Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

HỒI 3: NHỮNG CHIẾN BINH VALKYRIE

St. Freya, chi nhánh phía Đông

Sau vài giờ bay, chiến hạm Hyperion đã đáp xuống khuôn viên của Học viện St. Freya. Hiệu trưởng Theresa bước xuống từ khoang tàu trong sự hãnh diện ngút trời trên khuôn mặt trẻ con của cô khi muốn khoe khoang với một người mới đến như Darth Kuro niềm tự hào của mình. Có nhiều lời đồn đại xung quanh ngôi trường nội trú này, nhưng cụ thể nhất mà mọi học sinh mới nhập học nào cũng biết: một câu chuyện cảm động về việc hiệu trưởng đã tự mình xây dựng nên chi nhánh của học viện St. Freya; không phải từ tiền túi của bản thân mà là việc Theresa đã lặn lội đến từng nhà của tất cả phụ huynh trong trường để gõ cửa và thuyết phục họ quyên góp. Mô tê thế nào thì không ai được biết, thậm chí cả giáo viên kỳ cựu trong ban giám hiệu cũng không biết, nhưng kết quả là cuối cùng là đã xuất hiện ngôi trường trong mơ cho các học viên này đây.

Thế điều gì đặc biệt ở ngôi trường nội trú với phong cách kiến trúc châu Âu đặc chất như thế này? Darth Kuro đi theo Theresa và ngó ra sân tập, một khuôn viên trống trải nhưng lại không phải dành cho những môn thể thao ngoài trời - thứ mà nếu nhìn từ trên cao khi bay ngang qua thì được dành riêng tại một khu vực khác được bao phủ bởi các khu nhà nơi mà các học viên có thể dễ dàng lui tới. Một con robot khổng lồ kệch cỡm đang hoạt động như một bù nhìn để các học viên - toàn là nữ sinh - mặc đồng phục của trường đang vây xung quanh nó, mỗi người một món vũ khí mình thích từ đao kiếm cho đến súng đạn luyện tập rèn luyện khả năng chiến đấu của bản thân lẫn tinh thần tập thể. Kuro khoanh tay cười mỉm gần đó, Himeko cũng đứng sát bên cạnh mà hỏi.

-Anh thấy thế nào, tân hạm trưởng?

Kuro vẫn điệu cười có phần mỉa mai cứ chòng chọc vào đám học viên đang bận rộn với con robot to sụ kia mà đáp.

-Bọn trẻ còn non lắm.

Anh không ngờ rằng, lời nói của mình đã lọt vào tai một nữ sinh gần đấy. Đang tập mệt, lại phải nghe mấy lời châm chọc từ một kẻ lạ hoắc ăn mặc cổ quái kia nên khiến nộ khí chuyển khỏi mục tiêu, cô bước lại với thanh kiếm lá liễu mình đang dùng trên tay, chân mày đanh lại mà trả lời.

-Anh bạn khẩu khí lắm! Thế liệu có muốn thử sức với kẻ non tơ mà anh vừa nói đây không?!

Himeko nghiêm mặt trước thái độ thách thức có phần hỗn hào đó của học sinh. Song, cô chưa kịp nói thì Darth Kuro - như thể đã liếc qua sắc mặt của cô - khoát tay ngăn lại; phần cô nữ sinh với nộ hỏa bừng bừng đó, anh chỉ nhắm mắt gật gù, và vẫn lại cái điệu cười mỉm khinh khỉnh đó.

-Nếu vậy thì, mong cô có thể chỉ giáo cho tôi vài chiêu nhé~

Nói rồi, anh bước ra giữa sân tập nơi con robot đã ngừng hoạt động theo lệnh của Himeko qua điện đàm cho giáo viên đang đứng lớp. Những học viên khác quây quanh thành vòng tròn và đứng giữa là hai đấu thủ của một cuộc tỷ thí mà trong đời học tập của mình được xem là vô tiền khoáng hậu. Cảm thấy cơ hội đã đến trong tầm tay, nữ sinh thách đấu đó với sự tự tin của bản thân khi nhìn đối thủ, kẻ chỉ vừa vớ đại một khẩu súng lục và thanh kiếm nhẹ từ giá học cụ và đứng không ra thế tấn nào; trỏ mũi kiếm về phía Darth Kuro, cô ta nói.

