Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Sau khi giải nghệ, Sun Yingsha tiếp tục làm huấn luyện viên cho đội tuyển quốc gia. Wang Chuqin kế thừa công việc kinh doanh của cha mình và phát triển thương hiệu thể thao cá nhân khá thành công.

Sự tiếp xúc giữa hai người dần giảm đi, cuộc sống của họ dần trở nên buồn tẻ.

Khi cô còn thì đấu, mọi người đều nghĩ cô và Wang Chuqin là một cặp, nhưng Wang Chuqin đã nói rõ rằng họ chỉ là bạn tốt.

Vì thế bây giờ sau khi giải nghệ họ chỉ là bạn bè.

Thực ra, cả hai đã ở bên nhau một thời gian nhưng lúc đó họ còn trẻ và đang trong độ tuổi trưởng thành nên thường xuyên xảy ra mâu thuẫn.

Cô bực bội vì Vương Sơ Cần luôn quan tâm đến cô, đặc biệt là sau khi họ quen nhau, cô không được ăn cái này làm cái kia, và anh ấy sẽ tức giận nếu nhìn những chàng trai khác quá nhiều.

Wang Chuqin cảm thấy mỗi ngày cô đều bận rộn tập luyện và không có thời gian để hẹn hò. Cô yêu như thể không có quan hệ tình cảm. Chưa đầy một năm, cả hai chia tay trong hòa bình. Cả hai đều đồng ý rằng tốt hơn hết là cứ tiếp tục là bạn bè.

Nhưng điều bất thường duy nhất là mẹ của Sun Yingsha gần đây đã bắt đầu rủ cô đi xem mắt

Bà không muốn con gái mình lấy chồng xa nên bà Gao đã tìm cho Sun Yingsha một người xem mắt đến từ Hà Bắc làm việc ở Bắc Kinh.

Sun Yingsha không từ chối việc xem mắt, cô ấy đã đủ tuổi và xem mắt là một quá trình bình thường.

Buổi xem mắt diễn ra vào tối nay và chúng tôi có cuộc hẹn lúc 7 giờ tối.

Việc dọn dẹp sau khi tập luyện khá dễ dàng. Sau khi nghỉ hưu, cô ấy bắt đầu để tóc dài và giờ nó đã dài quá dái tai.

Cô ấy đã làm huấn luyện viên được gần một năm, cô ấy và Wang Chuqin đã gần một năm không gặp, giao diện WeChat vẫn bị kẹt vào ngày 11 tháng 5. Sun Yingsha chúc anh ấy sinh nhật vui vẻ và anh ấy nói lời cảm ơn và không có gì xảy ra nữa.

Sun Yingsha cất điện thoại di động, chỉ thay quần áo và rời đi đến cuộc hẹn. Đó là một nhà hàng phương Tây có môi trường khá tốt, nhưng điều duy nhất tốt là môi trường.

Đột nhiên cô nghĩ nếu là Wang Chuqin, anh nhất định sẽ không đưa cô đến đây ăn.

"Xin chào, tôi tên là Sầm Phong."

Người đàn ông đưa tay về phía cô, Sun Yingsha định thần lại và bắt tay anh một cách lịch sự.

Sầm Phong đang mặc một bộ vest tươm tất. Sun Yingsha nhìn mình, mặc quần áo sau khi tập luyện và trực tiếp đến.

"Rất xin lỗi."

Sun Yingsha đã xin lỗi anh ấy.

"Không sao ."

Trước khi bữa tối kết thúc, Sầm Phong hình như có việc phải về sớm. Khi rời đi, Sầm Phong liên tục xin lỗi, Sun Yingsha cũng bày tỏ sự thông cảm.

Sau khi Sầm Phong rời đi, Sun Yingsha mới thở phào nhẹ nhõm. Không khí trong nhà hàng khá chán , hai người không có điểm gì chung nên ở cùng nhau thật khó xử.

Sun Yingsha bước ra khỏi nhà hàng và nhìn thấy Wang Chuqin, cô nhìn thoáng qua đã nhận ra bóng dáng của anh.

Wang Chuqin đang nói chuyện điện thoại.

Nhưng anh dường như không nhìn thấy cô, và cô vẫn đang do dự không biết có nên chào hay không.

Quên đi, đừng chào hỏi nữa, cô nghĩ.

"Wang Chuqin."

Là Lưu Đinh gọi cho cô.

Cô quay lại, đúng lúc Wang Chuqin cũng quay lại.

"Đã lâu không gặp!"

Liu Ding đi về phía Sun Yingsha, Wang Chuqin theo sau.

"Ừm, đã lâu không gặp." Cô trả lời.

Cô cũng ăn ở đây à?” Liu Ding hỏi cô.

"Đi xem mắt." Sun Yingsha trả lời.

Sun Yingsha thừa nhận cô cố ý làm vậy.

Nghe được câu trả lời này, Wang Chuqin sửng sốt một chút, sau đó mới nói: "Gia đình em lo lắng rồi sao ?"

