Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 47 (1)

Hoàng tỷ thành thê ký chương 47 edit: Triệu hồi thần long

Edit: Quần bay theo gió

"Hoàng tỷ, thì ra nàng gạt ta vì muốn gặp tên kia?"

Tiêu Diễn nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt, giữ chặt gáy nàng, khiến cho tầm mắt của nàng chỉ có duy nhất một người, nếu nói Tiêu Diễn bình thường ôn nhu bao nhiêu, thì hắn hiện tại, toàn thân tỏa ra lệ khí, uy áp nồng đậm, không biết khi nào cỗ tức giận này sẽ bộc phát. Tay Tiêu Diên muốn đưa lên chạm vào hàng mày đẹp đang nhíu chặt của hắn, lại bị hắn một tay nắm lấy, cố định sau lưng, bộp một tiếng, gắt gao đè nàng vào góc xe ngựa.

"Cũng phải, đó từng là phò mã của hoàng tỷ, hoàng tỷ đối với hắn nhớ mãi không quên cũng là chuyện có thể hiểu được."

Hắn nở nụ cười khiến người khác không rét mà run, nhìn Tiêu Diên một lượt từ trên xuống dưới, nếu không phải hắn phái người tới có phải nàng cùng với Vương Uẩn Chi tình cũ lại cháy? Hừ, ngày ấy trên chiến trường không lấy được đầu của Vương Uẩn Chi, hôm nay, hắn phải cho tên đó chết ở trên đất Tề quốc. Khuôn mặt mang đầy oán khí mơn trớn cơ thể nàng, hửm, hoàng tỷ vậy mà còn mang theo mùi của hắn ta, làm sao bây giờ, hắn (Tiêu Diễn) thực sự tức giận rồi.

"A Diễn, chàng đè lên đứa nhỏ rồi."

Tiêu Diên đẩy đẩy hắn, ánh mắt hắn đảo quanh, trực tiếp đè lên, vây nàng giữa hai chân, như vậy không đè lên đứa nhỏ nữa, nhưng vẫn vây khốn nàng ở trong, vả lại tư thế này thật xấu hổ. Chỉ cần nàng dịch chuyển ra trước, chỗ đó của nàng sẽ đụng phải chỗ đó của hắn.. Nếu lui về sau, cả người nàng sẽ bị ngăn bởi vách xe ngựa, nàng đành phải giữ nguyên tư thế, nửa ngày không dám cử động một chút nào.

Vuốt phần bụng nhô lên của nàng, hắn nở nụ cười buồn bã, hai mắt sáng ngời nhìn nàng đăm đăm: "Hoàng tỷ, có phải nếu không có đứa nhỏ này, nàng căn bản sẽ không thích A Diễn nửa phần? Trước kia trong mắt hoàng tỷ, A Diễn còn kém hơn cả một nô tài, hiện tại, so ra còn kém hơn một đứa nhỏ chưa ra đời."

Nàng muốn từ trên người hắn xuống, lại bị hai tay hắn ôm chặt thắt lưng, không thể động đậy.

Để tay trước ngực hắn, nàng than nhẹ, thu lại tâm tư, nghĩ đến chuyện nàng cùng Vương Uẩn Chi gặp gỡ, bình dấm chua A Diễn này khẳng định là không bịn được. Nàng định cử động người, tay hắn liền theo đó bám sát, Tiêu Diên không khỏi buồn cười, không ngờ người nằm dưới như thế nào cũng không cười được, làm bầm giận dỗi.

"Còn cười!"

Thấy thế, Tiêu Diên cũng nhẹ nhàng thở ra, thân thể mềm mại nhẹ nhàng dán lấy hắn, uyển chuyển khuyên nhủ.

Chỉ là hôm nay, hắn ngược lại không trúng chiêu, vẫn như trước giận hờn.

"A Diễn, ta thấy hắn..." Nàng dừng một chút, nếu nói với chàng rằng nàng thực ra sợ mang danh bất luân, có lẽ sẽ khiến chàng bị tổn thương, do dự một lát, nhưng cũng không nghĩ nhiều, hôn lên đôi môi mỏng xinh đẹp của hắn.

Tiêu Diễn thực sự bất ngờ, vẫn là lần đầu tiên được nếm trải nụ hôn chủ động của nàng, vươn lưỡi, từ từ liếm láp, vô cùng hưởng thụ, bỗng nhiên hắn lại khôi phục sắc mặc lạnh lùng, hoàng tỷ chẳng lẽ nghĩ một nụ hôn có thể áp chế được cơn giận của hắn chắc?

Không đủ, còn lâu mới đủ!

