Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27 : Trường súng

Ngày hôm sau, khi Yinlee thức giấc là hơn bốn giờ sáng. Chả hiểu vì sao cô không thể vào lại giấc ngủ như thường ngày nên cũng đi xuống giường vệ sinh cá nhân. 

Thay đồ rồi vệ sinh cá nhân xong thì xuống nhà dùng bữa sáng. Sáng nay dì Shim dậy cũng rất sớm, có lẽ chuẩn bị đưa Yinlee tới trường súng.

Sohee : Con dậy sớm vậy ?

Yinlee : Con thấy hơi khó ngủ, có lẽ do ngày hôm qua làm tóc ngồi lâu nên hơi mệt.

So hee : Lần sau chú ý giấc ngủ một chút, con mà uể oải là giảm đi thần thái.

Yinlee : Vâng.

Sohee và Yinlee dùng bữa xong, cả hai vừa rời khỏi bàn ăn thì bên ngoài cổng đã có một dàn siêu xe SUV đen đỗ ngoài cổng. Nhìn phát là biết ai, Yinlee và Sohee lần lượt ra khỏi sân đi đến cánh cổng đen lớn.

Sohee : Chỉ là Yinlee muốn tới trường súng, cần thiết phải trịnh trọng như vậy sao ?

Người đàn ông tầm 40 tuổi từ trên chiếc xe đầu tiên, tuy là ở độ tuỏi trung niên nhưng ông ta vẫn còn trẻ trung, khỏe mạnh. Ánh mắt toát ra sự giá lạnh rét buốt và tàn khốc.

River : Không thể không trịnh trọng được, một nhân tài súng bắn làm sao tôi không bớt chút thời gian tới đón con bé chứ.

Yinlee : Ông River quả nhiên ông vẫn luôn coi trọng cháu, có phải chưa tìm được người nào tài giỏ như cháu không ?

River : Đúng, tìm người hoàn hảo như cháu thì lấy đâu ra còn nữa, cháu là độc nhất rồi.

River : Cháu muốn tới trường súng sao ? Ta mới đọc được vài thông tin, cháu đã kết hôn mà sao vẫn về đây tới trường súng ?

Yinlee : Chẳng qua hôn nhân nhàm chán, với lại cháu có việc nên quay về đây. Sẵn tiện muốn tới trường súng đào lại chút kĩ năng đã lâu.

Sohee : Yinlee đã về đây tới trường súng, ông không có quà gì cho con bé sao ?

River : Ôi bà Shim, bà cứ khéo lo. Bà chưa bao giờ để co bé chịu thiệt, tôi cũng vậy. Nhưng quà của tôi để trong trường súng nên giờ quay lại lấy.

Yinlee : Con thấy dì hết mệt rồi, đi cùng con đi tới đó nhé.

Sohee : Ông River không phiền thì dì sẽ tới đó. 

River : Không phiền không phiền

Cả ba người họ lên chiếc xe SUV đầu rồi quay xe rời khỏi biệt thự.

Trên xe, ông River vốn là người thân với bà Shim nên nói chuyện nhiều, đại khái hỏi Yinlee về hôn nhân vì ông chẳng ngờ rằng cô bé hỗn xược này lại chịu ngoan ngoãn ở Seoul suốt hai năm lại còn đồng ý đính hôn. 

Đi một quãng đường dài, di chuyển gần một tiếng cũng đa tới nơi. 

Ba người họ bước xuống xe, có một dàn đứng xếp thành hàng cúi chào họ. Ai cũng thân quen hết nên Yinlee bỏ vẻ ngoài cao ngạo đi mà gật đầu khách sao.

Đến nơi dừng chân, nơi này là phòng trong trường súng. Yinlee và Sohee ngồi xuống ghế đợi ông River lấy quà cho YInlee.

Sau vài phút, ông mang đến một chiếc hộp đen bóng loáng, nhìn nó không hề tầm thường chút nào. Người vệ sĩ đứng bên cạnh đưa hộp quà đó cho Yinlee. 

Cô từ từ mở nắp hộp quà ra, trong đó là một khẩu súng. 

River : Đây là khẩu Desert Eagle hoàng kim được cải tiến. Cháu thấy sao ?

Yinlee : Rất đẹp lại còn vừa tay cháu, cháu rất thích, cảm ơn ông.

River : Thích là tốt.

Yinlee : Vậy nhé, con ra sân một chút, hai người nói chuyện đi.

River : Đi chuẩn bị đồ cho con bé.

River nói với tên vệ sĩ đứng bên cạnh.

Yinlee bỏ lại hai người ngồi trong phòng trò chuyện, còn cô ra sân bắn. Vừa nhìn thấy tiểu thư Han, Minh tinh trẻ tuổi hạng A ở Paris, vợ của Kim Taehyung...Thì mấy người đang đứng luyện vội lùi lại nhường cho Yinlee một chỗ. 

Yinlee chọn một chỗ đứng mà cô cảm thấy ưng nhất. Đeo kính an toàn và nút bịt tai trước bãi bắn đơn. Trang phục màu đen làm nổi bật làn da trắng nõn nà, tóc buộc đuôi ngựa rũ sau gáy, khí chất lạnh lùng hiên ngang. 

Đùng... Đùng... Đùng

Tiếng súng vang lên chói tai, ai nấy đều chăm chú nhìn Yinlee đang bắn. Chỉ chưa đầy mười phút, đã có hàng chục viên đạn bắn vào tâm. Quả thật, kĩ năng không hề kém đi chút nào.

Nhìn thấy kết quả như mình muốn, lúc này Sohee tới bên cạnh.

So-hee : Dừng tay thôi Yinlee con có vẻ đau tay rồi.

Yinlee : Vâng.

River : Kết quả khá tốt, quả nhiên vẫn là con giỏi. 

Ba người họ rời khỏi sân vào trong. Yinlee uống miếng nước nghỉ ngơi.

River : Nghe Sohee nói, con muốn mang vài khẩu về Seou ?

Yinlee : Vâng, con muốn mang vài khẩu tốt về. Vài cây baton, dùi cui điện nói chung là có thứ gì thì mang hết cho con.

River : Ôi trời, Yinlee con định dự trữ để làm kho tàng hàng nóng sao ?

Yinlee : Cũng có thể như vậy.

River : Được, ta sẽ bảo người lấy cho con.

Yinlee : Cứ lấy trước rồi mang tới biệt thự đi. Con ở Seoul, nhà đang ở là căn hộ không tiện cho việc cất giữ súng trong đó.

River : Được. 

Trò chuyện vài câu xong, Yinlee và Sohee ra về. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top