt .

Ở một nơi phương xa nào đó :
Khi mọi người đang tụ tập vui chơi .

Atobe đang nằm tắm nắng và nghĩ về những điều mình đã sai hồi trước :"  Không biết khi nào tôi lại cơ hội nhìn thấy em một lần nữa , nhóc mèo con "

Khi nhắc tới chữ " mèo con " thì không gian lại bất chợp im lặng .

Fuji mở mắt , đôi mắt xanh dương chứa đầy ôn nhu nhìn lên bầu trời , đôi tay đưa lên trời như muốn bắt lấy một thứ gì đó , nhưng lại không được , khuôn mặt thể hiện sự hụt hẫng :" nếu lúc đó chúng ta nhận ra sớm hơn và nghe em ấy giải thích thì mọi chuyện sẽ không đến bước đường này rồi " .

Yukimaru lên tiếng , toàn thân không còn thể hiện sự ôn nhu mà lại lạnh lùng nữa , mà hiện giờ chỉ toàn ấm áp dễ chịu làm người ta muốn thân cận nhưng điều đó chỉ xảy ra khi có người nhắc đến người mà anh hằng mong ước muốn gặp lại và nói một lời xin lỗi thôi : "  Đúng thế , chúng ta chỉ cần gặp em ấy dù chỉ một lần để nói một lời xin lỗi ".

Tezuka đứng bên cạnh Fuji , hồi nãy im lặng tới giờ cũng bắt đầu lên tiếng , cả người anh không giống họ , hiện giờ có thể nói là lạnh hơn cả bắc cực :
" Mong ước của chúng ta không biết có thành sự thật không nữa , không biết em ấy còn quay về nhật bản không nữa ".

Kikumaru và Kirihara ngồi xuống nền cát vẽ vòng tròn , hai người đồng thanh nói : " Chỉ cần em ấy về đây thì sẽ tha thứ cho chúng ta ".

Mọi người đồng thanh ( Trừ hai người nào đó ):
" Uk ".

Không khí bình thường trở lại thì bị Inui dật tắt
giọng nói run rẩy : " Điều đó là không thể khi em ấy , Ryoma ... đã mất " .

Khi nói xong câu đó làm mọi người hỗn hốt .
Momo nắm lấy vai của Inui lay mạnh : " Điều cậu vừa nói là giả phải không ?  " . Vừa nói xong câu đó nước không biết khi nào đã chảy ra .

Renji chạy tới gỡ tay của Momo : "điều đó là thật , tôi... và ... Inui vừa nhận được tin tức này ". ( khóc )

" Không thể như thế được , ochibi , còn chưa nghe mình giải thích mà " .

Mọi người ở đây bắt đầu rối loạn .

Bốn người Fuji , Atobe , Tezuka , Yukimaru , im lặng không nói gì , nhưng nước mắt đã chảy ra :
nội lòng của họ :
" Mình còn chưa xin lỗi "  .
" Mình còn chưa nói một từ yêu cho em ấy nữa ..".
" Chúng tôi biết mình đã sai nhưng ông trời cũng đừng trừng phạt tụi tôi như thế , không ở bên em ấy tụi tôi còn nhận nhịn được , còn nếu như em em ấy chết rồi thì tụi tôi sao sống được đây" .

Renji chưa để bọn họ ngẫm nghĩ xong lại nói tiếp :
" Tôi nghe được tin rằng : Kevin sẽ đưa em ấy về đây an tán vì đây là ước nguyện của em ấy .
Ryoma mong muốn được ở gần cha mẹ của mình. vì dù sao đây cũng là quê hương của em ấy ."

Thời gian trôi qua lặng lẽ để lại những đau thương nhớ nhung không thể phai nhạt theo thời gian , những kỉ niệm hằng sâu không thể xóa nhòa , chúng ta không thương cho một thiếu niên trẻ tuổi phải ra đi mãi mãi không thể trở về .

Tại nhà thờ Đức nơi tổ chức buổi tang chia tay của Echizen Ryoma .

Kevin vén mái lấy mái tóc xanh đậm mượt mà .
ánh sáng ban mai ấm áp chiếu vào người , một cậu thanh niên , khuôn mặt của cậu dịu nhẹ , miệng cười thoải mái nếu như không có ai nói cậu đã chết thì chắc chắn mọi người sẽ tin rằng cậu chỉ đang ngủ mà thôi .

Ryoma hiện đang mặc một bộ áo vest trắng cộng thêm nước da trắng của cậu mặc dù cậu có tập luyện bao nhiêu lâu thì da cậu vẫn không đen được .hai thứ kết hợp lại càng gợi lên khuôn mặt thanh thoát đáng yêu của cậu . Đôi tay cầm lấy bông hoa hồng trắng .

Hiện giờ cậu như một hoàng tử nhỏ ngủ say trong giấc mộng đẹp .

Kevin cười tươi nhưng nước mắt rơi không ngừng :
" Cậu ác thiệt đấy ryoma "  .

