Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 0.8(St.Freya Mission part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A/N POV:

Sau một tuần kể từ số 11 gặp lại Getton Yu, cậu ta cùng với những nhóm bạn của mình nhận được thông báo rằng sẽ được nhận nhiệm vụ đầu tiên đó là lên mặt trăng để tìm hiểu về thông tin của công nghệ của thời đại trước rồi mang về trái đất nghiên cứu.

Tại phòng khách của ba người trong nhóm:

9(???)-"Mệt ghê......đã 3 tuần tìm rồi mà vẫn chưa có dấu hiệu nào của mấy bọn "Herrscher giả mạo" nhỉ?"

Nằm trên bàn cậu là đống giấy tờ bản sao tùy thân của từng học sinh. Dù đã đi theo dõi từng người một nhưng đến bây giờ vẫn chưa có một dấu hiệu nào cả.

7(???)-"Có lẽ mình cần một cái gì đó để nhử bọn chúng ra"

Cùng với 9 trong phòng và làm việc, 7 vừa đi ra bếp pha trà cho 2 người.

11(???)-"Cảm ơn mà em không uống à?"

7(???)-"À không, thực ra thì..."

Em ấy lấy ra một lon sờ pi ri te yêu thích của 11.

7(???)-"Em định cho anh uống cái này-"

Không cần nói thêm, 11 đã nhanh chóng chộp lấy chai nước ngọt yêu thích cả cậu và nốc cạn nó

9(???)-"Không biết rõ cách thức hay thứ chúng nhắm đến lúc này thì không thể nào mà tạo ra mồi nhử được" -Thở dài-

Cậu ta tiếp tục lục giấy tờ và chuẩn bị cho đối tượng theo dõi tiếp theo. 7 chậm rãi uống tách trà còn đang nóng và ngồi thư giãn trong khi cả hai người kia đang làm việc

Số 11 gõ hàng đống giữ liệu vào máy tính của cậu ta, đây là thứ mà bên trường cũ của cậu ta nhờ vì trường sắp nhận thêm 3 học sinh mới. Vừa lướt dữ liệu các Sorcerers<Chú thật sư>, cậu ta cũng check lại nhiệm vụ mà bên "Doce" giao cho bọn họ vì đã gần 3 tuần mà chưa tìm thấy chút chứng cứ gì cả.

11(???)-"Thề luôn, bọn đàn em này đang kẹt ở sân bay chỉ vì có ba con cấp hai á? Đùa anh mày à?"

Trong không gian yên tĩnh ở căn phòng khách thì đột nhiên cùng lúc điện thoại của bọn họ nhận được thông báo rằng-"Đến lúc đi rồi, mời đến phòng hiệu trưởng để xuất phát".

11(???)-'Mà đây là nhiệm vụ nhóm hay gì vậy?"

9(???)-"Có vẻ là họ sẽ nói sau khi ta đến đấy"

Cả ba bắt đầu thu dọn đồ đạc lại.

11 đứng dậy đi ra trung tầm của phòng, đặt hai đầu ngón tay xuống sàn nhà và bắt đầu viết các ký tự, dần dần các kí tự đây bao quanh hình tròn ở giữa.

11(???)-"Aight, đi vào trung tâm đi, cách này nhanh hơn"

Hai người kia đứng dậy, đi đến chỗ hình tròn đấy. Số 11 kết ấn, rồi cả ba bọn họ biến mất, tầm nhìn của bọn họ bỗng nhiên thành màu trắng xóa, một lúc sau bọn họ đang đứng trước cửa hiệu trưởng.

9(???)-"Ma thuật của mày toàn làm mấy quả Flashbang thế? Chói mắt vãi!"

Số 9 dụi mắt để nhìn rõ hơn.

11(???)-"Đây không phải là Magic<ma thuật> mà là Cursed Energy<chú lực>"

7(???)-"Mà....nó có tác dụng phụ nào không đấy"

Em ấy mắt nhìn chằm chằm vào một chỗ mà không quay về phía cười.

11(???)-"Không? Mà sao hỏi thế?"

