Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện: Nhiệm vụ giữa Đại hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù cái danh mục "Đại hội Ma pháp" đã kết thúc từ lâu, nhưng đến giờ Cla mới làm nốt phần ngoại truyện còn thiếu của nó.

Đây là nhiệm vụ của cá nhân Clarith giữa lúc cả hội đang tham gia Đại hội Ma pháp, bả bỏ về giữa chừng vì lý do này đây.

-------------------------------------------

Mở cánh cửa hội, tiếng kẽo kẹt chõi tai vang lên. Ôi trời, mới đi có hai ngày chứ mấy, mà bụi bặm bám khắp nơi, còn có vài cái mạng nhện nữa kìa.

Mở sáng toàn bộ đèn điện lên, một đám bụi bặm bay vào mặt Clarith khiến cô nàng hắt hơi liên tục.

-Mới hai ngày đã bẩn đến cỡ này đây, không biết lúc Đại hội về xong thì nơi này chắc thành nhà hoang quá!-Clarith càu nhàu rồi vẫy tay, lập tức kho dụng cụ của hội mở ra, chổi quét, chổi lau nhà lần lượt bay ra và làm nhiệm vụ. Chắc trước khi quay lại Lorencia phải dọn nơi này lần nữa mất.

-Yo!

Một âm thanh vang lên ngay phía sau lưng, cô quay lại và thấy cái quả đầu màu bạc kèm theo cái quả mặt ranh ma của tên nội gián mà cô trực tiếp cài vào bên Pere Noel.

-Shinren, lâu rồi không gặp.-Clarith thở dài, tên này hiếm hoi lắm mới được một hôm đến đúng giờ-Đi xuống thư viện thôi, ta cần nhiều điều phải tìm hiểu về "Trừng Phạt" lắm đấy.

-Nói thật nè, không biết làm sao mà cái thứ gì gì đó rơi vào tay ông tỷ phú kia được luôn.-Shinren gác hai tay ra sau đầu và theo gót Clarith, lâu rồi không về hội, hắn sắp quên hết đường rồi.

-Không tìm hiểu gì về nó sao? Đó là một thứ vũ khí, còn kinh khủng hơn so với vũ khí hạt nhân nữa. Không chỉ có vậy, những vật liệu làm ra nó vô cùng có giá trị. Đây là thứ vũ khí có một không hai trên thế giới. Có lẽ tay tỉ phú kia đã đánh cướp nó, chứ với số tiền hắn có thì không bao giờ mua nổi đâu.

Shinren, cái tên lười đọc sách một cách kinh khủng lần đầu bước chân vào nơi được gọi là thư viện, thậm chí còn chịu ngồi im đọc từng chữ một. Nhưng mà hiểu được không thì chưa chắc.

-Cậu đọc mấy thứ này không hiểu gì đâu. Cho tôi biết thông tin mà cậu thu nhập được về ông tỉ phú kia đi.

-Cái "Trừng phạt" mà ông ta đem về chính là cái đầu tiên được tạo ra, cũng là cái mẹ của tất cả "Trừng phạt" đang nằm rải rác trên khắp thế giới. Nhưng ngu dốt ở chỗ là ông ta hoàn toàn không biết điều đó, ông ta cho nó là một món đồ đáng giá và muốn đem đi đấu giá nó. Hỏi thật nè, bọn nhà giàu thời này đều ngu muội như này à?-Shinren nằm bò ra bàn.

-Tùy từng người thôi, tiếp đi.

-Ông ta có một cô con gái trạc tuổi cậu đấy. Ông ta cực kì cưng chiều con gái, cô ta muốn gì đều được, một tiểu thư đỏng đảnh. Và tối nay sẽ tổ chức một buổi vũ hội, vừa để tìm một công tử nhà giàu cho con mình, vừa để đem khoe với tất cả quý tộc khác cái thứ mà ông ta đánh cắp được. Cá tiền rằng ông ta sẽ nói kiểu: "Đây là cổ vật mà tôi đào được trong vườn".

Clarith nghĩ ngợi một hồi, rồi đứng dậy:

-Quay về biệt thự nhà Netsuma, chúng ta sẽ chuẩn bị quần áo cho buổi vũ hội đó.