"Hả? Thấy hắn sao?" Tách hai chân của nàng ra, ấn nàng ngồi xuống giữa hai chân của hắn, một tay đỡ lấy mông nàng, không cho nàng nửa cơ hội rút lui. Tay kia thì chậm rãi thâm nhập vào trong váy của nàng, chạm đến tiết khố của nàng, rồi sau đó trực tiếp xoa nắn gốc chân của nàng, vừa động tay, mắt thấy nàng không nhịn được mà nhúc nhích. Đợi cho nàng thật vất vả mới kìm chế được, tay hắn lại bắt đầu khiêu khích thần kinh mẫn cảm của nàng, " Hửm? Nói."

"A... A Diễn... Đừng..."

Tiêu Diên cả người vô lực ngứa ngáy, ngay cả đầu lười cũng bắt đầu run lên.

Hắn hừ một tiếng, bóp chặt mông nàng, tiếp tục thâm nhập sâu vào trong váy, chạm tới đùi của nàng: "Nói, nàng rốt cuộc cùng Vương Uẩn Chi đã nói cái gì?" Đợi một lát, nàng vẫn chưa nói, hắn không cho nàn cơ hội, ngón tay thon dài trực tiếp chạm tới gần hoa huyệt của nàng, cách một tầng tiết khố mỏng không ngưng vân vê,"Hoàng tỷ còn không mau nói thật?"

Xe ngựa trên đường xóc nảy, ngẫu nhiên tay hắn cách tiết khố đâm vào trong hoa huyệt của nàng, nàng giật mình theo bản năng kẹp chặt hai chân lại.

"A Diễn, đối với ta, hắn chẳng qua chỉ là người xa lạ, chàng cần gì..."

Sắc mặt hắn thoáng dịu đi, nhưng không đồng ý cũng không buông tha hỏi: "Hả? Người xa lạ, vậy sao A Diễn muốn giết hắn, hoàng tỷ lại khẩn trương?"

Luồn tay qua mép tiết khố, bàn tay hắn quen thuộc lần tới nơi hắn đã sớm mơ tưởng mấy ngày qua, nhẹ nhàng xoa xoa bộ lông mềm mại, thỉnh thoảng lại kéo vài cái, vươn hai ngón tay bóc mở cánh hoa, vừa định đem một ngón tay xâm nhập vào trong thfi bị Tiêu Diên dùng hai tay đè lại.

"A Diễn , chàng đừng giở thói trẻ con nữa, nếu ta không thích chàng, thì lúc trước đã không cùng chàng..."

"Cùng ta cái gì?" Hắn mỉm cười nhìn nàng, ép nàng đem vài từ còn sót kia nói hết ra, "A, có phải nhưu vậy không?" Hắn vỗ vào mông nàng, nàng co rụt hai chân lại, nhưng lại khiến ngón tay của hắn bị nuốt vào trong, "Hoàng tỷ nói thích, nhưng A Diễn vẫn chưa cảm nhận được." Hắn cong khóe môi, "Không bằng hôm nay hoàng tỷ chủ động hầu hạ A Diễn một lần, A Diễn liền tin tưởng trong lòng hoàng tỷ chỉ có mình ta."

"Hầu hạ?"

Sắc mặt nàng đỏ lên, rõ ràng minh bạch còn giả hồ đồ.

"Đương nhiên là dùng cơ thể hầu hạ, bình thường nữ tử hầu hạ phu quân như thế nào thì hoàng tỷ hãy hầu hạ A Diễn như thế." Đầu ngón tay xâm nhập, thấy nàng không đáp lại, âm dương quái khí mà nói, " Hừm, xem ra trong lòng hoàng tỷ vẫn là tên họ Vương kia..."


"Đừng nói nữa, ta làm là được..."

"Vậy mới ngoan."

Tiêu Diễn rút tay ra, lười biếng tựa vào xe ngựa, lim dim hưởng thụ mỹ nhân phục vụ.

Tiêu Diên ngập ngừng nửa ngày, mãi đến khi hắn thúc giục mới chậm chạp cởi y phục. Xe ngựa rất nhỏ lắc la lắc lư, tay vừa run rẩy vừa cởi áo, chẳng qua vừa cởi được áo ngoài, tay nàng đã dừng lại, vẫn là Tiêu Diễn hiểu tâm tư của nàng, cười bất hảo.

