Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 1 lửa cháy cung hoàng phi

3000 năm trước , tại cung điện Babylon

Asisu nâng chén thuốc đen ngòm lên uống cạn, mày nhăn lại vì vị đắng . Đặt chén xuống chiếc khay , nàng liếc mắt sang phía Ari đang quỳ cung kính bên cạnh nói : người ra ngoài đi .

Vâng thưa lệnh bà ! Ari đáp và nhẹ nhàng ra ngoài khép cửa lại .

Thả mình trên đệm êm đối mặt với trần nhà trang trí hoa lệ và tinh sảo , đôi mắt Asisu trống rỗng , vô hồn ! Chẳng ai có thể thấu được nỗi đau lúc này của nàng , đưa tay đặt lên bụng nhẹ nhàng vuốt ve nơi đã từng có 1 sinh mệnh nhỏ nhoi , nước mắt không kìm nổi tràn mi . Nàng còn gì đây ? không ! nàng không còn gì cả , đất nước ruồng bỏ , người thân duy nhất cũng là người đàn ông nàng yêu 1 cách mê muội lại xa lánh nàng ,thù hận nàng chỉ mong nàng chết đi , biến khỏi thế gian này ! Người chồng luôn nói yêu nàng nhưng thật chất chỉ là lợi dụng nàng cho dã tâm của mình mà thôi ! Đứa con tội nghiệp vừa tới với nàng , chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời cũng vội vàng rời đi ! Nàng thật thất bại mà . Nhếch mép cười chua xót , nàng thì thầm : xin lỗi con ! xin lỗi con ! xin lỗi con bé yêu !

Ragashu ngồi sau bàn , lưng tự vào ghế 1 cách lười nhác , khuân mặt âm trầm làm cho thị nữ phía dưới run như cầy sấy không dám ngẩng đầu . Không khí như đông đặc lại , thị nữ phía dưới trán đầy mồ hôi trong lòng nhẩy nhót và đầy sợ hãi , nàng chỉ là 1 thị nữ nhỏ nhoi theo hầu hoàng phi Asisu mà thồi . Nàng không biết hôm nay hoàng đế cho gọi tới là có việc gì , trong lòng ngàn lần , vạn lần tự cầu phúc cho mình hi vọng không có việc gì xẩy ra . Việc hoàng phi Asisu bị xẩy thai đã làm chấn động cả hoàng cung Babylon , hoàng đế từ lúc đó luôn âm trầm khiến người run sợ .

Hoàng phi thế nào rồi ? Ragashu cất tiếng sau 1 hồi im lặng cắt đứt suy nghĩ của người thị nữ .

Thị nữ giật thót mình , cung kính trả lời : bẩm hoàng thượng lệnh bà vừa được nữ

quan Ari cho uống thuốc và nghỉ ngơi ạ !

Được rồi ngươi ra ngoài đi ! người thị nữ tuân lệnh lui ra ngoài , vừa ra ngoài thì nhẹ nhàng thở hắt ra , và trong lòng lấy làm kì lạ khi hoàng thượng cho truyền chỉ để hỏi 1 câu như vậy . Trong phòng chỉ còn lại mình Ragashu nhìn chăm chăm vào ánh lửa bập bùng của ngọn đuốc , ánh mắt âm trầm không biết nghĩ điều gì . Đứng dậy , lấy áo choàng , đi ra khỏi phòng hướng về phía cung điện hoàng phi , Ragashu bước những bước vội vã . 4 vị thị vệ theo sau như những chiếc bóng im lặng không 1 tiếng động .

Bầu trời đêm Babylon lung linh huyền ảo với ngàn vạn ngôi sao , đẹp đến nao lòng ! thế nhưng vào lúc này không ai có tâm trạng để ngắm , để thưởng thức cảnh đẹp ấy ! Ragashu đứng yên lặng trước cánh cửa đóng kín nhìn chăm chăm , bên cạnh Ari cung kính đứng cúi đầu , thị vệ đằng sau đã tản vào bóng tối . Ari mở cửa , Ragashu ra lệnh !