-Gì cơ?-Shinren ngơ ngác-Này! Đợi đã!

---------------------------------

Tại biệt thự nhà Netsuma.

-Ừm...Clarith, hai bộ đồ nam là thế nào?-Shinren nhìn hai bộ lễ phục mà người hầu mang đến, không khỏi thắc mắc.

-Vậy cậu muốn mặc đồ nữ?-Clarith liếc một cú sắc lẹm sang chỗ Shinren.

-Ý tôi không phải vậy.-Shinren vội lấp liếm-Cậu là con gái, sao lại mặc đồ nam?

-Nghe rõ kế hoạch này. Tôi sẽ giả trai để tiếp cận cô tiểu thư đấy. Chắc chắn là sẽ phải tán đổ luôn, không đổ thì dùng Thao Tâm Thuật. Dụ dỗ cô ta dẫn mình đến nơi mà bố cô ta giấu Trừng phạt là được. Chỉ cần dẫn đến nơi giấu thôi. Sau khi biết được vị trí rồi thì chắc cậu biết phải làm gì để tuồn vào trong căn phòng đó rồi chứ? (Shinren gật đầu) Tốt! Đến lúc vào trong rồi thì hãy dùng thứ này...-Clarith ném cho Shinren một cái chuông với dây đeo và Shinren vội bắt lấy.

-Cái này để làm gì?

-Dùng nó buộc quanh Trừng phạt rồi kích hoạt bằng cái nút màu vàng đậm ở trên chuông, nó sẽ thu nhỏ lại, để bọn chúng không thể phát hiện được khi mình đem nó ra ngoài. Ngay sau khi vào được phòng hãy báo cho tôi biết trước khi thu nhỏ nó lại, bởi vì có động ở Trừng phạt thì chuông báo động sẽ kêu. Hiểu rõ chưa? Chuyện sau đó thì tùy cơ ứng biến.

Shinren gật đầu ra chiều đã hiểu, một giây sau thì tá hỏa khi trông thấy Clarith trực tiếp cầm kéo cắt tóc của mình đi:

-Ê Ê! Bình tĩnh đã nào, làm gì đấy?

-Tóc dài quá, cắt đi dễ giả trai hơn. Tóc tôi tự dài lại được mà. Thay đồ nhanh lên, sắp đến giờ rồi đấy.

Ngồi vào trong chiếc siêu xe đen bóng khởi hành đến định thự của tay tỉ phú kia. Giữa đường, Clarith lôi cái điện thoại ra gọi cho ai đó.

- Tối nay có buổi vũ hội ở định thự nhà Quinn, anh không đi, đúng không?

-Đúng vậy, em định làm gì?

-Em mượn danh tính của anh tham gia vào buổi vũ hội đó nhé? Làm nhiệm vụ thôi, không có gì to tát đâu.

-Làm gì làm đi, đừng có phá là được, anh này còn bận đi làm nhiệm vụ đây.

-Gì đấy Clarith?-Shinren quay người xuống hỏi sau khi đã thấy Clarith tắt điện thoại.

-Tôi vừa gọi cho tên anh họ của tôi, mượn danh tính của anh ta tham gia vào buổi vũ hội này. À, đợi chút, cái hội huy của Pere cậu in nó ở đâu?

-Ở ngực. Có chuyện gì à?

-Dùng phấn giấu nó đi, đừng để lộ mình là pháp sư. Tay tỷ phú đó đã cấm cửa tất cả các pháp sư rồi.

-Rắc rối thế nhỉ?-Shinren càu nhàu rồi lấy hộp phấn đánh một lớp dày đặc lên cái hội huy đó.

Chiếc xe dừng lại trước cổng một căn biệt thự to lớn, cũng có rất nhiều các công tử đến đây, nhưng tiểu thư thì rất ít.

-Hai người hãy xưng danh.-Bảo vệ chặn cửa lại, không cho cả hai vào trong.

-Tôi là Thorne Netsuma, còn đây là quản gia của tôi.

-Ê!-Shinren chưa kịp ý kiến thì lập tức bị Clarith chặn họng.

