Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 21: BAD ENDING (I)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng cánh báo chí cứ đăng tải những thông tin vô lý.

- Một nguồn tin ẩn từ cảnh sát: Chúng tôi không thể tiết lộ danh tính của cô ấy vì sẽ gây rối loạn cho cả nước!

Thế là tất cả những người nổi tiếng trong thành phố bắt đầu bị nghi ngờ là kẻ lừa đảo.

Bà Doris Hunt xuất hiện tại buổi đấu giá từ thiện giúp đỡ nạn nhân của tội phạm.

Tuy nhiên, những nghi ngờ về người này hay người kia nhanh chóng tan biến, giống như bong bóng vỡ tan. Vì một người bị giam giữ thì không thể xuất hiện trước công chúng được.

Nhưng các thuyết âm mưu lại giống như cỏ dại, rất dai dẳng. Chỉ cần nhổ hết chỗ này, chỗ khác lại mọc lên.

Phải chăng việc bắt giữ Thief Crow thực chất chỉ là một trò đùa của chính quyền đối với người dân hay không?

Giống như việc bắt Thief Crow là giả.

Chỉ là một màn kịch được dàn dựng để tăng tỷ lệ ủng hộ cho thị trưởng đương nhiệm, người đang tìm cách tái cử trong cuộc bầu cử năm tới, nên cả khuôn mặt lẫn tên tuổi của kẻ phạm tội đều không được tiết lộ.

Khi những nghi ngờ vô căn cứ lan đến chính quyền thành phố, Sở Cảnh sát Eden City đã công bố bằng chứng bị thu giữ.

Viên kim cương Hopless mà Thief Crow đã cố gắng đánh cắp nhưng thất bại.

Một con dao bếp với hoa văn hình bông hồng nổi bật trên lưỡi dao.

Một đôi bốt màu nâu bình thường.

Và một chiếc ô đen, hơi hỏng một chút nhưng vẫn có thể nâng người lên khoảng vài phân so với mặt đất.

Chỉ sau khi chiếc ô nổi tiếng này được công bố, những tin đồn về việc dàn dựng này mới tạm lắng xuống.

Tuy nhiên, truyền thông và công chúng vẫn nghi ngờ vì không có bức ảnh hay thông tin cá nhân nào về cô được công bố.

"Đồ ngu ngốc! Thief Crow đã bị bắt rồi."

Một bà lão ngồi ở đầu một chiếc bàn lớn, cầm tờ báo rồi hất đống củi xuống sàn nhà và mắng mỏ.

"Claire Kent không bao giờ có thể quay lại làm việc như trước được nữa."

Claire Kent

...Người mà Gemma Steele đã giả dạng.

Bà ta đã biết danh tính thật của Thief Crow trước cả khi sở cảnh sát phát hiện ra.

Bà nhớ lại khoảnh khắc đó trong khi vuốt ve con mèo trắng đang ngồi trên đùi mình, đồng thời liếc nhìn đám thuộc hạ đang ngồi xung quanh, như thể nhắc nhở rằng bà đang theo dõi họ.

"Ồ, bọn chúng chắc phải ngạc nhiên lắm. Tôi có chút đồ ăn nhẹ ở đây, nếu bà không ngại thì đưa cho chúng nhé"

"Tại sao cô lại đưa cho tôi thứ này?"

'Cô nên đưa tiền cho tôi mới phải.'

"Đối với những con mèo robot, đó chỉ là thực phẩm rác, những món ăn vặt mà chúng không bao giờ có thể ăn được. Tuy nhiên..."

'Đợi chút, đây là...?'

Thịt gà khô cuốn quanh những con cá khô nhỏ xíu bằng ngón tay út trông rất quen thuộc.

'Chẳng phải nó giống y như thứ mà ta đã thấy vào đêm viên ngọc bị đánh cắp sao?'

Bà lão và nhóm của bà cũng đã lên kế hoạch đánh cắp viên hồng ngọc khổng lồ vào đêm đó.

'Nhưng yêu cầu này thật quá chuẩn xác!'

Đó là kịch bản hoàn hảo vì nếu bà đánh cắp viên ngọc và đổ tội cho Thief Crow, bà sẽ không bị cảnh sát truy đuổi.

