Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện #5_NAMJIN: Anh yêu vợ nhất!

# Vợ chồng già, chỉ nhỏ nhặt bao nhiêu đó thôi, tôi chưa đưa vào cảnh vợ chồng già bắt chấy cho nhau là mừng .-.

(1)

Dạo này Kim Nam Tuấn hay đi làm về muộn, lại không nói không rằng vào phòng nằm ngủ, Kim Thạc Trấn hỏi thế nào cũng không khai ra.

Cho nên Kim Thạc Trấn gọi chị em bạn dì ra tâm sự, sau đó đau lòng nghe bạn dì của mình phán đoán.

- Nếu vậy có nguy cơ cậu ta ngoại tình cao lắm. Trấn Trấn, em mau xem xét, giữ chồng cho thật tốt!

Thạc Trấn từ đó không ngừng nghi ngờ, nhìn Nam Tuấn dạo này không hay ở cùng mình như trước,hỏi lại không trả lời, vô cùng tủi thân.

Hôm nay Nam Tuấn cũng về muộn, đã một tuần như vậy rồi...

Bấm bấm điện thoại, đầu dây bên kia kêu chuông mấy cái liền có tiếng nhấc máy.

Đến đây mấy người nghĩ cậu nhà gọi cho chồng Nam Tuấn?

Khồnggggg :v

'Alo? Thạc Trấn, chị đây.'

- Chị, đàn ông ngoại tình thường có biểu hiện gì?

'A...cái này, Thạc Trấn, nói ra em đừng quá kích động nhé?'

- Được ạ.

' Vậy...Nếu Nam Tuấn nhà em có biểu hiện như hay đi làm về muộn, có vẻ như không muốn chạm mặt em ấy. Hỏi gì cũng không trả lời, hoặc là trả lời mà cọc cằn khó chịu. Hay dấu diếm quần áo, tự cậu ta giặt đồ. Và điều cuối cùng, nếu em thấy cậu ta cứ giấu tay đi, ít đưa tay ra trước mặt em, có nguy cơ cậu ta đeo nhẫn và sắp tống em ra khỏi nhà rồi, Thạc Trấn à. Em đừng quá kích động.'

Bên đây Thạc Trấn đờ người, mắt ậc nước.

-...Cảm ơn chị...

'Thạc Trấn à....'

Thạc Trấn không muốn nghe, cậu ta dập máy, cuộn người ở sofa.

Thật ra...nhưng điều khi nãy nghe, Nam Tuấn đều đã có hết rồi...

Vậy làm sao chối cãi được việc Nam Tuấn ngoại tình chứ?

(2)

Kể từ hôm đó Thạc Trấn trầm tính hẳn, không muốn nhắc đến Kim Nam Tuấn nữa, nhắc đến lại rất đau.

Ngày mai là sinh nhật Kim Thạc Trấn, có vẻ như năm nay là ngày sinh nhật chỉ một mình rồi.

Thạc Trấn ngồi bó gối ở sofa, tắt hết đèn, ti vi vẫn sáng ở đai mất sóng, làm căn phòng cả một màu xanh u ám.

Có lẽ, kết thúc rồi...

Thạc Trấn lấy tờ đơn li dị đặt lên bàn, tay run rẩy cầm bút và kí.

Không hiểu sao đã quyết định rồi mà nước mắt cứ rơi...

Rồi đặt ờ đó...

Ừ nhỉ...sinh nhật cậu cũng là kỉ niệm ngày cưới, có vẻ như năm nay chỉ có một mình cậu cắt bánh thôi.

Đêm đó Nam Tuấn không về nhà.

(3)

Thạc Trấn dọn hết đồ vào va li, chuẩn bị dọn đi.

Ừ...dọn về với mẹ vậy.

Thạc Trấn nhìn đồng hồ, chưa đến giờ xe chạy. Lại nhìn đến tờ đơn li dị đặt ngay ngắn chờ Nam Tuấn kí, thở dài.

Muốn đi đâu đó cho khuây khỏa một chút.

Thạc Trấn đẩy cửa bước ra, đi lòng vòng ngoài phố. Tự thưởng cho mình một cây kem mát lạnh, dù gì hôm nay cũng là sinh nhật mà.

Xe chạy lúc 6 giờ tối, mới có 4 giờ.

Điện thoại đột nhiên rung lên, Kim Nam Tuấn.

- Alo...

'Thạc Trấn! Em mau về giải thích cho anh cái đống này là gì?!'

- Đơn li dị, anh kí đi.

