Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thường nhật

Ái tình là gì ?

Đau, bi, sầu, hận làm sao để cuốn đi tất cả,

làm sao dập tắt nỗi u hoài trong tâm tưởng,

bóng người từng rõ rệt nay đã u mờ dần tan trong cơn mộng, lại một chiều gió lộng bất giác quên mất ta là ai.

----
Dạo gần đây mới biết đến Nam Khang Bạch Khởi thấy được một phần của chính mình qua bóng dáng ấy,

Đã từng dùng tình yêu thuần khiết trao cho một người, có lẽ may mắn hơn là bản thân đủ nhát gan, đủ nhu nhược nên không thể nào buông bỏ một vài thứ,

.
.
.

Tôi cũng sắp quên mất cảm giác rung động lần đầu mất rồi, buồn cười quá nhỉ?

Đã hai ngày rồi không ăn uống được gì, chắc do hôm trước uống vài ngụm bia khi liên hoan với lớp,

cũng lần đầu tiên động đến thứ khiến tinh thần rối loạn, khóc sướt mướt khi nhìn những ký ức xưa cũ ùa về như mưa bão, để rồi ngất lịm không hay

--

Đầu bây giờ nhức như búa bổ, ngay cả việc mông lung thì mấy thứ ấy lại đeo lấy, cứ loạn lên trong tâm trí, sợ tôi quên hay là đang muốn nhắc nhở ?

..
Cuối cùng cũng về nhà nằm trong căn phòng u ám này khiến tâm trạng thật mệt mỏi,ngoài trời giăng đầy những cơn mưa, cứ ồn ào hối hả

Tôi nghĩ hôm nay lại chẳng thể học được gì, còn 11 ngày nữa thi đại học, đầu trống rỗng, tim cũng mệt mỏi, thần trí mơ màn nhưng vẫn chưa chịu chìm vào giấc ngủ

---
" Em đợi anh đến năm 35 tuổi "

Âm thanh bài hát văng vẳng trong không gian trống trãi này, tôi tự hỏi Nam Khang anh sẽ hạnh phúc chứ? Anh đã được nghỉ ngơi, vậy còn tôi?

Dạo này cứ như đứa trẻ đụng một chút chuyện không vui là khóc, không phải là nấc mà là tự nhiên nước mắt vỡ ra trong màn mi rồi lăn dài xuống má không kịp ngăn lại

~

Vừa rồi đọc được một đoạn hay trong Con đường giải thoát,

" Thương đó là vì mình! Tất cả đối tượng mà mình thương mến đều vì mình mà thương, thương người qua tự ngã của mình "

Cái gì cũng có hai mặt của nó, yêu mình không có nghĩa là ích kỷ mà bởi vì mình hiểu chính mình thì mới biết yêu người khác,

nhưng có những người như Nam Khang tình yêu là sự hi sinh cao cả, là vị tha luôn nghĩ đến người còn lại.

Lại bất chợt nghĩ đến câu thơ của Puskin
" Cầu em được người tình như tôi đã yêu em "

.

Lười về nhà nên nay ở lại lớp học thêm không một bóng người, sao lại im ắng đến thế này?

Sợ nghe một bài nhạc nào đó buồn quá thì bản thân lại khổ sở, cảm thấy bản thân hình như nhạy cảm quá,

--

" Có một người đã từng đi qua thời an nhiên ấy, nhớ nhung, lưu luyến những cảm giác đầu đời, đôi lúc cảm thấy cô đơn, chới với giữa dòng đời hiện tại, nhưng vẫn bước tiếp, đối mặt và tự trưởng thành.
ký ức ngày nào chỉ còn lại là một vệt nắng trên cao " - Blue

.

Thấy buồn cười quá, dạo này hình như tâm trí đang có vấn đề rồi, cảm thấy xung quanh là chuỗi âm thanh hỗn tạp, bẻ ngang khung trời ấy là khoảng trời tĩnh mịch quen thuộc ôm lấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #hoiy#tuybut