Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 29: BAD ENDING (IX)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chẳng phải cô ấy phủ nhận vì đây là tội có mức án nặng nhất sao?"

"Không. Cô ta nói mục tiêu của mình không phải là giảm án, mà là tránh bị vào tù hoàn toàn."

Mục tiêu của cô ta rất đơn giản: làm mọi cách để không phải ngồi tù. Vậy tại sao cô ấy không giao viên hồng ngọc và được tự do?

"Vậy tại sao cô ta lại không chọn phương án đơn giản nhất?"

Có lẽ vì cô không phải là người đã đánh cắp nó.

Đó là câu trả lời hợp lý nhất, nhưng đồng thời cũng gây tranh cãi nhất.

'Chẳng lẽ mình điên rồi? Mình lại bắt đầu tin vào lời dối trá của một tên tội phạm. Có phải mình đang trở thành một điều tra viên ngu ngốc bị tội phạm xảo quyệt thao túng rồi không?"

Giờ đây, ngay cả Raven cũng cảm thấy khó tin vào chính mình.

"Wesson, cậu nghĩ lý do là gì?"

Raven thúc giục người cấp dưới.

Anh mong đợi câu trả lời của Wesson sẽ là bước ngoặt hoặc dập tắt sự nghi ngờ kỳ lạ rằng những giả định cơ bản của anh có sai sót, hoặc khiến nó bùng lên mạnh mẽ hơn...

"Tôi không biết tại sao, nhưng cáo buộc rằng Richie Feller là kẻ có tội hoàn toàn là vô lý."

"Đúng vậy."

Ý kiến của cậu ra cũng không giúp được gì nhiều cho anh.

"Thật ra, còn có một tin tức vô lý hơn."

Wesson đưa tờ giấy mà cậu đã cầm suốt từ nãy đến giờ.

"Kết quả đánh giá tâm lý của Thief Crow đã có. Hoàn toàn bình thường."

"Vậy có nghĩa là câu chuyện về việc Chúa bảo cô ta làm những chuyện này không phải là hoang tưởng sao?"

"Có khi nào một nhóm tôn giáo giả mạo đã tẩy não người phụ nữ này, khiến cô ta tin rằng mình có khả năng được Chúa ban cho hay không?"

Wesson đưa ra giả thuyết rằng một nhóm tôn giáo đã tìm thấy những người có năng lực siêu nhiên, tẩy não và biến họ thành thuộc hạ của mình.

"Việc cô ta gọi Chúa là ác quỷ có nghĩa là cô không tin vào tôn giáo, hoặc nếu có, cô ta hẳn sẽ nghĩ năng lực này là một lời nguyền. Có thể cô muốn thoát khỏi những thế lực đứng đằng sau."

"Nghe có vẻ hợp lý, nhưng..."

Vẫn không có bằng chứng. Họ không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của kẻ chủ mưu.

'Claire Kent' không có đời sống cá nhân gì cả. Những nơi cô ấy đến chỉ là sở cảnh sát và nhà riêng. Cô không có gia đình, không có bạn bè, càng không có ai mà cô gặp thường xuyên.

Sau khi bị bắt, không ai cố gắng đột nhập vào nhà cô hay yêu cầu được gặp cô.

Dĩ nhiên, các thành viên của câu lạc bộ người hâm mộ liên tục yêu cầu được gặp, nhưng cô từ chối tất cả. Không phải với vẻ sợ hãi, mà với ánh mắt khó chịu.

Có vẻ như người đứng sau không ẩn mình trong câu lạc bộ người hâm mộ để tiếp cận cô.

"Tôi cũng thấy điều đó rất kỳ lạ. Chắc chắn bọn chúng sẽ cố gắng bịt miệng thuộc hạ của mình."

"Hoặc bọn chúng sẽ không có cơ hội làm vậy nữa"

"Sao cơ?"

"Thử giăng một cái bẫy xem."

"Một cái bẫy...?"

"Giả vờ đưa Thief Crow đến nhà tù."

"Ồ, khi đó những thế lực đứng sau chắc chắn sẽ tấn công đoàn hộ tống để giải cứu hoặc giết cô ta."

Đó là cách để nhóm Raven có thể bắt được chúng. Nếu thuộc hạ dưới trướng không thể khiến cô ta mở miệng thì chẳng phải nên ép kẻ cầm đầu phải lộ diện sao?"

