Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 79.2: Chuyện của cô và Lục Đông Đình không giấu diếm được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tô Khê suy nghĩ trăm bề, nghiêm mặt nói: "Một phần vạn cái giấy kết hôn này là giả thì sao? Nếu không... Lục Đông Đình kết hôn rồi, vì sao hiện tại truyền thông và Đông Thịnh bên kia không hề có một chút tin tức nào?"

Tô Hoài sinh suy nghĩ một chút Tô Khê nói có khả năng hay không, bác bỏ: "Theo lý sẽ không thể là giả, em gái con không phải người không có đầu óc, nhất định đã suy tính chu toàn, chỉ cần ba lấy một cái chứng cứ đưa Lục Đông Đình xác nhận, nếu như là giả mà nói, bị Lục Đông Đình phát hiện, nó chẳng phải là sẽ chịu không nổi."

Trong lòng Tô Khê lạnh lẽo, nói cách khác, hiện tại Tô Yểu đã có đầy đủ điều kiện để nhận mười năm phần trăm cổ phần.

Tô Hoài Sinh còn nói: "Nếu như nhà họ Tô và nhà họ Lục thành quan hệ thông gia, cũng không nhất định không có chỗ tốt."

"Có thể nhà họ Lục không có công bố tin kết hôn, có thể là do nhà họ Lục cũng không thừa nhận Yểu Yểu thì sao?" Tô Khê cho dù không tin Tô yểu gả cho Lục Đông Đình, cũng yên lặng nghe, gật đầu liên tục đến tiếng gió thổi cũng không có.

"Giấy kết hôn đều ký, bọn họ không thừa nhận cũng phải thừa nhận." Tô Hoài Sinh hừ lạnh.

----

Tô Khê trở lại gian phòng của mình, thái độ của Tô Hoài Sinh chuyển biến rất rõ ràng, Tô Yểu gả đến nhà họ Lục rồi, cho nên ông ta coi như là nhả ra mười lăm phần trăm cổ phần công ty cũng không sao?

Tô Hoài Sinh trong công ty có tổng cộng 50% cổ phần, anh trai Tô Hoài Sinh nắm giữ bốn mươi phần trăm.

Nếu như cho Tô Yểu mười lăm phần trăm, Tô Hoài Sinh biến thành cổ đông lớn thứ hai, nếu muốn bảo trụ vị trí chủ tịch, tiếp tục nắm quyền ở Tô thị, thì từ đây về sau không thể không dựa vào nhà họ Lục.

Cũng chính là... Không thể không dựa vào Tô Yểu rồi.

Tô Hoài Sinh là người nặng lợi ích như vậy, từ nay về sau mẹ con các cô ắt cũng sẽ bị xem nhẹ, cho dù Tống Hiểu du sinh con trai, chờ nó lớn lên, cũng là chuyện nhiều năm sau...

----

Tô yểu không nghĩ tới Tô Hoài Sinh ân cần như thế, ngày thứ hai sau khi nhận được văn kiện từ luật sư liền gọi điện thoại cho cô.

Trong điện thoại Tô Hoài Sinh tính tình hòa ái, ngôn ngữ ôn hòa gọi cô cùng đi ra ngoài ăn cơm trưa, Tô yểu nghĩ ông ta có thể là muốn nói một chút vấn đề cổ phần công ty, nói rõ ràng cũng tốt.

Đợi cô đến địa điểm đã hẹn từ trước, là một nhà hàng yên tĩnh.

Đi vào bên trong, nhà hàng được trang trí theo phong cách cổ xưa, trên một chiếc bàn nhỏ còn đốt hương thơm ngát mùi hoa cỏ, chỗ cửa sổ rèm trúc mở phân nửa, có thể thấy hàng trúc phía ngoài, cảnh vật dưới ánh nắng chói chang vô cùng nhiều màu sắc.

Trên giường bày một cái bàn, bốn phía đều có người ngồi, Tô Hoài Sinh ngồi ở một chỗ, vẫy tay gọi cô.

Tô Yểu nghĩ, Tô Hoài sinh thích thịt cá từ lúc nào thì thích thức ăn chay như vậy?