"Không, không phải vậy. Nguyên nhân chủ yếu là tôi thực sự đã lớn rồi, các cậu cứ tự nhiên tôi về trước."

Sun Yingsha mỉm cười chào tạm biệt và chuẩn bị rời đi.

"Người xem mắt  ở đâu? Tại sao anh ấy không đưa em về?" Wang Chuqin hỏi cô, giọng điệu có chút khó chịu.

"Anh ấy rời đi trong trường hợp khẩn cấp." Sun Yingsha trả lời.

"Vậy để Datou đưa em vêg, anh đi trước, không đi cùng 2 ngươi." Liu Ding lập tức rút lui.

Wang Chuqin quay người lái xe, trong khi Sun Yingsha mở ứng dụng và chuẩn bị bắt taxi.

“Đi thôi, lên xe đi.” Wang Chuqin bảo cô lên xe.

"Không, thực ra anh và tôi không về cùng đường đâu."

Sun Yingsha muốn từ chối, không phải vì điều gì khác mà chủ yếu là vì cô ở rất xa nhà Wang Chuqin.

Wang Chuqin xuống xe, đi vòng quanh, buộc phải đóng trang taxi của Sun Yingsha, để cô lên xe.

"Thật sự chỗ tôi rất xa." Sun Yingsha cố gắng từ chối.

"Tôi biết."

Wang Chuqin đột nhiên dừng lại và nhìn cô bằng đôi mắt rực cháy.

"Tôi muốn tiễn cậu nên không cần phải lo lắng gì cả"

"....."

"Lên xe." Wang Chuqin mở cửa ghế phụ

Yingsha không ngồi vào ghế phụ mà muốn ngồi ở phía sau.

"Em đang làm gì vậy?" Wang Chuqin tóm lấy cô.

“Tôi sẽ ngồi phía sau.”

"Tôi không có bạn gái."

Không biết là vì cạnh tranh hay vì lý do gì khác mà Sun Yingsha cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều sau khi nghe điều này.

"Tại sao bạn lại giảm cân?" Wang Chuqin lên tiếng trước.

"Nếu không luyện tập, tôi sẽ không ăn nhiều như trước." Sun Yingsha nghiêng đầu nhìn khung cảnh lướt qua ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng trả lời.

"Anh..." Hai người gần như nói cùng một lúc.

Wang Chuqin im lặng và ra hiệu cho cô nói trước.

"Anh có bận không?"

"Công việc lúc trước khá bận rộn. Bây giờ thì tốt hơn nhiều rồi."

Ừm."

"Em có mệt không?" Wang Chuqin hỏi cô.

"May mắn, tôi không mệt mỏi như trước." Sun Yingsha trả lời.

Lại một sự im lặng kéo dài nữa...

Sun Yingsha rút ánh mắt lại và nhìn nghiêng về Wang Chuqin.

Tôi phải nói rằng Wang Chuqin khá đẹp trai.

Nếu nhất định phải kết hôn, Wang Chuqin quả thực là một ứng cử viên sáng giá.

Khi xe dừng lại, Wang Chuqin quay người lại thì nhìn thấy ánh mắt trực tiếp của Sun Yingsha

"Anh đẹp trai như vậy sao?" Không biết Wang Chuqin sao có thể nói ra những lời tự mãn như vậy mà vẻ mặt không hề thay đổi.

Sun Yingsha trợn mắt nhìn anh và bắt đầu tháo dây an toàn.

"Sasha, sao em không gọi anh là anh trai?"

Wang Chuqin nghiêng đầu nhìn cô.

"Câu bao nhiêu tuổi? Tôi có gan gọi  nhưng cậu có đủ can đảm để lắng nghe không?"

Sun Yingsha nhanh chóng bước ra khỏi xe, tự hỏi liệu cô ấy có hỏi gì kỳ lạ nếu ở lại lâu hơn không.

Sun Yingsha vội vàng xuống xe mà không lấy túi xách.

Wang Chuqin nhìn người ngoài cửa sổ, sau đó ánh mắt rơi vào túi xách, quay đầu lại cười nhẹ, lắc đầu rồi lái xe rời đi.

Hãy giữ lấy chiếc túi này, họ sẽ luôn có cơ hội gặp lại nhau.

"Là ai? Vừa rồi đó không phải là xe của Wang Chuqin sao?" Sun Yingsha vừa vào phòng liền bị Châu Nhiên kéo lại hỏi.

"Ừ." Sun Yingsha gật đầu.

"Thật sao? Hai người các ngươi ~ ừm... có chuyện gì vậy? Không lẻ 2 người đi hẹn hò? Nói thật cho tôi biết!"

"Vừa rồi trên đường gặp được hắn, tiện đường đưa tôi trở về."

"A! Thế thôi à? Chuyện này quá mất hứng thú."

Chán quá, cô tưởng có kịch tính gì đó để cướp cô dâu.