Bảo vệ lật danh sách khách mời một hồi rồi lùi sang một bên để cho họ đi. Đúng là trong danh sách có tên Thorne Netsuma thật.

-Từ khi nào mà tôi thành quản gia của cậu vậy?-Đi sâu vào trong rồi Shinren mới bắt đầu bạo phát.

-Cậu không có trên trong danh sách khách mời, khai thật tên ra thì không chừng bị đuổi ra ngoài đấy.

-Quý tộc được mời chứ gì? Nếu thế thì mắc gì mà phải đi mượn danh tính ông anh họ nào đó kia?

-Bởi vì Clarith Netsuma là tiểu thư kiêm pháp sư nên không được mời, nhưng Thorne Netsuma chỉ là công tử bình thường theo con mắt người khác nên nhận được lời mời. Phải có tên trong danh sách mới được vào.

-Quy tắc mấy tay quý tộc này phức tạp thế không biết.-Shinren khó chịu gãi đầu-Nhưng công nhận nơi này đẹp thật.

Bước vào đại sảnh lớn, nếu ai không quen có khi ngỡ mình vào nhầm cung điện của vua mất. Bên trong chật kín những người. Các nhà quý tộc đang chào mời nhau những ly rượu, cũng như để kiếm cơ hội làm ăn.

-Nhìn bọn công tử bột ở đây đứa nào cũng cao ráo hết nhỉ? Cậu lùn như này liệu có sao không đấy?

Clarith rất lùn, phải đeo một đôi bốt cao rồi nhưng vẫn chả thấm vào đâu.

-Cô tiểu thư kia cũng cao tầm ngang tôi thôi, chả sao đâu. Đi chơi đâu đó nếu cậu muốn, lúc có được vị trí tôi sẽ báo sau.

Shinren gật đầu cái rụp rồi đi kiếm đồ ăn. Đã đến bữa tối rồi và tên này cực kì đói. Clarith bây giờ cần đi tìm nàng tiểu thư họ Quinn kia, tiếp cận cô ta càng sớm càng tốt. Nhưng đang đi thì không may va phải ánh mắt một người, mà xui hơn còn là ông chủ nhà Quinn, là tên tỉ phú lấy cắp Trừng phạt đó.

-Ồ, cậu Netsuma! Tôi đã nghĩ rằng cậu không đến.-Ông ta lao vào ôm chầm lấy Clarith, cũng may là cô hơi lép thật, nếu không sẽ bị ném ra ngoài luôn quá.

-Công việc của tôi hoàn thành sớm hơn tôi nghĩ, vậy nên tôi quyết định tham gia vào vũ hội này.-Clarith bắt tay với ông ta, ôi mấy nam quý tộc luôn làm kiểu này sao, xém chút nữa là cô chào theo kiểu nữ quý tộc rồi quá-Tôi còn nghe nói ông sẽ công bố với mọi người một báu vật mà ông vừa có được, thứ đó là gì vậy?

-Cậu sẽ sớm biết thôi. Phải rồi cậu Thorne, con gái tôi, Anne đang muốn tìm một người bạn đời đây. Cậu không phiền nếu...

-Thật trùng hợp, tôi cũng muốn tìm một tiểu thư xinh đẹp đây. Có thể dẫn tôi đi gặp cô ấy chứ?

-Tất nhiên rồi!

Clarith đi theo sau ông ta, phải cẩn thận chút nếu không sẽ lạc. Chưa cả nhìn thấy người mà đã thấy tiếng cô nàng này quát mắng người hầu rồi.

-Ta đã nói rồi, những món ta thích nhất phải đưa lên trước. Dâu tây tuyệt đối không được có hạt. Tại sao những trái táo kia vẫn còn vỏ hả? Còn nữa, tại sao trong buổi vũ hội này còn có cả mấy con tiểu thư gì đó nữa? Ta đã nói chỉ có các công tử thôi, ta là một công chúa mà! Ai đảm nhiệm phần khách mời vậy.

Không thể sống cùng cô ta được quá một ngày mất. Giờ em đã hiểu sao anh nhất quyết không đi rồi.

Clarith thở dài.