Raven lập tức đến văn phòng giám đốc để xin phép cho công cuộc giăng bẫy, nhưng trước khi anh kịp nói, anh đã nhận được một thông báo bất ngờ.

"Vụ việc này từ giờ sẽ được xử lý bởi Cục Điều tra Trung ương. Tôi thông báo cho cậu biết."

Giám đốc thở dài khi thấy vẻ mặt của Raven, như thể đang nhìn một kẻ phản bội.

"Cậu nghĩ tôi muốn chia sẻ thành quả của chúng ta với họ sao? Cấp trên ngày nào cũng hỏi tôi tại sao vẫn chưa tìm được viên ngọc quỷ quái đó, trong khi các cậu bên dưới thì cứ bảo tôi chờ."

"Chỉ mới một tuần kể từ khi bắt giữ cô ta thôi mà."

"Tôi biết chứ. Viên hồng ngọc đâu phải là thứ sẽ bị hỏng hóc. Ôi, đau đầu quá."

Giám đốc rút ra một điếu thuốc. Phải đến khi văn phòng đã trở nên mịt mù như ổ chuột, ông mới tiếp tục nói.

"Điều này không dễ chịu, nhưng chúng ta đã nhận công lao về vụ bắt giữ, nên việc giao trách nhiệm tìm lại viên hồng ngọc cho Cục Điều tra Trung ương cũng không phải là điều tệ đối với sở cảnh sát."

Quả thật không sai. Nhưng với Raven, anh không thể chấp nhận được.

Tuy nhiên, vì cấp trên đã quyết định nên anh cũng chẳng thể làm gì hơn.

Cuối cùng, anh trở về trụ sở Đội Điều tra Đặc biệt trong thất bại và báo cáo cho Wesson, người đang chờ anh từ nãy đến giờ.

"Việc chuyển giao đã được quyết định."

Sắc mặt Wesson sáng lên, nhưng không kéo dài.

"Không phải là bẫy, mà là chuyển giao thật. Quyết định là Cục Điều tra Trung ương sẽ tiếp quản."

Raven cố gắng động viên và chỉ đạo các thành viên trong đội, những người mà tinh thần đã suy sụp sau khi nghe tin này, bằng những lời mà giám đốc đã nói.

"Chuẩn bị đi, các đặc vụ từ Cục Điều tra Trung ương sẽ đến vào tối nay."

メ メ メ メ メ

"Cái gì đây?"

Sau khi mở chai thuốc giảm đau, tôi nhìn vào tay mình. Có một sợi lông dài, mảnh dính trên lòng bàn tay. Chắc là nó bám vào chai thuốc.

"Hunt cũng nuôi mèo à? Ah... Mấy con mèo của mình."

Tôi thở dài, nuốt viên thuốc giảm đau rồi lấy ra cục xà phòng và chiếc thìa gỗ mà tôi đã giấu kỹ rồi tiếp tục nhiệm vụ.

'Mình phải thoát khỏi nhà tù và gặp lại mấy con mèo thôi.'

Beok. Beok. Beok.

Nhưng chưa cạo được bao lâu, ý chí của tôi dần mòn đi như chiếc thìa gỗ và bắt đầu than thở.

'Ôi thật đấy, mình vốn là một công dân tốt, sống đúng luật pháp ở Hàn Quốc, nhưng chẳng hiểu sao lại chọn làm kẻ phản diện, rồi cuối cùng lại dính vào đủ thứ chuyện xấu xa chưa từng nghe thấy.'

Mục tiêu của Nhiệm vụ 1 là thế này.

Trở thành John Dillinger tiếp theo.

Tóm tắt ngắn gọn cái lời giải thích dài dòng vô ích, John Dillinger là một tên trùm băng đảng khét tiếng và được coi là tội phạm đáng sợ nhất trong lịch sử.

Lý do khiến hắn nổi tiếng là vì hắn đã thành công trong việc vượt ngục bằng một phương pháp tuyệt vời. Cụ thể, hắn đã tạc gỗ để tạo ra một khẩu súng giả.

'Trở thành John Dillinger tiếp theo...'

Vậy là hệ thống đang bắt tôi phải tạo ra một khẩu súng giả.

Vật liệu đề xuất: Gỗ, ☆Xà phòng☆, các vật liệu có thể chạm khắc, v.v.

