Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Thần chưa từng nghĩ đến một ngày anh sẽ đứng trên sân khấu, mở to mắt nhìn một trời vàng phía trước, tai lắng nghe những âm thanh hò hét theo lời bài hát.

Hôm nay là một ngày quan trọng  - ngày tổ chức concert đầu tiên sau bao khó khăn từ lúc chưa ra mắt.

Anh im lặng, buông thõng cánh tay cầm micro, ngước mặt nhìn về phía khán đài hơn ngàn người

Những tiếng gọi từ phía khán đài dần nhỏ lại, bên tai chỉ còn văng vẳng lại một chút dư âm. Nhỏ dần, nhỏ dần rồi như cơn gió bay đi mất, trả lại bóng tối và sự im lặng.

Châu Thần hoảng hốt quay đầu nhìn về phía cánh gà, ngay lúc anh chuẩn bị cất lời, một chùm sáng chói chiếu lên người anh. Ánh sáng vàng rực rỡ phủ lên người anh, trong con ngươi đen láy kia tụ lại những đốm sáng lonh lanh.

            - Châu Thần! Chúc mừng sinh nhật!!!

           - Thần Thần sinh nhật vui vẻ!!!

          - Châu Thần luôn vui vẻ nhé! Đã có chúng em ở bên anh rồi!

Từ ngày bạn bè cùng khóa lần lượt được tuyển làm thực tập sinh cho các công ti giải trí khác nhau hình như anh chưa từng đón một cái sinh nhật đông vui như thế này.

Từ ngày người đó gửi đó cho anh tấm thiệp nho nhỏ hình như anh chưa từng thấy xúc động như vậy...

Phải rồi! Liệu cô ấy có còn nhớ hôm nay là sinh nhật anh?

          - Châu Thần của chúng ta có lẽ là đã vui đến phát ngốc rồi! Mau mau gọi hồn cậu ta về đi!

Thẩm Dương cười lớn, đẩy mạnh vào vai anh. Mọi người cũng òa cười, chỉ có anh, chỉ có anh vẫn trơ ra như môt khúc gỗ.

Trái tim anh thật kì lạ...

Nó vui sướng nhảy nhót liên hồi 

Nó đau đớn khôn cùng

Nó tê tái

Nó muốn bóp nghẹt lấy suy nghĩ, cảm xúc của anh

Châu Thần một bàn tay ôm mặt, một bàn tim ôm lấy trái tim đang hỗn loạn ngồi xụp xuống sàn sân khấu.

Xin đừng bắt anh vác trên gánh nặng hình tượng lúc này.

Xin đừng để ánh sáng chói lòa kia làm lộ con người yếu  đuối của anh lúc này...

        - Châu Thần, có muốn nói gì không nào?

Thẩm Dương vỗ vỗ vai an ủi. Đều là người trong cái vòng lẩn quẩn này, ai mà không hiểu cảm giác xúc động này chứ?

Châu Thần gạt nước mắt, nghẹn ngào cầm lấy micro.

           - Cảm ơn, thật sự ... rất cảm ơn.

Anh nhét lại micro vào tay Thẩm Dương, quay lưng lại với toàn bộ khán giả, cúi đầu gạt nước mắt.

Xin cảm ơn, kỉ niệm đêm nay tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ.


- Phong Hoa-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top