Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11: My special one

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "Bảo nhi.....Bảo nhi à....."
Giọng nói ấy...lâu lắm rồi cô đã không được nghe, từ cái ngày định mệnh đó...

Bảo Bình khẽ mở mắt, ánh sáng bất chợt làm chói mắt cô khiến cô khẽ nheo lại. Nơi này...chẳng phải phòng thí nghiệm của cha cô sao? Sao có thể chứ?

Đang chìm trong dòng suy nghĩ lạ lẫm thì Bảo Bình bỗng giật mình khi nghe thấy tiếng trẻ con phía sau
- Cha gọi gì con vậy? - Một cô nhóc tầm 5, 6 tuổi chạy vào kêu ý ới, theo sau còn có một cặp song sinh cũng trạc tuổi cô bé đó
Cô bé vừa tới đã sà ngay vào lòng một người đàn ông tầm tuổi trung niên... Nhưng...đó chính là cha Bảo Bình! Vậy cô nhóc vừa rồi...là Bảo Bình?

Khoảnh khắc này, 10 năm về trước, cũng chính là kí ức về tuổi thơ đẫm máu của cô... Cái ngày đã tạo nên nỗi sợ ám ảnh ấy

- "Cộc cộc..."
- Ai đó? - Cha Bảo, ông Quốc Bình nghe thấy tiếng gọi thì liền đứng dậy đi về phía cửa
Không có tiếng trả lời. Có linh cảm xấu, ông liền kêu ba đứa nhóc trốn vào hầm phía sau tấm gương cuối phòng. Tấm gương thực chất là một tấm gương hai chiều và cách âm nên ba đứa nhóc có thể nhìn thấy được mọi việc.
Vừa mở cửa, lập tức một toán người mặc đồ đen tiến vào. Họ bắt đầu lục đồ và đạp đổ các thứ thí nghiệm của cha Bảo Bình
- Ông Quốc Bình, chúng tôi có lệnh của cấp trên buộc ông phải giao nộp thứ thuốc Imperituro cho tổ chức
- Không bao giờ, dù có chết thì tôi cũng sẽ không bao giờ để hắn động tay tới thứ thuốc đó - Ông phản kháng - Và nói với hắn rằng tôi sẽ không bao giờ quay trở lại cái tổ chức của các người. Giờ thì cút khỏi đây!
- Nếu vậy thì chúng tôi được lệnh bịt miệng ông bằng mọi giá, ông chủ không thể để những người khác biết về loại thuốc đó - Tên áo đen hạ giọng - Giết một nhân tài như ông thì quả thật uổng, nhưng đành vậy... Tạm biệt ông
- Ngươi... - Quốc Bình hốt hoảng bước lùi về phía cuối phòng

- "Đoàng..." - Viên đạn cắt ngang câu nói của cha Bảo Bình, bay xuyên qua người ông và ghim chặt vào tấm gương. Ông lập tức ngã xuống, máu bắn khắp lên mặt gương trước con mắt kinh hoàng của Song Ngư, Song Tử và tiếng gào thét khóc lóc của Bảo Bình...

----------//----------

- Aaaaaaaaaaa... - Bảo Bình giật mình thức giấc, cô vẫn còn thở gấp và chảy mồ hôi lạnh. Hai hàng nước mắt tuôn không ngớt.
Xung quanh vẫn là KTX quen thuộc, nhưng tâm trạng của cô hỗn loạn vô cùng
- Bảo Bảo cậu có sao không? - Mọi người thấy Bảo Bình tỉnh dậy liền vội vàng trấn an và hỏi han cô
Các sao khi nghe tin của Bảo thì vội vàng quay về KTX và đã được Song Tử kể lại toàn bộ sự việc, riêng Song Ngư còn bỏ quên túi của Bạch Dương ở quán. Về phần Kim Ngưu thì sau khi được các sao băng bó thì phi thẳng lên phòng, thậm chí anh còn chốt cửa không cho ai vào.

- Chắc chắn vụ này được sắp đặt, 2 ngày liền Nhân Mã và Bảo Bình lần lượt bị ảnh hưởng. Không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy được - Thiên Yết phán
- Cậu nói đúng, nhưng chìa khoá KTX chỉ có ba chiếc được đặt làm riêng, đâu có ai vào được ngoài chúng ta? - Ma Kết nghe vậy thì cũng hùa theo
- Đúng thật, Xử Nữ, Bạch Dương, Ma Kết ba chiếc chìa khoá đó đâu