-Cậu Thorne-Ông ta đặt tay lên vai Clarith-Tôi sẽ để cho hai người có không gian riêng nhé!

Nói rồi, ông ta rời đi mất. Clarith chỉnh lại trang phục rồi tiến tới bên Anne:

-Cô là Anne Quinn nhỉ? Rất hân hạnh được gặp tiểu thư! Tôi là Thorne Netsuma.

Nói rồi cúi xuống nắm lấy tay Anne và đưa lên hôn.

Lạy trúa, cứu con.

Anne đang cực kì phấn khích, bởi Thorne là một công tử mà hầu như chưa bao giờ tham gia vào mấy buổi vũ hội. Nghe nói anh ta cực kì đẹp trai, nhưng mà cô đây không ngờ rằng còn đẹp đến cỡ này. Và nhanh chóng, một lô lốc trí tưởng tượng đang bay trong đầu Anne, toàn là những cảnh hường phấn nào đó.

-Tôi có thể mới tiểu thư nhảy một điệu chứ?

-Tất nhiên rồi!

Tên tỉ phú kia cũng biết ý thật đấy, lúc rời đi đã bảo nhạc công chơi một điệu Vanse nhẹ nhàng rồi. Cả hai cùng xoay tròn trong điệu khiêu vũ. Phía bên này, Shinren đang ngồi ở bàn ăn và nhấm nháp mấy miếng bánh.

-Bà ta làm gì lâu thế nhỉ?-Shinren lầm bầm.

Đột nhiên, đèn điện tắt hết đi, chỉ để lại ánh sáng trên sân khấu chính. Nơi đó đang treo một chiếc hộp màu đen bóng. Đây quả nhiên là Trừng phạt.

-Các vị khách quý, hãy chiêm ngưỡng lên đây thứ vũ khí tuyệt hảo mà gia tộc Quinn ta đây đã có được. Không ai ngờ đến một thứ quý giá đến cỡ này lại nằm sâu ngay dưới lòng đất của dinh thự này. Bề ngoài của nó được bọc một lớp kim loại quý hiếm, mà trước nay không một nơi nào có bán. Chỉ trong vài ngày nữa thôi, chúng ta sẽ có một buổi đấu giá cho thứ này, cùng với rất nhiều cổ vật quý giá đang nằm đây nữa.-Và ông ta lần lượt giới thiệu từng món.

-Ông cướp từ chỗ Thập Đại Pháp sư thì nói đi.-Shinren thở dài.

Ông ta dã lấy cắp nó từ nơi Thập Đại Pháp sư giấu nó. Vì đây là một thứ vũ khí nguy hiểm nên việc nó bị mất cắp cũng như sự tồn tại của nó chỉ có nhà vua cùng với Thập Đại Pháp sư biết được. Clarith được cử đi đem nó về nhưng lại đem theo cả Shinren, vậy nên cậu ta mới biết đến nó. Và lúc kể chuyện này với Shinren, thì cổ kiểu: 

-Cậu mà hé răng cho bất cứ ai khác về Trừng phạt thì tôi sẽ cắt tiết cậu ngay và luôn đấy!

Và vì cổ nói là làm, nên Shinren chỉ có thể gật đầu và giữ kín chuyện này.

Phía bên này, mọi người cùng tiếp tục công việc đang dang dở sau khi mấy món đồ quý giá kia được cất đi. Anne thực sự bây giờ đang rất hạnh phúc, vì hiếm hoi lắm mới được nhảy cùng công tử Thorne mà không hề biết đó chỉ là giả trang. Mắt cậu ta đẹp thật, màu đỏ đen hiếm có.

Đợi chút, đỏ đen?

Nếu như nhớ không nhầm, thì cả gia tộc Netsuma chỉ có một tiểu thư mang mắt đỏ đen thôi mà? Không lẽ...

Suy nghĩ của Anne nhanh chóng bị cắt đứt bởi một nguồn năng lượng ma thuật. Clarith thở phào nhẹ nhõm. Cô tiểu thư này hóa ra không phải chỉ biết ăn diện, xém chút nữa là cô lộ danh tính rồi. Cũng may là cô đọc được ý nghĩ và nhanh chóng dùng Thao Tâm Thuật thôi miên.

