Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 47 (2)


Hoàng tỷ thành thê ký chương 47 edit (2): Triệu hồi thần long

Edit: Quần bay theo gió

Nói xong câu này cũng là tiếp thêm cho nàng can đảm, nàng cầm phân thân dựng đứng kia, cọ sát nó giữa hai chân nàng, ngay lúc này nhắm đỉnh của nó ngay cửa huyệt của nàng, cắn răng muốn đẩy vào. Tiêu Diễn sờ sờ lưng nàng, trần trụi nhìn nàng, miệng ngậm mút nhũ tiêm như mai đỏ của nàng vài cái, phát ra tiếng nước ướt át khiến người ta đỏ mặt.

"Hoa huyệt của hoàng tỷ cũng giống như cánh bướm, nhớ tách hai cánh hoa ra, như vậy mới có thể cắn nuốt được hết được của A Diễn." Nghe được lời nói càn rỡ của hắn, Tiêu Diên nắm chặt lấy tính cụ của hắn cho hả giận, để cho hắn không thể nói bậy nữa, không nghĩ đến hắn càng được nước lấn tới, "Hoàng tỷ thật là xấu xa, ngậm lấy A Diễn thật chặt."

"Chàng thật là phóng đãng!" Tuy là mắng, nhưng trong ánh mắt đã sớm tràn ngập ý cười
"Hừ, A Diễn chính là phóng đãng vậy đấy!" Hắn nháy mắt, bất mãn đưa đẩy phân thân cọ sát trong lòng bàn tay của nàng vài cái, "Cho nên nhanh đưa vào đi."

Nàng gật đầu, vừa mới đưa đẩy vài cái, không ngờ xe ngựa đi qua một tảng đá lớn, nảy lên một cái, nàng đã mạnh mẽ ngồi xuống,đem phân thân của hắn nuốt vào trong hoa huyệt. Còn chưa kiph phát ra tiếng, xe ngựa lại tiếp tục xóc nảy, vật nóng bỏng kia theo nhịp xe ngựa va chạm lung tung trong cơ thể nàng, mà khổ nỗi nơi đó của nàng lại khẩn trương co rút lại, khiến cho Tiêu Diễn thoải mái hít một hơi thật sâu.

Chật hẹp và ấm nóng như vậy, quả thật là muốn mạng hắn mà.

Lúc này, hắn chậm rãi nở nụ cười, xem ra không muốn so đo chuyện của Vương Uẩn Chi nữa.

Mở cửa sổ, nhìn những con đường đá to nhỏ khác nhau, miệng phân phó thái giám đánh xe tìm đường xóc nảy mà đi.

"A Diễn thực thích cảm giác này, hoảng tỷ, nàng có thích không? Hửm?" Hắn cử động cơ thể, vòng tay qua eo nàng, giúp nàng ngồi ngay ngắn trên đùi hắn, để nàng làm chủ tiết tấu ra vào giữa hai người, cười cười ôm lấy nàng, dán môi lên vành tai mẫn cảm của nàng, một lát sau mặt không đỏ chân không run mà buông lời, "Hoàng tỷ có biết tư thế này của chúng ta là gì không?"

Phốc, cả người nàng lại nảy lên.

"Đây là quan âm tọa liên (quan âm ngồi trên đài sen), nhớ chưa?"

"Chàng... Chàng sao biết cái này?"

"Hoàng tỷ, chẳng lẽ đã quên, khi nàng xuất giá có ma ma vội vã đặc biệt đến giảng giải, A Diễn đương nhiên cũng có người chỉ dẫn, nhưng mà mấy thứ này A Diễn đều là vô sự tự thông, có phải rất lợi hại hay không?" Hắn ngẩng đầu, cắn liếm da thịt của nàng, để lại một loạt ấn kí của riêng hắn, thấy nàng chỉ nhẹ đung đưa, bất mãn cắn lên đầu ngực nàng, "Hoàng tỷ không chuyên tâm, làm cho tốt, nếu không A Diễn không để nàng xuống xe ngựa."

Tiêu Diên áp sát hắn, vừa mới nhấp vài cái, xe ngựa bên ngoài lại nghiêng nghiêng ngả ngả, nàng đành phải ôm lấy cổ hắn, không bao lâu sau, nàng cảm thấy cơ thể phát sinh biến hóa, giữa hai chân tựa hồ ngày càng ẩm ướt trơn trượt, nơi hai người kết hợp cơ hồ có thể nghe được tiếng va chạm phá ra tiếng nước vô cùng dâm mỹ.

