Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

• Chương 1 : Lạc nơi hồi ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cậu, Lee Suga, một cậu trai mười bảy tuổi hồn nhiên, được thiên chúa ban cho vẻ đẹp cùng sức hút làm ai tiếp xúc cũng khó quên, một vẻ đẹp mang nét trầm tính, vừa tỏ ra đầy cuốn hút, say mê. Với mái tóc màu nâu nhẹ nhàng cùng làn da trắng sứ, cậu trai này luôn là tâm điểm chú ý của nhiều người. Nhưng thiên chúa cũng đâu cho ai một cuộc đời bình dị, không sóng gió. Người ta dù không có gì cả, nhưng vẫn được sống trong một gia đình ấm cúng. Còn hơn là cậu...không cha không mẹ !

May mắn thay vẫn có một cặp vợ chồng trông có vẻ giàu có nhận nuôi cậu, lúc người phụ nữ ấy nở nụ cười hiền dịu mà ôm cậu vào lòng, cậu đã thấy hạnh phúc biết bao ! Nhưng khi về nhà họ, cách họ sinh sống với nhau làm cậu thấy lạ. Cậu nghĩ những đôi vợ chồng lúc nào cũng ở chung phòng, nói chuyện với nhau một cách ân cần, tình cảm. Nhưng họ khác, họ mỗi người một phòng, việc ai nấy lo, nói chuyện với nhau một cách lạnh nhạt. Cậu lòng thắc mắc mà vẫn chưa dám hỏi. Và một ngày nọ cậu thấy được một bản hợp đồng trong hộp tủ người mẹ nuôi đề tên "Hợp Đồng Hôn Nhân". Hoá ra họ đến với nhau từ lúc đầu đã không có tình cảm nào...

Cậu như cảm thấy mình là vật gán ghép họ ở lại với nhau...Nhờ có cậu, họ đã cùng ăn chung một bữa cơm với nhau đầy ấm cúng, họ đã đưa cậu đi học, họ đã đi du lịch cùng cậu,... Tất cả, đều là vì cậu ! Thôi thì là vì cậu nhưng đây cũng là một gia đình cậu hằng mong ước, nó có những tiếng cười, những lời mắng mang đầy sự quan tâm, lo lắng. Cậu chỉ mong, mãi họ vẫn ở đấy, ở đây bên cậu, mãi mãi !

Nhưng rồi cơn giông bão lại tiếp tục ấp đến, kéo mất gia đình ấm cúng ấy đi. Người mẹ luôn mang nụ cười hạnh phúc của cậu nằm bất động trên vũng máu đỏ thẫm. Cậu nhìn thấy mà cứ ngỡ giấc mơ, bước những bước chân bâng khuâng trong căn nhà tĩnh lặng không còn tiếng cười nói. Cậu giờ chỉ mong tất cả chỉ là ảo giác, là ác mộng mãi không có thật. Gọi mãi gọi mãi đến cổ họng đau rát, vẫn không một tiếng hồi đáp.

Cơ nghiệp của gia tộc ba mẹ cậu bỗng chốc sụp đổ, lâm vào nguy cơ phá sản. Những người còn lại trong gia tộc cưu mang mình còn chưa xong, sao mà có thể cưu mang một đứa con không mang một chút dòng máu nào của gia tộc ? Cậu như bị bỏ lại về hồi ức, không cha không mẹ, lang thang khắp phố phường mưu sinh, kiếm sống...một lần nữa !

- "Papa, mama đừng bỏ con mà, đừng..bỏ..con !"

Hình ảnh đôi vợ chồng cười vui vẻ cùng đứa con trong bữa cơm ấm cúng mờ dần, rồi tan biến hẳn. Giờ cậu chỉ nghe thoang thoáng một giọng nói vang vọng bên tai, một giọng nói lạnh nhạt nhưng đầy ấm áp nhưng không thể kéo cậu ra khỏi hồi ức đau thương đấy được. Giọng nói đó muôn phần chỉ làm cậu tỉnh lại chút ít, nhưng rồi con người mệt lả dần đi. Trước mắt, toàn mây mù bao phủ.

End chap 》《 By Rosée
ɴᴀᴘ_ᴛᴇᴀᴍ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top