Xin lỗi nhé, nhưng hết cách rồi. Tôi cũng đâu muốn dùng Thao Tâm Thuật đâu.

-Tiểu thư, cô có biết nơi cha cô cất giấu món đồ mà ông ta vừa tìm được ở đâu không?

Anne đang bị thôi miên, hoàn toàn không ý thức được chuyện gì, chỉ dẫn Clarith đến căn phòng giấu nó.

Việc này đơn giản hơn mình nghĩ.

Clarith ấn vào chiếc đồng hồ đeo trên tay, ngay lập tức tọa độ, vị trí của căn phòng được gửi đến cho Shinren, còn cô thì dẫn Anne đi đến chỗ khác. Shinren lúc này đang ngồi tám dăm ba câu với mấy tay quý tộc tự do đột nhiên nhận được tin nhắn, vội vã cáo từ. Theo hướng dẫn được gửi trên chiếc đồng hồ điện tử, Shinren tìm đến được căn phòng đó. Trông nó cũng giống như mọi phòng nghỉ thông thường cho khách, có lẽ để ngụy trang, nhưng nó bị khóa chặt. Shinren dùng ma thuật bóng tối của mình, hóa thành một cái bóng luồn vào trong qua khe cửa. Vào trong thì thấy sừng sững chiếc hộp to tướng nằm giữa phòng.

-Nó to hơn mình tưởng!

Nhưng tạm gác chuyện đó qua một bên đi đã, Shinren ấn đồng hồ báo cho Clarith rồi buộc cái chuông lên cái hộp và kích hoạt, chiếc hộp nhanh chóng được thu nhỏ lại. Phía bên Clarith đang trong đại sảnh thì nhận được tin nhắn, lập tức ném xuống sàn một vật hình cầu trong suốt, nó lăn đi một đoạn ngắn thì lập tức phụt ra làn khói trắng, không chỉ một mà vài quả khác được cài sẵn cũng vậy. Không khí trong đại sảnh cực kì hỗn loạn.

-Có một tên pháp sư trong này! Mau tìm hắn!-Ông Quinn gào thét, nhờ vậy mà quên bẵng cái chuông báo động từ phòng chứa cổ vật đi.

Clarith nhanh tay dùng Thuật Gia Tốc chốt toàn bộ cửa lại, rồi chuồn ra ngoài theo cách mà Shinren làm để vào phòng cổ vật. Vừa ra đến cửa thì thấy Shinren đã đứng chờ sẵn cùng với Trừng phạt bị thu nhỏ lại, nhìn nó giờ trông y như móc chìa khóa vậy. Hiện giờ cửa chính đã bị khóa chặt vì phát hiện có pháp sư, không một ai được phép ra ngoài cả. Cả hai chỉ có thể trốn ra ngoài vườn rồi tìm cách lẻn lên núi rồi trốn về. Nhưng giữa đường thì gặp "một vật thể lạ" cản đường. Mà hình như không đơn giản như vậy...

-Tôi không nhớ rằng mấy tên tỷ phú có sở thích nuôi quái vật làm thú cưng đâu!-Shinren nuốt nước bọt, nhìn con quái vật to bằng cái nhà mình màu xanh lè ở trước mặt đang gào thét.

Clarith thì cứ thản nhiên như không, bình tĩnh giơ một tay lên. Một luồng sáng màu tím nhẹ phát ra và con quái vật nằm vật xuống ngủ. Giây sau nó biến lại thành hình một chứ mèo màu xanh lá có ba cái đuôi.

-Quéc! Đơn giản vậy à?-Shinren thốt lên. Mấy ngày trước cậu ta nhận nhiệm vụ đi xử lý một con quái vật, bị nó hành cho xém bay màu.

-Chạy mau đi.-Clarith ôm chú mèo trên tay và kéo theo Shinren cùng chạy, bởi sau lưng đã có tiếng hò hét cùng với ánh sáng đèn pin rồi.

Chạy đến tận cuối trang viên này thì bị một hàng rào sắt chặn lại, ngăn cách nó với ngọn núi ngay kề đó. 