7(???)-"Em....không nhìn thấy cái gì cả"

Quả Flashbang lúc nãy của 11 đến bất ngờ quá nên đã vô tình làm lóa mắt của 7 và khiến em ấy không thể nhìn được gì.

11 thở dài, cậu ta búng tay phát tầm nhìn của bọn họ bắt đầu hồi phục.

11(???)-"Đỡ hơn chưa?"

7(???)-"À được rồi"

7 bắt đầu ngó nhìn xung quanh một chút sau đó cẩn thận mở cửa đi vào.

Đôi mắt của 11 trong khoảnh khắc đã từ xanh nhạt trở thành Six Eyes<Lục nhãn>, 11 lập tức quay đầu lại nhìn thì không thấy gì cả.

11(???)<Suy nghĩ>-"Vừa nãy là gì vậy? Six Eyes<Lục nhãn> của mình vừa tự kích hoạt? Là sao?"

Nhận thấy 11 nhìn vào một chỗ, 9 lên tiếng

9(???)-"Sao đấy?"

11 quay đầu lại.

11(???)-"Không có gì đâu"

Ba người bọn họ vào trong và thấy một "bé gái" đang đọc một quyển truyện tranh.

Theresa-"Các cậu cũng đến rồi nhỉ?"

Để mà nói về độ độc lạ của ngôi trường này thì chắc chỉ cần cho họ xem hình dáng hiệu trưởng nhỉ?

11(???)-"Còn cô thì đang đọc gì vậy? một quyển truyện tranh về HOMU?"

Theresa đóng lại quyển truyện tranh và đổi tư thế ngồi.

Theresa-"Giờ thì tôi đã gửi thông tin nhiệm vụ về điện thoại mỗi người, mọi người có thể vào xem"

Cô ấy nhấn vào một cái bảng máy tính rồi sau đó điện thoại của 3 người đều rung lên.

7,9, 11 mở điện thoại ra, check thông tin mà Theresa vừa gửi.

11(???)-"Làm việc nhóm á? nhóm tôi có Griseo và Seele?"

11 hỏi số 9 về nhóm của cậu ta

9(???)-" Với Mei sao? Mà chờ đã...có cả thằng Adam sao"

11 nhìn 9 và nói:

11(???)-"Hình như Adam simp Mei đấy nhé, cẩn thận lúc đi bọn họ phát cơm chó cho nhau thì, à mà nếu có nhớ gửi cho tao"

9(???)-"Tao cũng chả rõ nữa, mấy lần trước tao gặp Adam thấy thằng đây cứ thế nào ý?"

Nói thẳng ra thì 9 cảm thấy Adam quá nhát gan để có thể đi phát cơm chó với người mình thích.

11(???)-"Thế là mày không biết, trước nó nói với cả tao rằng nó thích Bronya nữa cơ, chắc thằng này định thành Harem main character, mong nó không thành main loser 300 chap"

7(???)-"Nhóm của em có Bronya với Fuhua, nếu đấy là thật thì để chốc nữa em nhắc chị ấy cho"

Có vẻ như mấy lời mà 11 nói vừa rồi đã khiến cho giá trị của Adam trong mắt của 7 tụt mấy bậc liền.

Mọi thứ diễn ra theo kế hoạch. Cả lũ đi đến trạm tàu không gian, lên tàu. Đáng ra thì sẽ chả có gì đặc biệt xảy ra cho đến khi.

-Trên tàu-

11(???)-"Ê 7, did you pray today?"

7(???)-"Ể?"

7 thấy hoang mang với câu hỏi kỳ lạ của 11. Thấy 7 không hiểu câu hỏi mình, số 11 nhắm mắt lại để ngủ. Tuy nhiên, Seele lại tò mò muốn biết thêm về công việc của 7.

Seele-"Mà 7, em là thánh nữ thì em có bắt buộc phải đến nhà thờ vào mỗi cuối tuần không?"

7(???)-"À thì....trường hợp của em hơi đặc biệt tí nên em không phải bắt buộc đến nhà thờ ạ"

Seele-"Vậy khả năng của em là gì?"

7(???)-"Sức mạnh niềm tin ạ"

9 từ phía xa: PHỤT, VL SỨC MẠNH NIỀM TIN.

