Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Welt - Ngôi Sao Duy Nhất Trong Vũ Trụ Rộng Lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả Nachvelici

Dịch giả: Naksu

Link: https://www.wattpad.com/1340703880-honkai-star-rail-xreader-welt-the-only-star-in-a

_____________________________________

Khi lần đầu tiên kết hôn với Welt, bạn đã tưởng tượng nỗi đau đầu tiên và duy nhất mà anh buộc bạn phải vượt qua, đó là nỗi sợ hãi về cái chết của anh ấy. Ý nghĩ mất anh, nỗi kinh hoàng điển hình của sự chia ly vĩnh viễn và một khoảng cách không thể vượt qua. Chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đủ khiến bạn khuỵu xuống trong vòng xoáy trầm cảm.

Mặc dù, không phải lần này. Đã một năm kể từ khi anh ấy rời đi. Giống như một cái bóng dưới ánh mặt trời, anh ấy biến mất không một dấu vết. Không phải là không có sự nhắc nhở và thúc giục, vì mối quan hệ của cả hai bạn đã không ổn định trong một thời gian. Cho dù cuộc chiến của bạn có tồi tệ đến đâu, bạn cũng không bao giờ mong đợi anh ấy rời đi.

Anh ấy đã rời đi, không phải đến nơi mà bạn không thể với tới, mà là nơi mà bạn không muốn dấn thân vào. Một nơi bạn đã bỏ lại phía sau, với hy vọng có một cuộc sống ổn định hơn. Đó là những gì Welt đã hứa với bạn, nhưng thời gian trôi qua, bạn nhận ra rằng Welt Yang không phải là một kẻ nói dối giỏi.

Bạn đã đi dạo một chút qua ngôi nhà chung trước đây của mình. Những ký ức về cuộc sống mà hai bạn đã từng sống, đôi mắt màu nâu sẫm của anh ấy, nheo lại trong một nụ cười rạng rỡ. Như anh ấy đã nói, "Một cửa sổ dẫn vào một khu rừng rộng mở." Bạn khẽ mỉm cười khi nhớ lại, đưa tay lần theo khung ảnh.

Thời gian đã trôi về đâu? Tất cả những khoảnh khắc mà hai bạn đã chia sẻ, cười đùa bên một tách cà phê đắng. Ôi, âm thanh giọng nói của anh ấy có thể làm bừng sáng căn phòng, khi so sánh với mặt trời không có ánh sáng. Những ngày với Welt giống như ánh sáng mặt trời và mùa thu, cả hai điều là những thứ yêu thích của bạn. Dù bây giờ, mùa đông đã đến, mang theo lời nguyền đen tối lên ngôi nhà của bạn.

Tiếp tục sải bước một cách loạng choạng vào phòng khách, bạn nhấc một số bức vẽ của Welt lên. Chúng thật kỳ diệu, mỗi cái đều có những chi tiết phức tạp và đáng suy ngẫm thật nổi bật đối với chúng. Mỗi bản phác thảo đã được làm cẩn thận trong nhiều giờ. Bạn nhớ cách anh ấy ngồi bên cửa sổ và vẽ những thứ xung quanh bạn. Bạn không bao giờ biết chính xác nơi anh ấy nhìn khi anh ấy tạo hình cho tác phẩm nghệ thuật của mình, nhưng bạn biết rằng anh ấy vẫn ở đó, ngồi yên bình bên cửa sổ.

"Tại sao anh bỏ rơi em?" Bạn thì thầm, âm thanh giọng nói của chính bạn vỡ ra, một dòng nước mắt lặng lẽ lăn xuống khuôn mặt của bạn. 

Trong thực tế, bạn biết. Lý do thực sự khiến anh ra đi.