Thưa hoàng thượng ! lệnh bà vừa mới nghỉ ! Ragashu không kiên nhẫn nghe Ari trả lời dùng sức đạp tung cánh cửa nặng nề , và xông vào ! Sững người lại , hắn nhìn thấy gì thế này ? Asisu đang co dúm lại nằm trên giường , 2 tay nắm chặt , nước mắt tràn mi ! chưa bao giờ hắn thấy nàng yếu đuối thế , chưa bao giờ hắn thấy nàng nhỏ nhoi tội nghiệp vậy , chưa bao giờ hắn thấy nàng khóc dù chỉ 1 giọt . Vậy mà bây giờ hắn đã thấy ! Cả cơ thể hắn chấn động , có gì đó như đang cuồn cuộn , gào thét đốt cháy hắn vậy !

Asisu nhỏm dậy , quay mặt đi , lau khô lệ lấy lại vẻ bình tĩnh lạnh lùng vốn có cất tiếng : bệ hạ , ngài tới thăm thiếp sao , đa tạ bệ hạ . Ari dâng trà .

Không cần , ngươi ra ngoài đi ta muốn ở lại 1 lúc với hoàng phi , Ragashu ra lệnh . Ari vô cùng lo lắng cho Asisu liếc mắt về phía nữ hoàng nhà mình . Asisu gật đầu , Ari nhẹ nhàng lui ra khép cửa lại . Cả căn phòng phút chốc im lặng chỉ có những tiếng lèo xèo , lách tách của ngọn đuốc trên giá , 2 con người không ai lên tiếng trước đều mải mê với suy nghĩ của riêng mình . Ragashu đứng như trời trồng giữa phòng môi mấp máy mà không thể nói ra . Bây giờ trong đầu hắn rất loạn , hắn phát hiện ra mình không hiểu gì về người vợ của mình . Lúc nghĩ nàng lạnh lùng độc ác , thì hắn lại thấy mặt yếu đuối khổ đau của nàng . Hắn rất muốn bổ đầu nàng ra để xem trong đó chứa gì ? lúc nhận được mật báo hắn muốn nổi điên lên và tự hỏi hàng trăm lần ( sao nàng có thể độc ác đến thế ? ngay cả con mình mà cũng xuống tay được ? chả nhẽ nàng yêu Menfuisu đến vậy , nên không muốn hoài thai con của hắn ? ) hắn như 1 con sư tử bị động tới lòng kiêu ngạo và sự tự tôn vậy . hắn không chấp nhận điều đó , cho dù ban đầu lấy nàng cũng chỉ vì lợi dụng chăng nữa .

Cuối cùng không chịu nổi sự im lặng hắn cất tiếng khàn khàn đầy mệt mỏi : Asisu có phải nàng từ bỏ con của chung ta không ? Asisu ngẩng phắt lên cả khuân mặt đanh lại , đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên sự đâu khổ và tuyệt vọng nhìn thẳng vào Ragashu , khiến Ragashu như chìm trong đáy hồ lạnh lẽo của mùa đông .

Bệ hạ ! ngài đánh giá Asisu quá cao rồi ! nếu thiếp có thể lòng dạ sắt đá đến vậy thì tốt biết bao . Nếu thiếp có thể lạnh lùng tàn nhẫn hơn chứ không độc ác , tàn nhẫn 1 cách nửa vời thì thiếp đã không thảm hại như ngày hôm nay !

Vậy sao ? vậy sao ? Ragashu gầm lên : vậy nàng giải thích sao về việc Ari mua thuốc phá thai ? đừng quanh co , ta đã tra rồi ! Ragshu gằn giọng, mặc dù việc nàng xẩy thai , thái y không tìm thấy trong cơ thể nàng có dấu hiệu của thuốc , nhưng va chạm hôm đó chưa đủ nặng để nàng đánh mất đứa con ! chỉ có thể giải thích , nàng đã dùng thuốc không tốt cho thai nhi khiến cho đứa bé không khỏe mạnh , vì vậy mà có thể dễ dàng sẩy thai !

Tra rồi ? Ragashu ! thiếp nói cho ngài biết , thiếp không hại con của mình , nó là người thân còn lại duy nhất của thiếp , thiếp tuyệt không hại nó ! ngài tin thì tin , không tin thì tùy , thiếp mệt , thiếp muốn nghỉ ! nói xong Asisu thản nhiên nằm xuống nhắm mắt bỏ mặc Ragashu tức tối đứng bên cạch , trong đầu vang vọng mãi câu nói của Asisu

Nó là người thân duy nhất còn lại của thiếp !

Nó là người thân duy nhất còn lại của thiếp !

Nó là người thân duy nhất còn lại của thiếp !

.........................................................................