-Nếu mà thua, anh phải bò ba vòng quanh sân tập này, sủa gâu gâu và liếm giày của tôi!

Himeko đanh mặt khi nghe học sinh ra điều kiện như hạ nhục người mà vừa mới được Theresa cử làm hạm trưởng ít lâu thôi, song cô cũng không thể nói được gì. Về phía Darth Kuro, anh mỉm cười hỏi lại, vẫn không kém phần ngạo thị chúng sanh.

-Thế nếu tôi thắng thì sao?

Đấu thủ nghe vậy thì cảm thấy có một sự tức cười như át đi sự phẫn nộ của mình trong thoáng chốc. Cô cười phá lên, tiếp theo là các bạn học xung quanh cùng tạo thành tràng cười ầm như ong vỡ tổ. Là học sinh của St. Freya, từ trước tới nay cô cùng chúng bạn mới được nghe một câu hỏi có phần điên cuồng và ngạo mạn đến nhường ấy thốt ra từ một gã đàn ông gầy nhom và trông chẳng giống một chiến binh gì cả. Như đã nắm chắc phần thắng trong tay, cô ta gác kiếm lên vai đầy tự mãn mà đáp.

-Tôi sẽ làm bất cứ điều gì mà anh yêu cầu!

Kuro khúc khích trong nụ cười mỉm khinh mạn quen thuộc, anh ngay lập tức đã đưa ra yêu cầu.

-Thế thì cô sẽ phải ngủ với tôi một đêm.

Nghe xong, từ sự tự tin có phần đắc thắng, nữ sinh thách đấu chợt đỏ mặt tía tai trước lời yêu cầu mà không chỉ riêng cô mà còn là mọi học sinh đang chứng kiến cuộc tỷ thí phải sửng sốt. Hắn là cái thá gì mà dám sỉ nhục mình đến vậy? Trong đầu cô đã cháy bùng lửa giận và khắp cơ thể mình như đang bị liệt hỏa của bạo nộ cùng hỏa diễm của nó liếm trên da thịt. Mũi kiếm trỏ xuống đất, mặt cô sầm xuống che đi hàm răng đã nghiến chặt rồi thủ thế.

-Anh sẽ phải hối hận...VÌ SỰ NGÔNG CUỒNG CỦA MÌNH!

Một tiếng thét như sấm, tức thì nữ sinh ấy đã xông đến Darth Kuro, người mà đối diện vẫn đang đứng như trời trồng rất ung dung bình thản. Dồn lực vào mũi kiếm, cô ta quyết ra một đòn thật đau để dạy cho tên tự phụ đó một bài học.

Tiếng "BỘP!" phát ra rất đanh và vang ra đủ cho mọi người có thể nghe được, song đó không phải là tiếng của học cụ đánh vào da thịt. Nữ sinh thách đấu mở to mắt..."Sao có thể..." cô tự vấn chính mình trong hơi thở sửng sốt khi trông thấy Darth Kuro, vốn từ nãy giờ bình chân như vại mà nay đã kè hai lưỡi kiếm chạm sát mặt cô song sắc diện không đổi, vẫn cứ điệu cười tự mãn khinh khi đó. Anh từ tốn rót vào tai cô ta.

-Ra đòn hay lắm.

Người xưa có câu: "Tri kiếm diện anh hùng", tức là muốn biết đối phương tư cách thế nào thì ngoài những yếu tố xét đoán như tính cách, tác phong lẫn thói quen sinh hoạt thì còn phải xem kiếm của họ nữa - đã là anh hùng trong thiên hạ thì không thể không có kiếm. Sự tự mãn khi đối diện với Darth Kuro lúc đang so hai lưỡi kiếm vào nhau chạm mặt như vậy đã thoáng bị phủ lấp bởi những suy nghĩ và lo lắng. Gã đàn ông đó...thật sự hắn là ai...?!