"A Diễn, ta mệt."

"Không cho dừng lại!" Nói xong, lại trêu chọc, "Hoàng tỷ đen hai chân tách ra một chút, như vậy sẽ không quá mệt mỏi."

Da thịt nàng vì thẹn thùng mà phiếm hồng, đáp ứng, xấu hổ tách chân ra, lại một lần nữa ngồi lên.

Qủa thực, có thể cảm nhận được rõ ràng rằng hắn đang ở trong cơ thể nàng, tựa hồ, xâm nhập càng sâu.

Tiêu Diễn vòng tay ra sau lưng nàng, vuốt ve làn da bóng loáng như trẻ sơ sinh, hắn thở dài, bàn tay to dọc theo sống lưng của nàng di chuyển xuống dưới, Tiêu Diên đang chìm đắm trng tình dục không hề phát hiện, cho đến khi ngón tay lạnh như băng dừng lại ở bên mông nàng, khiến nàng sợ tới mức kinh hô ra tiếng.

"A Diễn, đừng... Đừng động..."

"Nơi này của hoàng tỷ thật mẫn cảm, A Diễn còn chưa đụng tới đã như vậy, nếu như..." Hắn nở nụ cười xấu xa, đôi mắt đảo tròn, ngón tay đưa đến nơi giao hợp mẫn cảm của nàng, thấy nàng chuẩn bị tức giận, hắn mới cười cười nói, "Hoàng tỷ để A Diễn nhịn nhiều ngày như vậy, phải bồi thường thật tốt mới được.
Đôi tay hắn vuốt ve bờ mông của nàng một lúc, lúc này, nàng đã mồ hôi đầm đìa, phì phò hít thở từng hơi. Mềm mại ngả xuống đầu vai hắn cắn một cái: "Đừng nghịch nữa, ta mệt."

Tiêu Diễn nghiêm nghị lắc đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng chằm chằm: "Vậy sao được, trò hay còn ở phía sau." Dễ dàng đem nàng đẩy ngã xuống án kỉ, xiêm y hai người đổ xuống dây dưa cùng một chỗ, cầm lấy đệm lót sau lưng nàng, hắn quay đầu phân phó, "Người đâu, đánh xe đến ngã tư đường trên."

"A Diễn, không được!" Chẳng lẽ lại phải quay lại đường trên một lần nữa?"

"Hoàng tủ không cần lo lắng, lần này là A Diễn chủ động, hoàng tỷ chỉ cần hưởng thụ là tốt rồi." Hắn nở nụ cười trong trẻo với nàng, để lộ bản chất sói đói mấy ngày mấy đêm, không, vẫn là một con sắc lang! "Hoàng tỷ không đáp ứng, chính là không thích A Diễn, hừ, ta biết rồi, trong lòng nàng vẫn nhớ tên họ Vương gì kia chứ gì!"

"Chỉ là đây là đang ở trên đường chính..."

Ánh mắt nàng né tránh, không ngờ bộ dạng trần truồng của nàng nằm trên bàn dài, hai chân gập lên, mà trong mắt hắn là hình nàng hai chân hơi mở cả người hoảng sợ.

"Chúng ta chính là làm chuyện vợ chồng, có gì không thể?"

Tiêu Diên không cho là đúng, hai tay xoa niết hoa tâm đã sớm ẩm ướt của nàng, cố ý ở tiểu huyệt vuốt ve qua lại, chơi đùa hăng hái, Tiêu Diên tức giận lấy chân phải đá hắn, không biết Tiêu Diễn đứng trước việc hoan ái còn có thể đỏ mặt kia đi đâu rồi, hắn thực sự... dày công học luyện, dễ dàng châm lửa dục vọng của nàng, chỉ vươn chân ra một chút cả người đã nhũn xuống, cả người sung sướng đễn nỗi cong ngón chân lên, vẫn là nàng cứng rắn cắn môi, mới không để tiếng rên rỉ khiến người khác phải xấu hổ phát ra.

Vuốt mạnh hoa tâm, cơn đau bớt ngờ khiến nàng phải kêu lên.

Đây không phải tiếng kêu đớn, rõ ràng mang theo âm thanh rên rỉ gợi tình.