11 ngồi cạnh bên cạnh kiểu: What the fu?

Seele ngồi đơ ra một lúc. Khuôn mặt của 7 vẫn không có gì thay đổi


Seele-"Em nói thật đấy à?"

7(???)-"Em có đùa đâu"

Số 7 đứng dậy xong giơ 1 bên tay của mình lên.

7(???)-"Nó hoạt động đơn giản thế này"

Seele tuy cảm thấy hơi khó hiểu nhưng vẫn làm theo.

7(???)-"Bây giờ chị có thể chạm vào tay của em đúng không?"

Seele nắm lấy tay của 7 để kiểm tra sau đó gật đầu.

7(???)-"Giờ chị thử lại đi ạ"

Lần thử lại thì lúc Seele chạm vào thì một bức màn màu vàng nhẹ hiện ra, ngăn cách không cho cô ấy chạm tới được.

7(???)-"Khả năng của em đơn giản là cụ thể hóa "niềm tin" thành mấy thứ đơn giản như cái kết giới này nè"

Seele-"Cái khả năng này của em giống với 11 ở một phần nào đó"

7(???)-"Mà mấy chị kia không nói chuyện mấy sao?"

Số 7 nhìn về phía những người còn lại trong chuyến tàu này. Trừ Seele ra, chả ai bắt chuyện với họ cả.

Seele-"Đừng lo, sớm muộn thì mấy người kia sẽ bắt chuyện thôi"

Cô ấy kéo đầu của 7 lại gần rồi bắt đầu vừa xoa vừa ngân nga như thể muốn ru ngủ em ấy vậy.

Đang nằm thì mắt của số 11 bỗng nhiên bị nhức, cậu ta tháo kính ra đôi mắt của cậu ta đã trở thành Six Eyes<Lục nhãn> từ bao giờ không hay, cảm thấy dự cảm không lành, số 11 quay theo cái hướng mà mình cảm nhận được đó là.

11(???)-"TẤT CẢ BẢO VỆ THÂN MÌNH ĐI"

Vừa dứt xong, thì những tiếng nổ xảy ra hàng loạt, xé tan thân tàu và chỗ mọi người ngồi thành từng mảnh. Dù vậy, 11 đã cảm giác yên tâm một phần vì tin rằng mọi người đều kịp phản xạ trước lời cảnh báo của mình.

Biển lửa bao trùm lấy con tàu và khiến thân xác dần dần tan vỡ. Những mảnh còn sót lại của nó lao thẳng xuống bề mặt của mặt trăng.

Bản thân 11 cũng bị đẩy bay một cách bất ngờ nên không thể định vị được vị trí của người khác lúc đó.

Nên cậu ta quyết định.

11(???)-"Cursed Technique Lapse-Blue/Thuật thức thuận chuyển-Thương"

Sử dụng <Blue/Thương> bao quanh bản thân mình giống như một chiếc khiên, nhờ vào lực hút của mặt trăng và lực hút của <Blue/Thương> thì cậu ta bị lập tức kéo đến bề mặt của mặt trăng, lực va chạm của cậu ta cùng <Blue/Thương> đã xé đi một phần đá của chỗ đấy.

Trên người cậu ta hiện giờ có những vết thương do bị hút xuống và bị những mảnh vỡ đã chém qua má, tay trái, chân phải của cậu ta nhưng mà cậu ta đã kịp kích hoạt <Falling Blossom Emotion/Lạc Hoa Tình> để lập tức đẩy đống mảnh vỡ đấy ra.

11(???)-"Khiếp mình đang ở đâu đây? mong là mình không gặp con tự xưng là nữ thần và vả vào mặt minh xong mình có vết ấn đỏ bên phải."

Khung cảnh xung quanh hoang vắng và tối tăm. Cậu ta cảm thấy hơi lạnh sống lưng một chút. Đột nhiên, cậu ta để ý thấy một bóng dáng của một thứ gì đó lao xuống mặt ở cách đó không xa. Va chạm xảy ra và chấn động của vật thể đó đã lan rộng đến chỗ cậu

Cậu ta quyết định chạy đến chỗ đấy, trên đường đi, đột nhiên một cảm giác thân thuộc xuất hiện trong thâm tâm của cậu. Đáng lẽ đây là lần đầu cậu ta ở đây, nhưng mà tại sao cậu ta lại cảm thấy rằng mình đã sống ở đây từ rất lâu rồi.