Thạc Trấn cụp mắt xuống, Nam Tuấn chịu gọi cho cậu rồi, nên vui hay nên buồn đây?

'Em đang ở đâu?'

- Ngoài phố.

' Phố NJ? Đứng yên đó anh đến đón!'

Rồi đầu bên kia dập máy.

(4)

Nam Tuấn kéo Thạc Trấn vào nhà, bực bội khó chịu.

Cũng phải thôi, tự nhiên về đến nhà thì thấy vợ dọn hết đồ rồi kí sẵn đơn li dị thì ai mà không phát điên lên?

- Thạc Trấn nói cho anh biết, chuyện gì?

-...

Thạc Trấn khóe mắt với mũi nóng lên, nhất quyết không ngẩng đầu.

- Thạc Trấn.

-...

- Kim Thạc Trấn mau giải thích ngay!

Đến giờ Kim Thạc Trấn khóc òa lên, Kim Nam Tuấn vừa mới hét vào mặt cậu đấy.

- Thạc Trấn à. Nói cho anh biết đi.

- Anh ngoại tình đúng không?! Dạo này anh cứ đi sớm về trễ, hỏi gì cũng lặng thinh, áo tự giặt có phải là dính nước hoa phụ nữ hay không?! Tay anh hay dấu diếm có phải đã đeo nhẫn của ả rồi hay không?! Anh còn hỏi tôi đang làm gì sao?! Tôi cũng biết đau vậy...

Thạc Trấn vừa khóc vừa nói ra một tràng, trút hết uất ức trong lòng ra, mặt vẫn cúi gầm.

Rồi cậu cảm nhận được Kim Nam Tuấn bước lại, ôm cậu vào lòng.

- Anh xin lỗi, anh lại khiến vợ suy nghĩ nhiều như vậy.

Vuốt ve tấm lưng run lên vì khóc, Nam Tuấn chậm rãi nói.

- Hôm nay là sinh nhật vợ, cũng là kỉ niệm ngày cưới của mình mà anh lại về trễ, anh xin lỗi vợ. Mấy hôm nay anh tất bật đi sớm về trễ là vì chuẩn bị cho ngày hôm nay, vợ đừng hiểu lầm anh, đừng buồn, mất vui lắm.

Anh nâng mặt cậu lên, lau nước mắt lấm lem trên mặt.

- Nam Tuấn...tay anh...

Nam Tuấn giật mình, vội vã rụt tay lại. Nhưng Thạc Trấn thấy chứ, thấy mười ngón tay băng đầy băng dính cá nhân.

- Vợ à...

- Tay anh làm sao?

- Do học nấu ăn cho vợ. Đi, anh dẫn em đi.

Rồi Nam Tuấn kéo tay Thạc Trấn ra sau khoảng đất trống sau nhà, nơi có cánh đồng xinh đẹp nhưng bỏ hoang.

Không, hôm nay được trang trí thật đẹp, thật rực rỡ. Giữa có bàn ăn, hai cái ghế, các món ăn và một chiếc bánh kem.

- Vợ à, thời gian qua anh chuẩn bị chỉ đợi đến ngày này. Anh đã học nấu ăn, anh làm đồ trang trí, anh học làm bánh, tất cả đều dành cho vợ hết. Vợ biết, anh hậu đậu, làm cái gì cũng không nên thân. Vì vậy anh mới kiếm được vợ, người vô cùng tỉ mỉ cẩn thận. Cảm ơn em vì đã làm vợ anh.

Thạc Trấn ôm mặt, tất cả đều thật bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.

Nhào đến ôm Nam Tuấn thật chặt, vùi đầu vào khuôn ngực của ai kia.

- Em xin lỗi, chồng vì em mà vất vả rồi. Là do em suy nghĩ vẩn vơ mà làm chồng mệt mỏi, xin lỗi chồng. Nhưng sau này anh không cần phải làm vậy đâu, nhìn tay chân anh kìa, băng cá nhân nhiều không có tốt đâu.

- Là vì anh hậu đậu thôi, chúc vợ sinh nhật vui vẻ,mừng kỉ niệm ngày cưới.

- Cảm ơn chồng, mừng kỉ niệm ngày cưới.

Cảm ơn, vì cho họ ở bên nhau.



Hết hết hết .-. Ngọt sâu răng .-.

Hết fic luôn rồi đó mấy má😂😂😂 giờ mong mọi người ủng hộ fic kia nhé =)))) cảm ơn vì trong thời gian qua đã theo dõi, ủng hộ tôi trong fic đầu tay đại thành công này, yêu mọi người pặc pặc😂😂❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top