Hắn mở đôi mắt đẹp, lúc này mới dừng dộng tác tay, sờ sờ bụng nàng, lầm bầm nói: "Tiểu tử thối, con nhìn xem, nương con không ngoan, một mình ra ngoài gặp nam nhân thối tha khác, còn không muốn cùng phụ hoàng con ân ái, rõ ràng là thay lòng đổi dạ, cho nên theo đạo lý phụ hoàng phải giáo huấn nương con, con nhìn mà xem!"

"A Diễn... Ta sai rồi... Đừng... Không được..."

"Còn lâu mới đủ, A Diễn phải nuốt hoàng tỷ vào bụng mới an tâm."

Ôm lấy Tiêu Diên, một tay giữ lấy sau lưng nàng, một tay nắm lấy phân thân của mình, chẫm rãi đưa vào giữa hai chân nàng, một đôi mắt nồng đậm dục vọng nóng bỏng, như đầm nước cổ xưa sâu không thấy đáy, ngước mắt nhìn, lòng nàng cũng theo đó mềm xuống vài phần.Bất tri bất giác xoa hai mắt hắn, vừa định nhân cơ hội khuyên hắn không tiếp tục nữa, nhưng lại bị hắn ngậm vào, cắn lấy một ngụm lại một ngụm.

"Đừng tưởng A Diễn không biết nàng đang có chủ ý gì, tập trung một chút."

Cầm lấy phân thân chậm rãi cọ sát nơi cửa huyệt, nàng chỉ cảm thấy từng đợt co rút truyền đến, sung sướng muốn kêu thành tiếng.

Cố ý đâm vào hoa hạch của nàng, dùng đỉnh to lớn đè xuống, rất khó chịu, nàng không kìm được nhéo vài cái, Tiêu Diễn ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ:" A, thì ra không phải nơi này, A Diễn phải nghĩ lại đã, rốt cuộc là nơi nào nha?" Sau khi rời đi vài tấc, nhìn thấy vẻ mặt ham muốn của nàng, lại tách mở hoa huyệt, trực tiếp đi tới khe mông nàng, nhờ vào ái dịch, hắn xấu xa di chuyển quanh cúc hoa của nàng, còn hơi nghiền ngẫm nói, "Hừ. có phải nơi này hay không, A Diễn thử là biết thôi."

Giả bộ định đút vào, lại bị Tiêu Diên vội vàng giữ lại: "Không đúng! Không đúng!"

Nàng cử động, vừa lúc xe ngự đi qua chỗ xóc nảy, (cúc hoa) liền chạm vào phân thân của hắn, ngay cả khi không đi vào, nhưng đột nhiên chạm phải nơi chặt chẽ như vậy, khiến cho hai người trong họng đều phát ra tiếng nức nở thỏa mãn.

"A Diễn bắt đầu nha" thúc vào giữa hai mông của nàng, chậm rãi phục xuống lên xuống, con ngươi say đắm nhìn nàng, giọng khàn khàn trầm thấp hòa cùng tiếng thở dốc nặng nề mạnh mẽ đánh vào lòng nàng, "Hoàng tỷ, chúng ra mang cùng họ, chảy cùng dòng máu, nàng có cảm nhận được không? Chúng ta vốn là một thể, vốn nên ở cùng một chỗ."

Ôm lấy cổ hắn, nàng cùng dần dần từ bỏ chống cự.

Phần tình cảm này, từ trước đến giờ mỗi giờ mỗi khắc, đều giống như dẫm trên bụi gai, rõ ràng đau đớn, nàng từng liều mạng kháng cự, nhưng trong nháy mắt hắn cường thế tiến vào, lại dễ dàng lay động tim nàng.

"Hoàng tỷ kêu ra đi."

"Không được, có người." Vuốt ve lưng nàng, dụ dỗ, "Ngoan, kêu lên."

Lại một trận ra vào.

"Ưm... A... A Diễn chậm một chút..."

"Hoàng tỷ mớ mắt ra nhìn xem."

Tiêu Diễn khuôn mặt giảo hoạt nhìn nàng, đưa tay mở cửa sổ, xe ngựa thong thả chạy ngược lên ngã tư đường, thứ duy nhất che chắn bọn họ chỉ có tấm mành mỏng manh, chỉ cần gió thổi nhẹ, người bên ngoài có thể nhìn thấy bọn họ đang liều mạng giao triền, là xuân quang vui vẻ thuận hòa. Hắn ôn nhu ôm lấy nàng, trùng hợp khiến cho động tác mạnh hơn một chút, chỗ giao hợp phát ra âm thanh càng ngày càng vang dội, làm cho nàng xấu hổ không biết trốn đi đâu.