Sau khi ngồi xuống mới phát hiện trên bàn có ba bộ bát đũa.

Tô Yểu hồ nghi: "Còn có người nào sao?"

"Chờ chút con sẽ biết." Tô Hoài Sinh giả vờ thần bí, nếp nhăn đuôi mắt chất thành một đoàn.

Tô Yểu không lạnh không nóng cười cười, "Nếu như là Tống Hiểu Du mà nói, con không có hứng thú tiếp đãi."

Tô Hoài Sinh biến sắc, âm thanh hiu hiu lạnh, "Yểu Yểu, ngày hôm nay chúng ta không nói những thứ này."

"Vậy nói gì, ba tìm con chẳng lẽ không phải nói chuyện cổ phần công ty sao?"

Tô Yểu vừa dứt lời, cửa trúc sau lưng đột nhiên mở, Tô Yểu quay đầu nhìn lại, bồi bàn đứng ở cạnh cửa làm một động tác 'Mời'.

Ngay sau đó một người ăn mặc tây trang, một ông già đi đến, nói là người già, kỳ thực tinh thần tràn trề, diện mục lại nghiêm túc, ánh mắt lộ ra khôn khéo và sự sắc bén của một thương nhân.

Tô yểu vừa chớp mắt thấy người tới một cái, ngược lại hít một hơi khí lạnh, cả người máu chảy ngược trong đầu trống rỗng.

Lúc này Tô Hoài sinh đã có đứng lên chào đón, "Lục lão, không có từ xa tiếp đón, tới bên này tọa."

Đúng vậy, là người đứng đầu nhà họ Lục, chủ tích Đông Thịnh, ông nội Lục Đông Đình.

Tô Hoài Sinh vỗ vỗ Tô Yểu đang sửng sốt, "Đứa nhỏ này này, sao không chào hỏi? "

Trong đầu Tô Yểu rất loạn, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, phát hiện ông nội Lục đã ngồi vào chỗ đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt sắc bén như chim ưng, theo thói quen bình tĩnh lên tiếng hỏi: "Đây là con gái cậu?"

"Đúng vậy, đây là con gái út Tô Yểu của tôi" Tô Hoài Sinh đáp, nghi ngờ hỏi lại: "Lẽ nào, ngài còn chưa thấy qua con gái của tôi?"

Tô Yểu phản xạ chậm nhưng cuối cùng cũng hiểu Tô Hoài Sinh muốn làm gì rồi.

Lúc này cũng lại không có thời gian làm cho cô suy nghĩ, Tô yểu lập tức khẽ mỉm cười bắt chuyện với ông nội Lục: "Lục chủ tịch ngài khỏe."

"Uh." Ông nội Lục trầm ngâm suy xét lại liếc mắt Tô yểu, nhìn thoáng qua Tô Hoài sinh, "Lời nói vừa rồi của cậu là có ý gì?"

Tô Yểu không rên một tiếng, lại ngồi thẳng tắp, cô biết, chuyện cô và Lục đông đình không lừa gạt được nữa.

"Tôi còn tưởng rằng hai người đã gặp qua, là như vậy, hiện tại Yểu Yểu làm việc ở Đông Thịnh. Lẽ nào Đông Đình cũng không có nói qua sao?"

Tô yểu đưa tay phóng tới dưới bàn, móc điện thoại di động từ trong túi ra gửi một đoạn tin nhắn ngắn gọn nhanh chóng cho Lục Đông Đình.

Ông nội LỤc nhạy cảm nghe được hai chữ giả vờ gần gũi, Đông Đình.

Ông khá hứng thú hỏi lại: "Đông Đình?"

Tô Yểu gửi tin nhắn ngắn xong, lập tức tiếp lời, không kiêu không vội, giọng nói khiêm tốn lại không mất tôn kính, "Là như vầy chủ tịch Lục, chúng ta cũng không phải là cố tình giấu giếm..."

Tô yểu ngưng ở chỗ này, ông nội Lục híp mắt một cái, nói chỉ nói phân nửa làm ông không vui, tiếng nói vang vọng gấp gáp thúc giục: "Giấu giếm cái gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top