Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Tại trên bàn cơm, không đợi cho Từ Trác Dư ăn được mấy ngụm cơm, ba Từ liền uyển chuyển biểu lộ mục đích của ngày hôm nay:

"Trác Dư, kỳ thật mục đích hôm nay ba bảo con trở về là vì ba muốn con cùng với Tiếu Viễn Trình định ra hôn sự , con xem con cũng 26 tuổi rồi, hôn nhân cũng nên bắt đầu cân nhắc một chút."

Từ Trác Dư thiếu chút nữa bị thức ăn làm cho nghẹn chết, ánh mắt chuyển hướng đến Tiếu Viễn Trình, mà đối phương lại ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục dùng món (ăn).

Từ Trác Dư khẽ nhíu mày, nghi vấn.

"Hôn sự? Con? Cùng Tiếu tiên sinh?"

Tuy xã hội bây giờ đã rất cởi mở, hôn nhân đồng tính vào mười mấy năm trước đã được tán thành, kỹ thuật giúp người đồng tính sinh con cũng đã dần được hoàn thiện từ 5 năm gần đây. Nhưng điều này, không có nghĩa là hắn sẽ đáp ứng cùng một người xa lạ mà hôm nay vừa mới gặp mặt, hơn nữa - còn là cùng một người đàn ông kết hôn!

"Tiếu tiên sinh, ngài cảm thấy Trác Dư nhà chúng ta như thế nào?"

Ba Từ chuyển mắt đến Tiếu Viễn Trình, ngượng ngùng hỏi.

Tiếu Viễn Trình cầm khăn tay từ từ lau miệng, như không để ý, trả lời:

"Có thể, vậy thì cùng cậu ấy đi."

Từ Trác Dư vừa muốn cãi lại,

"Ngài. . ."

"Như vậy, chúng ta liền định ra hôn sự này. Từ tiên sinh, tôi sẽ mau chóng liên hệ với ngài sau. Cám ơn vì bữa cơm, tôi xin đi trước, tạm biệt."

Dứt lời, Tiếu Viễn Trình khẽ khom người, rồi nhanh chóng đi ra nhà hàng.

Từ Trác Dư quăng ánh mắt khó hiểu và mang theo chút oán hận hướng về phía cha mẹ hắn.

Ba Từ thoáng xấu hổ mà nhìn về phía Từ Trác Dư, hắng giọng một cái, nói:

"Trác Dư, nói thật với con, gần đây hạng mục mở rộng đầu tư các dụng cụ chữa bệnh của công ty chúng ta xảy ra chút vấn đề, cho nên hi vọng thông qua quan hệ thông gia với tập đoàn Tấn Thành, có thể lấy được một ít giúp đỡ. Con xem, con là con trai trưởng trong nhà, con cũng nên. . . Bất quá, con đừng lo lắng, chỉ cần công ty hai nhà hoàn thành xong hạng mục này, các con có thể ly hôn, sẽ không gây nhiều phiền toái cho con đâu."

Từ Trác Dư nghe vậy, lạnh lùng nói:

"Hôn nhân của con, không phải là trò đùa mà cha mẹ có thể đem ra nói kết hôn là kết hôn,li hôn là li hôn. Con không đồng ý việc này."

Lúc này mẹ Từ cũng bắt đầu xen vào:

"Trác Dư à, ba mẹ cũng không muốn ép con, nhưng con nhìn xem, em trai con còn nhỏ như vậy, nó còn không có học xong đại học. . ."

Từ Trác Dư lãnh đạm mà nhìn về phía bà.

Mẹ Từ im bặt, thoáng sững sờ, lúc sau lại cố gắng bỏ qua ánh mắt hắn, tiếp tục nói:

"Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cha mẹ nuôi dưỡng con khôn lớn đến bây giờ, chúng ta còn bỏ tiền tạo điều kiện cho con đến nước Mỹ đi học y khoa, con sẽ không quên chuyện con đã đáp ứng với chúng ta lúc đầu chứ?"

Từ Trác Dư nhíu mày, mân nhanh bờ môi.

Lúc trước cha mẹ đồng ý cung cấp tiền cho hắn đi Mỹ du học, điều kiện chính là muốn hắn tùy thời nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ, dốc sức vì sản nghiệp gia tộc.