Bên ngoài xe, có thể nghe được âm thanh người qua đường thỉnh thoảng nói chuyện với nhau.

Tấm phiến mỏng kia căn bản không che nổi bọn họ, thỉnh thoảng lại bị gió thổi lên một góc, khiến nàng giật mình run rẩy.

"Hoàng tỷ nàng nhớ kỹ, nếu ra ngoài gặp riêng với tên nam nhân thối tha nào, gặp ở đâu, A Diễn sẽ làm hoàng tỷ ở đó, hừ, nhìn xem nàng còn dám ra ngoài không!" Hắn dụng lực hơn, khiến cho Tiêu Diên kìm lòng không đặng mà phát ra tiếng rên rỉ, hắn thề không bỏ qua, bỗng nhiên hắn nghĩ tới cái gì, "Hoàng tỷ vẫn là ngoan ngoãn kêu ra, A Diễn vẫn nhớ nàng cũng tên họ vương kia trong rừng trúc gặp gỡ..." Quay đầu phân phó, "Người đâu, tới rừng trúc đó."

Tiêu Diên vội vàng che miệng hắn, đôi mắt đẹp trợn lên, tức giân trừng hắn.

Hắn hôn lên cánh tay che miệng hắn của nàng, cười vô lại: "Hoàng tỷ có kêu hay không?"

Nàng ở trong ngực hắn, cúi đầu nhẹ nhàng rên ra một tiếng.

"Bé quá, A Diễn không nghe được." Hắn nghe được rõ ràng, nhưng còn chưa đủ.

Bốp.

Vỗ vào bờ mông mềm mại của nàng.

"Ưm... A... A Diễn... Nhẹ chút..." Hắn vỗ rất vang, nàng sợ người ngoài xe nghe thấy.

"Hoàng tỷ kêu khiến cho A Diễn rất hưng phấn, tiếp tục duy trì, chúng ta vẫn phải làm ở hành cung nữa."

Nếu như lúc nãy chỉ da lông, thì hiện tại mới là chính thức bắt đầu.

Bên trong xe hai người không ngừng cao trào, cũng không biết rốt cuộc dây dưa bao lâu, chỉ cảm thấy Tiêu Diễn một khắc cũng không dừng lại, một lần lại một lần đâm vào nơi sâu nhất của nàng mới bằng lòng bỏ qua, kéo căng, lại thả mạnh, thân thể hắn theo xe ngựa lắc lư đưa đẩy. Tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng thân thể va chạm kiều mị, lần sau mạnh mẽ hơn lần trước, may mắn đánh xe bên ngoài là thái giám, nếu không làm sao có thể ân ái không dứt như vậy.

"A Diễn, ta mệt mỏi..."

"Không được! Nàng cùng tên họ Vương kia nói chuyện sao không mệt hả?"

Tiêu Diên xem như triệt để hiểu được, hắn không phải là hoan hảo, rõ ràng là đang trả thù nàng mà thôi, hắn chính là một bình dấm chua keo kiệt!

"Hoàng tỷ làm như vậy, A Diễn ghen tị!" Hắn thoải mái thừa nhận.

"A Diễn, thực ra người ta yêu là chàng" Sợ hắn lại uống dấm bậy bạ, nàng ôn nhu ghé vào lỗ tai hắn bồi thêm một câu.

Mắt Tiêu Diễn tóe lên lửa tình, a một tiếng, vô tội nhìn nàng chằm chằm: "Hoàng tỷ sao lại không nói sớm, hiện tại A Diễn muốn ngừng cũng không dừng được rồi." Cho nên động tác tiếp theo của hắn chính là sát nhập thật sâu.

"Chàng, quỷ hẹp hòi!"

"Ừ."

"Chàng căn bản gài bẫy ta!"

"Ừ."

"Chàng..."

"Hoàng tỷ vẫn nên dùng ít sức tức giận thôi." Hắn nhìn nàng thật sâu, cười đến rung động lòng người, ngâm nga đầy ám muội, câu này, dường như khiến nàng bùng nổ, quá mức hại thân,"Đường, còn rất dài." 

----------------------

Chương này tiêu tốn kha khá tế bào não của tôi rồi, tuy biến thái nhưng tôi thích!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top