"Hoàng tỷ, hôm nay ở trong xe ngựa nếu như không cùng A Diễn hoan ái, xe ngựa sẽ không dừng lại, hoàng tỷ muốn tốc chiến tốc thắng, hay là muốn cùng A Diễn triền miên mấy ngày mấy đêm, hửm?" Hắn cử động, kéo nàng qua, bàn tay đặt ở chỗ eo nàng, ái muội mê hoặc nàng, "Cởi ra, rồi sau đó, giúp A Diễn cởi." Khẽ cắn cần cổ thon dài trắng nõn của nàng, cầm tay nàng cởi bỏ đồ của nàng một món lại một món, y phục theo đầu vai chảy xuống, lộ ra hai luồng mềm mại hồng nhạt, hắn hôn lên trên đó, một tay vén mở y phục vướng víu của nàng, một tay khác trực tiếp xoa nắn bên còn lại, vừa lòng nghe tiếng rên rỉ tràn ra từ bên môi nàng.

Đúng lúc này, hắn ngừng lại, buông hai tay ra.

"Hoàng tỷ chắc sẽ biết nên làm gì bên dưới đúng không?"

"A Diễn..." Nàng che tay trước ngực, vẫn là dưới ánh mắt nóng bỏng của hắn, mới chậm rãi bỏ tay ra, "Hay là thôi đi?"

"Tiếp tục!" Ấn tay nàng xuống phân thân đã trướng đau khso chịu của mình, "Bắt đầu từ nơi này đi."

Mặt nàng đỏ bừng, run run rẩy rẩy cởi đai lưng của hắn, hắn ngả người, hai khối mềm mại trước ngực nàng thỉnh thoảng lại cọ vào ngực hắn, từ trước đến giờ đều là hắn chủ động, không biết nhìn từu dưới lên, cảnh sắc vẫn mê người như vậy, một thân tuyết trắm, hai điểm hồng mê người, hắn khoan khoái mà nheo mắt lại. Nắm một khối trong tay, từ khi mang thai đến nay, đã lớn hơn rất nhiều, cùng càng thêm nin mềm, nàng vừa muốn mở miệng, lại bị ánh mắt của hắn lườm thu trở lại.

Cởi chỉ còn kiện trung y, nàng lúng túng nhìn hắn, không nghĩ tới hắn chỉ khịt mũi, ý tứ rất rõ ràng, nhưng mà nàng không thể không đỏ mặt mà tiếp tục.

Trước kia đều là nàng nằm dưới nhìn thân thể hắn, khi đó hầu như nàng đều không dám nhìn thẳng, hôm nay mới chân chân thật thật nhì kĩ. Thân hình cứng rắn trắng nõn, vai rộng eo thon, hai chân thon dài, xinh đẹp khiến người khác không dời mắt được, hắn khỏa thân nằm trên xe ngựa, lười biếng nhìn nàng, không có cảm giác ngượng ngùng, ngược lại rướn eo, đem phân dựng đứng cọ giữa hai chân của nàng.

Đôi mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn nàng: "Hoàng tỷ tiếp tục đi."

Nàng gật đầu qua loa, tay chạm vào phân thân nóng như sắt nung, chỉ một lát sau, thứ kia lại lớn thêm vài phần, phân thân đỏ sậm rất nổi bật giữa bộ lông mềm mại, như một cây nấm trên đỉnh trào ra chất lỏng vẩn đục, mỗi lần trào ra lại lớn hơn một phần, đễn khi một bàn tay không thể cầm trọn mới thôi.

Cúi đầu nhìn, chính vật thô to này, một lần lại một lần tiến vào cơ thể nàng...

"A!"

Tiêu Diễn gầm nhẹ một tiếng, phun chất lỏng vẩn đục dinh dính ra đầy tay nàng, mang theo một cỗ mùi hương khó nói.

"Hoàng tỷ, đưa vật đó của A Diễn vào trong cơ thể nàng đi. " Bốp, bàn tay hắn lại vỗ lên hai phiến mông của nàng, bất mãn vì sự chần chừ của nàng, lần này ra tay rất nặng, khiến cho chỗ đó của nàng xuất hiện cả vệt hồng. May mắn khi bàn tay vỗ xuống nàng đã thoáng cử động, nếu không dựa theo tính tình ấu trĩ của Tiêu Diễn, còn không biết lời nói sẽ còn chua đến như thế nào nữa, "A Diễn từng làm hoàng tỷ như thế nào, hoàng tỷ phải lặp lại y như vậy."

"A Diễn..."

"Hứ, hoàng tỷ quả nhiên không thích A Diễn dù chỉ một chút." Hắn cúi đầu, "Khó trách mấy ngày nay hoàng tỷ đều cự tuyệt thân mật cùng A Diễn, A Diễn xem như đã hiểu..."

"Chàng đừng nói vậy, không phải... Ta làm là được!"

Tiêu Diễn tên quỷ hẹp hòi này, nàng nhớ kĩ món nợ này.

--------------------------------------

Chương dài quá nên mình cắt làm 2 chương nha, phần này mới chỉ là nước xương phần sau mới là thịt thà cho mọi người thỏa mãn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top