Lục túi một lúc thì hai chiếc được đặt ra, chỉ có...
- Chết rồi tớ không thấy cái chìa của tớ đâu cả - Xử Nữ hốt hoảng
- Cậu thử nghĩ xem lần cuối cậu thấy nó là từ khi nào?
- Thôi các cậu! Phòng Song Tử, Bảo Bình giờ như vậy thì đã đành, tối nay tớ, Mã và Bảo sẽ sang phòng Thiên Bình; Ma Kết, Song Tử hai người chịu khó qua phòng Yết được không? - Song Ngư lên tiếng - Dù sao cũng muộn rồi, ăn cơm đã
- Khoan khoan, sao tớ không được sang phòng cậu hả Ngư? Nếu tớ nhớ không nhầm thì phòng cậu có hai chiếc giường cơ mà - Kết thắc mắc
- Ờ thì...một chiếc thằng Ngưu nó dùng làm chỗ chứa đồ ăn rồi, với cả tâm trạng nó bây giờ cũng chả cho ai vào đâu, cậu chịu khó nhé!
- Thôi cũng được, mà ai lên gọi thằng Ngưu xuống ăn đi, thằng đó một ngày không đủ 5 bữa là nó không sống được đâu - *cười đểu*
- Để tớ

Song Ngư vừa dứt lời thì có tiếng mở cửa, Kim Ngưu một tay cầm áo khoác, một tay cầm chìa khoá xe vừa mở cửa vừa nói
- Các cậu ăn trước đi, tối nay tôi về muộn, khỏi phải chờ
- "Rầm..." - Ngưu đống sầm cửa. Khác hẳn với một Kim Ngưu hay cười đùa, ham ăn, anh hôm nay có phần lạnh lùng và vô cảm bất thường

- Thằng này sao vậy nhỉ?
- Có thể tôi biết đấy, xem cái này đi - Thiên Yết giơ chiếc điện thoại - Tin mới: "Phu nhân gia tộc Taurus qua đời vì tai nạn giao thông"
- OMG, thảm nào thằng Kim Ngưu hôm nay hết đánh nhau tới bỏ bữa
- Thôi tính sau đi, ăn đã, đồ ăn nguội hết rồi kìa - Cự Giải đổi chủ đề (anh quả là một người bạn tốt ==")

~~~~~~~~~~

9h30 tối

(Lâu lắm rồi không thăm tình hình các phòng nhỉ ^^)

*Phòng ST - BD*
Sư Tử từ lần tỏ tình với Bạch Dương thành công thì suốt ngày bám dính lấy cô như hình với bóng. Nhất là khi vừa rời Cừu ra là anh lại bị gái bu nên đi kè kè cộng làm phiền cô là kế hoạch an toàn và hiệu quả nhất của anh
- Sư Tử! Anh còn định bám dai đến mức nào nữa, em muốn đi tắm - Nội tâm Bạch Dương gào thét
- Cũng được, anh vào theo (ngây thơ dễ sợ :")
- Anh biến thái vừa thôi! Bỏ em ra! - Dương vừa nói vừa đạp Sư Tử xuống đất, phi thẳng vào phòng tắm
- Em phải đền bù cho anh đấy, cuối tuần đi chơi nha! Nha Cừuuuuuuuuuuuuuuuu
- Biết rồi mà!
- Yêu em nhất luôn ý <3

=> Bộ đôi sến sủa của năm

*Phòng KN - SN*
Kim Ngưu bỏ bữa đi đâu không ai biết, còn Song Ngư thì sang phòng Thiên Bình trấn an Bảo Bình. Trong phòng giờ chẳng có một bóng người

=> Vườn không nhà trống

*Phòng SoT - BB*
Thứ nước màu đỏ (đã được kiểm tra lại là chất hoá học hỗn hợp) vẫn còn chảy lênh láng trong phòng, cộng thêm cả cái mùi tanh như máu nên đã được các sao niêm phong chờ ngày mai giải quyết

=> Thảm hoạ hạt nhân phát tán

*Phòng CG - XN*
Phòng này không khá khẩm hơn là mấy. Bình thường thì không sao, nhưng hôm nay Xử Nữ lại nổi bệnh sạch sẽ kinh niên, bắt Cự Giải dọn lại đống giấy tờ. Cự Giải thì rõ lười, cứ nằm ườn trên giường không chịu làm gì hết.
Kết quả là Xử Nữ bực mình, ném gối trúng đầu Giải. Cuối cùng hai anh chị giải quyết bằng việc chơi đập gối, ai thua phải dọn phòng

=> Trẻ con đội lốt người lớn

*Phòng TY - NM*
Yên lặng đến bất thường là thứ để miêu tả sự việc đang diễn ra trong căn phòng này. Vì sao ư? Đơn giản thôi, vì hiện giờ trong phòng không có Nhân Mã! Nếu Nhân Mã là một con người năng động (tăng động đúng hơn), nhí nhảnh, hồn nhiên, hay vui cười, nghịch ngợm thì Ma Kết lại ngược lại hoàn toàn. Nếu không có cặp mắt đỏ giống y chang nhau, người ngoài nhìn vào khó có thể nhận ra họ là anh em ruột
- Em gái tớ có nghịch lắm không? - Ma Kết lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng
- Như quỷ!
- Nhưng mà đâu có thấy cậu tỏ vẻ phiền phức đâu nhỉ?
- Kết cậu biết không - Thiên Yết đột nhiên đóng máy tính lại - Bây giờ cậu nên quan tâm đến vợ tương lai cậu hơn là Mã Mã đấy
- Ý cậu là sao?
- Ý tớ là nếu cậu không giữ lấy Thiên Bình thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa đâu
- ...
- Cả cái lớp này ai cũng biết bà Thiên thích cậu hết đó, cậu cũng biết, cậu cũng thích Thiên nhưng lại không cho cô ấy biết
- Nhưng mà tớ...
- Đừng "nhưng" nữa Ma Kết, lần trước là bỏ rơi cô ấy tại dạ hội, lần sau có lẽ sẽ tại lễ đường đấy - *cười lớn*
- Tớ biết mà, còn con bé Nhân Mã, chắc phải giao cho cậu quản lí nhỉ!

=> Lạnh lùng nhưng tình cảm

*Phòng MK - TB*
- Bảo Bình sao rồi? - Song Tử gõ cửa
- Ngủ rồi, khổ ghê cơ - Song Ngư thở dài
- Em vào được không?
- Ừ
Song Tử bước vào liền ngồi xuống giường cạnh Bảo, khẽ vén mái tóc vàng của cô sang một bên, để lộ khuôn mặt thanh tú chứa đựng một nỗi buồn không đáy
- Song Tử này, chị qua chỗ quán lấy túi cho Bạch Dương. Em trông Bảo Bình một chút được không? Thiên Bình với Nhân Mã đang ăn khuya, họ lên ngay ý mà
- À vâng chị cứ đi đi
- Ừ thanks em

Chờ tới lúc Song Ngư đi khuất, Song Tử mới nở nụ cười buồn, tự trách mình về việc đã xảy ra với Bảo Bình

"Bảo à, tớ xin lỗi, đáng nhẽ tớ phải bảo vệ cậu mới đúng. Cậu biết không...khi đó, tớ cũng sợ lắm, khoảnh khắc đó cũng đã từng ám ảnh tớ hằng đêm. Nhưng vì cậu, tớ đã tự nhủ mình phải mạnh mẽ lên, để có thể che chở cho cậu. Ai cũng có một người là động lực cho mình, một người mà mình có thể vì người đó mà vượt qua mọi chuyện, một người...đặc biệt... Đối với tớ, đó chính là cậu Bảo Bình ạ. Tớ hứa, không điều gì có thể làm hại cậu chừng nào tớ còn sống..."

Khẽ đặt nụ hôn nhẹ lên trán Bảo Bình, Song Tử nhận ra, từ lâu, cậu đã không coi Bảo như một người bạn nữa rồi, mà còn hơn thế nữa...