Kuro vẫn mỉm cười không nói thêm câu nào, nhưng chưa kịp chớp mắt thì một cái xoay thân như muốn lôi cô nữ sinh đó ngã chúi theo hướng kiếm mình muốn đâm tới xuống đất và..."BỘP!" Nếu cô ta không kịp né tránh thì tiếng kiếm chạm đó đã phát ra ngay từ trên đỉnh đầu mình. Hai bên lấy khoảng cách một lát, lúc này Darth Kuro mới chân phải bước sau, thân trái hướng về phía địch với thanh kiếm trên tay trái không lay động nhằm vào cô ta, còn tay phải thì đã bị che khuất bởi nó chắp sau lưng cùng với chiếc áo khoác to sẫm màu anh đang mặc. Thế kiếm vững chải và không lộ một chút sát khí nhỏ nào - nụ cười của Darth Kuro đã khỏa lấp gần như tất cả sát khí có thể một khi hai đối thủ giao đấu. Không cần phải là một học sinh giỏi hay lâu năm cũng có thể nhận ra rằng, cô nữ sinh đó đã vô tình thách đấu với một cao thủ; các học sinh xung quanh từ a dua theo bạn nãy giờ đã chốc chuyển sang dị nghị và lo lắng. "Thật sự hắn ta là ai?"; "Tại sao từ đâu lại xuất hiện một gã thanh niên có sức mạnh và kỹ năng mà chỉ mới diện kiến hai chiêu thôi đã toát lên khí độ bất phàm của cao thủ như vậy?". Nhưng cô nữ sinh đã thách đấu Darth Kuro không chấp nhận được những lời nói và suy nghĩ thối chí như thế. Với cô lúc này, nó giống như một cuộc tử chiến vì cô đã đồng ý đem toàn bộ danh dự của mình ra để đánh cược cho cuộc tỷ thí này, nếu thua thì thà cô tự treo cổ chết còn sướng hơn. Không khí xung quanh đã dần bắt đầu nặng nề, khán giả giờ đã chuyển sang lo lắng cho đấu sĩ cũng chính là bạn học của mình khi đang phải đối diện với một cao thủ thật sự.

Dồn hết sức, nữ sinh đó thét lớn toang làm lung lạc đối thủ rồi xông tới tấn công. Chưa đầy một phút, hàng chục nhát đâm đã được tung ra nhằm vào các chỗ hiểm của Darth Kuro hòng nhanh chóng hạ gục anh ta. Nhưng Kuro như đã đoán trước được, anh hết lần này đến lần khác tránh né như đang múa trước kẻ địch liên tục ra chiêu hệt như một dải lụa mỏng.

"BỘP!", bất thình lình chỉ sau một đòn gạt, đốc kiếm của gã thám tử đã nện thẳng một cú đủ nhẹ để cho đối thủ mất đà ngã ngửa ra đất. Sợ rằng lúc này kẻ địch ra chiêu, cô ta mất bình tĩnh vừa đâm về phía anh ta lia lịa vừa trườn người ra đủ xa để lấy thế. Song chưa kịp định thần thì một cái bóng đã đẩy bên bắp chân cô trượt khỏi khiến cơ thể mất thăng bằng khuỵu xuống, nữ sinh tròn mắt thảng thốt khi Darth Kuro đã ngay trước mũi mình chưa đầy vài xích và tung một loạt nhát chém. Để hộ thân, cô hai tay lấy kiếm mình đỡ hết đòn này đến đòn khác, xung chấn từ những cú chém ấy run lên bần bật đến từng bó cơ của mình. Những tiếng bộp bộp liên tục phát ra từ những đòn chém của Darth Kuro đã ép cho nữ sinh đấu thủ hoàn toàn rơi vào thế bị động, cô chỉ còn bán sống bán chết mà nghiến răng nghiến lợi hứng chịu những xung chấn liên tục truyền từ cú chém và đâm của đối phương đến mức hai chân tấn của cô như muốn trượt ngã khỏi nền đất bất cứ lúc nào.