Asisu nàng dậy nói rõ cho ta ! Ragashu vừa kéo tay Asisu vừa gằn giọng , nàng nói ai là người thân duy nhất của nàng ? còn ta ? còn ta thì sao ? ta là chồng của nàng kia . Tay Asisu tay bị nắm đến đau mà mặt không biến sắc nàng giật mạnh tay mình ra , Ragashu càng nắm chặt hơn , bắt nàng nhìn thẳng vào mình , 4 con mắt đăm đăm nhìn nhau . Asisu chua xót lên tiếng :

Không phải sao Ragashu ? Ngài lấy thiếp chỉ là muốn lợi dụng thiếp thôi ! ngài luôn miệng nói yêu thiếp nhưng thật ra ngài yêu quyền lực . Ngài lấy thiếp chỉ là muốn lợi dụng thiếp để đạt được tham vọng của mình thôi ! Nhưng nay thiếp không còn gì để cho ngài lợi dụng nữa rồi . Thiếp hiện là 1 nữ hoàng mang đầy tiếng xấu xa độc ác , đất nước ruồng bỏ thiếp , người thiếp yêu lại không yêu thiếp thậm chí là căm thù thiếp , hận thiếp muốn thiếp chết , người chồng của thiếp cả hậu cung chỉ có 1 mình thiếp , nhưng trong lòng người đó như thế nào thì ngài rõ nhất bởi ngài chính là người ấy , Chỉ có con của thiếp là vẫn thuộc về thiếp , là máu mủ của thiếp , là ruột gan của thiếp , là người thân còn lại của thiếp ! thế nhưng cuối cùng nó cũng rời thiếp mà ra đi ! ha ha ha ...... thiếp chẳng còn gì nữa ! thiếp chẳng còn gì nữa ........ ha ha ha ha ha ha ................

Giữa màn đêm tĩnh lặng , tiếng cười man dại đày chua xót của Asisu vang lanh lảnh đầy chói tai đâm vào tâm can người đối diện ! Ragashu sững người dần dần thả lỏng cánh tay : nàng nghỉ đi , lúc khác ta lại tới , nói xong hắn nặng nề quay lưng đi thẳng !

Trên hành lang tối đen hắn vội vã đi như chạy trốn 1 điều gì đó . Ngày hôm nay thế giới của hắn đã có sự xáo trộn , có gì đó như vỡ vụ ra mà hắn không cách nào nắm bắt .

Ragashu đi rồi , Ari bước vào quỳ thụp xuống, mắt đâỳ lệ : Nữ hoàng người còn có nô tỳ , dù cả thế giới quay lưng với người vẫn còn có nô tỳ đây ! Asisu quay qua nhìn Ari nhàn nhạt nói : ngươi đứng nên đi , có gì mà khóc , ta vẫn rất tốt .

Vâng ! Ari đáp lời đứng lên bước tới vén chăn cho Asisu , trong lòng bà quặn đau , bà là nhũ mẫu từ bé của Asisu , không kết hôn , không gia đình , không con cái , đối với bà Asisu chính là gia đình của bà , con gái của bà , vị thần quyền lực và đầy kiêu ngạo trong lòng bà ! Nhìn Asisu đau khổ mà trái tim bà cũng tan nát theo , bà ước ao giá như có thể thay nàng chịu những đay khổ ấy !

Asisu lại lên tiếng cắt ngang sự yên lặng : Ari này ta muốn trở về Ai cập , nói xong nàng ngồi bần thần !

Vâng nhất định có ngày nữ hoàng có thể trở về Ai cập !

Thôi ngươi đi nghỉ đi , ta muốn nghỉ ngơi , đóng cửa lại , đừng cho ai quấy rầy !

Vâng ! Ari đáp lời và lùi ra ngoài !