Nói một cách đơn giản, Welt là một anh hùng. Một người bảo vệ có nghĩa vụ coi thế giới là mỏ neo của mình, nhưng vũ trụ là đại dương của anh ấy. Đối với anh ấy, bạn là một mỏ neo, chỉ là không đủ lớn. Sau khi cuộc xâm lược xảy ra, Welt quyết tâm đảm bảo rằng sẽ không có tai họa nào như vậy giáng xuống những phần còn lại của thiên hà.

Ban đầu bạn đã nghĩ rằng nó thật cao quý, bây giờ tất cả dường như vô cùng ngu ngốc. Quay trở lại giường của bạn, ga trải giường lạnh lẽo, trên một tấm đệm quá lớn cho một người. Ngay cả khi chiếc chăn bắt đầu sưởi ấm cơ thể, thì nó sẽ không bao giờ an ủi được trái tim băng giá của bạn. Quay lại, bạn đối mặt với tủ quần áo của chồng mình.

Bạn tưởng tượng anh ấy vẫn ở bên bạn, nằm bên bạn, nằm nghiêng nghiêng. Đôi bàn tay rộng, màu đất, chai sạn khi chạm vào, lăn mạnh trên làn da mềm mại của bạn. Cái chạm của anh thật dễ chịu. Bạn để ý thấy những chiếc túi dệt (?) dưới đôi mắt gỗ sồi của anh ấy khi bạn bắt gặp anh ấy đang nhìn bạn âu yếm.

"Anh phải tháo kính ra, anh yêu à." Bạn nói với một nụ cười, những giọt nước mắt vẫn còn đọng trên mắt bạn.

Anh bật ra tiếng cười êm dịu nhất, hàn gắn những lỗ hổng có nguy cơ xé toạc bên trong bạn, "Nhưng như vậy thì anh sẽ không thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của em." Hân hoan khen ngợi, lấy ngón tay cái gạt nước mắt. Hai bạn cùng cười trước khi anh ấy tắt đèn ở đầu giường.

"Anh vẫn sẽ ở lại đây vào ngày mai chứ?" Bạn hỏi. 

"Cho tới khi thời gian ngừng trôi."

Anh ấy đáp lại, để bạn tựa đầu vào cánh tay anh ấy cho đến khi nó tê đến mức anh ấy hầu như không nhớ rằng mình có một cánh tay. Đã có nhiều đêm anh chìm vào giấc ngủ trong tiếng thở thì thầm của bạn, chỉ để thức dậy và lo sợ làm thế nào để trốn thoát. Anh ấy từng trích dẫn một câu chuyện cổ của Trung Quốc về "Dong Xian, người đã từng cắt tấm vải sang trọng trên chiếc áo dài của ông ấy hơn là làm phiền đến tình yêu đang say ngủ." Anh trích dẫn.

"Còn anh thì sao?" Bạn cười rạng rỡ, tận hưởng cách êm dịu mà anh ấy thể hiện tình cảm bất diệt của mình.

"Anh không phải là vua em yêu à, anh chỉ là một phàm nhân trong phạm vi của một vũ trụ rộng lớn. Trong khi vị vua cắt tay áo của mình, vì em, anh sẽ cắt bỏ toàn bộ cánh tay, đôi mắt, trái tim của mình, nếu điều đó không làm phiền đến em." Anh ấy tuyên bố, đó là tinh thần thơ mộng của người chồng mệt mỏi, người luôn viết cho bạn một câu chuyện tình yêu trước khi bạn ngủ. Anh ấy sẽ chuyển tiếp nó cho bạn trong sự im lặng và yên bình, ru bạn vào giấc ngủ sâu.

Mặc dù, khi bạn mơ, điều tồi tệ nhất là nhận ra rằng cuối cùng bạn vẫn phải thức dậy.

"Anh biết em không thể." Đau đớn vì vỡ mộng, bạn thấy đôi môi của Welt mím lại. Đôi mắt anh không còn chứa đầy cảm giác thỏa mãn và mãn nguyện như trước nữa.