Một tiếng thét lớn, nữ sinh nhanh chóng dồn toàn bộ sức bình sinh toan trở kiếm đâm một nhát bừa, nếu không thể hạ được Darth Kuro thì cũng phải buộc anh ta tránh xa khỏi mình mới nghĩ đến chuyện phản công được. Nhưng mũi kiếm lao đi không trở lại, cô cảm thấy tay mình bị khóa chặt không thể nhúc nhích được. Định thần lại, cô sửng sốt khi thấy Kuro đã khóa chặt tay cầm kiếm của mình dưới nách anh và giờ hai thân thể đã sát vào nhau. Đối diện nụ cười đó, từ khinh miệt mà cô gái đã trở thành lo lắng và sợ hãi dù gương mặt vẫn thể hiện sự phẫn nộ có phần thẹn thùng vì khoảng cách quá nhạy cảm như thế. Thấy có thứ gì chuyển động bên dưới, cô bất giác nhìn xuống thì thấy họng súng lạnh lùng đã hướng vào dưới cằm tự lúc nào. Tim ngừng đập, hai mắt cô nhắm nghiền ứa lệ cầu Chúa...

-Pằng...

Kuro thốt một tiếng rồi tay phải bóp cò, khán giả sau một phen đứng tim thì chợt sửng người trố mắt nhìn khẩu súng Darth Kuro cầm: một cái bật lửa ư? Đấu thủ cũng mở mắt nhìn xuống đốm lửa cháy trên họng súng chỉ cách cằm mình một gang tay sát gần ngực, cô ngước lên thì chỉ kịp trông thấy cánh tay áo của gã thám tử che khuất tầm mắt. Thôi rồi! Thế là hết! Cô nhắm nghiền đôi mắt đã chớm lệ, môi cắn chặt lại như chỉ còn đợi chịu trận trước đòn kết liễu...

Nhưng mà...Darth Kuro chỉ chạm đốc kiếm rất nhẹ lên khớp nối xương gò má và xương hàm và tì nó lên má cô; khán giả im bặt rồi thở phào nhẹ nhõm, chứ nếu mà thật sự gã đàn ông đó mà dùng lực thì nhiêu đó thôi cũng đã có thể một khắc đập vỡ cả má và hàm của bạn mình, một đòn sát chiêu vô cùng nguy hiểm. Ra đòn nhẹ đến nhường ấy thường là động tác ngưng chiến và kẻ thắng thế đang muốn chỉ dạy cho đối thủ chiến bại sơ hở của mình; cô nữ sinh đó được thả tay thì lùi ra mấy bước, toàn thân bủn rũn dầm dề mồ hôi, hai chân đứng thôi còn không muốn vững. Không phải vì mệt, mà là lo lắng, bởi cô đã bị gã đàn ông đó đánh bại và theo giao kèo được hai bên thỏa thuận, cô sẽ phải ngủ với anh ta. Chúng bạn đứng quanh cũng lo lắng thay cho cô ấy, có người đã bảo nhau rằng liệu có nên gọi thầy cô hay ban giám hiệu đến để dàn xếp giúp không. Chuyện trinh tiết là của cả đời phụ nữ, vậy mà bây giờ không lẽ chỉ vì một trò cá cược mà lại đánh mất vào một gã tuy võ nghệ đã chứng minh ngay trước mọi người song tư cách không đáng chút nào như thế sao? St. Freya là một ngôi trường điểm của điểm, muốn vào học được thì e rằng trăm thí sinh mới mảy may được một hai người, chẳng lẽ lại có ngày bị vất vào thùng rác một cách tàn nhẫn như vậy ư?

Kuro thu lại thanh kiếm và dùng cây súng bật lửa để châm mẩu xì gà mình hút dở bấy lâu lấy trong túi áo khoác, rít một hơi dài mà nhìn đấu thủ của mình như đang muốn đổ sụp bất cứ lúc nào vì bị sốc và lo lắng. Vẫn nụ cười mỉm mà mọi người xung quanh lúc này mới thấy nó quỷ quyệt và đáng sợ như thế nào, anh thong dong bước tới. Trông thấy đối phương đến gần, cô nữ sinh kia đã hết sự giận dữ mà nay như muốn bật ra bao sự lo sợ cho thân thể mình, mắt cứ trân trân về phía Darth Kuro mà chập chững lùi lại mấy bước. Nhưng anh chỉ bước đến cách cô thêm vài mét nữa thì dừng lại và bảo rằng.

-Khi nào kiếm cô vượt tôi đi thì hẳn tôi mới nhắc lại chuyện giao kèo này.