Sun Yingsha chọc vào trán Châu Nhiên và phàn nàn rằng cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều.

"Thật đáng tiếc hai người không ở cùng nhau." Trâu Nhiên đột nhiên thở dài.

"Thật sao? Thật đáng tiếc?"

"Hai người hiểu nhau quá.  Từ nhỏ đã chơi với nhau. Cùng thi đấu với nhau. Lúc trước cứ tưởng 2 người ở bên nhau. Không ngờ lại..." Trâu Nhiên cười giải thích, dần dần lạc đề, giọng điệu càng ngày càng hưng phấn.

Có vẻ như thật đáng tiếc....

Sun Yingsha phải thừa nhận rằng cô có ý tưởng như vậy về Wang Chuqin. Cô cũng thích Wang Chuqin, không chỉ như một người anh trai mà dường như Wang Chuqin chỉ coi cô như một người em gái.

Nếu phải kết hôn với người xa lạ, thà cưới Wang Chuqin còn hơn.

“Vậy cậu nghĩ tôi theo đuổi hắn thế nào?” Tôn Anh Sa nói với giọng điệu kinh ngạc, khiến Trâu Nhiên cảm thấy hưng phấn.

"A? Thật sao? Mặc dù tôi không khuyên bạn nên chủ động theo đuổi người khác, nhưng nếu mục tiêu là Wang Chuqin thì hãy đuổi theo hắn!

" Hahahahaha."

"Xin chào tiêu chuẩn kép!"

"Xin mời, đó là Wang Chuqin."

"Vâng, đó là Wang Chuqin

Ngay sau khi tập luyện, khi cô chuẩn bị đi đến nhà ăn, bà Cao lại gọi điện cho Sun Yingsha và Nunu hất cằm để đồng nghiệp của cô đi trước.

"Chào mẹ."

"Buổi hẹn hò hôm qua thế nào?"

"Không có điểm chung." Sun Yingsha nói trước.

"Ồ! Vậy sao? Chúng ta có thể trau dồi những chủ đề chung."

"Con mới gặp anh ấy một lần, làm sao con  biết được anh ấy là người như thế nào?"

"Đúng vậy. Vậy nếu hai người gặp nhau thường xuyên hơn, chúng ta có thể thu xếp đi chơi vui vẻ nếu hai người không có việc gì làm."

"Mẹ, đừng lo lắng về điều đó." Trong khi nghe điện thoại, Sun Yingsha chán nản nhìn xung quanh.

Wang Chuqin ở ngoài cửa, vẫy tay chào cô, trên tay vẫn cầm chiếc túi.

"Con đã ba mươi rồi, sao mẹ có thể không lo lắng cho anh?"

“Mẹ yên tâm, năm nay con nhất định sẽ mang về cho mẹ một đứa con rể.”

"Là ai? Đừng hòng lừa tôi." Cao phu nhân không dễ dụ, nhất định phải nghe Sun Yingsha nói cho cô biết đó là ai

Sun Yingsha đi về phía cửa và bắt gặp ánh mắt của Wang Chuqin.

"Wang Chuqin," cô trả lời.

Nói xong cô cúp máy và bước nhanh về phía cửa.

"Anh ăn cơm chưa? Cùng đi nhé?" Sun Yingsha mời anh.

"Được rồi, em muốn ăn gì?" Wang Chuqin trả lời và đưa túi cho cô.

"Chúng ta làm gì đó đơn giản thôi. Đi theo em. Rất gần. Không cần lái xe." Sun Yingsha dẫn đầu, anh bước nhanh về phía trước hai bước và đi theo cô ấy, sóng vai nhau.

Đã lâu rồi hai người không đi dạo cùng nhau như thế này. Lần cuối cùng họ đi dạo cùng nhau là trước Thế vận hội Paris vào buổi trưa, Wang Chuqin đưa cô đi tìm đồ ăn ngon.

Sau Paris, độ nổi tiếng của cả hai đã tăng lên một tầm cao hơn. Có rất nhiều người hâm mộ có mặt trước nhà thi đấu mỗi ngày. So với thời điểm đó, cả hai vẫn nhớ những ngày thi đấu ở nước ngoài và đi dạo cùng nhau.

Đi ngang qua ban công của Liên đoàn thể thao, bức ảnh hai người giành chức vô địch đôi nam nữ vẫn còn trên đó, nhưng cách đó không xa là bức ảnh nhà vô địch đôi nam nữ những năm gần đây, cả hai đều dừng lại. trong dấu vết của họ.

Đó là sự đổi mới và thay thế hỏa lực.

"Wang Chuqin, anh nhìn xem, là chúng ta."

"Ừ." Wang Chuqin gật đầu, ánh mắt dừng lại trên cái đầu hơi ngẩng lên của Sun Yingsha

Tôi không biết Sun Yingsha bắt đầu gọi anh ấy là Wang Chuqin từ khi nào, nhưng anh ấy không thể nói cái túi đậu nhỏ đó nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #shatou