Mẹ Từ thấy hắn dao động, dùng khuỷu tay khều khều ba Từ, đồng thời còn sử dụng ánh mắt hướng ông ra hiệu. Ba Từ hiểu ý, liền điều chỉnh tư thế, ngồi thẳng lưng lên, giọng tỏ ra uy nghiêm, áp bức:

"Con là con trai trưởng trong nhà, lẽ ra phải kế thừa sản nghiệp của gia tộc. Nhưng vì biết con ưa thích y học, ba mẹ cũng thông cảm, nên mới tạo điều kiện cho con đi nước Mỹ học tập. Nếu như lần này con đã nói không muốn cùng Tiếu Viễn Trình kết hôn..., vậy con phải trở lại giúp ta quản lý công ty, vượt qua cửa ải khó khăn lần này."

Đây rõ ràng là uy hiếp!

Lúc trước hắn đã tính toán đến các khả năng: đợi sau này em trai lớn lên có thể tiếp quản công ty, hắn liền có thể "An toàn" , có thể tiếp tục làm bác sĩ như hắn muốn.

Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, cha mẹ sẽ bởi vì quan hệ liên thông hai nhà mà một lần nữa nhắc tới chuyện này, cũng không ngờ cha mẹ sẽ dùng những điều này để áp chế hắn.

Hắn từ nhỏ đã có nguyện vọng sẽ có được một gia đình giản dị, đầm ấm, công việc bác sĩ này cũng là ước mơ mà hắn luôn theo đuổi từ nhỏ. Hôn nhân là dựa vào hai người mà hợp thành, có lẽ chỉ cần hắn chịu hạ thấp bản thân xuống một chút, tiếp nhận cuộc hôn sự này, một cuộc sống bình thản ấm áp cũng không phải hoàn toàn không thể. Còn nếu như hắn tiếp quản công ty, có lẽ, hắn sẽ không thể làm bác sĩ được nữa.

Huống chi, sinh ra trong một gia tộc như vậy, Từ Trác Dư vốn cũng không có nhiều chờ mong rằng cha mẹ sẽ cho hắn quyền tự do yêu đương.

Như vậy,... cứ như vậy đi.

Từ Trác Dư hắn...khuất phục rồi.

***

Ban đêm, Từ Trác Dư không ở lại nhà hắn, mà trực tiếp về căn hộ của mình.

Nằm ở trên giường, Từ Trác Dư nâng khuỷu tay, dùng cánh tay che khuất tầm mắt, chậm rãi hồi tưởng lại từng chuyện xảy ra ngày hôm nay.

Hắn không phải gay, nhưng cũng không kỳ thị những người này. Lúc còn ở nước Mỹ du học, bạn tốt của hắn cũng là gay đấy, hắn cũng cùng bọn họ làm bạn bình thường.

Nhưng đột nhiên bị người trong nhà chỉ hôn cho một người đàn ông, hơn nữa còn là cái loại hôn nhân "Sau khi xong mọi chuyện thì có thể li hôn".

Điều này, khiến cho hắn – một người vốn ôm biết bao nhiêu ảo tưởng, dành biết bao nhiêu sự trân trọng và nâng niu cho 2 chữ "gia đình" kia, hoàn toàn bị kích thích, sao có thể khuất phục và cam tâm đây?

Trước kia, hắn vẫn cho rằng, dù cho hắn có bị chỉ hôn cho một đại tiểu thư bốc đồng ngang ngược, hắn cũng có thể bao dung cô, bảo vệ cô, hắn sẽ tự bản thân mình mà cố gắng duy trì, gìn giữ gia đình.

Nhưng bây giờ, tuy nói Tiếu Viễn Trình thoạt nhìn nho nhã, lịch sự, hiểu lí lẽ. Nhưng biểu hiện ngày hôm nay của anh lại khiến cho Từ Trác Dư cảm thấy: kỳ thật, anh đối với cái quan hệ thông gia này cũng không hài lòng lắm.

Có lẽ, anh cũng là bị ép với bất đắc dĩ.

Thậm chí đã đồng ý: "một khi hoàn thành hạng mục thì sẽ lập tức ly hôn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top