Căn phòng chìm vào một khoảng trống bao trùm, bạn không thể nhìn thấy, bạn cũng không muốn. Nhắm đôi mi nặng trĩu, ôm lấy nỗi cô đơn mà bạn sợ sẽ không bao giờ kết thúc.

Khi mặt trời mọc, và những vệt nắng nhỏ của bình minh ló dạng qua rèm cửa, bạn biết.

"Tạm biệt Welt." Để một ghi chú trên đầu ngăn kéo của bạn, bạn sẽ bỏ nó ở đó một lúc cho đến khi người nhận nhặt nó lên.

"Kết hôn với anh là một hành động lớn nhất của lòng trắc ẩn, sự ngưỡng mộ, tình cảm. Những lời hứa về một cuộc đấu tranh lâu dài, một tương lai cay đắng, sẽ được chia sẻ giữa hai người. Như vậy sẽ ám chỉ-

Welt, em không còn có thể chờ đợi anh được nữa. Em đã dành rất nhiều thời gian để hy vọng rằng trong bức tranh minh họa rực rỡ về công việc của cuộc đời anh, em sẽ là một hình bóng trong kiệt tác của anh. Bây giờ em đã hiểu rằng em không phải là hình bóng, mà là một cái bóng trên bàn tay của người nghệ sĩ.

Em sẽ không bao giờ ngừng yêu anh. Cho dù anh thấy mình ở bao xa trong vũ trụ không ngừng mở rộng này, thì ngọn hải đăng của em vẫn ở đây, những ngọn đèn bị hỏng, nhưng thông điệp của nó rất rõ ràng. Đối với em, người đã yêu anh trong nhiều thập kỷ, không thể so sánh với sự vô tận mà anh đã bước vào.

Em chia tay anh với một lời thề long trọng, rằng trong đường hầm không gian ngày càng mở rộng này - anh - cái mãi mãi không thay đổi, cái không thể lay chuyển một cách cay đắng, sẽ ở lại. Một mình trong vũ trụ này, được định sẵn để lang thang tìm kiếm hòa bình. Một sự bình yên mà em không thể ban cho anh. - Mãi mãi là người yêu dấu của anh, Y/N."

Chỉ vài ngày sau khi hoàn thành bức thư đó, bạn đã gia nhập vào vũ trụ vô tận. Một ngôi sao nhỏ trong một loạt các chòm sao vô tận. Mặc dù ở độ sâu vô hạn của nó, sẽ chỉ có một người có thể chứng thực chắc chắn vị trí của một ngôi sao như vậy. Ngôi sao của một người tình, cuộn mình lại, ôm lấy bức chân dung của ký ức, đã đánh mất chính mình trong thời gian. Một người tình, ánh sáng mờ ảo sẽ mờ đi trong ánh sáng của một trái tim tan vỡ.


Một bức thư như vậy đã không được nhận trong nhiều năm, nhưng một khi người nhận đã nhận được nó, những từ được viết bên trong khiến họ chìm đắm trong sự hối hận hỗn loạn. Mãi mãi nhìn xa hơn những chuyến du hành vào không gian. Vẽ nên một câu chuyện cho tình yêu của anh ấy, để hình ảnh của họ mãi mãi được ghi lại trong tác phẩm của anh ấy, cho phép họ được yên nghỉ vĩnh viễn trong không gian tăm tối.

___________

Author: Không nói dối đâu, tôi đã khóc. Tưởng tượng người đọc đang viết bản tình ca cuối cùng của họ- cho một anh hùng sẽ không bao giờ hạnh phúc. Chết tiệt, Achillies. Khác với việc tôi đang đọc lại điều này hoàn toàn quẫn trí như thế nào, tôi nhận ra rằng có lẽ mình nên ngừng viết quá nhiều nỗi lo lắng. (Sẽ là một phép màu nếu điều đó thực sự xảy ra) 

Nhưng, tôi là một người hay lo lắng và hỗn loạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top