Vừa nói Kevin vừa để trán mình áp sát vào trán Ryoma : "  em bỏ tôi đi mà chưa để tôi nói một lời yêu em là sao "  .

Đang không gian ấm áp nhưng mất mát thì bị phá vỡ .

Kevin dùng khuôn mặt lạnh ngắt , lớn tiếng nói vọng ra ngoài : " Đã tới thì vào đi , tôi không muốn lễ tang của em ấy bị phá hỏng bởi mấy người " .

Vừa dứt câu, đám người Tezuka bước vào , mỗi người đều bận một bộ vest đen trên tay cầm một bông hoa trắng .

Fuji bước tới Ryoma đầu tiên , anh đặt bông hoa xuống chỗ Ryoma , lấy tay xoa nhẹ lên khuôn mặt mà anh đã hằng mong muốn thấy từ rất lâu .
Giọt nước mắt của anh rơi xuống khuôn mặt của cậu :
- Senpai không nghĩ là lần gặp lại của chúng ta sẽ như thế , nếu biết trước thì lúc đó anh đã không buông tay em ra rồi nhỉ , Ryoma .

Tiếp tục từng người trong nhóm bước lên . Mọi người đều có tâm sự khác nhau .

Kevin nhìn về phía họ :
- Như vậy là xong hết mọi thứ rồi đó , hiện giờ và từ sau này trở đi Ryoma , không phải mà Echizen Ryoma sẽ chặn liên quan đến mấy người nữa .

Yukimaru bước lên , giọng nhẹ nhàng , mắt cục xuống :
-  Chúng tôi cũng như cậu thôi , đều yêu em ấy , nhưng chỉ một sai lần , mà bồng bột phá vỡ nó đi
chúng tôi xin lỗi rất nhiều , dù biết lời xin lỗi nói ra hiện giờ chả còn ích lợi gì nhưng chúng tôi chỉ  cần cậu  cho chúng tôi ở bên em ấy hôm nay được không , Kevin .

Tezuka và ba người Fuji , Atobe , Yukimaru , cúi người xuống : chúng tôi xin cậu  , chúng tôi muốn ở bên em ấy hết ngày hôm nay .

Đám người inui thấy đội trưởng của mình đã bắt đầu nhận lỗi thì cũng cúi người xuống xin lỗi .

Kevin khuôn mặt buồn lượm xuống , hai tay nhẹ nhàng xoa  hai khuôn má đã trắng bệch của Ryoma :
- Nếu như các người tới gặp em ấy sớm hơn thì mọi chuyện sẽ không như vậy nhỉ , Ryoma ....

Thế là Kevin cũng không nói gì , đám người bọn họ ai cũng ngồi vòng quanh nơi chỗ Ryoma nằm , nhớ vào những kỉ niệm trước kia .

trong đầu của họ đều võng lại những âm thanh của người họ yêu :

- Fuji senpai thật đáng sợ .

- Vua khỉ đột , hihi , luôn đem thêm đàn em .

-  Đội trưởng ( lí nhí ) như cái máy điều hòa .

- Yukimaru senpai y như Fuji senpai .

- Kevin , cậu còn cần mada mada dane ...

Âm thanh của Ryoma cứ tiếp diễn trong đầu họ  làm họ lâm vào giấc ngủ . Họ không quên nói ra một câu trước đó :
- Tụi tôi rất yêu em Ryo chan , người mà tụi tôi yêu nhất trên đời .

Thời gian cứ trôi qua như thế .

Mặt trời lặn , tạo ra một khung cảnh u buồn , lát đác , các mưa nặng nề rơi xuống đất .

Thật ra một tình buồn chỉ vì một phút sai lầm nho nhỏ đã gây ra hậu quả nghiêm trọng không thể vạn hồi .

Vậy mọi người có cho là kết thúc không .
hihi tất nhiên là không rồi , đây chỉ là bắt đầu thôi ,mong mọi người đón chờ chap sau của tác giả ....

Nhắc cho mà nghe , tôi viết ra cho các độc giả mà đọc vui , vì tui thích đam mỹ, thích bộ phim này , tôi viết vì đam mê không phải là để người người không lịch sử sao chép . Bây giờ quay lại viết , còn thấy ai viết giống từ đầu tới cuối thì hihi. Tui không nhân nhượng nữa đâu , đây là aap phụ , nếu ai sao chép tao , tôi sẽ báo cáo lên . Lúc đó đừng có khóc, hãy nhớ tui chỉ lịch sử với những người lịch còn ...
một số người chép từ đầu đến cuối mà nói mình giống y hệt , còn nói không chép.  không có nhắc lại nữa đâu tôi sẽ báo cáo lên trên lúc đó mà có bị vi phạm bản quyền á đừng có mà đổ thừa thôi tôi chỉ tôn trọng người tôn trọng mình và nêu người khác đọc xong xong thấy không thích có thể thoát ok.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top