Với bước cuối cùng cậu ta đã đến nơi. Nhìn sang bên trái đó là cô gái tóc xanh có hai đầu bím buộc ở đằng sau và một thứ vệ sĩ gì đó đang bảo vệ cô ta. Số 11 đi đến, nhận thấy có người đi đến thứ vệ sĩ kia quay lên nhìn, tuy nhiên do 11 không có sát ý hay có ý định làm hại nên thứ ấy đã biến mất.

11(???)<Suy nghĩ>-"Hả?"

Nhận ra đó là người quen, cô ấy cũng bắt chuyện lại

Griseo-"Ai...cha, lúc nãy rơi đau quá....cậu cõng tôi được không..?"

Cô ấy nhìn trông nửa tỉnh nửa mơ vậy. Lúc ở trên tàu thì 11 cũng để ý rằng cô ấy chỉ có ngủ không thôi. "Chắc lại làm cái gì vào buổi đêm xong quên ngủ đây mà" 11 nghĩ.

11(???)-"Haiz, thôi được rồi"

Cậu ta cõng Griseo trên lưng mình, bọn họ di chuyển đến điểm mà cái nhiệm vụ giao nhưng đi mãi được 15 phút thì 11 cảm giác rằng mình đang ở trong một cái "màn" mới hợp lý hơn, vì cậu ta đã kích hoạt Six Eyes<Lục nhãn> nhưng không cảm nhận được bất kỳ sự hiện diện nào trừ hai người họ.

Griseo-"Cậu...có...thể...bỏ....mình...xuống được rồi" -ngáp ngủ

Có vẻ là cô ấy đã bắt đầu tỉnh lại đôi chút rồi.

11(???)-"Nah tôi đợi cô tình 100% đã rồi mới thả xuống"

Griseo-"Không cần đâu"

Cô ấy nhẹ nhàng nhảy ra khỏi lưng của 11, rồi đứng trước mặt cậu ta.

Griseo-"Mình...là....Griseo *Ngáp* mà chắc cậu cũng biết rồi nhỉ?"

Cô ấy ngáp lớn rồi sau đó bắt đầu nói chuyện bình thường trở lại

11(???)-"Ừm, một Flamechaser, tồn tại ở thời đại trước đây nhỉ?"

Griseo-"Chính xác"

11(???)-"Phase<Vi tương>"

11(???)-"Twilight<Hoàng hôn>"

11(???)-"The Eyes Of Wisdom<Trí tuệ Đồng>"

Với câu nói này số 11 đã khôi phục là đầu ra của <Cursed Technique Lapse-Blue/Thuật thức thuận chuyển-Thương> mà lúc trước cậu ta đã kích hoạt khi rơi xuống đấy, <Blue/Thương> sau khi khôi khôi phục lại đầu ra thì nó liền bay lên trời va chạm trực tiếp vào cái màn và nuốt chửng toàn bộ cái bóng đêm đấy.

Griseo-"Ưm...vậy ra đây là thứ bọc chúng ta lại sao?"

11(???)-"Có lẽ là vậy rồi"

Cô ấy nhìn một vòng xung quanh.

Griseo-"Đi thôi *ngáp* mình từng đến đây rồi"

11(???)-"Okay"

11 đi sau Griseo, mà nói như nào nhỉ cậu ta phải nhắm mắt mình lại vì chiếc váy mà cô đang mặc đang trong tình trạng thiếu vải ở nhiều phần do tai nạn ở trên tàu.