~~~~~~~~~~

Quán Light Roses

- Liam! Anh có thấy túi của cái Dương em bỏ quên không? - Song Ngư hớt hải chạy vào
- Có nè
- Cảm ơn anh, may quá, mất là nó phanh thây em mất - Ngư thở phào nhẹ nhõm
- Không có gì, mà em có quen cậu con trai ngồi bên kia không? Anh thấy lần trước cậu đó đi với thằng Song Tử mà
- Hừm, mà thôi dù sao cũng cảm ơn anh nhé

"Kim Ngưu? Cậu ta làm gì ở đây giờ này? Muộn lắm rồi mà" - Ngư nghĩ
- Ngưu! Ngưu! Này dậy đi! - Song Ngư khẽ lay người Kim Ngưu
- ...
- Dậyyyyyyyyyyyyyyy...

Mặc tiếng gọi khàn cả cổ của Ngư, con Trâu kia vẫn ngủ ngon lành bất chấp trời đất do uống quá nhiều. Vì bất đắc dĩ nên Song Ngư đành dùng biện pháp mạnh là lôi cổ con Trâu đó về KTX
Chỉ có điều, vừa định thực hiện thì Ngư Ngư lại bị kéo ngược lại, đáp trọn vào lòng Kim Ngưu làm cô đứng hình toàn tập
- Ngưu?
- Để im, một lúc thôi...

Song Ngư nghe vậy thì cũng không đả động gì thêm, vì anh vừa mới mất đi người thân mà. Cũng đã có một thời gian cô như vậy nên cô rất hiểu, Ngưu cần thời gian để bình tĩnh lại

Dù sao thì...hôm nay quả là một ngày dài...

---End chap---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top