Dù sao, khi bà quay lại sau một khoảng thời gian lãng phí, bà thấy những con mèo robot được cử đi do thám bảo tàng đang ngậm những món ăn vặt kỳ lạ này trong miệng.

"Mấy tên này không làm đúng nhiệm vụ gì cả! Các ngươi lấy thứ đó ở đâu ra?"

"Meo, meoooo, meoo meooooo!"

Theo như bản dịch ngôn ngữ của một con mèo robot thì...

[Tôi nhận được thứ này từ một người phụ nữ làm việc tại bảo tàng.]

"Vậy sao?"

Thief Crow đã thoát ra ngoài qua cửa sổ vào đêm đó, trên người mặc đồng phục nhân viên của bảo tàng.

"Cô ta trông như thế nào?"

[Cô ta có làn da ngà, tóc đen và mắt nâu. Nhưng tôi không nhớ rõ khuôn mặt.]

Phải, mái tóc tung bay trong gió khi cô ta bay qua bầu trời, rõ ràng là màu đen.

'Hơn nữa, họ không nhớ mặt cô ta à?'

Đây chẳng phải là lời khai chung của tất cả những người từng chạm trán với Thief Crow sao?

Người phụ nữ đã đưa những món ăn vặt kỳ lạ cho mấy con mèo chính là Thief Crow. Nhưng món ăn vặt không được bán ở bất kỳ đâu này lại được đưa cho bà bởi một người tự xưng là Claire Kent.

'Vậy ra cô chính là Gemma Steele, Thief Crow.'

Bà lão chuyển ánh mắt từ món ăn vặt sang người phụ nữ.

Tóc vàng và mắt xanh.

Cô ta trông khác hẳn so với hôm đó. Ai cũng biết rằng Thief Crow có khả năng thay đổi diện mạo theo ý muốn.

Hình ảnh khuôn mặt nhợt nhạt, giống như mèo, đã khắc sâu vào trí nhớ của bà. Đó là phép thuật, ma thuật, hay công nghệ? Dù thế nào đi nữa, lúc này cô ta cũng không dùng bất cứ phương pháp nào để khiến bà quên khuôn mặt đó.

'Đây mới là diện mạo thật sự của Thief Crow.'

Nó cũng khớp với hình ảnh của Gemma Steele mà bà mơ hồ nhớ lại.

'Cuối cùng ta cũng tìm thấy cô ta.'

'Ta đã tốn một khoản tiền khổng lồ và nhiều nhân lực để bắt Thief Crow, nhưng chẳng ngờ rằng cô ta lại ở ngay trong sở cảnh sát mà ta thường xuyên lui tới'

Thủ phạm đã bị tìm ra, nhưng viên ngọc vẫn chưa được tìm thấy.

Hôm đó, bà đã tìm thấy con mèo khó nhằn ngay tại quảng trường, nhưng cảnh sát đã bắt cô ta trước khi bà kịp bắt cóc.

"Bác sĩ, Claire Kent bây giờ đang ở đâu?"

Bà hỏi một người đàn ông lớn tuổi mặc chiếc áo choàng trắng đang ngồi thẳng hàng cùng những thuộc hạ khác.

"Cô ta hiện đang bị giam giữ trong một buồng giam ngầm tại trụ sở cảnh sát."

"Họ đã tìm thấy viên ngọc Heart of the Scarlet Queen chưa?"

Người đàn ông lắc đầu, vẻ mặt toát lên sự u ám.

"Kent phủ nhận mình có liên quan đến viên ngọc bị mất này và đã nói rằng bản thân không ăn cắp nó. Cảnh sát cũng đã khám xét căn nhà nhưng vẫn chưa tìm thấy gì."

"Vậy sao? Hmm..."

Trong khi bà lão đang vuốt ve con mèo lông trắng trên đùi và suy nghĩ điều gì đó, một thuộc hạ đeo miếng che mắt đen bên một mắt lên tiếng đưa ra ý kiến.

"Khi viên hồng ngọc rơi vào tay cảnh sát, an ninh sẽ càng được thắt chặt hơn. Việc lấy nó ra sẽ khó khăn hơn nhiều."

"Vậy thì chúng ta phải đưa Claire Kent ra trước đã."