Hệ thống chắc nghĩ rằng việc tạc gỗ bằng đôi tay bẩn thỉu của tôi là quá sức, nên nó rất "tử tế" đánh dấu sao vào xà phòng.

'Ngươi thật biết đánh trúng điểm yếu của ta bằng sự tử tế.'

Dù khó chịu, nhưng đó là sự thật.

'Dù tôi không biết chạm khắc gỗ, nhưng tôi từng khắc xà phòng trong lớp mỹ thuật ở trường.'

Nhưng hồi đó tôi có dao khắc. Còn ở đây, trong buồng giam, những vật sắc nhọn bị cấm nên tôi phải thử cạo bằng một chiếc thìa gỗ cùn và nó khiến quần áo của tôi bị rách.

"Ugh..."

Beok. Beok.

Tôi mở cửa sổ chế tạo và hiện lên hình ảnh của một vật giống như khẩu súng rồi cố gắng chạm khắc sao cho nó giống như vậy.

Giống như cách một kẻ keo kiệt nhìn chằm chằm vào con cá khô vàng.

Không. Kẻ keo kiệt có thể ăn cá nhưng lại chọn chỉ nhìn, còn tôi thì không có đủ nguyên liệu nên thực sự chỉ có thể nhìn khẩu súng đó mà thôi. Ah, điều này thật sự khiến nước mắt tôi trực trào.

Khi tôi đã tạo ra được hình dạng khá giống một khẩu súng, tôi mở hộp sơn mà Hunt đã đưa cho.

Sau một hồi cố gắng sơn nó sao cho thoạt nhìn giống một khẩu súng thật, cuối cùng tôi cũng có trong tay một khẩu súng giả khá ổn.

"Thế này đủ qua vòng rồi chứ?"

[Hoàn thành Nhiệm vụ 1! Nhiệm vụ 2 đã mở.]

Tuyệt! Tôi mở ngay Nhiệm vụ 2.

[Nhiệm vụ 1 hoàn thành! Nhiệm vụ 2 đã mở.]

Tuyệt! Tôi mở ngay Nhiệm vụ 2.

<Nhiệm vụ 2: Đứng yên! Nếu cử động, nó sẽ nổi bọt!>

Đe dọa viên cảnh sát canh giữ phòng giam bằng khẩu súng xà phòng, đoạt lấy súng của anh ta và trốn khỏi sở cảnh sát.

Bên dưới là một danh sách dài những việc tôi cần hoàn thành.

Khống chế viên cảnh sát bằng súng giả. Tước vũ khí của viên cảnh sát và chiếm lấy súng. Nhốt viên cảnh sát vào trong phòng giam. Thay đổi diện mạo bằng kỹ năng thiên tài biến hình, v.v.

'Nó chỉ cho mình từng bước để thoát ra an toàn mà không bị bắt. Sao hệ thống lại giúp mình tử tế thế này nhỉ?'

'Nhưng thế cũng tốt.'

Chắc bây giờ là đêm rồi, vì bữa tối sắp được mang đến. Thông thường, việc vượt ngục diễn ra vào thời điểm ít người xung quanh nên thời điểm này thật hoàn hảo.

Tôi giấu khẩu súng xà phòng sau lưng và chạy ra cửa, đập mạnh vào đó.

"Aaaa! Này!"

"Gì vậy? Có chuyện gì?"

"Có con chuột to bằng cẳng tay tôi vừa bò lên từ cống! Aaaa! Cứu tôi!"

Click.

Cánh cửa mở ra. Tôi siết chặt khẩu súng và nuốt khan.

メ メ メ メ メ

<Thông tin đặc biệt cho đội hộ tống>

Hãy cẩn thận, tội phạm thường cố gắng thao túng người khác. Khuyến cáo không nên bổ nhiệm các điều tra viên hoặc lính gác yếu tâm lý.

Raven đang viết bản bàn giao để chuyển cho Cục Điều tra Trung ương bỗng dừng lại.

"Không có lý do cụ thể nhưng nếu mình viết như thế này mà một điều tra viên hoặc lính gác tàn nhẫn đọc được, cô ta có thể sẽ bị ép buộc khai báo hoặc đối xử tệ bạc."

Trong khi đang xóa đi những gì mình đã viết, anh lại ngập ngừng thêm một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top