Bản thân cô ta vừa nghe xong thì chưng hửng, mọi người nhìn trân mắt ra rồi lại nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra, còn Kuro thì chỉ mỉm cười quay lưng bước về chỗ Himeko rồi cả hai cùng đi đến văn phòng của hiệu trưởng. Đợi cho người thanh niên đó đã đi khuất hơn mười trượng, các nữ sinh đã chứng kiến từ đầu đến cuối cuộc đấu mới chạy tới chỗ bạn - lúc này đang đứng như chết trân, toàn thân mềm nhũn và ướt đẫm mồ hôi, hai mắt chỉ dõi theo chòng chọc về phía bóng người khuất dần mà miệng lầm rầm một lời khó hiểu.

-Hắn là ai...?

Himeko và Kuro vào trong văn phòng của Theresa thì trông hiệu trưởng như vừa giấu dưới ghế món gì đó; song khi đã chuẩn bị xong xuôi thì cô tỏ vẻ bực dọc.

-Hai người la cà ở đâu mà giờ này mới vào hả?

Himeko nhìn về phía Kuro, rồi anh chỉ vẫy tay cười xòa.

-Papa chỉ muốn xin thỉnh giáo học trò của trường này thôi.

Theresa chỉ cười nửa miệng, cô nghe vậy chứ bản tính của Darth Kuro thì mình như nắm rõ trong lòng bàn tay nên cô đoán chắc là nếu anh không đi tán tỉnh chọc ghẹo ai đó thì âu cũng là chuyện lạ. Mãi một lúc sau, giáo viên đứng lớp dạy chiến đấu mới báo lại cho hiệu trưởng về cuộc tỷ thí mà Kuro là đầu têu, Theresa mới cả cười mà có ý châm chọc.

-Papa chơi ác quá đấy!

Himeko qua trận giao đấu đó tuy vẫn nghiêm nghị không lộ sắc diện song trong lòng khi thấy Darth Kuro phản công liên tục những đòn sát chiêu vu hồi tới tấp thì cũng lo sợ học trò mình nếu không tử nạn thì sẽ bị trọng thương - may mắn là cuối cùng chính người đã khơi mào cho màn thách đấu cũng đã biết xử sự đúng mực. Không phải chỉ là mới gặp, nhưng thân thế của người thanh niên đó từ lâu cô đã có nghe hiệu trưởng Apocalypse nhắc đến: một nụ cười mỉa mai ngạo cả nhân gian; một sát thủ mà khi kiếm đã lóe lên thì không làm ngọc nát thì cũng không làm ngói lành, bá khí ngút nơi chiến địa chỉ còn mỗi nụ cười đó hiện hữu giữa bao thi thể ngổn ngang. Nhưng tựu chung lại, có một cái tên mà bất cứ ai đã từng chiến đấu chống Băng Hoại cũng phải biết đến.

"Tiếu Diện Tà Thần - The Laughing Herrscher"

Theresa tắc lưỡi cười còn mắt thì lật xem mấy lượt hồ sơ các học sinh của trường để tìm nhân sự bổ nhiệm cho tân hạm trưởng của mình. St. Freya chia năng lực và thành tích của mỗi học sinh theo thứ tự chữ cái: E, D, C, B, A và S. Học viên mới thường là cấp E, nhưng qua thời gian thì kết quả học tập và thành tích thì thứ hạng sẽ được đánh giá lại - có thể tốt hơn hoặc ngược lại. Với những học sinh từ cấp B trở lên thì họ đã chính thức được xem là đủ tư cách để hoạt động dưới quyền các hạm trưởng riêng biệt và chiến đấu với tư cách là những chiến sĩ ưu tú nhất trong cuộc chiến chống Băng Hoại. Tất cả những nữ chiến binh đó đều được gọi bằng một danh hiệu đầy tính thần thoại và hoa mỹ: Valkyrie.