Trên đường đi, 11 có để ý cậu ta đi qua rất nhiều những con hay thứ gì đó trong một hình dáng kỳ lạ? Đang đi trên đường thì bọn họ đã chạm trán với một vật thể màu đen nhìn giống như mất con gundam mà cậu hay thấy ở trên mạng. Tuy nhiên các chi của nó không được nối vào cơ thể, chúng chỉ bay cạnh nhau

Griseo-"Đó là Husk-Nihilius<Hư Thụ Thần Cốt: Chủ Nghĩa Hư Vô>, con này có khả năng reset lại bản thân mình nếu như bị tổn thương nhiều quá-"

11(???)-"Giống như là đảo ngược thời gian phải không"

Griseo-"Ừm"

Con quái vật đấy vung tay giáng thẳng xuống vị trí của Griseo. Bất ngờ thay, cánh tay đó ngay lập tức bị đánh bật ra. Nhân cơ hội đó số 11 xuất hiện đằng sau và đá ba quả đá vào phần trung tâm màu tím. "Hơi cứng đấy" 11 nghĩ

Cậu ta ngó về phía Griseo, lúc này cậu ta đã có thể thấy rõ hơn thứ "vệ sĩ" lúc nãy đã đỡ đòn cho cô ấy.

Husk-Nihilius<Hư Thụ Thần Cốt: Chủ Nghĩa Hư Vô> lần này là lao trực tiếp đến Griseo, kể cả có "Vệ sĩ" đi chăng nữa cũng không thể nào chặn hoàn toàn lực của thứ này được, số 11 xuất hiện trước mặt thứ đấy, thanh kiếm của nó gần như đâm thẳng vào đầu của số 11 nhưng lại bị dừng lại bởi <Infinity/Vô hạn> của cậu ta, sử dụng <Infinity/Vô hạn> của mình đánh bật thanh kiếm ra chỗ khác, 11 lao đến đấm thẳng vào phần tím của tên ấy, tia hắc lôi hiện lên làm cho tên đấy bị đập bay ra xa.

11(???)-"Kể cả là Black Flash<Hắc thiểm> cũng không gây được nhiều sát thươn-"

Tên đấy tung nhát chém vào thời gian, lưỡi kiếm của tên đây chặt bay cánh tay phải của 11 ở quá khứ.(Note: A/N-"Quyển này sẽ cho Nihilius op hơn")

Nhận thấy vậy, Griseo chạy ra tiếp ứng

Griseo-"Đến lượt mình-"

Cô ấy lấy cây bút vẽ ra rồi bắt đầu vung vẩy nó lên không khí và tạo nên một hình vòng cung. Thứ vệ sĩ của cô ta ngay sau đó đã đấm văng cái thứ đấy ra vài chục dặm.

11 đứng dậy, cố gắng chịu vết thương mà tên ấy đã chém, sử dụng Cursed Energy<chú lực> lên cánh tay phải của mình để giảm vết đau lại.

Griseo-"Cậu có chạy được không đấy"

Cô ấy chạy ra khoác lấy người cậu và kéo cậu dậy.

11(???)-"Được nhưng mà phải cho thứ này đứng im đã"

11 sử dụng lực hút của <Blue/Thương> để dịch chuyển đến gần thứ đấy, cậu ấy kết ẩn bằng tay trái. Thứ đó lợi dụng lực hút cả cậu, thay đổi tư thế sang dơ thanh kiếm thẳng về phía cậu.

Griseo-"Cẩn thận-!"

11(???)-"Domain Expansion-Unlimited Void/Bành trướng lãnh địa-Vô lượng không xứ"

Cả ba người bị giam giữ bên trong một khoảng không, hành động của tên Husk-Nihilius<Hư Thụ Thần Cốt: Chủ Nghĩa Hư Vô> cũng đã dừng lại, còn Griseo không bị làm sao do cô ấy đã chạm vào tay của cậu ta nên không bị ảnh hưởng bởi <Unlimited Void/Vô Lượng không xứ>

11 cảm thấy một cánh tay cứng cáp cầm cổ áo cậu ta và bị kéo lên.

Griseo-"Giờ thì mình chuồn thôi"

11 hủy bỏ <Domain Expansion-Unlimited Void/Bành trướng lãnh địa-Vô lượng không xứ>, kích hoạt <Domain Expansion/Bành trướng lãnh địa> trong vòng 5.6 giây khiến cho con Husk-Nihilius<Hư Thụ Thần Cốt: Chủ Nghĩa Hư Vô> phải tiếp nhận thông tin tương ứng với 40 năm.