Bà lão lập tức bàn bạc chiến lược và phân công nhiệm vụ cho từng thuộc hạ. Bà nghiêm khắc ra lệnh:

"Tuyệt đối không được mắc sai lầm. Giờ thì giải tán đi."

Nghe vậy, tất cả mọi người đồng loạt đứng dậy và đặt tay lên ngực. Tiếng hô của đám thuộc hạ vang lên mạnh mẽ.

"Vì ngày mà Jamanchu thống trị thế giới!"

メ メ メ メ メ

Văn phòng thư ký nằm ngay lối vào phòng giám đốc sở cảnh sát.

Hai người đàn ông được giám đốc gọi đến đang ngồi cạnh nhau trên ghế sofa.

Trong khi chờ những vị khách khác tới, Raven ngồi thẳng lưng, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào bức tường.

Còn Chase thì có vẻ thư thả hơn. Anh liếc qua tờ báo trên bàn cà phê với vẻ hứng thú rồi lẩm bẩm bằng tông giọng chỉ đủ để Raven nghe thấy.

"Lần này cậu thắng rồi."

"Lần này? Nói cho đúng đi. Tôi luôn luôn thắng."

Đôi mắt xanh thẳm đang nhìn chằm chằm vào bức tường giờ chuyển hướng sang tờ báo mà Chase đang đọc.

Raven Hunt, thợ săn Quạ

Nhiều tờ báo đưa tin rằng chính sự nhạy bén của Raven đã giúp đội cảnh sát bắt được Thief Crow.

Điều này xảy ra vì Sở Cảnh sát Thành phố Eden không muốn mất uy tín trước Cục Điều tra Trung ương, nên họ đã công khai thông tin về cuộc điều tra.

Thực ra, nếu suy xét kỹ lại thì không phải Raven bắt được Thief Crow, mà là nhờ vào sự nhân đạo còn sót lại trong lòng của cô ta.

Cô có thể ăn trộm, nhưng không bao giờ làm hại người khác.

Lý do cô đá Raven cũng chỉ vì cứu mạng anh

'Vậy nếu như lần này mạng sống của tôi thực sự gặp nguy hiểm thì người phụ nữ tàn nhẫn ấy sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào đây?'

Raven đã đánh cược với Chase như vậy.

Họ sẽ dồn cô lên mái nhà.

Khi Raven đối đầu với cô, lúc đó Chase sẽ can thiệp và bắn một viên đạn giả.

Trong lúc cố bảo vệ cô, Raven sẽ giả vờ bị trúng đạn và ngã khỏi mái nhà.

Tại thời điểm đó, nếu Thief Crow cố gắng cứu anh, Raven sẽ tự mình bắt cô ta, còn nếu cô ta bỏ chạy, Chase sẽ bắt cô ta theo cách của mình.

Cả hai đã thống nhất như vậy và tất nhiên, Raven đã hoàn toàn chiến thắng.

Số người biết về bí mật này càng ít, thì nó càng có khả năng được giữ kín. Đây là một cuộc cá cược và kế hoạch mà chỉ có rất ít người trong đội biết đến.

Giờ đây khi mọi người đều đã biết kế hoạch này, những lời khen ngợi liên tục dành cho Raven vì đã lập hồ sơ chính xác về thủ phạm và đưa ra một kế hoạch hoàn hảo.

"Cảm giác nổi tiếng thế nào?"

Chase hỏi khi lật qua một tờ báo chứa đầy lời khen ngợi dành cho Raven. Còn Raven, biết rằng đó là một lời trêu chọc, không trả lời.

"Dù sao thì, tôi khá ngạc nhiên là cậu lại tin tưởng tôi."

Ý cậu ta là gì?

Đôi mắt của Raven hơi nheo lại.

"Chẳng lẽ tôi không thể thay đạn giả bằng đạn thật và giả vờ đó là một sơ suất sao? Cậu không lo lắng à?"

Ý anh ta là Raven không sợ rằng anh ta có thể lợi dụng cơ hội đó để giết mình. Hừm, ai mới là kẻ hèn nhát ở đây chứ?

"Như cậu đã nói, tôi tin cậu."

"...Gì cơ?"

"Tôi tin rằng dù cậu không thông minh lắm, nhưng cậu sẽ không ngu đến mức giết tôi trước mặt mọi người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top