-Để tôi!-Shinren hổ báo lên trương rồi dùng sức mạnh lửa của mình, trực tiếp nung chảy cái hàng rào đó.

Hình như quên gì đó...À phải rồi, Shinren quay đầu lại, triệu hồi lên mấy quả cầu lửa bay lơ lưng xung quanh rồi ném chúng vào đám người đang đuổi theo phía sau. Chặn được chân chúng rồi thì nhanh chóng phi luôn ra ngoài trốn biệt tích.

-Ê! Liệu ông ta có cho người đuổi theo không nhỉ?

-Không, ông ta không biết mình ở hội nào đâu. Hơn nữa dù biết cũng không có gan đến vậy.

-Thế vác theo con mèo kia làm gì?

-Vì thấy nó dễ thương.

Chắc chắn Eve sẽ gào lên nếu biết cậu ta lại vừa tha thêm một con mèo nữa về nhà.

--------------------------------------

Vác con mèo xanh cùng với Trừng phạt về đến hội, Shinren nằm vật ra cái ghế sofa nào đó trong sảnh chính mà ngủ không biết trời trăng mây đất gì. Clarith đem theo chú mèo vào trong, gỡ cái xích cổ của nó trên cổ ra. Chú ta đã tỉnh lại, nhưng không tức giận cho lắm, mà ngược lại có vẻ vui mừng khi thoát được cái xích cổ đó. Có lẽ nên xem tình hình Đại hội hôm nay một chút. Thật tốt khi trông thấy món Kim Khí thứ ba tìm được chủ nhân phù hợp cho nó.

-Em sẽ tên là Cattus, vì trông em giống cây xương rồng di động!-Clarith bế chú mèo trên tay và bước ra khỏi phòng hội trưởng. Chú ta ngao ngao vài cái rồi phi lên người Shinren đang ngủ tìm chỗ ấm nằm.

Clarith không nói gì, chỉ vẫy tay lôi ra một tấm chăn trong kho đồ mà đắp cho một người một mèo đang ngủ bất chấp thiên hạ kia. Tối mai sẽ về sớm chút.

--------------------------------------

Shinren lắc lắc cái thứ gọi là Trừng phạt trên tay, cậu đang đi theo Clarith đến nơi nào đó không rõ lắm. Nhưng mà...Hình như Clarith vẫn chưa cởi bỏ bộ đồ hôm qua đi.

-Hắt xì! Ai dà, ai nhắc mình vậy nhỉ?

Clarith đưa tay lên chỉnh lại cái áo cho cẩn thận, đoạn quay sang cái cậu con trai đang liên tục bấm máy ảnh từ nãy đến giờ:

-Dừng việc chụp ảnh tôi đi, Shinren. Không cậu sẽ lãnh đủ đấy.

-Thôi nào, gắt làm gì? Hiếm hoi lắm mới có một cơ hội. Mà cậu định giấu Trừng phạt đi đâu đây?-Shinren hạ cái máy ảnh xuống, mặt tiếc nuối.

-Ai biết. Không phá hủy được thì chỉ còn cách tống cổ nó đi đâu đó thôi.

-Cậu sẽ bị đám con gái thầm thương trộm nhớ nhiều đấy. Vì tớ sẽ đăng mấy tấm này lên báo, hoặc mạng.

Đùng

Từ đằng xa xa, ta có thể thấy một vật thể lạ đang bay lên bầu trời cao xa trong tư thế quay vòng vòng, và cuối cùng chỉ còn lại một ánh sao trên trời.

Mặc kệ cho Shinren đang quay vòng vòng và lạc đi đâu đó không biết, Clarith thản nhiên đem Trừng phạt đi về nơi của Thập Đại Pháp sư. Bây giờ tất cả đều đang ở Lorencia rồi, chỉ còn lại vài người thuộc hội không tham gia thì ở lại thôi. Giờ đến bàn giao việc cho họ rồi trở về Đại hội sớm. 

Mà Clarith đánh cũng khéo lắm, Shinren bay một hồi, như nào lại rơi đúng vào quán trọ của Pere Noel tại Lorencia. Cũng tốt, đỡ tốn tiền mua vé tàu xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top