Sau khi sử dụng <Domain/Lãnh địa> thì cậu ta không thể sử dụng được bất kỳ các Cursed Technique<Thuật thức> nào khác ngoài sử dụng Cursed Energy<chú lực>.

Cả 2 chạy thụt mạng cho đến khi bóng dáng của con "Gundam" kia biến mất khỏi tầm mắt.

Griseo-"Cậu *thở gấp* ổn *thở gấp* không?"

Do vận động không phải là thế mạnh của cô thế nên Griseo đã khụy xuống ngay sau khi chắc chắn rằng mình cắt đuôi được nó. Người cô ấy đầy mồ hôi và đang thở gấp liên tục.

11(???)-"Hiện giờ thì khôn-không lắm"

11(???)<Suy nghĩ>-"Nên sử dụng Cadenalios không? Nhưng mà mình mà dùng thì mình sẽ ngất đi mất, cơ thể của mình vẫn chưa hoàn toàn hồi phục sau khi đánh nhau với Nosgalia, cay thật ước gì mình được Reverse Cursed Technique<Kỹ thuật nghịch đảo>"

Với tình hình hiện tại, 11 khó mà có thể tìm kiếm được sự trợ giúp nào. Griseo nhìn vào vết thương trên cánh tay của cậu, trầm tư một chút.

Griseo-"Cậu....nghĩ mình có thể chịu được bao lâu?"

Cô ấy đang lo lắng cho sức khỏe của cậu sao?

11(???)-"Chắc là cho đến khi về trái đất hoặc hết nhiệm vụ này."

Griseo-"Mình biết một đường khác"

Cô ấy tiếp tục dẫn đường cho 11, tuy nhiên lần này, cậu ta có thể thấy sự vội vã trên khuôn mặt cô.

11(???)-"54,55,56,57,58,59,60-"

Đằng sau cậu ta là một lũ Sky People, Code IV-The Emperor

11(???)-"Mày đùa tao à? Giờ tao khác đ gì Nero trong Devil May Cry không? Tao không có tay phải má nó buồn."

11(???)<Suy nghĩ>-"Đành liều thôi"

11(???)-"Ra đây Befenguz-"

Griseo quay người lại, chuẩn bị nghênh chiến với bọn chúng. Đột nhiên một chiếc lưỡi hái bay vụt qua giữa cô ấy và lũ Sky People khiến cho cả 2 bên phải ngừng lại.

Seele-"Có vẻ mình đã đến kịp rồi"

Cô ấy nhảy vào phía con Sky People đầu tiên và chém thẳng vào đầu nó.

Griseo-"Lên nào"

Lao vào cùng Seele, Griseo chạy lên phía trước và nhắm đến những con có khả năng tấn công từ xa. Do đang ngồi lên phía trên của con vệ sĩ nên cô ấy có thể dễ dàng thu hẹp khoảng cách với bọn chúng.

Ở dưới chân bọn họ bắt đầu xuất hiện những ký tự nhưng sau tầm 2 giây thì nó đã biến mất hoàn toàn vì số 11 đã khạc ra máu, cậu ta lâu vết mau đi chỉ về phía con The Emperor.

11(???)-"Cursed Technique Lapse Maximum Output-Blue/Thuật thức thuận chuyển toàn lực-Thương"

Khác với những lần <Blue/Thương> khác cái này có kích cỡ ngang với một han bi hơn, quả cầu xanh đấy lao đến Code IV-The Emperor với vận tốc siêu nhanh, lực va chạm khiến cho đầu của tên đấy biến mất và từ quả cầu xanh nhỏ đấy bỗng nhiên thành quả cầu xanh khổng lổ hút toàn bộ những tên sky people vào bên trong.

Seele-"11—Này—11!!—"

Giọng nói của Seele dần dần bé đi, cậu ta dần mất đi giác quan cơ thể. Cuối cùng, tầm nhìn của cậu hẹp lại và nhận thức của bản thân biến mất

-End-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top