Theresa liếc nhìn hồ sơ của các học sinh, nhưng mắt cô cũng đảo đi đảo lại nhìn Darth Kuro mấy lần, người mà đang tha thẩn ra cửa sổ ngắm quang cảnh bên ngoài. Từ trước tới nay cô mới gặp một trường hợp khó phân bổ nhân sự đến vậy, vốn dĩ các tân hạm trưởng thì chỉ cần giao cho họ các Valkyrie hạng B là ổn. Nhưng ở gã thám tử đó thì lại khác hẳn hoàn toàn, cứ thấy anh ta khoe võ công ban nãy là có thể phần nào hiểu được ngay. Với những trường hợp nam giới có sức mạnh tương tự như Valkyrie thì có rất nhiều cách để gọi họ: Chevalier hay hiệp sĩ theo tiếng Pháp; Knight theo tiếng Anh; Reiter của tiếng Đức,.v.v. Nhưng hồ sơ của Schicksal thì có một định danh chính thức cho những cá nhân đó: Einherjar.

Nếu ai chịu khó đọc sách, mà trong cái thời nhiễu nhương này đến một giây có thể thở trong thế giới đầy rẫy Tử sĩ và bọn quái vật tạo ra từ Băng Hoại còn khó thì còn ai quan tâm đến sách báo chứ - Einherjar và Valkyrie đều là những chiến binh phục vụ cho các vị thần Asgard trong thần thoại Bắc Âu, và Valkyrie là những con gái của thần Odin được giao nhiệm vụ tìm kiếm các chiến binh dũng mãnh nhất ngã xuống trong chiến trận để tập hợp tại pháo đài Valhalla cho ngày tận thế mà họ gọi là Ragnarok. Schicksal đã định danh các nữ chiến binh có thể đương đầu với Băng Hoại là Valkyrie, thì theo lẽ thường họ sẽ định danh các chiến binh nam là Einherjar. Nhưng mà điều ngạc nhiên là, hầu như mọi hồ sơ chính thức của Schicksal đều chẳng có một từ nào đề cập đến các Einherjar ngoại trừ một cái định danh to đùng cho họ.

Và giờ nhìn Darth Kuro xem. Anh ta chém Tử sĩ như bẻ một que tăm, thậm chí còn có thể đánh bại một nữ sinh của St. Freya - những người đang chuẩn bị trở thành một Valkyrie trong tương lai. Nếu đúng theo cách định danh của Schicksal, rõ ràng anh là một Einherjar. Nhưng mà, đó mới chính là vấn đề...

Theresa Apocalypse đã quen với việc phân Valkyrie cho các hạm trưởng, nhưng với điều kiện họ là một người bình thường không có chút sức mạnh nào. Nhưng phần Kuro thì khác, anh có sức mạnh tương tự Valkyrie, và nếu dựa trên tính cách và thói quen thì phải rất đắn đo khi chọn lựa vị trí phù hợp. Nhưng thôi, hiệu trưởng là luật của trường, cô phá lệ một phen nên sau khi chọn lựa đã đưa thẳng cho Kuro mấy bộ hồ sơ mà mình ưng ý mà cười nói.

-Từ giờ tàu Hyperion và các ứng viên này sẽ là của Papa đấy. Nhớ là phải chăm sóc cho các học sinh của con thật tốt vào nhé!

Darth Kuro liếc nhìn sơ ba bộ hồ sơ nhưng sau đó không giở ra đọc thêm chữ nào. Vẫn điệu cười mỉm quen thuộc, anh đáp.

-Papa sẽ đặt tên tàu của mình là Meridia, có ý kiến gì không?

Theresa cười xòa vẫy tay.

-Papa thích gì thì đặt nấy thôi.

Hyperion là tên của lớp chiến hạm làm nên tên tuổi của Schicksal trong việc giữ gìn cục diện cho cuộc chiến chống Băng Hoại có lợi cho nhân loại, nhưng các hạm trưởng thì có thể thoải mái đặt tên riêng cho nó miễn là họ thích - mà vốn dĩ chẳng mấy ai quan tâm đến. Darth Kuro mỉm cười, anh cho mấy tập hồ sơ vào túi rồi quay lưng, Himeko tiễn anh đến tận cửa và nheo mắt cười.

-Nếu anh có gì khó khăn trong công việc thì cứ gọi cho tôi nhé!

Kuro gật gù cười rồi bước ra khỏi phòng. Chỉ còn lại hai người phụ nữ với nhau, Himeko và Theresa bắt đầu bàn bạc những việc của riêng họ.

(Tiếp theo Hồi 4: Einherjar kỳ lạ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top