Ari vừa ra ngoài , Asisu tung chăn ngồi bật dậy , lôi trong gầm giường 1 số lượng lớn rượu nho ( món uống yêu thích của nàng ) hắt hết lên chăn gối , rèm cửa , sau đó chân trần tới bên ngọn đuốc đang cháy lách tách không 1 chút chần chờ châm vào rèm , vào chăn , ngọn lửa nhờ rượu có chất cồn bùng cháy mãnh liệt . Lửa bùng lên soi tỏ khuôn mặt diễm lệ có chút tái nhợt của Asisu , ánh mắt nàng đăm đăm nhìn ngọn lửa nhẩy múa , ngọn lửa chút nữa sẽ lấy mạng nàng , trong mắt xẹt qua sự tuyệt vọng , giãy dụa , đau khổ cuối cùng thay bằng sự kiên định . Nàng giờ không còn gì nữa , chỉ là phải làm Ari phải thất vọng rồi . Lửa cháy càng ngày càng mạnh , hơi nóng tỏa ra táp vào mặt nàng , vào da thịt nàng , nàng có cảm giác sinh mệnh đang rời bỏ mình , hô hấp càng lúc càng khó khăn , ý thức càng lúc càng mơ hồ . Nàng chật vật đứng thẳng người dơ hai tay lên trời , mặt hướng ra phía bầu trời đêm hô to ( hỡi các vị thần vĩ đại của Ai cập , ta Asisu đứa con của Ai cập , cầu mong sự che trở của các ngài ! thân xác này tan biến , linh hồn xin theo chân thần gió vĩ đại trở về đất mẹ ! Nếu có kiếp sau nhất định ta sẽ đi theo con đường khác , sống cuộc sống của mình , tuyệt không phụ mình ) nói xong nàng gần như kiệt sức ngã xuống , ngọn lửa đã liếm lên thân thể nàng , toàn thân đau tê tâm liệt phế , nàng thì thầm : Mitamun xin lỗi , giờ ta đã biết sự đau đớn của lửa thiêu ! Carol ta hận ngươi con gái kẻ trộm mộ ! và trên hết Menfuisu ta cũng hận ngươi , người em trai , người ta đã yêu đến vất bỏ mọi thứ , nếu có kiếp sau ta tuyệt không cho phép mình yêu ngươi ! Con của ta , đứa con tội nghiệp , mẹ không còn gì nữa , mẹ đi gặp con đây , nếu có kiếp sau hãy lại làm con của mẹ nhé ! Cuối cùng Ari hãy cố sống nhé và xin lỗi ! Nói xong nàng ngất lịm đi , ngọn lửa mãnh liệt bao trùm cả căn phòng và lan tràn ra khắp nới !

Bên ngoài binh lính hò hét cứu hỏa , Ari kêu gào muốn sông vào , bị những thị nữ bên cạch giữ chặt tay lại nếu không có lẽ bà đã nhẩy vào ngọn lửa hung tàn rồi . Ragashu hùng hổ quát tháo cứu hỏa , hắn không thể tin nổi , hắn vừa nói chuyện với nàng xong mà giờ đây nàng đã chìm trong biển lửa , không cách nào cứu ra bởi ngọn lửa quá lớn ! Hắn tức giận ! hắn chua xót ! hắn hối hận ! nhưng tất cả đã quá muộn rồi .

Cả tòa cung điện trong 1 đêm đã bị thiêu rụi , ánh lửa hừng hực suốt cả đêm , cho tới rạng sáng hôm sau mới dập tắt hẳn , may mà ngoài Asisu không có thêm ai thiệt mạng . cái này phải kể tới công của Asisu khi lên kế hoạch đã tìm cách điều hết thị vệ cung nữ ra xa , nên khi phát hiện đám cháy đã kịp thời di chuyển , cứu hỏa .

Sau đám cháy Ari trở lên lầm lì im lặng , luôn luôn văng vẳng bên tai lời cuối của Asisu ( Ta muốn trở về Ai cập , ta muốn trở về Ai cập ) thế là bà bạo gan đi cầu xin Ragashu cho mang tro cốt của Asisu trở về Ai cập . Tất nhiên Ragashu không đồng ý , hắn cũng muốn giữ nàng ở bên cạnh , từ ngày đó trong hắn đã có sự thay đổi mà ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra ! sau khi sự cầu xin của Ari không được đáp ứng , bà vẫn quyết tâm trở về Ai cập , ngắm nhìn Ai cập , hít thở không khí Ai cập sống trên đất mẹ Ai cập thay nữ hoàng kính yêu của mình !

Ragashu điên cuồng điều tra sau cái chết của Asisu , cuối cùng phát hiện ra việc Asisu sẩy thai có liên quan rất rộng tới giới quí tộc trong nước . Hắn không thể tin nổi con của hắn lại bị ám hại dưới mi mắt của hắn , và hắn lại mắc kế li gián để nghi ngờ Asisu ! tay hắn nắm chặt và quyết tâm thề 1 ngày nào đó sẽ quét sạch những ai tham gia vào kế hoạch này trả thù cho đưa con tội nghiêp của hắn !














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top