Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Tác giả con ghẻ, danh xưng nữ xứng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Thời đại tiểu thư thế nhưng cũng có ngày hôm nay. " Tuyết Thanh Thanh tươi cười châm chọc, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống kẻ dưới chót, mang theo khinh thường.

Dưới nền đất lạnh lẽo ngồi một cái nữ nhân, thân hình gầy yếu bất kham, tóc đen rũ xuống, cả người đều hiện chật vật. Nghe xong lời châm chọc, Thời Mặc cũng không có rất nhiều cảm xúc kịch liệt, nhẹ giương mắt nhìn Tuyết Thanh Thanh kia trương xinh đẹp mặt, nhấp nhấp môi cười nhẹ " Tuyết gia thiên kim cũng chịu bỏ thời gian quý báu ra nhìn ta một cái, ta nhưng thật ra rất cảm kích, không biết ta một cái đã phá sản nghèo túng người có thể giúp gì cho ngươi?"

Tuyết Thanh Thanh tươi cười cứng đờ, thay thế chính là sự tức giận, nàng cười lạnh " A, ta chính là đến xem xem cao ngạo thanh lãnh Thời gia đại tiểu thư rơi xuống khỏi thần đàn sẽ như thế nào đâu, vừa xem, cũng thật đáng buồn nha. "

Thời Mặc vẫn duy trì mỉm cười, đối mặt với bạo nộ Tuyết Thanh Thanh, nàng bình tĩnh đứng lên, phủi đi dính trên quần áo tro bụi. Xong xuôi, Thời Mặc nhìn Tuyết Thanh Thanh, nhẹ nhàng nói, " Xem cũng xem tới rồi, nếu Tuyết tiểu thư đã thoả mãn, vậy thỉnh ngươi đi đi, đừng lãng phí thời gian quý báu của ngài lên một cái vô dụng người như ta. "

Tuyết Thanh Thanh một khang lửa giận đối thượng với đối phương nhẹ nhàng bâng quơ không thể phát tiết, giống như một quyền đánh vào bông thượng, làm người thấy thật sự vô cùng nghẹn khuất.

Mặt mang khó chịu, hừ lạnh một tiếng, Tuyết Thanh Thanh quay người rời đi, nàng tức giận mà nghĩ: Quả thực là trước kia hay bây giờ đều là một phó đức hạnh, đều khiến người khác hận ngứa răng!

Tuyết Thanh Thanh rời đi sau, Thời Mặc kia vân đạm phong khinh ý cười chợt tắt, nàng trên mặt quy về một mảnh yên lặng, nhìn theo bóng lưng Tuyết Thanh Thanh một hồi lâu, sâu kín thở dài, Thời Mặc cười khổ một tiếng: Thanh Thanh, thực xin lỗi, ta tình thế này đã không thể xoay chuyển, càng không muốn liên lụy ngươi. Bồi một cái Thời gia là đủ rồi, không thể bồi thêm ngươi Tuyết gia nữa, ta là một cái quả bom hẹn giờ, ngươi giúp ta sẽ thật nguy hiểm, ta thật mong ngươi có thể bạc nghĩa một chút, từ bỏ ta cái này bằng hữu.

Thời Mặc quay người lại nhìn nàng ở phía sau kia toà nhà cao ốc, mắt chợt loé mà qua phẫn hận, nhanh đến làm người cho rằng chỉ là ảo giác. Thời Mặc đứng ngây người một lát, sau đó cũng cất bước rời khỏi cái này chán ghét địa phương.

Không lâu sau đó, mọi tin tức đều nổ tung rồi, chỉ vì một sự việc: Thời gia người cuối cùng vị kia, cũng chính là Thời đại tiểu thư Thời Mặc, chết rồi, là uống thuốc ngủ tự tử mà chết.

________________

Người người qua lại tấp nập chuẩn bị lễ tang cho Thời Mặc, nhiều người như vậy, nhưng lại không thấy được ở trong một góc đứng một cái tiểu nữ hài, hai mắt dại ra, vô thần chứng kiến từng kiện từng kiện sự việc xảy ra. Nếu có người thấy được cái này tiểu nữ hài, sẽ thực giật mình, bởi nữ hài giống như là bản thu nhỏ của Thời Mặc vậy.

Vừa mãn 5 tuổi Thời Mặc tiểu nữ hài, chứng kiến một loạt sự việc mà nàng ở tuổi này không nên chứng kiến.

Tiểu Thời Mặc cũng đã nhận ra được, nàng không thể xen vào bất cứ sự việc gì, nàng chỉ có thể đứng đó, sững sờ nhìn bi kịch từng chút một xảy ra. Điều này như thể ta đang xem một bộ phim về cuộc đời của nhân vật vậy, có thể xem, lại không thể xen vào, đáng nói ở chỗ, nhân vật trong bộ phim ấy lại chính là "ta".

Nữ hài bất lực co người lại trong một góc, thân thể nhỏ bé khẽ run rẩy, nàng ôm lấy chính mình, nước mắt nối tiếp đi xuống rớt, gương mặt rất nhanh liền ướt đẫm nước mắt.

Chợt, nàng bên tai nghe thấy tiếng gọi của nàng mẹ, cảnh tượng xung quanh nàng bỗng chốc đều sụp đổ thành từng mảnh nhỏ, tan biến đi. Đến cuối cùng, chỉ còn lại một khoảng không gian tĩnh lặng, hắc ám đến nhìn không thấy một tia sáng.

Tiểu Thời Mặc nữ hài bị hút vào cái kia hắc ám không gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top